Đến đây nào vợ ngốc - Chương 06

Tác giả: Bo

- Thiếu phu nhân!
Đông Nhi ngồi bần thần ở chiếc ghế sofa trong khách. Cô cũng quên mất rằng bây giờ trời đã tối. Minh Vũ vẫn chưa thấy về. Cho đến khi bà ✓ú già lên tiếng gọi, cô mới giật mình như người trên trời mới rơi xuống.Bạn đang đọc truyện tại ThichTruyen.Vn . Chúc các bạn vui vẻ
- Cô... thấy nhớ Minh Vũ khi cậu ấy không có ở đây à? - Bà ✓ú già cất giọng khàn đặc, cái thanh âm dường như đã hoạt động hết công suất hỏi cô.
- Không, con không có!! Con chỉ... - Đông Nhi tròn mắt, xua xua tay phản bác. Nhưng càng về sau, âm thanh của câu nói giảm dần. Dường như bà ✓ú nói trúng tim đen cô mất rồi. Cô cảm thấy thật khó chịu khi Minh Vũ không có ở đây.
- Vậy là ta nói đúng rồi... - Bà ✓ú cũng ngồi xuống bên cạnh Đông Nhi, đưa bàn tay khô ráp vuốt nhẹ mái tóc màu hạt dẻ của cô, đôi mắt đã hằn nhiều vết chân chim nơi khóe mắt nhìn Đông Nhi, mỉm cười - .... Minh Vũ từng nói với ta, nó mà yêu ai rồi thì sẽ yêu suốt đời. Ta nghĩ... nó cũng yêu con nhiều lắm!
- Không... không có đâu ✓ú. Con lên phòng đây! - Nói rồi Đông Nhi rời khỏi ghế. Nhanh chóng bước đôi chân nặng nề lên phòng. Không để cho ✓ú nói thêm câu nào nữa.
Phải, làm sao mà có chuyện đó được. Đông Nhi biết giới hạn của mình nằm ở đâu. Cô và Minh Vũ chỉ là vợ - chồng trên mặt hình thức. Còn sự thật, cô và Minh Vũ cũng chỉ tới ranh giới bạn bè là cùng. Biết đến bao giờ cô mới được thứ mà mình mong muốn thật sự. Ngay cả đến chuyện hôn nhân - chuyện quan trọng cả một đời người - cũng phải do ngườikhác định đoạt cho cô. Tại sao số phận cứ trêu ngươi cô mãi như vậy...??
.....
- Đông Nhi đâu?? - Minh Vũ từ khoản sân rộng bước vào nhà. Khuôn mặt lộ rõ vẻ mệt mỏi. Cất giọng lạnh băng hỏi đám người giúp việc nhà. Anh chẳng an tâm chút nào khi để Đông Nhi ở nhà một mình. Mặc dù có bảo vệ nghiêm ngặc, nhưng anh vẫn muốn chính tay anh sẽ che chở cho Đông Nhi vẫn tốt hơn. Nhưng tất nhiên, công việc của anh không cho phép Đông Nhi suốt ngày kè kè bên anh, như thế chẳng khác nào đẩy cô ấy vào chỗ ૮ɦếƭ. Anh hứa, rồi một ngày nào đó, anh sẽ khiến Đông Nhi yêu anh thật sự.
- Thiếu phu nhân lên phòng rồi ạ! Chắc đã ngủ rồi!
Minh Vũ vứt cái áo vest cho cô giúp việc. Nhanh chóng chạy lên các bậc cầu thang dài ngoằng. Anh muốn nhìn thấy cô ngay tức khắc. Khẽ khàng đẩy cánh cửa gỗ để không phát ra bất cứ tiếng động nào. Trước mắt anh hiện ra là Đông Nhi đang nằm ngủ say trên giường. Tiến đến gần cô hơn, Minh Vũ chạm nhẹ vào gò má cô. Cảm thấy ngón tay ướt ướt. Đông Nhi... cô ấy khóc sao? Ai làm cho cô ấy khóc thế này? Anh nhất định sẽ không tha thứ cho những ai làm cô ấy rơi nước mắt.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay