Điều Kiện Của Ma Vương - Chương 09

Tác giả: Tâm Lam

Kính Hoài mang hành lý của Vũ Đồng đi thẳng vào bãi đậu xe, dọc đường không nói gì, Mặc dù trong đầu cô có rất nhiều câu hỏi nhưng lại không biết làm thế nào để mở lời.
Cuối cùng đến cạnh xe anh, anh nói:
“Ngồi trong xe của anh.”
“Còn xe của em thì sao?”
“Anh đã nhờ người khác lái về rồi.”- Nói đoạn, anh mở cửa vào chỗ của lái xe ra hiệu cho cô ngồi vào ghế phụ. Khi cô ngồi vào, anh lái xe rời khỏi khách sạn.
Kính Hoài tập trung lái xe mà không nói chuyện với cô. Bảy năm, sau một khoảng thời gian dài họ ngồi lại với nhau nhưng cảm giác xa lạ lại len lỏi trong tim cô mặc dù có vẻ là không có khoảng cách giữa họ.
Kính Hoài luôn luôn là người đàn ông bá đạo ngay cả bảy năm trước, khi còn là vợ chồng, anh không bao giờ nói tình cảm của mình với cô để cô cảm thấy tốt hơn. Tuy cô muốn nói với anh những suy nghĩ của mình nhưng anh thường im lặng mà không nói một lời, sự thiếu kiên nhẫn và thờ ơ của anh đã khiến cô không dám mở miệng nói gì.
Trong những năm qua, anh có những thay đổi gì nhỉ?
Vũ Đồng chăm chú chiêm ngưỡng chiếc trán rộng của anh, sống mũi, chiếc cằm lộ sự sáng suốt, trí tuệ, cương nghị cùng sức mạnh. Hiển nhiên có một số thay đổi nhưng lại chỉ tăng cường nó thêm! Đã thấy anh đánh bừa Hạo Minh và hung hăng chinh phục cô (bị ăn sạch sẽ) nhưng cô hiểu anh một điểm cũng không thay đổi.
Vũ Đồng quay đầu nhìn ra ra cửa sổ, bãi biển Khẩn Đinh ngày càng lùi xa, đám đông thưa dần và họ đang tiến về một khoảng đồng cỏ xanh rì rộng lớn. Cô dần nhận ra đó là con đường vào trang trại của Kính Hoài.
“Anh đưa em trở lại trang trại à?- Cô biết Niệm Dư và anh sống trong nông trại Hằng Xuân chứ không phải là trong trang trại này.
“Ừ!”- Anh vẫn nhìn về phía trước, trả lời cô. “Đưa em trở lại nơi mà em đã đi qua nhiều lần nhưng không muốn cùng tôi sống ở đó.”
Giọng điệu của anh khá là bình thản không có bất kỳ biểu hiện nào có vẻ là anh vẫn còn quan tâm về chuyện của bảy năm trước. Khi họ kết hôn, cô đã từ chối sống cùng với anh.
Cô im lặng, không muốn khơi lên bất mãn nơi anh.
Xe nhỏ lăn trên đường, trên sườn phía tây là bãi cỏ xanh tươi rộng lớn gợn sóng nhấp nhô. Vũ Đồng nhớ lại bao kỉ niệm hạnh phúc tại thảm cỏ này, tất nhiên luôn luôn là bên cạnh Kính Hoài, họ đã ngắm các đám mây muôn hình vạn trạng và đếm các ngôi sao trên bầu trời đêm.
“Than ôi!”- Vũ Đồng nhớ lại những kỷ niệm, bất giác thở dài một tiếng.
Trang trại rộng lớn này chỉ là một phần của nhiều trang trại thuộc Diệp gia hoạt động trong phạm vi của ngành công nghiệp chế biến. Chủ yếu là sản xuất thịt bò tươi và chăn nuôi bò thịt cung cấp một số lượng lớn, họ cũng sản xuất sữa và các chế phẩm liên quan khác. Từ thế hệ này sang thế hệ khác, Diệp gia kinh doanh và tích lũy được một nguồn lực tài chính rất lớn.
Kính Hoài là người thừa kế và là quản lý cả ngành công nghiệp lớn này có thể tưởng tượng anh phải gánh trên vai một gánh nặng như thế nào. Tuy nhiên, điều này cũng khiến cho anh trở thành một người đàn ông mạnh mẽ, kiên quyết.
Có thể nhìn thấy dọc trên dốc là gia súc được chăn thả. Mây trắng, trời xanh, đất đai phủ một màu xanh lá cây tươi mát và nước tạo thành một cảnh quan duyên dáng đáng yêu! Sống tại Đài Bắc như sống trong một rừng bê tông vậy.
Một lần nữa trở lại nơi đây sau bảy năm, Vũ Đồng cảm thấy vui mừng một cách sâu sắc vì cuối cùng họ cũng trở lại đây, nơi có biết bao nhiêu kỷ niệm của họ.
Sau một thời gian, cuối cùng xe cũng dừng lại ở một biệt thự màu trắng phong cách châu Âu. Mặt trước của ngôi nhà có một khu vườn nhỏ đầy cây và hoa khiến Vũ Đồng không thể không dừng lại.
“Em sẽ có rất nhiều thời gian, đừng ở dưới ánh mặt trời quá nhiều, đi vào nhà thôi!”- Kính hoài thúc giục.
Ngôi nhà thực sự mát mẻ. Vũ Đồng nhìn xung quanh nhà, từ trước đến giờ không có gì thay đổi; một không gian sử dụng nhiều đồ gỗ cùng chiếc cửa sổ kiểu Pháp to lớn, thanh lịch, hoài cổ tràn ngập ánh mặt trời, không gian thoáng đãng, cả căn phòng quét một lớp sơn vàng rất ấm cúng.

Bạn đang doc truyen online tại: WWW.KenhTruyen24h.Com
Bất ngờ từ “gia đình” xuất hiện trong tâm trí Vũ Đồng, đây là căn phòng rất lý tưởng cho mọi người quây quần bên nhau! Cô không thể không nhớ tới căn hộ của mình trong trung cư- một căn hộ thực sự rất nhỏ, lạnh lẽo và tù túng. Mặc dù cô là một nhà thiết kế nội thất thông minh nhưng vẫn không thể biến cái không gian nhỏ bé đó mang được hơi ấm gia đình.
Đôi mắt Vũ Đồng tràn đầy hưng phấn, khuôn mặt vui mừng dưới ánh nắng hồng lên rất giống một cô bé khiến Kính Hoài bất giác bị mê hoặc.
Vũ Đồng quay lại và đi đến bên, Kính Hoài đã kịp lấy lại cái nhìn sâu sắc mạnh mẽ và tạo khoảng cách giữa hai người.
Như thể một thế kỷ trôi qua, Kính Hoài mới phá vỡ sự im lặng bằng cách nói chuyện: “Phòng ngủ ở tầng thứ hai, đầu tiên cất hành lý đi đã!”
Vũ Đồng không làm theo lời anh, cô lấy một hơi thật sâu: “Tại sao mang em tới đây? Niệm Dư không sống ở đây mà!”
Nháy mắt giọng Kính Hoài khôi phục lại vẻ lạnh lẽo, nghiêm trọng trước đó. “Quên những gì em đã hứa à? Em phải sống với tôi và phải thực hiện tất cả những nghĩa vụ của một người vợ cho đến khi tôi nghĩ rằng em có đủ điều kiện để gặp Niệm Dư, khi đó, tự nhiên em sẽ được gặp con bé.”
“Em không quên!”- Vũ Đồng ngượng ngùng trả lời.
Sau đó, vào một ngôi nhà nhỏ ngăn nắp. Anh chính thức ra lệnh với khẩu khí lãnh đạm: “Tủ lạnh trống rỗng, gọi số này mua thực phẩm, nói với họ gửi một ai đó đem tới đây.”
Anh đưa cho cô một thẻ rút tiền.
Vũ Đồng chỉ có thể làm chính xác như anh nói. Cô lấy thẻ và bắt đầu sắp xếp hành lý, anh nói và cho cô biết: “Nông trại có việc, tôi phải đi sử lý. 7 giờ tối, Tôi sẽ trở lại và muốn có bữa tối hoàn toàn sẵn sàng.”- Sau đó, anh vội vã bỏ đi.
Vũ Đồng giật mình, mất một lúc để định thần. “Thế nào mà tất cả điều này xảy ra? Cô không những ở trong nhà của Kính Hoài mà còn phải làm bữa tối để anh ấy sẽ trở lại ăn?”
RRR
Vũ Đồng bận rộn cả buổi chiều để dọn dẹp cả ngôi nhà. Cô lau sạch bụi bặm. Sau dọn dẹp xong, cô gọi điện đến cửa hàng để đặt thực phẩm và nhu yếu phẩm hàng ngày: “Xin vui lòng gửi chúng đến càng sớm càng tốt.” Trong khi chờ, cô dùng một đóa cúc nhỏ cắm vào một chiếc bình để cả ngôi nhà trông đẹp và ấm áp hơn.
Mất một lúc, nhân viên giao hàng tại cửa hàng thực phẩm và nhu yếu phẩm mới đem đồ đến. Sau đó, Vũ Đồng sắp xếp một chút rồi bắt đầu làm bữa tối.
Đến bảy giờ tối, cô đã làm xong bữa tối như ở nhà hàng. Khoảng bảy hơn thì cô nghe thấy tiếng xe của Kính Hoài bên ngoài, cô đã ra mở sẵn cửa đón anh.
Kính Hoài vui khi thấy nụ cười của cô: “Không thể nghĩ ra em ở cửa chờ anh về nhà.”- Tiếng nói của anh có một cảm xúc tinh tế.
“Em nghe thấy tiếng của xe.”
Cô có vẻ hơi nhút nhát và khó xử như thể quay trở lại năm mười tám tuổi.
Anh nắm tay cô vào nhà. “A- thơm quá, bữa tối đã sẵn sàng chưa?”- Tiếng nói của anh thực sự thoải mái và hạnh phúc.
Còn ngon hơn trong nhà hàng. Cô đã dành cả tâm trí vào để chuẩn bị.
Đây là bữa tối thập phần ngon miệng với sa- lát xà lách, măng tây sốt nước tương, cá tuyết hấp khổ qua thịt gà không đắng mà vị lại rất ngon và rất lạ miệng hơn nữa lại giải nhiệt tốt.
Trên bàn đặt một bình hoa cúc nhỏ màu vàng và hoa hồng rất đáng yêu trong đó lại có một ngọn nến rất lãng mạn và ấm áp.
Rõ ràng là Kính Hoài ăn rất ngon, Vũ Đồng xem anh ta ăn với một cảm giác hài lòng quá đỗi hạnh phúc dấy lên trong tim.
Bảy năm trước, nếu cô không chọn đi học thì hiện nay ngồi ở bàn này không chỉ có Kính Hoài mà bên cạnh còn có con gái cô- Niệm Dư. Suy nghĩ đó khiến cô không khỏi cảm thấy một chút chán nản.
“Kính Hoài, bao lâu nữa thì anh mới cho em gặp Niệm Dư và cho em sống cùng con bé?”- Cô không thể không hỏi.
Kính Hoài không trả lời cô. “Em đã ăn đủ chưa?”
Vũ Đồng gật đầu, thận trọng nhìn anh.
“Chúng ta ra phòng khách.”- Anh dời ghế của mình rồi kéo cô lên.
Vũ Đồng đón cái nhìn của ông hướng vào phòng khách, trên một mặt tường có tủ sách được đặt đầy sách nghiên cứu ở bên của tủ sách có một bộ sofa một màu mềm mại và thanh lịch.
Vũ Đồng đón cái nhìn của anh hướng vào phòng khách, trên một mặt tường có tủ sách được đặt đầy sách nghiên cứu ở bên của tủ sách có một bộ sofa một màu mềm mại và thanh lịch.
Kính Hoài bật chiếc đèn nhỏ bên cạnh ghế và nằm thoải mái trên sofa.
Vũ Đồng không biết tại sao lại như vậy, cuối cùng không kìm được hỏi: “Anh chỉ cần trả lời thôi.”
Một lúc lâu sau khi yên lặng, anh nói: “Hãy đến đây Vũ Đồng.”
Vũ Đồng ngập ngừng một lúc mới đi đến ngồi cạnh anh. Kính Hoài đưa tay lên vuốt ve cô.
“Điều quan trọng là ở em, nếu em cư xử phù hợp với các yêu cầu thì sẽ sớm được gặp Niệm Dư.”- Anh chậm rãi nói.
Vũ Đồng im lặng nhắm mắt và gật đầu. Cô không có cách nào khác!
Tay Kính Hoài di chuyển khắp chân cô và sau đó nói: “ngồi xuống đây!”
Cô cảm thấy không còn sức để phản kháng lại anh chỉ có thể ngoan ngoãn ngồi trên người anh. (ông nỳ, chơi khó chị ý quá!!!)
Anh giữ lấy eo cô, bắt đầu hôn lên chiếc cổ trắng ngần rồi nhấp nháp dái tai cô, hai bàn tay anh không an phận di chuyển khắp trên người cô.
Cơ thể Vũ Đồng trở nên vô lực, cô không thể không hỏi:
“Chỉ bằng cách này để chứng minh điều đó à?”- Giọng nói của cô run rẩy và gấp gáp.
“Không.”- Anh trả lời lơ đãng, luồn tay mình vào trong áo, sau đó từ bụng di chuyển lên trên…
Đây là một cách mà tay anh phóng thích đam mê nơi cô khiến cô như bị thiêu đốt. Đây là phương thức của anh. Sau đó anh kéo… của cô (đố mấy nàng đó là gì)
“Anh hy vọng em không mặc một trong những thứ đồ này vào ban đêm.”- Anh ném “thứ đó” xuống đất.
“Anh đỡ phải cùng nó chiến đấu một trận.”
“Anh muốn qua đêm ở đây?”
“Tất nhiên, anh muốn nhìn thấy tất cả biểu hiện của em, không qua đêm ở đây sao có thể thấy được!”
Sau đó, cô bị anh áp đảo trên chiếc ghế dài, áo của cô bị xốc lên. Anh hôn hít, nhấm nháp khắp người cô đến khi cô mềm nhũn, tê liệt, vô lực không thể nhận biết bất cứ điều gì. Khắp thân thể cô lưu lại không ít dấu hôn của anh.
Đột nhiên anh đứng dậy, bế cô lên phòng ngủ ở tầng hai.
Sau khi vào phòng ngủ, anh nhanh chóng cởi bỏ quần áo của mình và của cô rồi gắt gao áp chặt vào cô không để lại một khe hở nào.
Anh yêu như cuồng phong bạo vũ càn quét cô, không cho cô thời gian để thở. Anh giống một con mãnh thú ngấu nghiến ăn thịt con mồi như để lấy lại bảy năm mất mát.
Cả đêm anh liên tục cùng cô triền miên, dây dưa khiến cô sức cùng lực kiệt. Sau đó họ cùng chìm vào giấc ngủ êm đềm.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc