Nó nở một nụ cười buồn nhìn Long rồi bước đi, vì tức giận, Long đấm vào bức tường làm
nó có một đường nứt khá dài. Về phần nó, nó đi mà trong lòng rất đau, bỗng chuông đt
của nó reo lên, đó là bà mẹ kế của nó, cuộc đối thoại kéo dài chừng 5 phút thì đt rơi xuống
đất, nước mắt nó rơi ra ko ngừng.
ĐẾN TỐI:
_A lô [Phong đáp ngay khi chuông đt vừa reo lên]
_Cô đây
_Cô Hà hả? Cô sao vậy, cô khóc sao?
_Có..........có...........Yến ở................ở đó ko con?
_Dạ ko, có chuyện ji` vậy cô?
_Ba nó..........ba nó................bị ᴆụng xe............hiện đang trong tình trạng nguy kịch, bà
Cúc - mẹ kế của nó đã báo lại rồi nhưng............nhưng giờ.......vẫn chưa thấy nó về, bác sĩ
nói là nếu đêm nay ba nó ko wa khỏi thì................thì.....................
_Con bik rồi, để con đi tìm cô ấy
_Cám.......cám ơn con
Vừa cúp máy, Phong vội vã chạy ra ngoài tìm khắp những khu vực gần trường và gần nhà,
trời thì đang mưa, vụ tìm kiếm coi bộ hơi bị căng, bỗng Phong để ý tới 1 đám con trai đang
đứng ở vỉa hè và anh nghe chúng nói:
_Đi chơi với tụi anh đi em
_Ngồi đây làm ji`, mưa ướt hết
Một đứa kéo tay cô gái đang ngồi giữa chúng, linh cảm cho Phong bik đó là nó, anh vội .
Truyện được biên tập và post tại website: WWW.KenhTruyen24h.Com (Thích Truyện.VN)vàng đến và hét lên:
_Tụi bây xéo hết cho tao
_Mày là ai mà láo vậy?
1 thằng trong số đó dùng chân đá cái thằng vừa nói câu đó rồi quay lại nói với Phong lúc
đó đang bẻ tay răng rắc, mặt đầy sát khí:
_Dạ, anh Phong cho em xin lỗi, em hok bik dạy nó
_Anh.......anh làm ji` phải cúi chào nó
_Mày nín đi, anh hai chỗ này đó, mún sống yên ổn thì nín giùm tao[thằng đó nói khẽ]
_XÉO[Phong nhắc lại]
Cả đám chạy vắt giò lên cổ, Phong quay lại nhìn cô gái đang ngồi bệt giữa mưa, người cô
ướt sũng nước, những đường nét trên cơ thể hiện ra rất rõ vì quần áo đã dính chặt vào
người cô do nước. Và........linh tính ko bao giờ phản bội Phong, đó đúng là nó, nước mắt
nó vẫn rơi xuống cùng những giọt nước mưa, mắt nó đỏ lên trông thấy, Phong ϲởí áօ
khoác của mình khoác cho nó, lúc này, nó mới ngẩng mặt lên nhìn Phong, bỗng nó hỏi:
_Anh là ai?
Phong ૮ɦếƭ điếng người khi nghe nó nói câu đó, sờ vào đầu nó, Phong thấy máu, máu rất
nhìu, nó típ tục nói:
_Anh là ai?
_............Là bạn em, em có nhớ là cha em đang ở BV ko?
_Nhớ chứ
Phong hơi ngỡ ngàng vì anh hỏi tới đâu, nó nhớ tới đó kể cả Long nhưng chỉ duy có anh là
nó ko nhớ, anh nói:
_Anh chở em đến BV thăm cha em nha, băng vết thương trên đầu em nữa
_Nhưng......anh là ai?
_Chút nữa em sẽ bik
Nó ngoan ngoãn lên xe đến BV
TẠI PHÒNG CHỤP NÃO Ở BV:
Tất cả - Long, Phong, Minh, Nguyệt, bà Hà - đều đang hồi hộp mong chờ kết quả, bác sĩ
bước ra nói:
_Em ấy bị 1 vết thương ở đầu nên đã ảnh hưởng đến não bộ
_Con tôi có sao ko bác sĩ?
_Tạm thời thì kết quả cho thấy em sẽ quên đi 1 thứ ji` đó mà em hay nghĩ đến nhất, tính
cách sẽ trái ngược hồi đó nữa vì 1 phần não bộ đã bị tổn thương mà
_Cám.....cám ơn bác sĩ
Cô bác sĩ vừa đi thì nó vừa ra, quả thật nó đã trở nên hiền lành đến nỗi hok ai nhận ra nó
nữa, nó đến bên Phong nói:
_Anh chưa nói với em anh là ai mà
Nhìn nó trở nên ngây thơ như 1 đứa bè, Phong ko khỏi chạnh lòng, anh nói:
_Anh là Phong
_Em có wen anh hok?
_Có, chỉ là em đã quên thôi
Đôi mắt thoáng bùn của Phong đã hok giấu đc nó, nó nhẹ nhàng quàng tay ôm lấy cổ
Phong, 1 hành động mà nếu là hồi đó, nó sẽ hok bao giờ làm, việc này đã khiến mọi người
có mặt ở đó thật sự ngỡ ngàng, kể cả Phong, nó nói:
_Chắc chắn em sẽ nhớ ra anh
Phong bật cười rồi anh nhìn nó mà nở 1 nụ cười khiêu khích nói:
_Em chắc chắn sao?
_Em ko còn nhớ em trước kia như thế nào nhưng chắc chắn anh là người mà hồi đó em rất
quý mến nên mới quên anh vì cô bác sĩ đã nói là: em đã quên đi thứ quan trọng nhất của
mình còn ji`
_Yến, em có nhớ những việc trước khi em ra khỏi trường ko?[Long cắt ngang]
Nó bỏ tay ra khỏi Phong rồi nhẹ nhàng lắc đầu nói:
_Em chỉ nhớ là có 1 người nào đó đi với em ra khỏi trường, đi đến cầu thang
thì......................Áh
Nó ôm đầu la lên, đúng lúc đó, Nhi và Ngọc đi vào, vừa thấy Phong, Nhi nói:
_Đúng là anh ở đây.........
Nhi chưa nói dứt câu thì thấy Yến, ánh mắt của Nhi lộ rõ vẻ bối rối, Nhi nói:
_Sao.......sao......mày.......lại......ở..... ..đây........?
Vừa nhìn thấy Nhi, nó ôm chầm lấy tay Phong, ánh mắt sợ sệt, thấy ko bình thường, Phong
hỏi nó:
_Em sao vậy?
Nó vẫn im lặng, ánh mắt vẫn nhìn Nhi, tay nó bấu chặt lấy tay Phong hơn, Phong quay lại
nhìn Nhi, ánh mắt cô bối rối hơn khiến Phong, Long, Minh, Nguyệt ko khỏi nghi ngờ, còn bà
Hà đã về phòng bệnh của chồng mình rồi, Nhi nói trong sự lo lắng:
_Mày..........mày sao......vậy?
Nó nhắm chặt mắt lại khi Nhi đưa tay định "hỏi thăm" nó, thấy vậy, Phong ôm nó vào lòng,
ánh mắt vẫn ko rời Nhi, còn Long thì ngăn bàn tay của Nhi lại và nói:
_Có vẻ như Yến hok thix sự hỏi thăm của em thì phải
Ngọc nãy giờ vẫn im lặng vì cô đã nhận thấy vẻ hok bình thường ở Nhi, Phong nói:
_Tối nay anh sẽ ở lại với bác Hà để lo cho bác Dương, em về đi
Dù ko cam tâm nhưng 2 người là wa\\\' nhìu, Long nói:
_Vậy tao về đây
Long vừa đi thì Ngọc chạy theo, Nhi cũng trốn tránh ánh mắt dò hỏi của Phong bằng cách
chạy biến vào thang máy
Phong nhìn nó hỏi:
_Sao em lại sợ hãi vậy?
_Cô ta.........chính cô ta..........
Nó nói trong nước mắt, Phong ôm nó vào lòng mình chặt hơn, "Lần này thì anh ko thể tha
cho em đc rồi, Nhi ạ"
Đợi cho Yến thi*p đi trong phòng bệnh của ông Dương, Phong ra ngoài và gọi đt cho mấy
thằng đàn em:
_A lô, anh hai hả? Có chuyện ji` hok anh?
_Tao mún bik khoảng từ 2h đến 5h, con Nhi ở đâu, làm ji`, mày dùng mọi cách tra hỏi
mấy đứa trong trường cho tao
_Dạ nhưng sao lần này anh làm căng wa\\\' vậy?
_Tao nghi rằng nó đã làm 1 việc ko nên làm và nếu đúng như vậy thì nó phải trả giá
_Nó là con gái mà
_Tao ko cần bik, mà mày hỏi nhìu wa\\\', lo làm đi
Nói rồi Phong cúp máy ko để cho thằng đàn em nói thêm ji` nữa
SÁNG HÔM SAU:
Vị bác sĩ già bước ra rồi lắc đầu 1 cái, nó và mẹ nó đều khuỵu xuống, anh nó cố giấu nỗi
thương tâm trên mặt mà cùng với Thu an ủi bà Hà, Phong lo đỡ nó, anh ko bik phải an ủi
nó ra sao với cú shock này. Cha nó đã mãi ra đi, bà mẹ kế của nó ko nói ji` cũng chả khóc
như nó và mẹ nó. Một người đàn ông đến tự nhận mình là luật sư và nói:
_Trước khi ૮ɦếƭ, ông Dương đã lập ra 1 bản di chúc và nói rằng di chúc sẽ đc mở ngay sau
khi ông ૮ɦếƭ dù là ở đâu vì ông ko mún người nào đó mừng trước cái ૮ɦếƭ của ông:
Ông ta lấy từ trong cặp ra 1 phong bì và lấy tờ giấy bên trong đó đọc to:
_"Trước hết là tôi xin lỗi bà, bà vợ đã sống cùng tôi 40 năm và tha thứ cho tôi khi trong 1
phút lầm lỡ, tôi đã lấy người đàn bà khác về. Cha xin lỗi các con, đặc biệt là con, Yến àh,
cha bik là con mãi ko tha thứ cho cha nhưng cha vẫn mong phép màu đó sẽ xảy ra. Tha lỗi
cho cha. Cha bik cha sẽ có ngày này và đúng là cha đã ૮ɦếƭ trong cô đơn, cha đã làm con,
Toàn và mẹ con đau khổ, cha đã khiến con trở thành một khối băng vĩnh viễn ko tan, đã
khiến con trở nên băng giá vô tình với tất cả, nhưng cha tin rồi trái tim con sẽ tan chảy
trước tình cảm của 1 người con trai nào đó, cha tin như vậy. Toàn bộ tài sản cha gầy
dựng, 1/3 sẽ là của con, 1/3 của Toàn và 1/3 nữa thì tùy con định đoạt, cho hay ko là
quyền của con. Còn bà, tha thứ cho tôi, tôi mãi yêu bà, Hà àh nhưng tôi đã phạm 1 sai lầm
ko cứu vãn đc. Một lần nữa, tôi xin lỗi"
Bà mẹ kế của nó khuỵu xuống khi ông luật sư đọc xong tờ di chúc, toàn bộ ko hề có tên bà
ta, còn nó và mẹ nó lại típ tục khóc, nhất là nó, nó gục hẳn trong lòng Phong mà khóc,
khóc mãi ko ngừng. Nó khóc vì nó đã hiểu lầm cha mình. Anh nó lên tiếng phá tan bầu ko
khí ảm đạm:
_Số tiền 1/3 đó, mày tính thế nào để luật sư còn dễ quyết định
_Em sẽ..............
Em sẽ lấy 1 nửa từ 1/3 đó cho bà ta
_Mày điên àh? Tại sao?
_Làm người phải tha thứ cho nhau đi anh, đừng nên oán hận mãi nữa, 1 nửa còn lại, em
sẽ tặng cho viện dưỡng lão, chú dàn xếp giùm con nha, luật sư
_Nhiệm vụ của chú mà, chú đi đây
Bà mẹ kế của nó quá hổ thẹn nên lấy túi xách rồi chạy đi, đúng lúc Long vừa tới, thấy
không khí ảm đạm thì Long đã hiểu chuyện ji` xảy ra, anh nói:
_Chia bùn với bác, bác Hà
_Cảm ơn cháu nhìu lắm
_Cháu có món quà cho bác đây
_Bác ko có hứng lúc này
Long vừa 乃úng tay thì có 2 đứa đàn em đến kéo lê theo 1 thằng cỡ chừng 20 tuổi, trên
người chưa chỗ nào là chưa bị đánh, Long nói:
_Đây là người đã ᴆụng bác Dương rồi bỏ chạy, cháu chỉ tìm người còn việc định đoạt số
phận tên này thì cháu dành cho bác
Thằng đó la lên:
_Tôi ko làm
Nó nãy giờ đứng yên nhưng nghe câu đó, nó bước đến thằng đó nói:
_Anh ko làm?
_Ko....tôi.....tôi.....ko......làm........
_Nói lại đi, anh phải thề là anh nói thật nếu ko, tôi ko nghĩ anh có thể bước ra khỏi BV này
Toàn xen vào:
_Tao tưởng phải tha thứ
_Đúng nhưng em ghét ai làm việc tày trời ji` rồi chối lắm
Thằng đó run run nói:
_Tôi.......tôi......thề......là.......tôi... ........
_Có hay ko?
_CÓ......tôi....có.........làm...........
_Em định sao? [Long hỏi]
_Luật pháp cùng lắm chỉ phạt tù nhưng em mún theo luật của riêng em, Gi*t người đền
mạng
_Ok
2 thằng lúc nãy kéo tên đó ra, tên đó la lên:
_Ko.......ko........th.......a........cho......... tôi............
_KHOAN