Đến Cuối Cùng, Chúng Ta Có Thể Ở Bên Nhau?! - Chương 34

Tác giả: JungYoohyee

"Két"
Chiếc xe dừng lại trước cổng một công ty to lớn, hay nói đúng hơn là một tòa tháp đồ sộ... Hai mắt Thiên Ý sáng ngời... Oa... Khoa trương quá rồi nha...
- Chỉ là đến công ty thôi mà... Em có cần phải phấn khích như vậy không?! Hạ Chủ tịch cũng có một công ty đồ sộ như này cơ mà???
- Thì đúng là có thật nhưng mà...không khí thì hoàn toàn khác biệt a~~~
- Được rồi... Vào thôi...
- Không được!
-???
- Anh đi cửa sau đi. Em đi cửa trước.
- Tại sao chứ?
- Em không muốn mọi người biết... Như thế sẽ bị ghét a!
- Sao lại bị ghét?!
- Anh quá hoàn hảo!
- À... Ừm... ???????????? Anh đi là được... Cuối giờ đợi anh ở nhà xe.
- Ok bấy bì~
Hai người hai hướng cùng lúc tiến vào công ty. Cô vừa bước vào. Bao nhiêu ánh mắt đổ dồn vào cô.
- Oa! Vị mỹ nhân đó thật xinh đẹp nha!
- Đúng đúng! Quả là tiên nữ hạ thế!!!
- Cô ta nhất định sẽ là của bản thiếu gia!!!
- Hãy nhìn thân hình đó đi!!! Quá bốc lửa...
- Hứ! Có gì đẹp đâu chứ!
- Chúng ta vẫn là đẹp nhất!
- Hồ ly tinh!
"Bàn tán xôn xao"...
Bỏ ngoài tai những lời nói đó. Cô ngời ngời khí chất tiến vào công ty, biến cả nơi này thành sàn diễn thời trang...
- Xin hỏi, phòng xét tuyển ở đâu?!
- C...cô lên tầng 3, ở đó sẽ có người hướng dẫn cho cô... - một cô tiếp tân dễ thương trả lời.
- Vậy được! Cảm ơn cô! - Thiên Ý nở một nụ cười tỏa nắng.
Cô gái kia hình như rất tốt. Cô ấy hẳn là rất nhút nhát, đến nói chuyện mà còn lắp bắp thế kia... ( Yoo: Tại chị tỏa sáng quá đó~???? Ý: ????)
Cô đi đến thang máy, từ tốn bước vào trong... Thang máy hiện giờ...hình như có hơi chật... Thôi! Mặc kệ, nếu không đi thì cô sẽ trễ mất!
Cửa thang máy định đóng lại thì một thanh niên mặc vest chạy đến một cách gấp gáp... Cô vội dùng tay chặn cửa lại.
- Tiểu thư. Cô sẽ đi thang máy bên này... - thanh niên kia vừa chạy đến, mọi người lập tức hốt hoảng. Đó...đó chẳng phải là A Minh - thân cận bên người tổng giám đốc sao??? Cậu ta chính là dưới một người mà trên vạn người a!
- Tôi?! - cô nghi hoặc hỏi.
- Đúng! Là cô! Là Tổng giám đốc - Hồ Nhất Phàm bảo tôi đến đây đón cô! - anh nói nhỏ với cô.
- Mời! - cô rời đi theo sự chỉ dẫn của cậu.
Đến một chiếc thang máy to lớn và nguy nga.
- Đây là thang máy chuyên dụng của tổng tài. Sau này cô sẽ dùng thang máy này di chuyển.
- Không cần đâu! Tôi đi thang máy bình thường như mọi người là được.
- Nhưng...
- Mà cậu tên là gì vậy? - cô ngắt lời cậu.
- Tôi tên là A Minh. Đổng A Minh.
- Vậy sau này tôi gọi cậu là Tiểu A Minh nhé.
- Được! Còn cô? Nên gọi cô là gì đây?
- Thiên Ý. Hạ Thiên Ý.
- A! Là con gái của ngài Hạ Nhật Minh - chủ tịch công ty trang sức Pearly thuộc hàng top toàn cầu???!!!
- Là tôi!
- Oa!!! Tôi rất thích tác phẩm của cô đó. Đến bây giờ nó vẫn gây sốt thị trường. Nhưng...đáng tiếc đó đều là hàng nhái... Hàng thật do chính tay cô làm đã bị bán 13 năm trước rồi... - A Minh vẻ mặt tiếc nuối vô cùng, không ngừng thở dài...
-... - trường hợp này cô chỉ biết nở một nụ cười thân thiện thôi chứ biết sao giờ?!!! ???????????? ( Ý: Mấy đứa nên nhớ, trong mọi trường hợp, nở một nụ cười thân thiện sẽ giải quyết tất cả, nhé! ????????????)
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc