Bùi Chư Thành nhíu chặt chân mày, quát: "Chuyện gì xảy ra? Không biết tứ tiểu thư bệnh sao? Nhốn nháo như vậy, còn ra thể thống gì?"
Chỉ thấy một nha hoàn mặc y phục xanh nhạt chạy vội vào, sau khi hành lễ, mới nói: "Hồi lão gia, Tử Uyển ở Kiêm Gia viện nói là phụng mệnh phu nhân đến thăm Tứ tiểu thư. Bạch Vi tỷ tỷ nói, Tứ tiểu thư đang nghỉ, không thể gặp khách. Lời qua tiếng lại, hai người xảy ra tranh chấp với nhau, nhóm nô tỳ cũng ngăn không được, thỉnh lão gia chỉ thị".
Kiêm Gia viện? Bùi Chư Thành nhíu mày càng sâu, Thư Tuyết Ngọc phái người đến thăm Nguyên Ca? Nàng ta muốn làm gì?
Chương Vân cũng có chút nghi ngờ, Thư Tuyết Ngọc bị cấm túc đã mười năm, không để ý tới phủ sự, tuyệt đối sẽ không vô duyên vô cớ phái người đến thăm Bùi Nguyên Ca, chẳng lẽ muốn lấy lòng lão gia? Hừ, nàng sẽ không cho tiện nhân kia cơ hội đó! Nàng cúi người nói nhỏ bên tai Bùi Chư Thành, ánh mắt quét về phía Bùi Nguyên Ca, Bùi Chư Thành liên tục gật đầu, đang muốn lên tiếng đuổi người. (Be: mấy bà thím cổ đại này thích gọi ngta là tiện nhân thế -_- trong khi ngta mới là chính thê, mình là thi*p)
Lại nghe giọng nói của Bùi Nguyên Ca yếu ớt vang lên: "Hồ nháo! Tuy rằng phu nhân đóng cửa bái phật, người cũng không để ý nhiều tới chuyện trong phủ. Nhưng dù sao cũng là phu nhân, nha hoàn trong viện nàng tới, các ngươi cũng dám chậm trễ sao? Nếu phu nhân còn nhớ đến ta mà phái người đến thăm, thì để cho Tử Uyển vào đi!"
Trước đây, Thư Tuyết Ngọc vì Minh Cẩm ૮ɦếƭ, nên bị giam lỏng ở Kiêm Gia viện, nhưng dù sao cũng là việc xấu trong nhà, không thể truyền xa, bởi vậy người bên ngoài nói Thư Tuyết Ngọc thành tâm lễ phật, không để ý tới ngoại sự. Bùi Chư Thành nghĩ Nguyên Ca không biết việc này, cho nên mới nói như vậy. Tuy hắn lo lắng người của Kiêm Gia viện sẽ gây bất lợi cho Nguyên Ca, nhưng Nguyên Ca đã lên tiếng. Nếu hắn còn phản đối, tức là không cho Nguyên Ca mặt mũi. Huống chi mình còn đang ở đây, chắc một đứa nha hoàn cũng không thể gây sóng gió gì, nên không có lên tiếng, mặc cho người dẫn Tử Uyển vào.
Chương Vân ở một bên âm thầm nhíu mi, nàng rất rõ, có Quế mama cùng Bạch Vi, Bạch Chỉ xúi giục, Bùi Nguyên Ca xưa nay đều cho rằng Thư Tuyết Ngọc hại ૮ɦếƭ nương nàng ta, đối Kiêm gia viện oán hận không thôi, không đánh người đuổi ra đã là lưu tình lắm rồi, làm sao có thể cho nha hoàn Kiêm gia viện vào?
Chuyện này, nghĩ thế nào cũng rất kỳ quái!
Tử Uyển tiến vào, biết Bùi Chư Thành phòng bị mình, nên cũng không tới gần, theo quy củ dập đầu với mọi người, chuyển lời quan tâm bệnh tình của Thư Tuyết Ngọc tới Bùi Nguyên Ca. Đột nhiên thần sắc ngưng lại, ngẩng đầu, liếc trộm chén trong tay Bùi Nguyên Ca, thất thanh nói: "Tiểu thư không được uống bát thuốc này, thuốc này có vấn đề!"
Người khác còn chưa kịp mở miệng, Bùi Nguyên Ca đã lên tiếng: "Nói bậy! Thuốc này là đại phu kê đơn, sẽ có vấn đề gì được chứ?"
Nàng quát như vậy, Chương Vân và Quế mama muốn mở miệng ngăn lại, hoặc sai người đuổi Tử Uyển ra, nhưng tiếp theo nghe Tử Uyển nói, các nàng cũng không lo lắng, bởi vì thuốc Bùi Nguyên Ca đang uống chính xác là chẳng có vấn đề gì cả.
"Hồi tiểu thư, chén thuốc này có mùi “mỹ nhân lệ”. Dược này tính đại hàn, đặc trị nhiệt độc, nhưng nữ tử lại khác, hơn nữa tiểu thư thể nhược yếu như vậy, nếu dùng nhiều , thân thể bị tổn hại, có khả năng …vĩnh viễn không có con! Nô tỳ nhìn sắc mặt tiểu thư, hẳn là tâm tư tích tụ, cộng thêm cảm phong hàn, sao là nhiệt độc được? Đại phu tại sao lại có thể kê thuốc có thêm “mỹ nhân lệ”? Chỉ sợ là có người động tay chân ở chén thuốc của tiểu thư!" Tử Uyển vẻ mặt bi phẫn, dùng mỹ nhân lệ đến Gi*t hại thân thể của tiểu thư, thủ đoạn này rất ti tiện !
Vĩnh viễn không có con, mỹ nhân sao có thể vô lệ (không khóc)? Thuốc này tên tuy đẹp, nhưng dược tính lại cực âm độc.
Chương Vân mệnh cho Quế mama bỏ vào chén thuốc của Bùi Nguyên Ca, đúng là vị thuốc này. Vĩnh viễn không có con, như vậy, đời này của Bùi Nguyên Ca hoàn toàn không thể có ai trông cậy vào được. Khi nghe được 3 chữ "Mỹ nhân lệ", Chương Vân có chút kinh hãi, nhưng rất nhanh bình tĩnh trở lại, tự hiểu được ý đồ Tử Uyển đến đây.
Chỉ sợ lúc trước chuyện nàng bảo Quế mama bỏ vị thuốc này vào thuốc của Bùi Nguyên Ca đã bị phát hiện, nhưng không biết tại sao lại bị Thư Tuyết Ngọc biết được, muốn mượn cớ này vu oan nàng ở trước mặt Bùi Chư Thành, muốn hàm ngư xoay mình sao! Nếu không, đang êm đẹp , lại đột nhiên phái người đến thăm Bùi Nguyên Ca làm gì? Hừ, bị cấm túc mười năm còn chưa hết hy vọng, còn muốn đấu với ta sao!
Chỉ tiếc, Thư Tuyết Ngọc a Thư Tuyết Ngọc, ngươi vẫn giống như trước đây, không có đầu óc!
Từ sau chuyện nàng "cắt thịt chữa bệnh", Quế mama đã ngừng thêm mỹ nhân lệ, nếu không Bùi Nguyên Ca sao có thể khỏe lên được? Chén thuốc Bùi Nguyên Ca uống trước mặt, hoàn toàn bốc theo đơn của đại phu, một chút vấn đề cũng không có! Nghĩ đến đây, Chương Vân đang nhíu mày chậm rãi giãn ra. Hừ, dám tính kế nàng? Lần này nàng muốn cho Thư Tuyết Ngọc hoàn toàn rơi xuống mười tám tầng địa ngục, trọn đời cũng không thể xoay mình.
Nghĩ đến đây, Chương Vân biến sắc, giả tức giận, nói: "Quế mama, đây là có chuyện gì?"
Quế mama lập tức hiểu ý, lúc này chỉ vào Tử Uyển quát mắng: "Nha đầu kia, lời này của ngươi là có ý gì? Chén thuốc của Tứ tiểu thư đều do một tay lão nô sắc, ý ngươi nói, lão nô bỏ thuốc hại Tứ tiểu thư sao?". Đưa này véo đùi một cái, khăn tay rơi xuống, quỳ rạp xuống đất, nước mắt nước mũi, vừa khóc vừa nói: "Lão gia cùng Chương di nương làm chủ cho lão nô a! Từ lúc lão nô hầu hạ tứ tiểu thư tới nay, trung thành tận tâm, không có sơ sót. Thật sự nô tỳ không biết tại sao đắc tội phu nhân, nhưng lại bị chỉ trích hãm hại như vậy, lão nô oan uổng quá —— "
Màn khóc lóc này xảo diệu đem mũi nhọn từ Tử Uyển chuyển lên người Thư Tuyết Ngọc. Lời trước ý sau, ai cũng sẽ cảm thấy, bởi vì nàng nỗ lực hầu hạ Bùi Nguyên Ca, cho nên Thư Tuyết Ngọc mới muốn hãm hại nàng, vì không muốn tứ tiểu thư sống tốt.
"Ta biết mà, nàng ta xưa nay không có lòng tốt với Nguyên Ca, sao có thể phái người đến thăm? Quả nhiên là tới sinh sự !" Bởi cái ૮ɦếƭ của Minh Cẩm, Kiêm gia viện vẫn luôn là cái gai trong lòng Bùi Chư Thành, nghe vậy quả nhiên giận dữ, lớn tiếng quát: "Người tới, đem nha hoàn làm càn này kéo ra ngoài đánh năm mươi gậy, rồi phái người đến Kiêm gia viện truyền lời, nói rằng, không có mệnh lệnh của ta, bất luận kẻ nào của Kiêm gia viện cũng không được rời đó nửa bước, ai trái lệnh, đánh ૮ɦếƭ!"
Hắn cực ít hạ lệnh nghiêm khắc như thế, có thể hắn thật sự đã giận dữ.
Bùi Nguyên Ca đang muốn lên tiếng, Tử Uyển đã hướng Bùi Chư Thành dập đầu, nói: "Lão gia, nô tỳ nguyện chịu phạt đánh, chỉ là, trước tiên, thỉnh lão gia mời thái y đến kiểm tra chén thuốc. Nô tỳ ૮ɦếƭ không có gì đáng tiếc, nhưng nếu Tứ tiểu thư có gì bất trắc, lúc đó hối cũng không kịp!" Nói xong, vẫn dập đầu liên tục trên mặt đất, cái trán rất nhanh nổi lên những vết bầm tím.
Nghe nàng nói cũng chính xác, Bùi Chư Thành mang chút do dự, rồi quyết định thật nhanh nói: "Được, ta sẽ thỉnh thái y đến xem chén thuốc, nhưng mà, nếu thái y nói, chén thuốc này không có gì khác thường, như vậy, ngươi, đánh ૮ɦếƭ!" Nói xong, cũng không nhìn Tử Uyển, sai thuộc hạ bên cạnh mài mực, đưa bái thi*p đến thái y viện thỉnh Trần thái y tới.
Chương Vân liếc Quế mama, Quế mama hiểu ý, gật gật đầu, ý bảo chén thuốc tuyệt đối không có vấn đề, mà trước chứng cớ cũng đã tiêu hủy sạch sẽ.
Lần này, Thư Tuyết Ngọc sợ là khéo quá thành vụng! Chương Vân nhếch môi cười.
Thái y rất nhanh được mời đến, nghe Bùi Chư Thành nói xong, lập tức động tay bắt đầu kiểm nghiệm, rất nhanh rồi nói: "Bẩm Bùi tướng quân, chén thuốc này xác thực bị thêm mỹ nhân lệ!"
Ý cười trên mặt Chương Vân và Quế mama nhất thời đông cứng, bốn mắt nhìn nhau, dường không tin vào tai của mình: Điều này sao có thể?