Dinhien2k3 - Truyện Hay 001 - Chương 15

Tác giả: Dinhien2k3

"Yên Ninh, em đang có thai?"
Hàn Thần buông Yên Ninh ra, hắn xoáy sâu vào mắt cô. Chợt phát hiện bụng cô hơi ngô lên, hắn cao hứng đoản phỏng là cô có thai.
"Chúng ta có con rồi sao?"
Yên Ninh buồn buồn không nói, liệu Hàn Thần tìm được cô, Y Nhược cô ấy phải làm sao?
Tư tưởng của Yên Ninh chính là muốn trả lại hắn cho cô ấy, cô muốn tìm một cuộc sống mới không hề có sự xuất hiện của Hàn Thần.
Như là, cho dù cô bỏ trốn, lần này đến lần khác hắn cũng tìm cô cho bằng được.
"Hàn Thần, tại sao anh không thể quên em đi, tại sao anh không thể cho Y Nhược một cuộc sống tốt đẹp hơn"
Yên Ninh bỗng khóc rống lên, cô đấm đấm vào иgự¢ hắn. Cô thà để con mình không có ba, còn hơn là để Y Nhược sống trong đau khổ vì mình chen ngang cuộc hôn nhân của họ.
"Anh buông tay em đi, làm ơn, Y Nhược cô ấy có quyền được hạnh phúc"
"Vậy còn em? Em không được quyền hạnh phúc sao? Con của em, em muốn để nó không có ba sao?"
"Yên Ninh, người anh yêu là em, anh căn bản không hề có tình cảm với Y Nhược"
Hàn Thần mớn trớn gò má của cô, lau đi những giọt nước mắt mặn chát khiến hắn đau lòng.
"Anh và cô ấy đã ly hôn rồi, xin em, hãy quay về bên anh"
Nói rồi, hắn lại ôm lấy cô. Yên Ninh vẫn cứ không thôi khóc lóc. Cô tựa đầu vào иgự¢ hắn, lệ trào trong đôi mắt.
Một hồi lâu hắn nói rất nhiều lời với cô, cuối cùng cô cũng tin lấy một điều rằng bọn họ đã ly hôn, cô hỏi lại.
"Hai người...đã ly hôn thật sao?"
"Ừ, Y Nhược đồng ý ly hôn, bọn anh đã ra toà"
Reng...reng..Tiếng chuông điện thoại vang lên đột ngột, Hàn Thần tính cup máy, song Yên Ninh ra hiệu cho hắn hãy nghe đi.
"Alo? Mẹ gọi có chuyện gì sao?"
Hắn lạnh giọng...
Bên kia truyền đến giọng nói lười biếng của Lộ Tinh, lần đầu tiên hắn thầy bà ta điềm đạm đến.
"Con bé Y Nhược bị tai nạn, đang cấp cứu tại bệnh viện, con mau tới đây đi"
"Chẳng phải lúc ra khỏi tòa cô ta vẫn còn bình thường sao?"
"Mau tới đây đi, mẹ con bé shock quá ngất đi rồi, mẹ cũng không còn hơi sức vượt qua được chuyện này đâu"
"Con biết rồi"
Hàn Thần cúp máy, ngay sau đó dẫn Yên Ninh vào nhà thay áo quần, lập tức chở cô tới bệnh viện.
Tại phòng cấp cứu, Lộ Tinh bất lực gục đấu xuống, ba của Y Nhược vừa mới từ chỗ mẹ cô chạy tới đây xem xét tình hình, nhìn bộ dạng ông ta vô cùng chất vật.
"Mẹ, bác trai"
Hàn Thần gọi một tiếng, đi bên cạnh hắn là Yên Ninh.
"Ừ" ba cô ta liếc cô một ánh mắt, sau đó dời đi nơi khác.
Lộ Tinh căm hận Yên Ninh, ánh mắt hắn lên tia máu dán chặt lên người cô. Mà Yên Ninh, sợ hãi khép nép phía sau người hắn, túm lấy một góc áo, không dám nhìn thẳng.
"Cô còn vác mặt tới đây làm gì? Chủ vì cô mà Y Nhược chịu khổ quá nhiều rồi"
"Mẹ bớt bớt miệng lại được không?"
"Nếu không có cô ta, thì ngay từ đầu có phải con sẽ yêu nó rồi không? Hai đứa sẽ sống hạnh phúc rồi không?"
Lộ Tinh không còn dáng vẻ càn quấy, chỉ là, không chấp nhận nổi sự xuất hiện của Yên Ninh ngay lúc này.
"Cho dù cô ấy không xuất hiện, con cũng sẽ không bao giờ thay lòng"
"Anh đỡ em ngồi xuống ghế, thời gian này em đừng để kích động, nghỉ ngơi cho thật tốt"
"Vâng"
Hàn Thần dắt tay cô, có lẽ vì áo khoác ngoài rất rộng, cho nên Lộ Tinh không nhận ra phần bụng hơi nhô của Yên Ninh.
Cô ngồi xuống ghế cạnh Hàn Thần, cách xa Lộ Tinh một khoảng. Hai tay nắm lấy bàn tay phải của cô, phủ hơi ấm lên đó.
Giây phút này, ba của Y Nhược hiểu ra, trong ánh mắt Hàn Thần dành cho Yên Ninh, chính là quan tâm, là cả một đời không rời bỏ cô.
Khác với Y Nhược, ông chỉ cảm thấy trách nhiệm và áy náy trong ánh mắt ấy của hắn.
Hóa ra, yêu và thương hại khác nhau một trời một vực qua ánh mắt.
Ngồi đợi một lúc, bên trong vẫn không có động tĩnh gì...
"Hàn Thần, em khát nước quá"
"Ngồi yên để anh đi lấy cho em"
Yên Ninh gật đầu, sau đó buông tay hắn ra.
Chớp lấy thời cơ Hàn Thần không ở đây, Lộ Tinh lên tiếng trách móc.
"Mày không có tay chân sao? Con tao không phải đầy tớ của mày, muốn sai khiến là sai khiến"
"Lộ Tinh, bà có thôi đi được không? Là thằng Thần nó tình nguyện, tại sao bà không gỡ bỏ nút thắt này ra cho khuây khỏa bản thân đi, ghanh ghét có bao giờ làm con người ta vui đâu?"
Lời này, ý tứ là muốn bênh vực cho Yên Ninh. Có lẽ, điều tốt đẹp nhất cho hắn chính là ba Y Nhược nên thông cảm cho Lộ Tinh, chấp nhận việc con gái mình không có duyên với hắn.
Tác hợp cho Yên Ninh và Hàn Thần là chuyện sớm muộn.
Lúc Hàn Thần quay lại, trên tay cầm lấy 4 chai nước khoáng.
Bác sĩ đi ra từ phòng phẫu thuật, ba cô ta sốt lắng vấy khốn hỏi han.
"Bác sĩ, con gái tôi nó làm sao rồi? Có phải đã qua cơn nguy kịch không?"
Đáp trả ba cô ta là một cái lắc đầu thấy vọng kèm theo hơi thở nặng nề.
"Xin lỗi nhưng chúng tôi đã làm hết sức, con gái của ông, haizzzz"
"Bụp" mấy chai nước trên tay Hàn Thần rơi xuống sàn nhà lạnh lẽo.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc