"Hả? Là sao?"- Tử Tiên ngạc nhiên nhìn cô, trước giờ anh chưa từng phán đoán sai mà, sao cô ấy lại hỏi vậy nhỉ? - "à, hay là cô chưa đi kiểm tra? May mà khoa phụ sản nằm ở tầng trên, để tôi đưa cô đi!"
"Không! Không! Rất cảm ơn anh nhưng...tôi không hề mang thai!"
"Gì chứ?"- Tử Tiên hoang mang tột độ, đây là lần đầu tiên anh phán đoán sai đấy - "vậy tại sao cô lại nói không khỏe? Không cho Dịch Nam theo cùng? 2 người không giận nhau? Mà cô cũng không mang thai, khoan khoan, sao tôi không hiểu gì hết vậy?"
"Có giải thích anh cũng không hiểu đâu!"
Tử Tiên im lặng nhìn Kỳ Châu, anh biết bây giờ không phải lúc để giỡn.
"Ừm, tôi sẽ cố gắng nghiêm túc nghe cô nói, thật ra...tôi không rành chuyện tình cảm lắm, nhưng tôi là bạn của Dịch Nam, cũng xem như là bạn của cô, 2 người xảy ra chuyện gì có thể kể cho tôi, biết đâu tôi có thể giúp!"
"Anh là bạn của Dịch Nam, chắc anh biết tôi từng là bệnh nhân của anh ấy"
"À, Dịch Nam có kể cho tôi nghe, cô là bệnh nhân lì lượm nhất cậu ta từng gặp, đuổi thế nào cũng không về, cho dù có hết bệnh cũng không muốn xuất viện..."
"Vậy sao? Anh ấy nói vậy sao?"
"Cậu ta còn nói nếu có cơ hội sẽ kết bạn với cô, nhưng mà cậu ta cáo già thật đấy, vừa mới nói như thế xong lại quay sang lấy cô, ôi trời, đúng là người đàn ông dối trá!"
"Kết bạn với tôi sao?"
"A tôi nói vậy thôi, tuy cậu ta cáo già và dối trá nhưng cũng rất tốt mà, cậu ta luôn xem bệnh nhân của mình như bạn bè, đồng nghiệp như người thân..."
"Cảm ơn bác sĩ Lục, tôi biết anh có ý tốt!"
Tử Tiên thôi không nói nữa, anh gãi đầu cười ngượng - "cô có thể gọi tôi là Tử Tiên!"
"Vậy anh gọi tôi là Kỳ Châu nhé!"
"Được được!"- Tử Tiên gật đầu liên tục - "vậy cô đang không khỏe chỗ nào? Có cần tôi đưa đi kiểm tra không?"
"Không cần đâu! Trò chuyện với anh tôi cũng thấy khá hơn rồi!"
"Vậy sao? Hahaha...! Tôi không ngờ là cũng có cách chữa trị kiểu này!"
Cả 2 cười nói qua lại nhưng không hề biết là phía xa đã có người chứng kiến hết tất cả.
Người đó không ai khác là Dịch Nam, sau khi Tử Tiên rời đi được 1 chút, anh luôn cảm thấy không ổn nên nhờ Lam Y và những đồng nghiệp trong khoa trông bà 1 chút, Tử Tiên tuy rất giỏi nhưng lại hấp tấp, không biết để cậu ta đi cùng Kỳ Châu có xảy ra chuyện gì không, nhưng không ngờ...anh lại chứng kiến cảnh cả 2 cười cười nói nói qua lại, Kỳ Châu...chẳng có biểu hiện gì là đang mệt chút nào.
Tay anh bỗng siết chặt lại, có phải anh đang tức giận không? Nhưng anh tức giận vì điều gì chứ?
•••
Kỳ Châu cùng bà trở về nhà đã khá lâu, vậy mà Dịch Nam vẫn không tập trung được chút nào, lâu lâu lại làm hỏng chuyện khiến ai nấy trong khoa cũng cảm thấy lạ.
"Dịch Nam, đến giờ đi kiểm tra cho bệnh nhân phòng số 12 rồi, Dịch Nam cậu có nghe tôi nói gì không?"- Tử Tiên lay lay bả vai của Dịch Nam mà hét lớn để anh tĩnh táo lại.
"Ừ! Tôi biết rồi!"
"Cậu làm sao vậy hả? Nãy giờ cậu toàn làm hỏng chuyện, đừng nói với tôi là vì lo cho vợ của cậu nhé, nếu lo, tại sao lúc nãy cậu không cùng cô ấy đi kiểm tra?"
"Vậy tôi hỏi cậu ai là người đã giành làm chuyện này, còn bảo tôi ở lại không cần phải đi?"
"Vợ cậu thấy không khỏe, cậu không lo lắng thì thôi lại còn phải để bà nội nhắc khéo, cả cô ấy cũng không muốn cùng cậu đi chung, này nhá, vợ chồng cậu có cãi nhau, tôi chỉ là giúp đỡ mà cũng bị vạ lây à? Cậu vô ơn thật đấy!"
"Cảm ơn! Lần sau không cần cậu giúp! Tôi có thể tự lo được!"- Dịch Nam đứng bật dậy, anh đi ngang qua người Tử Tiên còn cố ý ᴆụng cậu ta 1 cái.
"Cái tên này! Sao lại hung dữ với tôi chứ?"- Tử Tiên oan ức, cậu ta xoa cái tay của mình rồi lại theo sau Dịch Nam.
"Xảy ra chuyện gì sao?"- tất cả mọi người trong khoa bàn tán xôn xao, đây là lần đầu tiên Dịch Nam cãi nhau với Tử Tiên, trước đây cho dù có chuyện gì, họ cũng đều bình tĩnh mà giải quyết hết mà.
Lam Y ngồi gần đó suy nghĩ, cô thở dài - "không lẽ là vì chị Kỳ Châu sao?"
•••
Dịch Nam và Tử Tiên phối hợp kiểm tra cho bệnh nhân xong lại quay trở về phòng làm việc, Dịch Nam không nhìn Tử Tiên, vì vậy bắt buộc Tử Tiên phải lên tiếng giải thích thôi.
"Này, tôi xin lỗi vì đã nhiều chuyện xen vào việc của cậu và Kỳ Châu"
Dịch Nam ngước lên nhìn Tử Tiên, anh nhíu mày - "tên cô ấy để cho cậu gọi sao?"
"Được rồi được rồi! Vợ của bác sĩ Tiêu được chưa?"
Dịch Nam vẫn dùng bộ mặt lạnh đó nhìn Tử Tiên, Tử Tiên vội vàng giải thích.
"Tôi chỉ là sợ cô ấy đi 1 mình không ổn nên đi chung thôi, vì...tôi tưởng cô ấy mang thai, mà cậu thì chắc không rành bên khoa sản, thế nên tôi mới đi chung định sẽ tạo bất ngờ để trêu cậu, hóa ra lại không phải, thật sự là tôi và vợ cậu không có gì hết đó!"
"Được rồi! Tôi tin cậu!"
"Cậu tha lỗi cho tôi à?"
"Cậu có lỗi gì mà tôi phải tha?"
Tử Tiên cười cười - "này Dịch Nam, đừng nói với tôi là cậu đang ghen nha!"