Dịch Nam, Tử Tiên - Chương 20

Tác giả: Lạc Uyên Uyên

"Tử Tiên, tình hình nguy cấp!"- những đồng nghiệp trong khoa cấp cứu đang gấp rút chuẩn bị mọi thứ với tâm trạng vô cùng lo lắng.
"Xảy ra chuyện gì? Bệnh nhân nào mới nhập viện nữa sao?"
"Vợ của Dịch Nam vừa bị thổ huyết, tình hình đang hết sức nguy cấp!"
"Cái gì?"- Tử Tiên hoảng hốt, cậu chạy vội đi tìm Dịch Nam - "Kỳ Châu, đừng xảy ra chuyện gì!"
•••Truyện được sưu tầm và đăng bởi team KenhTruyen24h.Com
Tình hình đang hết sức hỗn loạn, khoa cấp cứu bỗng dưng ồn ào cả lên.
"Mau đưa cô ấy vào trong!"- Dịch Nam bế Kỳ Châu đặt lên băng ca, sau đó nhanh chóng đưa cô vào trong phòng cấp cứu - "mau chuẩn bị dụng cụ, tôi sẽ cứu cô ấy!"
"Dịch Nam, cứ để chúng tôi..."
"Nhanh lên! Tôi không nói nhiều!"- Dịch Nam quát lên khiến mọi người ai nấy cũng sợ hãi mà làm theo.
"Tiêu Dịch Nam!"- Tử Tiên bước đến, nhìn thấy Kỳ Châu đang yếu ớt nằm trên băng ca, khóe miệng vẫn còn vương lại dòng máu cả người không kiềm được sự tức giận mà tiến đến nắm lấy cổ áo Dịch Nam - "cậu đã làm gì Kỳ Châu? Cậu xem cậu hại cô ấy thành ra như vậy, cậu nghĩ mình có đủ tư cách để cứu cô ấy sao?"
"Buông tôi ra!"
"Cậu thậm chí còn không giữ được bình tĩnh khi cứu bà, làm sao cậu có thể cứu được Kỳ Châu đây?"
"Tôi sẽ cứu được cô ấy! Mau tránh ra!"- Dịch Nam hất tay Tử Tiên ra, sau đó nhanh chóng vào trong phòng cấp cứu.
"Tiêu Dịch Nam! Tiêu Dịch Nam!"- Tử Tiên định sẽ vào bên trong cùng nhưng lại bị đồng nghiệp cản lại.
"Tử Tiên, cậu bình tĩnh lại đi! Nếu Dịch Nam đã nhất quyết như vậy thì cứ để cậu ấy thử xem!"
"Đúng vậy! Dù sao Kỳ Châu cũng là vợ của cậu ấy, cậu ấy chắc chắn đã rất quyết tâm và đã giữ lại được bình tĩnh sau chuyện của bà mà, chúng ta chờ xem!"
"Vợ sao? Cậu ta xem Kỳ Châu là vợ bao giờ?"- Tử Tiên càng tức giận.
"Tử Tiên, cậu kì lạ thật đấy! Nếu là cậu của thường ngày, cậu phải ủng hộ và động viên Dịch Nam chứ!"
Tử Tiên không nói gì, cậu bỏ đi trước sự tò mò của những người đồng nghiệp.
•••
"Tổn thương tinh thần dẫn đến thổ huyết, thậm chí bệnh cũ trước đây cũng tái phát!"
"Mau chuẩn bị dụng cụ!"
Dịch Nam cố gắng bình tĩnh, anh nắm lấy tay Kỳ Châu - "tôi chắc chắn sẽ cứu được em!"
Giai đoạn cấp cứu được tiến hành, tất cả mọi người đều rất tập trung tránh không xảy ra sơ suất nào, Dịch Nam luôn để ý rất kĩ.
"Dịch Nam, nhịp tim Kỳ Châu đã ổn định lại rồi!"
"Được!"
Tất cả mọi người đều thở phào nhẹ nhõm, có thể thấy được sự mệt mỏi bên trong ánh mắt của Dịch Nam.
•••
Đèn cấp cứu vụt tắt, Kỳ Châu được chuyển sang phòng hồi sức, Tử Tiên đã đứng ở bên ngoài xem tình hình.
"Cô ấy sao rồi?"
"Đã không sao nữa rồi!"
"Cô ấy bị gì?"
"Tổn thương tinh thần dẫn đến thổ huyết, bệnh suyễn trước đây cũng tái phát nên khó thở!"
"Tiêu Dịch Nam, rốt cuộc cậu muốn Kỳ Châu sống như thế nào mới vừa lòng cậu đây hả? Cậu không xem cô ấy là vợ nhưng cậu đâu cần phải tổn thương cô ấy như vậy chứ? Chuyện về bà nội cũng không phải là lỗi của cô ấy mà!"
Dịch Nam lại chọn cách im lặng mà đối diện với Tử Tiên.
"Được! Cậu không trả lời tôi chứ gì! Sau này đừng mong gặp lại Kỳ Châu nữa!"
"Lục Tử Tiên, cậu muốn làm gì? Kỳ Châu không phải là gì của cậu, cậu quan tâm như thế làm gì?"
"Tôi không phải là gì của cô ấy nhưng lại cảm thấy rất thương cô ấy, không như cậu, cậu nói Kỳ Châu là vợ của cậu, nhưng cậu đã bao giờ xem cô ấy là vợ chưa? Tôi biết 2 người kết hôn với nhau là do ông Lương đã bắt ép cậu, nhưng Kỳ Châu dành nhiều tình cảm cho cậu như vậy, cậu không nhận thì thôi đừng giẫm đạp lên nó, cậu không xứng đáng đâu!"
"tôi...!"
"Không nói được chứ gì?"- Tử Tiên bật cười, sau đó quay người đi - "tôi luôn tự hỏi, nếu lúc trước người chữa bệnh cho cô ấy là tôi thì cô ấy có yêu tôi như cậu hiện tại không!"
Dịch Nam vẫn cứ đứng đó nhìn Tử Tiên rời đi, anh suy nghĩ, anh đã nhận ra Tử Tiên có chút gì đó với Kỳ Châu, nhưng sau anh lại cảm thấy đau như vậy? Không phải lúc trước anh luôn muốn Kỳ Châu ly hôn với anh sao? Tại sao? Bây giờ ngay cả bạn thân của anh - Lục Tử Tiên cũng xung đột với anh, Tiêu Dịch Nam anh đúng là kẻ thất bại.
•••
"Kỳ Châu!"- ông bà Lương nghe tin cô thổ huyết đã nhanh chóng có mặt ở bệnh viện.
"Cô ấy chưa tỉnh!"- Tử Tiên ngồi bên cạnh lên tiếng.
"Tại sao Kỳ Châu lại bị thổ huyết? Không phải sức khỏe con bé đã ổn định rồi sao?"- bà Lương lo lắng đến bật khóc.
"Cô ấy...!"- Tử Tiên định sẽ kể mọi chuyện nhưng lại thôi - "cô ấy nhớ đến chuyện cũ cộng với việc lên cơn suyễn nên không giữ được bình tĩnh sinh ra thổ huyết!"
"Trời ơi!"
Ông bà Lương đau xót nhìn con gái của mình, Tử Tiên biết nói dối là không nên, nhưng...cậu lại sợ liên lụy Dịch Nam.
"Bác sĩ Lục, có lẽ...chúng tôi sẽ đưa Kỳ Châu rời khỏi đây!"
Tử Tiên gật đầu vì đã biết trước - "mọi người định đi đâu?"
"Chúng tôi cũng chưa biết! Tạm thời chúng tôi sẽ đưa Kỳ Châu về thành phố B, còn về Tiêu Dịch Nam, chúng tôi sẽ gửi giấy ly hôn đến cho cậu ta và cũng gửi lời xin lỗi vì đã bắt ép và khiến bà nội cậu ta nhập viện!"
"Hay là thế này đi! Tôi sẽ chuyển công tác qua bên thành phố B để tiện việc chữa trị cho Kỳ Châu, dù sao...tôi cũng không thể ở đây được nữa!"
"Vậy có phiền bác sĩ Lục không ạ?"- ông bà Lương do dự, họ không muốn con gái phải mắc nợ ai nữa.
"Không sao! Tôi là bạn của Kỳ Châu, tôi lấy danh dự của bản thân ra đảm bảo sẽ chăm sóc cho Kỳ Châu thật tốt!"
"Vậy chúng tôi cảm ơn cậu trước!"
"Không có gì!"- Tử Tiên mỉm cười, sau đó nhìn sắc mặt của Kỳ Châu, mặc kệ, cho dù Kỳ Châu còn yêu Dịch Nam thì cậu vẫn sẽ ở bên cạnh chăm sóc cho cô, vì cậu lỡ thích cô mất rồi.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc