Đi Xin Con - Chương 04

Tác giả: Tống Thị Phương Anh

Lời nói của Hiếu về việc Gấu không phải con của anh ta khiến tôi lao đao…tôi nắm tay vào quần run lên vì sợ…
Hiếu: Trả lời đi ( quát lên)
-Em…em không hiểu ý anh…anh sao vậy Gấu là con anh mà
-Lúc nhỏ tao đã nghi ngờ rồi thế nhưng càng lớn nó càng không giống tao một chút nào cả…
-Thằng bé con nhỏ lại nhặt nét của mẹ nên thằng bé giống em hơn
-Mày nghĩ tao mù à,nó cũng chẳng hề giống mày một chút nào,gia đình tao đều k trắng vạy mà nó trắng nõn ra
-Thằng bé giống em,anh đừng nghi ngờ con mà tội nghiệp con
-Sáng nay tao đã đi lấy kết quả xét nghiệm rồi hiểu chưa ( Hiếu ném kết quả xét nghiệm vào mặt tôi) nó không phải con tao…
Tôi cầm tờ giấy ngậm ngùi không dám nói nửa câu
Hiếu: Nói ngay nó là con của ai
-Con của em và anh thôi
Hiếu tóm tóc tôi…
-Của tao và mày mà kết quả là thế này à,con đĩ này rốt cuộc mày lừa tao từ khi nào hả…
Tôi quỳ xuống chân chồng van xin
-Em chỉ muốn gia đình chúng ta sống yên ổn ,em chưa bh có ý nghĩ sẽ có qua lại với ai cả…anh hãy nghĩ cho em nữa dc k?
-Nếu không phải mẹ tao cứ nói mãi chuyện nó k giống ai thì tao cũng sẽ chẳng để ý và sẽ bị mày lừa cả đời mất…
-Anh làm ơn hãy vì em ,em cũng chỉ vì anh thôi,vì anh nên em đã phải đi xin con
Tôi bật khóc lớn khi nhắc đến câu đó…Hiếu cũng khóc …
Hiếu: Sao mày lại dám làm vậy hả Thuý…tao tin mày vậy mà mày đã cắm sừng lên đầu tao
-Em k có ,em chỉ muốn chúng ta có đứa con để yên ổn cuộc sống thôi ,em k muốn anh buồn chỉ vậy thôi
-Vậy bây giờ tao vui được không Thuý…mày lại nhẫn tâm ngủ với thằng khác rồi nói là của tao,mày là loại đàn bà mất nết…
Gấu chạy vào gọi
Gấu: Bố ơi…bim bim …
Hiếu: Mày xuống nhà lấy bim bim tao mua cho con ở dưới đi…chuyện ngày hôm nay chỉ tao và mày biết,mẹ tao có tra hỏi mày cũng nhất quyết phải nói nó là con của tao hiểu chưa
-Vâng vâng…em sẽ k nói ra đâu,em sẽ k nói ra đâu anh…cám ơn anh đã tha thứ…
-Tao k tha thứ …mai tao sẽ đi công tác 2-3 tháng khi về chúng ta sẽ ly hôn…
-Em làm vậy chỉ vì anh,em k hề nghĩ quá giới hạn của mình
-Lỗi của cả hai vậy nên tao cần thời gian suy nghĩ…
Hiếu quay ra cầu thang thấy bố đẻ của anh ta đứng dưới đã nghe thấy hết câu chuyện…
Bố H: Bỏ đi con ,bố sẽ đưa con ra nước ngoài chữa bệnh
-Con k muốn bỏ Thuý
-Nó đã làm chuyện tày trời như vậy rồi còn giữ lại nó và cái giống kia mà làm gì ,đàn ông quan trọng nhất là phải có con cái và cái mạnh của đàn ông,bố tin ở nước ngoài họ sẽ chữa được bệnh cho con,cái kim trong bọc lâu ngày cũng sẽ lòi ra ngoài con trai ạ,mẹ của con sẽ k để yên,để nó ra đi trong yên lặng rồi chúng ta sẽ nói vs bà ý sau…
Hiếu quay lại nhìn tôi đang bế Gấu…tôi cũng rất xấu hổ vì bản thân mình đã sai,cứ nghĩ mọi chuyện sẽ được chôn vùi trong kí ức mãi mãi,thế nhưng đúng là người tính không bằng trời tính…Tôi tự giác thu xếp đồ kí sẵn vào giấy ly hôn
Tôi: Anh k cần suy nghĩ đâu,lỗi của em ,em nếu biết sẽ phải chia tay như vậy em thà k có con
Hiếu: Chuyện đã xảy ra rồi k nhắc lại nữa
-Anh đi chữa bệnh đi ,hy vọng anh sẽ khỏi bệnh
-Thuý này…xin lỗi vì đã lấy em nhưng chia tay chính là tốt nhất cho cả hai
-lỗi của em…em nên ra đi anh sống tốt nhé
Tôi dắt gấu xuống nhà
Bố ck: Con tôi dù có ra sao nhưng đạo đức của người phụ nữ cô đã đánh mất,con trai tôi và gia đình tôi còn chưa kiện cô
-Bố yên tâm ạ,con k đòi chia tài sản hay gì đâu ạ,con biết con đã sai con xin lỗi bố…
Hiếu: Bố để nó đi đi
Gấu: Bố ơi…bế…
Hiếu lặng im còn tôi quay đi cầm tay con nước mắt rơi vì tôi vẫn còn yêu Hiếu rất nhiều…sự tính toán của tôi đã đi ngược ý trời nên tôi đã phải trả giá cho sai lầm của mình…
Tại bộ xây dựng…
Dũng: Cuộc họp đến đây kết thúc,chúc mọi người có kì nghỉ tết vui vẻ
Nhân viên: Chúc sếp năm nay đón thêm thành viên mới nhé,hẹn gặp sếp tối nay tại tiệc tất niên nhé
Dũng cười nhạt ra xe trời đổ cơn mưa phùn…lên xe điện thoại anh ta reo lên
Mẹ D: Về nhà ngay
-Gì thế mẹ
-Mẹ bảo con về nhà ngay ( quát lớn khiến D phải bỏ máy cách xa tai)
-Vâng…
Lái xe: Tết đến xuân về có chuyện gì mà phu nhân lại cáu vậy nhỉ
-Lại chuyện con cái,mệt mỏi quá…
-Mà kể cũng lạ ,cậu cũng k ít đàn bà vậy mà sao k có ai có vậy nhỉ
-Đến đâu có vợ nó dọn đến đó rồi còn gì ( D cười)
Dũng vừa về đến nhà thấy cơm nước bầy biện sẵn
Xuân: Anh về rồi à,a thay đồ đi bố mẹ em đang sang rồi
-Có chuyện gì
-Thì ăn tất niên chứ có chuyện gì,anh trai em năm nay về muộn chắc tết mới về đến nhà có mỗi bố mẹ ở nhà nên em báo qua đây luôn
-Anh phải qua chỗ mẹ anh
-Mẹ anh có chuyện gì sao ạ
-Bảo về bên đó gấp chỉ bảo vậy thôi
-Lại bảo anh lấy vợ khác phải không
-Nếu phải thì sao?
-chỉ cần có người phụ nữ nào mang thai với anh em sẽ ra đi,thế nhưng có lẽ là k có đâu nhỉ
-Em có định đi dọn mãi được k
-Em chỉ muốn em là người sinh con cho anh thôi
-Ok vậy cứ thế đi…anh còn thương em nên còn ở vs em chính vì thế em chỉ cần ăn tốt ngủ tốt và sống tốt…
-Tại sao lại k phải là yêu em mà là thương
-Vì chính bản thân em chẳng ra gì nên anh chẳng thể yêu em dc nữa vợ ạ…
-Anh nói đi tại sao lại chẳng ra gì( hét lên)
-Nếu em nghĩ cho anh em phải hiểu lấy ck sinh con là việc băt buộc,thế nhưng k đâu,e vùi đầu vào các cuộc chơi…em sợ cơ thể xấu xì xồ xề giờ thì em có muốn xấu xí cũng chẳng dc đâu…
Dũng cười mỉa mai rồi quay đi…Xuân ngồi bịch xuống ghế vẻ mệt mỏi…” Anh yên tâm em chẳng bao giờ để xổng ai…chẳng con nào có thế có chửa vs anh đâu”…
Tôi lên nhà chị gái,chị gái tôi làm việc trên thành phố…tôi tính bán hàng cùng chị vụ tết rồi về với bố mẹ …chưa dám nói vs bố mẹ tôi đã ly hôn chồng
Chị: Tao chưa thấy ai ngu như mày ,nghĩ giấu được á,rỏ nhà ai khoai nhà ý,đời nó bạc lắm k như mình nghĩ đâu…ai bảo nó yếu sinh lý
-do em mà chứ k phải do anh Hiếu đâu,em muốn anh anh ấy bớt tự ti,bớt mặc cảm và chỉ cần có đứa con là vui vẻ thì em mãn nguyện,thế nhưng em phải trả giá cho sai lầm của mình cũng đúng thôi…em k oán hận gì cả thậm chí em còn thương anh ấy…
-Con điên,thôi từ giờ thì quên đi…tự dưng chửa đẻ chỉ để nó vui rồi nó biết nó coi như con chó chưa…bán hàng đi…
Chị tôi bán hoa ở chợ hoa…hôm nay ngày tết nên chúng tôi đứng ở trên đê bán…
Chị: Hoa đi anh chị ơi…hoa tươi lắm ý chị ạ…
Dũng trên xe nhìn dòng người tấp nập ngày tết …anh ta thở dài
D: chuẩn bị lại rượu tất niên đến sợ luôn rồi
Lái xe: Mấy hnay ngày nào cậu cũng say nên chắc phu nhân lo thôi…
Xe đi qua khu chợ hoa thì tắc
Lái xe: Đúng là ngày tết…
Tôi đứng thì chị tôi chỉ..
Chị: Ra kia kìa…
Tôi tay cầm cành đào ra gần mấy chiếc xe ô tô mời
Tôi: Anh chị ơi mua hoa đào ngày tết đi ạ ,hoa tươi lắm ạ…
Dũng đang châm thuốc hút rồi mở kính xe thì thấy Thuý đang đi gần đến nơi mời mua hoa…anh ta sặc thuốc
Lái xe: Sao vậy cậu Dũng
-Kb là mắt mình có bị làm sao không…
Thấy Thuý cười rất tươi khi vừa bán dc cành đào …rút tiền ra trả lại khách thì rơi tiền vội vã cúi xuống nhặt…Dũng thấy thế rồi cười miệng vẫn ngậm thuốc anh ta vẫy…
D: Đào bao nhiêu em ơi
-Dạ cành to 80 cành bé 50 ạ ( đang nhạt vội tiền rồi trả lời khách chưa ngẩng lên)
-Anh thích cành k to cũng k bé cơ…
Tôi ngẩng lên nhìn thấy Dũng…người đàn ông đó miệng đang ngậm thuốc lá chống tay vào ô cửa kính nhìn tôi mỉm cười…
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc