- Đi đứng kiểu gì thế hả??? - Tên con trai lớn giọng quát, hắn cũng té bật ngửa, đang ngồi chễm chệ dưới đất và cũng đang rất tức giận sau cú ngã hết sức vô duyên. Trong khi Đông Nhi vẫn còn ngồi bệch dưới đất, hắn nhanh chóng đứng dậy, phủi phủi cái quần. - Mắt để dưới chân hả?? Hay bị mù??!!
- Nè, anh kia!! Anh có phải là con trai không vậy?? Cón gái té mà không biết đỡ dùm à?? - Đông Nhi chẳng thèm đứng dậy, ngước mặt nhìn thằng con trai bất lịch sự. Đôi lông mày tuyệt đẹp nhíu lại, đôi mắt là cả một sự tức giận. Con trai gì mà chẳng ga lăng. Chẳngbù cho Minh Vũ - chồng cô.
- Cô muốn ૮ɦếƭ à??? - Vừa nói thằng con trai ấy vừa mạnh bạo kéo Đông Nhi lên, tay còn lại giơ nấm đấm như muốn đánh Đông Nhi. Mặc dù cánh tay bị đỏ lên đau điếng nhưng Đông Nhi nhắm tịt đôi mắt, chuẩn bị tinh thần để ăn cú đấm của tên hung hăn kia.
- Tránh xa cô ấy ra!! - Minh Vũ lên tiếng, anh cho hai tay vào túi quần, nheo đôi mắt màu hổ phách nhìn tên con trai ấy cứ như hắn chẳng bằng con một con muỗi vo ve xung quanh anh. Tiến đến gần, Minh Vũ hất mặt, thanh âm trầm xuống lạnh ngắt - Người muốn ૮ɦếƭ là cậu đấy, Khánh Đăng!
- Minh Vũ.... - Buông mạnh cánh tay Đông Nhi ra, Khánh Đăng nhếch môi khinh khi nhìn cô sau đó quay sang nhìn Minh Vũ - ... từ trước tới giờ cậu chưa từng bệnh vực cô gái nào mà, sao bây giờ lại thay đổi như thế?
- Đông Nhi, qua đây... - Chưa trả lời câu hỏi của Khánh Đăng vội, Minh Vũ dang cánh tay để chờ đợi Đông Nhi xà vào lòng mình. Đông Nhi cô có chút vui mừng khi thấy Minh Vũ, bước chân vội vã chạy về phía anh. Bàn tay cô nắm lấy vạt áo vest của Minh Vũ sợ sệt, sau đó đưa đôi mắt to nhìn kỹ lại tên láo cá. Sau khi chắc chắn Đông Nhi đã trong vòng tay mình, Minh Vũ ngước nhìn Khánh Đăng, đôi môi nhếch lên ma mị - Thì đã sao? Cậu có ý kiến gì à?
- Hừm... cô ta trông đẹp đấy! Giữ gìn cẩn thận một chút! - Khánh Đăng tiếp tục nở nụ cười khinh bị ném về Đông Nhi. Sau đó bước đi về phía đối diện với Minh Vũ, không quên nhắn lại - ... À, đừng để cô ả chạy lung tung nữa nhé! Phiền ૮ɦếƭ được!
Và...
... ngày đầu tiên đi học ở trường mới của Đông Nhi là như thế đấy. Nhưng dường như, cô đủ thông minh để nhận ra rằng giữa Khánh Đăng và Minh Vũ có ân oán gì đó. Chỉ là đôi ba câu nói xỉa xói nhau, nhưng cô biết, Khánh Đăng cực ghét Minh Vũ và tất nhiên, chồng cô cũng thế.
- Vào lớp đi! Trưa anh sang lớp em! - Minh Vũ với cái khuôn giọng còn phảng phất chút lành lạnh khi nãy lên tiếng, cắt ngang dòng suy nghĩ của cô. Đông Nhi từ từ thả vạt áo Minh Vũ ra, đón lấy cái ba lô màu xanh của mình từ tay Minh Vũ. Sau đó bước về lớp, không quên ngoái lại nhìn anh...