Mà bọn thằng Đỏ đi đâu rồi,thôi thì trốn luôn vậy. Nhà trường tính sao thì tính. Tôi không có tâm trạng. Đến phòng 12 của thằng Trường thì tôi nghe tiếng ai đang chữi nhau trong đó. Cả đám chúng tôi dừng lại để nghe. Tiếng của thằng Đỏ và Trường :
- Đau không bạn?
- Mày là thằng chó má, mày tính làm tổn thương con D một lần nữa hả thằng chó.
- Sao Trường nói đỏ thế? Đỏ làm như vậy là nhẹ lắm rồi mà.
- Tao với mày có chuyện gì? Tình cảm chẳng ai dành được đâu, đừg ích kỷ như vậy
- Kệ mẹ tao, tao nói cho mày biết, mày mà nói tao làm chuyện này với con Lỳ thì đừng trách tao.
- Tao không muốn nó tổn thương, vì nó thương mày.
- Hay sợ tao
Nghe tới đây,tai tôi như ù lên. Tôi đẩy cửa mạnh và đứng đối diện với Đỏ :
- Đỏ ! Lỳ không ngờ là Đỏ,tại sao con người đỏ như vậy?
- Đỏ….- Nó ngập ngừng không nói nên lời
- Trường có tội tình gì? Trường thương Lỳ là sai sao? Vậy Đỏ đi chém hết những người thương D đi.
- Xin lỗi – Nó nói nhỏ
- Xin lỗi,đừng xin lỗi gì Lỳ. Thất vọng quá đi.
Tôi quay người ra và chạy. Khóc nữa, cay xè,mặt chát, không đâu nước mưa đấy ! Không phải nước mắt. Tôi phải làm gì bây giờ? Tại sao Đỏ làm như vậy với Trường. Tôi không tin,thật sự tôi không muốn tin. Thằng Tuấn đuổi theo tôi. 2 đứa ngồi ở ghế đá nói chuyện :
- ĐỪng buồn D
- Tao….kh…ô…ng tin là nó m…ày… ah – Tôi nói ngập ngừng.
- Cố gắng lên mà
-Tao chẳng nghĩ thằng Đỏ ngày trước lại thay đỗi nhanh như thế mày ạh .
- Vậy mà tao cứ tưởng mày thương thằng Trường nữa kìa.
- Tao không xác định được tình cảm của chính mình
- Vậy sao đau lòng khi nó làm như thế ?
- Đau bởi vì người tao từng yêu thay đỗi,và đau bởi vì một người khác bị tổn thương.
Tôi không hiểu được. 2 hàng nước mắt cứ thế chảy,chẳng biết làm sao cho hết đau. Cho hết buồn,tôi phải làm gì? Tôi không muốn cả Trường và Đỏ tổn thương. Thật sự là không muốn. Phải chăng Trường chỉ là cái bóng của Đỏ? Đau đầu,đau đầu quá đi mất. Lúc sau tôi với thằng Tuấn đi vào. Thấy Đỏ đi ra,tôi toan bước đi thì :
- Nói chuyện với Đỏ được không Lỳ?
- Tôi không có chuyện gì nói vói Đỏ – Tôi ngước lên nhìn với con mắt lạnh lùng chưa từng nhìn với ai.
Chưa kịp phản ứng gì thì nó kéo tay tôi đi. Ra tới sân sau của bv tôi liền giật mạnh tay ra :
- Làm gì thế?
Bỗng nó nói 1 lèo và còn lớn :
- Lỳ biết Đỏ thay đỗi như thế vì ai? Vì quá thương một người, chẳng lẽ yêu một người là sai? t/y Đỏ dành cho D là sai? Là sai sao? Trong t/y ai chẳng ích kỹ. Sao Lỳ chỉ biết nghĩ cho nó mà không biết nghĩ cho Đỏ. Những ngày tháng đã qua không còn chút gì trong Lỳ thật sao?
Tôi im lặng. Bởi vì đúng là Đỏ không sai. Đúng là nó dành cho tôi trọn t/c, hy sinh vì tôi rất nhiều. Nhưng còn Trường,cũng cam chịu quá đáng. Tôi làm gì? làm gì đây? Tôi trả lời :
- Đừng nghĩ tôi yêu Trường. Tôi chỉ nói thế, tôi không muốn nói nhiều với Đỏ. Chào Đỏ
Nói rồi tôi bước đi, đó không phải sự lạnh lùng của tôi mà tôi biết là sự quá đáng mà tôi đối xử với nó như thế. Lòng nó sẽ đau lắm, sẽ buồn lắm. Nhưng nào ai biết, quay bước đi lòng tôi quặn thắt. Càng đau càng quên được. Người ơi hãy quên tôi !
Đến khi về nhà. Tôi thấy ba đã ngồi đó. Ba hỏi :
- Hôm nay con đi đâu mà con không học hả bé
…….
Tại sao ba lại biết? Tôi im lặng. Ba hỏi tiếp :
- Con ngồi xuống đây, con lên chổ bạn Trường với mấy đứa phải không
- Sao ba biết – Tôi hỏi lại
- Tuần sau phải học lại tốt nghe con, ba tin con sẽ cố gắng được
Tôi đứng đó sửng sờ và bật khóc. Không ngờ ông lại nhân hậu như thế,ông không la mắng, ông chỉ nói nhẹ nhàng. Ông thương tôi một tình cảm khác mẹ, tôi thấy sự dịu dàng của mẹ xuất hiện trong ông.
Tôi chưa kịp nói gì thì ông lại gần tôi và nói :
- Con thương thằng cu Trường phải không?
- Con…
Tôi ấp úng. Ông lại nói :
- con cứ xem ba như một người bạn gái, một người mẹ. Con có suy nghĩ hay tâm sự gì cứ nói với ba. Ba sẽ nghe, ba không la con đâu.
Tôi im lặng,và nói nhỏ :
- Ba biết Đỏ chứ?
- Ba biết
- Con không biết nữa ba àh. Con….
Ông cắt lời tôi :
- Chắc con gái ba đang khó xử lắm phải không? Đừng nghĩ nhiều. Khi khác 2 ba con mình nói chuyện nhiều hơn. Con ăn cơm với em và cô Ba đi nhé, ba đi gặp đối tác.
Rồi ông cười trìu mến và bước đi. Tôi cũng cười, nụ cười đầu tiên từ khi mẹ mất. Tôi cứ tưởng, đã mất hết tất cả nhưng tôi đã nhầm. Tôi còn ông ấy,tôi còn cô Ba và đặc biệt tôi có một đứa em tuyệt vời. Từ đây bắt đầu một cuộc sống mới.
Thứ 2 đầu tuần…….
Tôi lên trưòng, hôm nay tâm trạng tốt hơn mọi ngày. Tr cũng đã đi học nhưng nhìn qua đám bên kia lại không có Đỏ. Lập tức thằng Hoàng kéo tôi lại và hỏi :
- Lỳ, mày nói gì mà thằng Đỏ nó đi đâu từ chiều thứ 7 kìa.
- Bọn tao không thể nào liên lạc được
Tôi hoảng lên, liền nói :
- Anh Đen,nó đâu?
- Anh không biết, nó không về nhà
Tôi đứng đó như trời trồng. Lại chính tôi gây ra nữa rồi. Trời àh. ĐAng suy nghĩ không biết làm sao thì bỗng :
- Bữa nay có vụ qua bên này chơi nữa hả?
Tôi quay đầu lại. Hoá ra là Đỏ. Anh Đen chạy lại chổ nó :
- Về khi nào? sao đi đâu 2 ngày nay không nói 1 tiếng?
- Mới về, đi chơi
Nó trả lời cộc lốc rồi bứoc vào chổ ngồi. Thằng Tuấn tiến lại chổ tôi và hỏi :
- Nó sao vậy mày?
- Đi đâu 2 ngày nay mới về
- Àh chiều thứ 7 nó bị sao mà khóc, với lại như thằng mất hồn áh mày
Tôi không nghĩ lại làm tổn thương nó đến thế. Tôi nhìn nó rồi bước lại chổ đám thằng Tuấn ngồi. Cả đám lao nhao:
- Tối qua tao thấy nó đua xe ở NX
- Đi bão nữa mà
- Sao mày biết?
- Thì nó dẫn đầu tốp đua, chạy ghê lắm
Tôi nghe xong thì như muốn rớt tim ra ngoài. Nếu như nó mà bị gì thì tôi lại phải mất đi một người nữa sao. Rồi thằng Trường lại kêu tôi ra ngoài và nói :
- Tr xin lỗi D.
- Tại sao xin lỗi? – Tôi nhìn thẳng vào mắt nó hỏi
- Từ nay về sau Tr sẽ không làm phiền D với Đỏ nữa
- Là sao? – Tôi ngạc nhiên
- Tình cảm thì không thể ai chia rẻ đc. Tr rất thương D,nhưng người ta nói yêu một người là nhìn thấy người ta hp. Tr chấp nhận là người thua cuộc. Chúc D vui
Nó không chờ tôi trả lời,không cần tôi đáp lại, nó quay lưng đi. Lặng lẽ. Từng lời nó nói ra như những mũi kim xuyên vào tim tôi. Phải chăng………(36)
Bỗng tôi thấy mình như mất trọng lượng. Tôi làm sao thế này? Khi bóng nó bước đi. Tôi cũng vào lớp. Đến tiết 5 là tiết chào cờ đầu tuần. Tôi không muốn ra nhưng thầy Thắng gọi tôi lên loa lớn :
” Em B.Đ.M. Duyên 10c8 lên văn phòng có chút việc “.
Tôi thất thểu lên văn phòng. Ai cũng nhìn vào tôi. Vì hôm nay là ngày đầu tiên tôi mặc đồ đồng phục váy của trường. Khi lên tới văn phòng thì các thầy cô ngồi đó đang họp giao ban, tôi liền chào và hỏi :
- Chào các thầy cô, có chuyện gì không ạh?
Ông thầy Thắng kêu tôi ngồi xuống,tôi chằng biết chuyện gì xảy ra. Thầy Sơn hiệu phó đứng dậy nói :
- Thầy cô rất chia buồn với em bởi vì chuyện vừa rồi. Thầy đang cầm trên tay kết quả thi học sinh giỏi các trường THPT ở vùng này. Em thi 2 môn, anh và toán. Lần trước thầy nói em đi thi h/s giỏi cấp quốc gia cho nhà trường nhưng có lẽ vì cú sock vừa rồi em đã từ chối nhưng mong em sẽ nghĩ lại.
Các thầy cô ai cũng nhìn tôi với ánh mắt tha thiết, nhất là cô Mười và thầy Trung. 2 người rất mong muốn tôi đi. Nhưng vừa rồi tôi đã từ chối. Tôi sẽ nghĩ lại như thế nào đây? Khó lắm ai ơi. Thật sự cứ nghĩ tới kì thi h/s giỏi này tôi lại nhớ tới mẹ. Làm sao đây? Phải làm sao đây? Tôi đứng dậy và trả lời với thầy cô :
- Em ra ngoài xếp hàng. Em sẽ trả lời sau. Chào thầy cô
Tôi bước ra. Tôi biết rằng kì thi này tôi chờ mong đã rất lâu rồi. Tôi không thể bỏ lỡ nó. Nhưng mà tâm trạng tôi lại không muốn đi……
Đến khi chào cờ. Ông thầy Thắng lên tiếng :
- Sau đây là kết quả thi h/s giỏi vừa qua. Thầy đọc tên ai thì lên đây để nhận giải nhé.
1. Bùi Hà Thy 10a1 giải 3 môn hoá
2. Nguyễn Duy Huy 10c4 giải 3 môn toán.
3. Trần Như Bảo Ngọc 10c1 giải 3 môn Văn
4. Lê Hoàng Kim lớp 10b giải 2 môn Lý
5. Lê Trần Thủy Tiên lớp 10b giải 3 môn anh.
Và bạn B.Đ.M.Duyên lớp 10c8 giải nhất môn Anh và nhất môn Toán.
Còn lại những bạn cũng tham gia kì thi h/s giỏi này đều được công nhận chứ không có giải. Mời các em bước lên nhận giải.
Tôi rất vui và cũg ngạc nhiên bởi vì không nghĩ mình có thể được nhận giải này. Tôi bước lên với mấy đứa trong đội tuyển. Ai cũng nhìn tôi với ánh mắt khâm phục. Khuôn mặt tôi vẫn thế, mấy đứa trong đội cứ cười tươi rói. Có lẽ mọi người sẽ không nghĩ tôi kiêu đâu, bởi vì tôi luôn thế rồi. Lúc nhận giải thưởng. Ở phía dưới xì xào :
- D nó giỏi quá.
- Tài thật
- Vừa đẹp vừa học giỏi
- Tao ước được 1 phần của nó thì không còn gì bằng.
” Bộp, bộp ”
Tiếng vỗ tay của toàn trường. Chúng tôi toan bước xuống thì thầy ra hiệu cho đứng lại. Thầy nói :
- Thầy cũng công bố danh sách những học sinh đi thi hs giỏi tỉnh và quốc gia sắp tới của trường ta.
1. Bùi Hà Thy 10a1 môn hoá
2. Nguyễn Duy Huy 10c4 môn toán.
3. Trần Như Bảo Ngọc 10c1 môn Văn
4. Lê Hoàng Kim lớp 10b môn Lý
5. Lê Trần Thủy Tiên lớp 10b môn anh.
Và bạn B.Đ.M.Duyên 10c8 môn Anh và môn Toán
Mong các em sẽ cố gắng hết mình.
Khi bước xuống chổ ngồi thì :
- Chúc mừng
- Vinh dự cho 10c8 quá nghe
- Bạn học giỏi quá.
Tiếng mọi người trong lớp chúc mừng. Tôi vui biết mấy. Nhưng mẹ không chứng kiến tôi thành công rồi. Mẹ ơi !!!!!
Đến khi ra về. Tôi đi với bọn thằng Tuấn. Thằng Trường lặng lẽ, nghe mp3. Nhìn nó lúc này thật đẹp.
Buổi tối, nhóc V.A đi chơi với bọn thằng Tuấn. Còn tôi thì xuống quán càfe 74 ngồi. Ngồi uống một mình, suy nghĩ thật tuyệt. Bỗng tôi thấy bóng ai trông quen quen. Tôi ngước qua nhìn, thì ra là Trường. Tôi kêu :
- Trường !
Nó quay lại nhìn tôi. Rồi cầm tách càfe qua bàn ngồi với tôi. Nó lên tiếng hỏi tôi :
- D không đi với bọn thằng Tuấn hay sao ngồi đây?
- Trường thì sao?
- Àh ùhm – Nó ấp úng
- D học giỏi thiệt. Tài ghê đó, cố gắng trong kì thi học sinh giỏi tỉnh tới nhé
- Cảm ơn
Tôi nói nhỏ. 2 đứa nói chuyện, có nó thật thoải mái. Bên nó cảm thấy yên bình. Chúng tôi đang ngồi chuyện không chú ý xung quanh thì :
- Lỳ kìa Đỏ
Tôi quay qua, thằng TRường cũng quay qua. Chẳng biết vì sao mà thằng Đỏ lại nắm lấy cổ áo thằng Trường nói:
- Thằng chó ૮ɦếƭ, giờ mày muốn gì?
- Thả ra – thằng Trường nói
- Tao đ’ thả
Lúc này tôi gạt tay Đỏ ra. Nó nhìn thẳng vào mắt tôi hỏi :
- Nó là gì của Lỳ? Lỳ thương nó àh? thương nó thật àh?
Tôi im lặng rồi nói :
- Đúng, tôi thương nó, tôi yêu nó rất nhiều được chưa?
Nhìn thằng Đỏ. Mắt nó như muốn khóc. Tôi cũng chẳng bik vì sao mình lại đối xử với nó như thế nữa. Đỏ quay lưng ra. Bọn anh Đen thằng Hoàng cũng nhìn tôi với ánh mắt ngạc nhiên. Trường nói với tôi
- Sao D làm vậy? Nó đau lòng lắm đó D
Nói rồi nó quay ra và chạy về phía thằng Đỏ. Nó kéo tay thằng Đỏ lại và nói :
- Đứng lại đã
Lúc này mặt Đỏ thì đầy sát khí. Nhìn rất sợ. Nó quay qua về phía thằng Trường và nói :
- Tao với mày có cái đ’ gì mà nói?
- Bình tĩnh đi. Tao có chuyện muốn nói
- Thả tay tao ra
Nó nói rít từng tiếng. Tôi biết mình nên im lặng. Thử xem 2 đứa nó sẽ giải quyết ra sao. Nhưng tôi biết thằng Trường không thể nói được với cái tính ngang tàng của thằng Đỏ. :
- Mày hãy cố giữ lấy người mày yêu. Tao không can thiệp vào chuyện của tụi mày nữa đâu.
- Mày…..
Thằng Đỏ nhìn Trường sững sờ. Tôi thấy thương thằng Trường quá. Tôi cứ nghĩ thằng Đỏ sẽ nghĩ thấu đáo hơn ai dè :
- Mày cũng biết vậy hả? Lúc nãy nó nói gì mày nói lại tao nghe. Tao đ’ bỏ qua cho mày đâu thằng chó.
” Bốp ”
1 cú đấm thằng Đỏ dành trọn cho thằng Trường. Đủ để Trường liễng xiễng. Tôi chạy lại đỡ thằng Trường. Tôi không ngờ. Tôi liền nói 1 câu mà có lẽ là như dội 1 ca nước lạnh vào mặt nó :
- Tôi không ngờ Đỏ là con người bỉ ổi đến vậy. Thất vọng quá, chào Đỏ.
Tôi với Trường bước đi trước con mắt kinh ngạc của nó cũng như cả đám bạn của nó. Chính nó đã làm tôi thay đỗi chứ không ai hết, sự quá đáng của nó đã khiến tôi sững sờ. Thật không ngờ như vậy. Trời ạh !
__________
Với suy nghĩ của thằng Đỏ….
Hoá ra tình cảm trước giờ tôi trao một người là sai, sự mù quáng của t/y tạo ra cũng là sai. Tôi sai sao? Tình cảm tôi trao nhóc Lỳ là sai sao? Sao ông trời lại như thế với tôi? Tôi làm gì sai đâu? Tôi sai rồi………..
__________________________________________________ ____________
Lúc tôi với Trường đang đi dạo, tôi hỏi nó :
- Tại sao Tr cam chịu vì D quá vậy?
- Bởi thương một người là thế.
- Thương một người mà chịu nhiều đau khổ thì thương làm gì?
- Trường chịu được.
- Trường quên D đi
Tôi nói ra, nó nhìn tôi 1 lúc lâu rồi trả lời :
- Yêu một người rất dễ nhưng quên một người thì khó lắm D ơi
- Trường….
Tôi ấp úng nói không nên lời. Tình cảm Đỏ trao tôi là khác, tình cảm Trường trao tôi lại khác. Nếu lựa chọn tôi ko hề muốn. LÀm sao để biết ai yêu thật lòng? Ah không ! LÀm sao để biết tôi yêu ai thật lòng…….ĐAng suy nghĩ ௱ôЛƓ lung thì thằng Trường bổng lên tiếng :
- D sao vậy?
- Àh không
- Mới 8h30 àh, có đi đâu nữa không? – Nó hỏi tôi
- Đi ăn
- Ùhm đi ăn nhé. – Nó nhìn tôi cười khiến tôi…….bối rối.
Có lẽ trong màn đêm ai cũng đẹp hơn, cũng dễ thương hơn……
Đến quán ăn thì…….
p/s :
Trong khi yêu con người ta trở nên ích kĩ hơn. Đừng ghét Đỏ, chỉ vì quá thật lòng nên thành ra vậy.
- D với thằng Trường kìa.
Tôi với Trường nhìn về phía bọn nó. Hoá ra là bọn thằng Tuấn đi ăn. Cả 2 đứa tôi đều nói là bị mệt nên không đi chơi với bọn nó mà bây giờ lại gặp nhau trong trường hợp này. Tôi chẳng biết giấu mặt ở đâu. Chưa kịp gì thì thằng Trường kéo tay tôi lại chổ bọn nó. Tức thì bọn nó chọc ầm lên khiến ai cũng phải nhìn vào tôi :
- Ghê nha
- Mệt của 2 tụi mày đây hả?
- Có gì nói với bạn bè để bọn tao hiểu cho chứ
- Thế 2 tụi mày là sao đây?
- Happy ending hả?
- Hoho – thằng Tin cười nham hiểm nhất
Tôi thì bối rối, chẳng biết làm sao cả. Thì thằng Trường nhanh miệng :
- Thôi tụi mày bớt giỡn. D nó đi mua thuốc, tao đi dạo thấy nó rủ đi ăn thôi mà. Mày nghĩ sao nó dễ đi với tao vậy?
Xong rồi cả bọn ậm ừ. Đúng là tôi khó ai mà rủ đi được, nhất là đi riêng với một ai đó. Thế mà hôm nay lại đi riêng với thằng Trường. Mình lạ thật ! Rồi bọn nó nói lại :
- Có phải thế không?
- Cũng đúng, con này như hoàng hậu àh quên hoàng thái hậu luôn đó chứ.
- Mời nó đi chơi thà đi mời ông thủ tướng đi cho rồi.
- Thôi ngồi xuống đây luôn đi
- Ùhm.
Tôi chú ý thấy thằng Rin nó cứ nhìn tôi nãy giờ. Tôi liền buộc miệng hỏi :
- Sao nhìn tao hoài vậy Rin?
- Bữa nay nhìn mày bớt lạnh tính, thấy lạ lạ nên nhìn
- Chứ không phải nó dễ thương quá hả?
- Thằng Rin như vậy là không được nghe
Nhìn thằng Rin cứ ấp úng tôi buồn cười. Bọn nó thì cứ ngồi chọc. Tôi cảm ơn ông trời đã đem đến cho tôi những người bạn tuyệt vời như vậy. Kể từ ngày mẹ ra đi đến lúc này tôi mới được vui 1 lần. Cảm giác lúc này còn gì ngoài niềm vui? Có phải mẹ mang nụ cười cho con phải không?
Tự dưng tôi cười. Một nụ cười hiếm hoi, một nụ cười thật sự. Cảm ơn, cảm ơn nhiều lắm những người bạn của tôi.
Thằng Tuấn thấy tôi vậy nó liền nói :
- Coi nó cười kìa?
- Cười rồi àh?
- Mày vui rồi sao
- Bọn tao cứ tưởng bọn tao không làm gì được cho mày
- Cố lên
- Bọn tao luôn bên mày
Tôi ngậm ngùi. Tôi liền nói :
- Cảm ơn nhiều
1 câu trả lời vỏn vẹn nhưng đủ để mọi người hiểu tôi như thế nào. Khi về đến nhà, ba hỏi tôi :
- Hôm nay con gái ba vui hơn rồi đấy àh?
- Dạ
- V.A đâu rồi con?
- Nó ở bên nhà thằng Tuấn, chắc ngủ bên đó rồi ba àh
- Thiên thần của ba, cố gắng lên con nhé
Lúc đó cô Ba mới tắm xong cũng bước ra ngồi ở ghế và nói chuyện với tôi :
- Chuyện thi học sinh giỏi của con ra sao rồi? con đi thi chứ?
- Con sẽ đi thi. – Tôi trả lời chắc chắn
Lúc này ba tôi kêu :
- Ba sẽ gác lại mọi công chuyện đưa con đi thi.
- Cảm ơn ba, cảm ơn cô Ba
Hôm nay là ngày đầu tiên tâm trạng tôi phấn chấn lại. Tôi lên mạng online thì
” BUZZ ”
Old Love: l moi di choi voi t ve ah, d ko nghi l thay doi nhu vay
Old Love: du l ko tra loi d cung dc
Old Love: khong le d yeu l la sai, la sai sao
Old Love: tai sao cu tho o voi d nhu the
Old Love: tra loi d du chi mot lan khong dc sao l?
……
Tôi vẫn giữ trong im lặng, trong khi thằng Đỏ nói rất nhiều. Tôi biết cảm giác của một người con trai đau như thế nào khi người mình thương thờ ơ. Nhưng tôi biết làm gì đây? Tôi không làm vậy thì người ta không thể quên được tôi. Xong không biết nó nhờ ai đánh hay tự chỉnh vietkey đánh rồi nói với tôi 1 câu khiến tôi khó mà…..không xiêu lòng
Old Love: Biết rằng cố quên là sẽ nhớ, nên dặn lòng cố nhớ để mà quên.
Thế là tôi out. Tôi chẳng biết làm gì lúc này. Phải chi tôi không yêu và tôi không khiến người ta yêu tôi. Khó quá đi thôi
*******
Sáng thứ 3 đi học thể dục……
- Ê có học sinh mới
- Nhỏ này bị hô
- Nhìn da trắng gớm
- Con nhà quý tộc rồi
Tôi quay đầu lại nhìn theo cái chỉ tay của đám bọn tôi. Ôi không ! con Ly. Con này nó mê thằng Đỏ như điếu đổ, không ngờ nó lại chuyển xuống đây rồi. Trời ơi ! Đúng là nhỏ này hơi xấu, nhưng nhà giàu, rất khôn ( không nói quá là xảo quyệt ). Khi tôi và Đỏ quen nhau, nếu như không tin tưởng nhau thì biết bao lần bị nhỏ này phá đám rồi. Tôi ngao ngán với sự có mặt của nhỏ này. Vì nó cũng là một dân anh chị có tiếng trong giới giang hồ. Nó 1 phe, tôi 1 phe. Cũng có thể nói, nó chỉ kém tôi 1 chút ít thôi. Nhưng về học hành nó thua xa tôi. Nó bước lại gần tôi và đưa tay ra kèm theo cái cười mĩa :
- Chào bạn hiền, lâu rồi không gặp. Chúng ta sẽ là bạn tốt chứ
Bọn kia thì sững sờ , ngoài thằng Tuấn với con Thảo thì bọn nó đã biết. Tôi liền đáp :
- Ùhm
Tôi đáp lại vỏn vẹn 1 câu nhỏ.
Vừa lúc đó thì thằng Đỏ và đám bạn nó đến. đỏ đứng sững sờ khi thấy con Ly. Còn riêng tôi thấy mình sắp gặp rắc rối nữa rồi. Tôi không thể tưởng tượng mọi chuyện lại bị sắp xếp như thế này. ૮ɦếƭ mất thôi.
Chưa định hướng được gì thì con Ly đã tiến lại gần tôi và nói 1 câu khiến trái tim tôi tổn thương :
- Nghe nói mẹ Lỳ mới ૮ɦếƭ àh? Chia buồn nhé
2 chữ : ” Chia buồn ” nó rít từng tiếng giống như hả hê những gì xảy ra với tôi lắm. Tôi cố gắng giữ bình tĩnh. Toan trả lời thì Đỏ đứng trước tôi và nói :
- Nhìn thấy nó có buồn không? Người mà bon chen vào chuyện người khác là vô duyên lắm Ly biết không? Ai mướn Ly về đây vậy?
Thấy thằng Đỏ nó liền chùng lại và nói :
- Đỏ đừng nói thế chứ, Ly về đây là vì Đỏ mà.
Lập tức bọn anh Đen, bọn thằng Hoàng khá tiến lại gần và nói :
- Dại trai
- Em làm vậy có được gì của thằng Đỏ không em?
- Hahah, đừng cười mà bọn anh ” đau xót ”
Vẫn là bọn nó, vẫn là những lời nói bảo vệ tôi trước những lời nói đay nghiến của người con gái kia.
Con Ly tức quá hay sao mà tiến lại kê sát mặt tôi nói :
- Tao về đây là dành lại những gì tao đáng có. Mày nhớ mặt chó của mày
con Thảo đẩy nó ra và nói giùm tôi :
- Tao nói cho mày biết, người ta kêu miệng hô ngang bằng với mõm chó đó mày hiểu không? Dễ thương như con D rồi hãy nói.
- Haha
Kèm theo đó là những tiếng cười châm chọc. Tôi liền lên tiếng cắt ngang những tiếng cười ấy :
- Tao không rảnh mà đôi co với mày. Nếu muốn, cứ làm gì mày muốn, tao với Đỏ không liên quan nhau nữa, bây giờ là bạn bè. Còn tao cấm mày không được *****ng chạm tới bạn tao. Tao thề tao không để yên
Nó cười khẩy rồi trả lời tôi :
- Để xem mày còn dễ thương không. Để xem mày còn ai bên cạnh không. Haha