"Cạch"
Cánh cửa mở ra... Cô ta bước vào... Là Nhược Nhi...
- Nhất Phàm bảo tôi lấy drap giường và chăn đi giặt.
- Đây. - cô lạnh lùng đáp.
-... - cô ta tháo ga giường ra... Mặt tái đi...
- Đây là... - một vệt máu đỏ au hiện lên trên chiếc ga giường trắng toát.
- A! Cô thấy rồi à... Hí hí! Ngượng ૮ɦếƭ đi được!!! - cô bắt đầu diễn kịch.
- Cô...
- Ai za... Đêm qua Nhất Phàm chính là quá kích động mà hại tôi hôm nay không thể đi làm a~ - cô lén nhìn xem phản ứng của cô ta! Hừ! Quả nhiên là mặt cắt không còn một giọt máu! Cô ta hiện giờ đang tức điên lên...
- Tôi...tôi đi giặt. - Nhược Nhi nhanh chóng đi ra ngoài, tay bấu chặt cái ga giường.
- Đứng lại. - Ha! Cô đâu dễ dàng buông tha cho cô ta...
- Có chuyện gì?
- Cô có mục đích gì? Muốn bò lên giường của anh? Hay muốn tiền tài, địa vị? - vẻ mặt của cô liền thay đổi, nụ cười tắt đi... Thay vào đó là một khuôn mặt lạnh nhạt...
- Hạ tiểu thư... Tôi đâu dám...
- Không dám? Trong đầu cô trước giờ chưa từng có chữ không dám sao? Chỉ sợ Nhược Nhi cô đây đã định sẵn âm mưu rồi ấy chứ?
"Rầm"
Cô ta đi ra ngoài, hung hăng đóng cửa thật mạnh...
- Hừ! Con tiện nhân này... Mày đợi đấy đi... - Nhược Nhi nói nhỏ, răng nghiến ken két...
Trong phòng, Thiên Ý cười nhếch mép... Cứ đợi đó đi... Nhuệ Nhược Nhi...
Ở một nơi nào đó, một thiếu niên nhìn vào màn hình laptop...
- Không hổ là Hạ Thiên Ý... Rất biết làm người ta tức ૮ɦếƭ... Quả là bảo bối của anh... - anh cười ma mị...
_____________ Trưa hôm đó ___________
"Reng reng reng... "
- À lố? Gọi em có chuyện gì?
- Mang cơm đến công ty ăn với anh!
"Tút tút tút... "
What the flower? Anh chính là nhanh như một vị thần a! Một câu liền cúp máy... Haizzz...
Cô thay quần áo chỉnh tề... Hạ thân vẫn còn hơi đau... Nhưng so với lúc sáng thì đã đỡ hơn rất nhiều...
- Chu quản gia!
- Tiểu thư? Cô tìm tôi có việc gì?
- Ấy ấy... Chú lại thế!
- A! Th...Thiên Ý! Có chuyện gì sao?
- Cháu chỉ muốn mượn bếp một chút thôi! Nhé!
- Cô cứ tự nhiên. Dù gì về sau cô cũng là chủ nhân của ngôi nhà này mà!
- Chú...!
- Chuyện tối qua... Mọi người đều biết hết rồi! - "Đùng", Chu quản gia vừa dứt lời... Thiên Ý nghe như vừa có tiếng sét đánh ngang tai...
- Ch...chuyện tối qua? Biết hết rồi?!!! - Thiên Ý bây giờ chỉ hận không có cái lỗ nào để cô chui xuống đó! Ngượng ૮ɦếƭ đi được!
Dù sao, cô vẫn phải lăn vào bếp làm bữa trưa... Mặc dù đầu bếp có nấu đồ ăn nhưng...cô cứ cảm giác thế nào ấy?!!
___________ 15 minutes later __________
- A~~~ Cuối cùng cũng xong rồi... A Sinh... Xuất phát!
- Vâng thưa phu nhân!
- Ể??? Đừng gọi tôi là phu nhân!!! G...gọi Hạ tiểu thư là được rồi! - Gì mà phu nhân? Cô còn chưa gả vào nhà họ Hồ a!
* A Sảng là người mà Nhất Phàm bố trí đi theo để bảo vệ cho Thiên Ý... Mấy thím biết đó... Phàm thương Ý lắm...nên... A Sinh CÓ BẠN TRAI! ( Yoo: Fine ????????????) Có bạn trai thì có bạn trai nhưng võ công thì không đùa được đâu ~ *
___________ Công ty Lilian ___________
"Két", một chiếc xe sang trọng dừng trước cửa công ty.
Thiên Ý bước xuống, tiến thẳng vào trong.
" Ồn ào "
- Kìa kìa! Nhìn cô ta kìa... Mới đi làm có một ngày mà đã xin nghỉ việc hôm nay...
- Không có phép tắc...
- Chưa hết nha... Cô ta còn được đi thang máy chuyên dụng của tổng tài đó...
- Chắc là dùng thủ đoạn gì đó để bò lên giường của giám đốc chứ gì?! Hừ...
- Tiện nhân...
- Con đàn bà thủ đoạn... ( Yoo said: Đụng tới giám đốc của mấy người là mấy người chửi vậy á hả?!!! ????????????)
Đối với những lời bàn tán này, cô không có hứng thú đáp trả a! Ai nói gì thì mặc ai!
- Các người không cần phải làm việc sao? - A Minh trừng mắt với đám người đang bàn tán kia, tất cả đều lập tức chuồn đi...
- Tiểu thư... Giám đốc nói tôi đến đây đón cô... - lạnh lùng là thế nhưng khi nói chuyện với Thiên Ý thì anh lại vô cùng dịu dàng...
- Được thôi!
Rồi hai người họ cùng tiến đến thang máy dành cho nhân viên... Vì Thiên Ý không thích đi thang máy chuyên dụng.
________ Phòng tổng giám đốc ________
"
Cạch"
- Hế lô! Cơm tới rồi đây~
-.....
- Ách! Em xin lỗi. - Thiên Ý vội mở cửa đi ra ngoài khi thấy Nhất Phàm hình như đang ngồi với đối tác... Còn cả nữ nhưng có nam là được rồi...
- Em đến đây ngồi đi.
- Nhưng...
- Nhanh!
Cô lật đật đi đến bên anh ngồi xuống.
- Đây là... - một người đàn ông trông hơi lớn tuổi nhìn cô hỏi.
- Chắc là em gái của anh ấy đó ba! - vị cô nương duy nhất ở đây ngắt lời.
-.....
- Vậy... Nhất Phàm... Cháu nghĩ sao về hôn nhân của hai đứa?! Ý ta là...giữa cháu và Thi Dạ?
H..hôn nhân?! Cô sốc lắm nha... Vội quay sang nhìn anh...
- Bác Châu! Đây...là bạn gái cháu. - nói rồi, anh choàng tay qua vai cô, áp sát cô vào người mình.
-..... - người đàn ông kia im lặng dò xét cô.
- Cô ta chắc chỉ là một đứa con gái hạ đẳng nhỉ?! Làm sao xứng với anh? - ả ta cười nhếch mép, vừa nãy cô còn tưởng cô ta sẽ không giống Nhược Nhi, nhưng đến cuối cùng...
- Hạ đẳng?! Cô ấy là con gái của Hạ Nhật Minh!
- H...Hạ Nhật Minh???!!! - người đàn ông kia thốt lên rồi nhìn cô... Cả cô gái kia cũng há hốc mồm... Hèn gì! Khi cô bước vào, cô ta đã nhận ra trên người cô phát ra một loại khí chất gì đó, cái khí chất mà người bình thường không có được...
-.....
Cô đến cuối cùng vẫn không nói gì... Không phải là không muốn nói mà căn bản là không biết nói gì...
- Ọe ọe...
Cô đột nhiên cảm thấy trong người không ổn cho lắm... Từng đợt buồn nôn kéo đến... Nhất Phàm vội đứng dậy đưa cô vào nhà vệ sinh...