Định Mệnh Nghiệt Ngã - Chương 09

Tác giả: Đang cập nhật

- Duyênnnnnnnnnnn !
Tôi nghe tiếng quen thuộc liền quay đầu lại, thì ra thằng Tuấn nhưng mà tâm trạng tôi hok đc tốt nên mặt tôi ỉu xìu, nó chạy xe đến sát tôi :
- sao mày hok nói tao biết, mày đang xảy ra chuyện gì? lên xe, nhanh
- thì từ từ
Sau đó tôi leo lên xe thằng Tuấn, ngồi bên nó thật an toàn, thật ấm áp. Tôi chỉ khóc trước mặt nó, rồi nó dừng xe ở bên đập và ôm tôi :
- mày có tao mà, sao hok nói, sao khờ thế, sao chịu đựng một mình ?
- M…..à…y àh ! tao…tao….đa….u lắm, ta….o k….muố….n về nh….à…- Tôi nói lên trong tiếng nấc
- Mày khóc đi, khóc nhiều vào, đừng giấu cảm xúc, tao thương mày nhiều lắm D ơi – nó nói với tôi như thế, tôi vui lắm vì có đứa bạn như vậy. Khóc xong 2 đứa ngồi nói chuyện :
- Tối qua đi chơi vui hok? – nó hỏi
- chán lắm
- vậy sao còn đi?
- thì mày giận tao thì tao biết gọi ai ngoài thằng Trường?
- Mày có cảm nắng nó hok vậy?
- mày ăn nói gì kì daz.? nghĩ sao tao đi thích thằng đó?
- haha, nó hok bằng những thằng trước àh?
- đúng, nhưng nó giống thằng Đỏ
- Cấm mày hok nhắc tới thằng Đỏ nữa, nó làm mày buồn nhiều rồi sao mày còn như thế?
- Tao hok biết nữa, tao luôn yêu nó mày ạh
- mong rằng có ai đó đến phá vở đc heart of mày – nói rồi nó cười
Nhưng sao trong người tôi mệt mõi thế này, tôi thấy đau nhói ở tim, tôi biết mình đang dần ngã xuống, tôi đau…..rồi nhắm mắt hok biết chuyện gì xảy ra…….
Chap 9 ( continue ):
Mắt tôi lờ mờ tỉnh, sao thế này, sao tôi lại nằm trên giường màu trắng toát, tôi nhớ tôi đang ngồi nói chuyện với thằng Tuấn cơ mà, tôi vội ngồi dậy, lúc này nhìn xung quanh tôi thấy mẹ, người đàn ông ấy và thằng Tuấn với con Dạ Thảo, tôi liền hỏi :
- sao tao ở đây?
- mày nghỉ ngơi đi, lúc nãy đang ngồi tự nhiên té xĩu tao phải đưa đi bệnh viện đó
- Mẹ thấy con nhợt nhạt lắm, con ăn gì để mẹ đi mua
- Cháu đở chưa? – ông ta hỏi
- dạ bình thường – tôi trả lời lại nhưng với một cách hok bt, chính ông ta đã khiến tôi trở thành thế này. Sao tôi ghét thế >”<
________________
Về phía T thì……
” alo ”
- Sáu hả, lên bệnh viện đa khoa nhanh
- Làm gì? ai bị sao hả? mới sáng sớm mà
- Thì nhanh đi, ****** hỏi lung tung
- Nhưng ai bị sao?
- Con Duyên chứ ai?
Đang ăn tô phở mẹ mới mua về, tôi liền sặc nước, luống cuống hỏi :
- Nó bị làm sao? fòng mấy
- cha mày, hỏi lắm dzậy, có lên hok? hok lên thì khỏi, fòng 23
- ùhm tao lên liền
Con nhóc đó bị sao?? trong đầu tôi cứ nghĩ miên man, vì là bồ nên phải đi thôi, mệt mõi thật đấy. Tới bệnh viện, lên fòng 23 thì tôi nghe đc câu chuyện giữa D và Tuấn, tôi tình cờ thôi chứ hok phải cố ý, tôi nấp lại và nghe :
- Mày kêu nó lên làm chó gì?
- chứ hok phải nó bồ mày àh?
- kệ mẹ tao, tao hok thích
- nhưng tao lỡ rồi, mày hay nhỉ?
- tao hok biết, nó lên thì đuổi nó về
- tại sao?
- tao hok muốn ai thấy tao trong tình trạng này
- nhưng….
Nghe đến đó tự nhiên cái cửa nó bị mất đà mở toang ra, tôi gặp liền ánh mắt sắt lạnh của nhỏ HQ :
- T nghe lén chúng tôi nc đấy àh? – nhỏ hỏi
- ơ ! hok phải đâu, T vừa mới đến thôi
- có gì hok?
- thì lên thăm D hok đc hả?
- không, đi về đi, tôi chưa ૮ɦếƭ đâu
- Chẳng lẽ T vào đây rồi D đuổi T về?
- muốn ngồi đó thì ngồi
- tao ra ngoài – nhỏ quay qua nói với thằng Tuấn
Nói xong nhỏ xuống giường, đi hok vững nhưng vẫn cố đi, thằng Tuấn giữ tay nhỏ lại và la lên :
- MÀY MUỐN CHẾT ÀH? HOK NGHĨ NGƠI ĐI CÒN ĐI ĐÂU???
- câm, tao ra ngoài đi dạo, đừng lắm lời
- ĐI ĐI – thằng tuấn gắt lớn
Nói rồi nhỏ mở cửa ra ngoài và hok thèm nhìn tôi 1 cái, cửa đóng mạnh ” RẦM ” , tôi đập tay thằng Tuấn :
- con D nó sao vậy mày?
- mày hok hiểu đâu
- là sao?
- nó vậy đó
- mày nói tao nghe đi
- tốt nhất đừng biết nhiều về nó
- con người nó kì quá dzậy?
- mày hok biết thì đừng nói như thế chứ Sáu
- ùh, tao xin lỗi, nhưng nó bị bệnh gì?
Tôi vừa hỏi thì nó nhìn ra phía xa xa với vẻ mặt buồn bã và nói với tôi :
- ko có bệnh gì đâu
- nhưng sao mày thở dài vậy?
- mày đừng hỏi nhiều quá, nó chỉ mệt rồi bị xĩu thôi
- tao hok tin như thế, nhìn nó với mày giấu giếm cái gì đó
- hok tin tuỳ mày, tao hok nói với mày nữa đâu nếu mày hỏi về bệnh của nó
- thôi đc rồi, nhìn nó nhợt nhạt nên tao lo xíu thôi mà
- nó chẳng quan tâm đến ai đâu
- sao vậy?
- con người nó vô cảm thế đấy
- ùhm, nó ít cười quá nhỉ?
- nó ghét nụ cười
- tao cũng từng nghe nó nói như vậy
- mà sao mày hỏi về nó nhiều quá vậy?
- để biết chứ làm gì?
- hay thích nó rồi , haha
- tao còn chưa quên một người con gái – tôi nói rồi cúi xuống
- ai vậy? tao chưa biết vì mới chơi với mày
- mày biết Hoài Mi học lớp 9 chứ?
- Àh, con nhỏ năm ngoài học 8C trường ND bọn tao hả?
- đúng rồi, nó đó
- thì ra mày là bồ con nhỏ đó, haha – nó nhìn tôi cười
- sao cười mày?
- hoá ra mày cũng dại gái ra phết
- bớt giỡn, thì trong t/y mà thằng nào chẳng…….
- biết rồi, nhưng mà sao mày đồng ý hợp đồng với con D?
- thì để tránh lời ra tiếng vào cho yên chuyện đó mà
- Con D nó cũng giống mày, nhưng nó còn thg người ta nhiều hơn mày thg con nhỏ Mi nữa đó – nó nói
- tao cũng nghe nói đến
- mà thôi, nãy giờ nói nhiều về nó quá đó, nếu nó biết nó sẽ hok thích
Thằng tuấn vừa dứt lời thì con nhóc HQ đẩy cửa vào :
- 2 cậu hay nhỉ? đem tôi ra bàn tán cơ đấy
- tuấn, Trường, đi ra ngoài hết
- NHANH
- BIẾN KHỎI MẮT TÔI, TÔI MUỐN MỘT MÌNH
Thằng Tuấn kéo tôi ra ngoài nhanh trước khi bị con nhóc đó ” nuốt sống “, ánh mắt nó thật lạnh quá, khuôn mặt nó lúc nào cũng dễ thương, tôi cứ thấy nhóc này có gì đó bí ẩn lắm, tôi tò mò, bất chợt thằng Tuấn đập tay tôi hỏi :
- mẹ nó kìa mày – tôi nhìn theo hướng chỉ tay của nó
- chị hay mẹ nó dzậy mày? giỡn tao hoài – tôi nói
- tao nói láo mày đc gì? đẹp hok?
- con D với bã hok giống nhau?
- đúng thế, 2 mẹ con khác nhau, nhưng 2 người đều đẹp
- và trẻ nữa – tôi tiếp lời thằng Tuấn
- nhưng ai đi bên cạnh mẹ nó vậy?
- người đàn ông đó đấy
- là ỗng sao???
Tôi chạnh lòng, nhìn ông ấy cũng có vẻ nhân hậu nhưng chắc nhóc HQ nó hok quen, vì nghe đâu từ nhỏ đến giờ nó hok có ba, tôi thấy tội nhóc ấy, tội thật….Đang suy nghĩ thì thằng Tuấn nói :
- 11h rồi kìa mày, đi về chuẩn bị mà đi học đi
- ơ còn con D
- mẹ nó hok thích có con trai vào chổ nó, mẹ nó khó lắm
- chiều đi học về rồi vào nó cũng đc
- ùhm – tôi trả lời nó
Dạo này tôi với thằng Tuấn đã vứt đc cái bức tường giữa 2 đứa, tôi nhận thấy thằng Tuấn là người rất quan tâm và lo lắng tới con D, nó hok hề khó chơi như mọi người nghĩ, tuy là hot nhưng nó dễ gần, cả thằng Hiếu cũng nói thế, vì giờ chúng tôi học chung trường THPT Phạm văn đồng chứ hok phải là Trường trung học Nguyễn du với Trần quang khải nữa, hok còn sự phân biệt như những ngày trước nữa….Tôi thấy vui đó chứ…
Rồi đến trưa, vừa bước vào trường với thằng Hiếu, thằng Tuấn cùng đám ở sg về thì thấy có mấy con nhỏ chạy tới hỏi tôi và tuấn :
- con D nó bị sao???
- nghe nói nó đi bệnh viện
- nó ở bệnh viện nào?
- nó có bị sao hok?
Cả đám nó lại lao nhao lên, tôi nghe mà mệt cả người, tôi với thằng Tuấn lớ ngớ nhìn nhau, thằng Hiếu với đám kia cũng chạy lên hỏi :
- con D bị sao àh?
- con nhóc HQ bị sao àh?
- sao hok nói tụi này biết
Thằng Tuấn kêu bọn nó im lặng và quát lớn với đám kia :
- TỤI MÀY LÀM NHƯ NÓ GẦN CHẾT ÀH? MAI NÓ ĐI HỌC
Nói rồi cả đám chúng tôi vào lớp ngồi hết, nhưng tôi biết thế nào vào trong lớp cũng có chuyện :
- thằng Sáu đến kìa
- con nhóc HQ sao vậy?
- nó bị tai nạn àh?
- nó có sao hok?
Tôi liền đáp :
- nó hok bị sao đâu, tụi mày hỏi nhiều quá, tao chỉ có một mồm chứ mấy, để tao yên
Tôi lê chân lại chổ bàn và gục mặt xuống, tôi muốn ngủ quá….bỗng nhiên chán học kinh khủng, tôi liền kêu thằng Hiếu và thằng Cường :
- cúp hok?
- đi đâu?
- bida 79
- đc đó
- để tao nt cho thằng Tuấn với đám kia luôn
- đám kia để tao nói cho – thằng Cường chạy đi mất
- còn thằng Tuấn nó ở dãy bên kia, để tao nt – tôi nói với thằng Hiếu rồi giơ cái đt lên bấm
” e nhoc, cup di danh bida di ”
” tít tít ” – nó gữi lại mes tôi
” dc thoi, ra cong di, tao cung chan, ru dam kia nua, nhung dung noi voi con duyen, no giet tao chet do ”
Nói rồi, tôi, thằng Hiếu, tuấn, đám ở sg về, gần 10 đứa cúp học, xuống bida 79 chúng tôi gần gũi nhau, cười như thế, nhưng bất chợt tôi thấy Mi…..Tôi lại nghĩ…..!
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc