Định Mệnh Nghiệt Ngã - Chương 04

Tác giả: Đang cập nhật

Tôi bước vào nhà, vẫn như thường ngày chẳng có gì đặc biệt, nhưng đau, một cảm giác đau buốt, hok xong rồi, tôi lại bị bệnh ђàภђ ђạ , tôi chạy nhanh vào nhà và kêu cô Ba :
- cháu…..đau…………! – nói đc chừng đó tôi ngã xuống và ôm иgự¢ quằn quại
- Na, cháu có sao hok? – Cô chạy lại đở tôi
- uống thuốc nào cháu – vừa nói vừa đở tôi dậy cho tôi uống
Uống xong tôi lê chân lên phòng, tôi có tật hok khóc trước mọi người được, chỉ biết làm bạn với laptop, mp3 và cái điện thoại mà thôi, bất chợt nước mắt tôi rơi, 4 bức tường lạnh lẽo, cô độc quá nghĩ đến căn bệnh mà lòng đau buốt……..Bỗng :
- Bé ! con lại bị nữa hả? mệt hok con? uống ly sữa rồi xuống ăn tối – mẹ tôi vừa mới đi làm về
- Con hok sao đâu mẹ àh, mẹ với cô Ba ăn cơm trước đi, con xuống liền ạh
- Nhanh con nhé
Tôi đi thay đồ, mặc quần jean thụng kiểu hiphop, áo thun dài + cái cavat với áo khoác kiểu gi-lê , nhìn đẹp, tôi thích tôi mạnh mẽ như thế này rồi bước xuống ăn cơm với mẹ
- Con gái mẹ dễ thương nhỉ? – mẹ cười đẹp như thế
- Nó mà Long, kiểu này nhiều anh ૮ɦếƭ lắm đó – cô Ba trêu tôi
- Yêu đương gì, học hành đi đã – mẹ tôi rất ghét nhắc đến bạn trai này nọ
- Thôi ăn cơm rồi con đi học anh ở nhà cô Mười – Tôi đáp nhẹ
- ùh ! ăn đi con rồi mẹ chở đi
- Thôi con lấy xe đi ạh
- ùhm nếu con muốn
- Nhà mình thiếu con trai đàn ông thật – cô Ba bất chợt nói
- Cô ba…….. – mẹ tôi gằn giọng rõ
Còn riêng tôi im lặng, tôi hok biết có ba là như thế nào, tôi hok biết một bữa cơm là như thế nào, tôi buồn, thật sự buồn lắm, đau nhói và lạnh lẽo khi nghe cô Ba nói thế, cúi xuống ăn lặng lẽ thôi ! ăn xong tôi chạy lên phòng và cầm cặp xuống đi học, mẹ và cô Ba hok nói gì vì biết khẽ chạm vào nỗi đau của tôi………
- Na ơi ! hôm nay đc nghĩ mày àh – Con Nhung nói lớn
-Yeahhhhhhhhhhh, hôm nay đi ăn chè đi – cả đám hét lớn
- mọi người vui vẻ, chào nhé – Tôi nói rồi lên ga và chạy, cả đám nhìn theo cũng biết rằng tôi hok có hứng vào mấy việc này
Hôm nay đc nghĩ, tôi biết đi đâu? tôi hok thích đi chơi với ai, tôi muốn đi dạo một mình, lòng vòng vào đường đập, tôi xuống tới đập và để xe đó, bỗng tôi thấy một bóng ai đó quen thuộc…….
____________
về phía Trường thì…..
Hôm nay tôi đi dạo ở dưới đập, gần nhà tôi, hình như tôi thấy ai đó, giống như con bé HQ, ăn mặc thật kut3, nhưng sao nó đi dạo một mình? sao nó lại xuống đập? chẳng lẽ nó hok lạnh? Tôi tò mò và lại hỏi , vì ở đây chỉ có tôi và nó là một mình còn lại có mấy cặp tình nhân tâm sự…..
- Bạn gì ơi ! – Tôi hỏi
- có gì hok? – lạnh lùng trả lời lại tôi
- Sao bạn ngồi đây một mình?
- Tôi thích
Nhóc đó vẫn hok nhận ra tôi là kẻ đáng ghét lúc chiều ngăn nó đánh nhau :
- Mình ngồi đây sẽ hok phiền chứ? – Tôi rụt rè vì tôi rất nhát gái
- Còn nhiều chổ, bạn để mình yên – nó trả lời có chút buồn chứ hok mạnh mẽ như thường ngày
- Chổ này mình hay ngồi mà bạn – Tôi cứ cố gắng hỏi
- Vậy thì bạn cứ ngồi, nhưng mình với bạn hok quen nhau, hok liên quan tới nhau, okie? – Nhỏ trả lời một cách sắt lạnh, tôi sợ nó…..
- Bạn có chuyện buồn hay sao vậy? – tôi lân la hỏi chuyện
- Ko phải việc của bạn
- Sao bạn lạnh lùng quá vậy?
- Đừng hỏi? tính mình vậy rồi , sao lúc chiều ngăn mình đánh nhau?
- Bạn nhận ra àh?
- tại sao hok? – nó ngước nhìn tôi, nhìn mờ mờ ảo ảo trong bóng tôi trông nhỏ thật đẹp
- Bạn đừng đập 2 đứa nó nữa đc hok?
- Không biết
- Bọn nó biết lỗi rồi
- Đừng nói nữa, mình về, chào bạn
Nói xong nhỏ bước nhanh đến xe và chạy đi. Nhỏ thật kì lạ và hình như nó có chuyện buồn nhưng hok muốn nói với ai, tôi rất tò mò về con người nó tuy tôi vẫn chưa quên đc người con gái ngày ấy…….Tôi bước nhanh về nhà, trời lạnh…..Sáng mai lên trường đi lao động nữa, tôi lại thầm nghĩ về người con gái tôi gặp tối nay nữa….!
_____________
Sáng thứ 3 : Khối 10 mới lên đi lao động :
- Ê ! duyên, lớp mình ở đâu? – thằng tuấn đập vai tôi hỏi
- Mày hỏi tao thì tao hỏi ai?
- Mắt mày sao vậy? khóc àh?- thằng Tuấn đở mặt tôi lên nhìn và hỏi
- Không có gì – Tôi hất nhanh tay nó ra
- đừng giấu, mày có chuyện gì sao? bệnh mày sao?…… nó nói nhẹ dần.
- tao đeo kính rồi sao mày thấy?
- Bạn tao mà
- Thôi đi về lớp – Lần đầu tiên tôi kéo tay nó đi nhanh, tôi buồn ! thật sự buồn, nhưng hok ai nhận ra được ngoài nó, đúng là bạn tôi.
Lại tập trung thì nghe thấy lớp lao động cùng với lớp tôi là lớp 10c12, chẳng biết sao nữa, tôi đảo mắt nhìn sang dãy bên đó thì thấy thằng nhóc ngăn tôi đập 2 con kia hôm qua và tôi mới gặp tối hôm qua, nó nhìn tôi, nhưng tôi hok màng, vì trong mắt tôi con trai đẹp chỉ có một mình thằng Tuấn mà thôi. Nghe lịch lao động tiếp thì : 10c2 với 10c8. Tôi nhăn mặt nói với thằng tuấn :
- Bọn đáng ghét c8 đó lao động cạnh lớp mình kìa mày
- Kệ bọn nó
- Sao tao toàn *****ng mặt với bọn nó chứ >”< - Thôi mà kệ đi - hok chịu đâu, tao ghét bọn nó lắm - Hay cúp cua lao động đi - Mày mới ” ghi điểm” với phòng nề nếp rồi lại muốn ghi tiếp hả con khùng này? - Kệ tao, chưa bao giờ lao động mệt lắm - Ai bắt mày lao động đâu? ngồi đó thôi - Nữa buổi rồi tao với mày cúp sau nha thằng khỉ - Cái con này, thiệt là……. Tôi với nó tới chổ lao động, bọn c8 cứ nhìn chằm chằm tôi với nó, tôi lại bắt gặp ánh mắt của thằng đáng ghét kia, rất đẹp, long lanh, nhìn giống mắt con gái lắm, thật hút hồn, nhưng tôi hok màng đến, tôi thấy nó đâu bằng Tuấn bạn tôi và những thằng tôi đang quen. Xong cô chủ nhiệm gọi lớp lại : - Tổ 1 bên này, tổ 2 ở gò đất, tổ 3 hốt rác, tổ 4 đi đổ rác, vậy nhé, cô đi vào văn phòng họp. – Cô nói rồi đi nhanh Tôi chạy tới chổ tán cây bàg ngồi đó nhìn lớp lao động, vì tôi rất lười lao động, lớp tôi hơn 1 nữa nó cũng ngồi chơi, nhìn qua thì lại gặp cái đám con trai c8, tôi ghét kinh khủng, cay cú thiệt, tôi mà là con trai thì…… >” - Bé HQ cho bọn này làm quen đi nha
….Tôi im lặng
- Dễ thương vậy mà khó làm quen thiệt đó nha
…….Tôi càng im lặng để xem bọn nó nói cái gì
- Thôi đừng chọc người ta nữa – Thì ra thằng đáng ghét đó nói giùm tôi
- Nhưng tao thích bé HQ mất rồi – thằng mặc áo vàng nói
- Tụi mày tào lao, người ta như thế thì sao tụi mày sánh được
Bỗng một tiếng nói quen thuộc :
- Câm hết, chưa chơi thì đừng nói lung tung,tụi mày biến hết đi – Thì ra là thằng tuấn, nó luôn bên cạnh tôi
Mà bọn c8 hok phải vừa :
- Mày là thằng nào, là bạn chứ có phải bồ đ’ đâu mà to mồm
- Đúng đó, bọn tao thích làm quen thì kệ bọn tao
- Trước lạ sau quen mà
- Sao khi nào mày cũng bon chen hết vây thằng chó kia?
Nhìn mặt thằng Tuấn là tôi biết nó tức, tôi liền nói :
- Tuy hok là bồ nhưng nó là một nữa cuộc sống của tôi, các người thôi đi, tụi mình đi Tuấn – Tôi trả lời, bọn kia hok nói được lời nào hết, thằng Tuấn kéo mạnh tay tôi đi
Định bước đi thì
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc