"A..." cả hai dường như rên lên cùng một lúc khi vật nóng đâm vào hoa huy*t.
Vân Nghê lấy hai tay che miệng lại để không phát ra tiếng rên dâm đãng hơn nữa, cô thật như một người khác khi ℓàм тìин với hắn, cảm giác như rất muốn để hắn thao túng vậy!
Cố Hạo Khương nhếch mép cười khi trông thấy hành động đáng yêu của cô, đương nhiên hắn không muốn cô ngại ngùng khi tiếp xúc với hắn, nếu là bình thường hắn sẽ không ngại mà giữ lấy hai tay cô, nhưng lần này không cần nữa, vì hắn sẽ bắt cô cầu xin mình!
Sau khi cảm nhận vách tường trong cô đã bao chặt lấy phân thân của mình, hắn bắt đầu luật động, chỉ là lần này hắn làm rất nhẹ nhàng, rất chậm...
"Ư.." Vân Nghê tuy lần này thích ứng kịp với hắn nhưng như thế thật ngứa ngáy! Cái của hắn to lớn, lại luật động chậm như thế thật khiến cô khó chịu, có khi còn dừng lại một lúc lâu rồi mới tiếp tục chuyển động.
Vân Nghê thở dốc, đôi tay giờ đang siết chặt drap giường, cố gắng chịu đựng, nhưng đôi mắt cứ hướng về hắn, như đang cầu xin hắn tha cho cô...
Cố Hạo Khương ban đầu còn không định động, nhưng cứ để cự long của hắn trong hoa thịt mê người kia, hắn sẽ phát điên mất!
Cô vợ nhỏ xem ra cũng thật quật cường, như vậy mà còn không cầu hắn nhanh hơn? Đôi tay xấu xa của Cố Hạo Khương cứ vuốt ve nhẹ nhàng những nơi nhạy cảm của cô, khi thì vuốt nhẹ bờ иgự¢ trắng tuyết, khi thì chơi đùa bên ngoài hoa huy*t, cái lưỡi thì liếm nhẹ lên bắp chân thon dài...
"Aaaa... Khương.."
"Sao?"
"Em... Em thật khó chịu...aa.. hơ hơ.."
"Em muốn như thế nào? Cầu xin anh anh liền đáp ứng!" Cố Hạo Khương ranh ma cười tà, bàn tay còn vỗ nhẹ vào ௱ôЛƓ cô mấy cái...
"Hức... Anh... Anh nhanh một chút..." Vân Nghê đỏ mặt quay đi hướng khác, tránh ánh mắt nóng bỏng của hắn, chỉ như vậy cô mới thành thật một chút.
"Nhìn anh! Nói em muốn anh nhanh ở đâu?" Cố Hạo Khương dừng hẳn luật động, ép buộc cô phải nói ra điều hắn muốn.
Vân Nghê khóc không ra nước mắt, ngượng ngùng nhìn hắn, rồi hé môi nói lại một lần nữa:
"Khương... anh ra vào... bên trong em... nhanh một chút..."
"Tiểu Nghê thật ngoan!" Chỉ chờ có thế, hắn nắm giữ chặt hai chân cô trong tư thế chữ V lúc nãy, ra vào như vũ bảo, khoái cảm tăng nhanh khiến hắn dễ chịu, hơi ngửa mặt lên cảm thụ. Vân Nghê dưới thân hắn đón nhận từng đợt tăng tốc của hắn, lúc này cũng không nhớ mà nín nhịn tiếng rên, cái miệng nhỏ cứ kêu lên những tiếng \'aa...aa\' mê người. Hai tay vẫn nắm chặt drap giường...
Cố Hạo Khương say mê nhìn ngắm thân thể cô, cô gái nhỏ bé bị hắn đâᗰ ᗰạᑎᕼ mà thân thể cũng chuyển động theo, núi đôi cũng lên xuống theo từng nhịp hoan ái... Vừa định đưa tay nhào nặn, thì cảm nhận được cô sắp lên đỉnh, mới mở miệng nói:
"Vợ nhỏ! Ráng nhịn một chút! Anh muốn ra cùng em!"
Giọng nói hắn mỗi khi hai người ℓàм тìин thật khiến Vân Nghê bị mê hoặc, mơ hồ mà gật đầu theo hắn, nhưng dù cố gắng thì cũng được một chút mà thôi, Cố Hạo Khương vẫn như cũ mạnh mẽ ma sát, chưa có dấu hiệu dừng lại thì cô đã lên đỉnh...
"Aaaaa..... aaaaa...."
Tiếng hét của Vân Nghê không những không làm hắn thương xót mà còn tăng thêm sự kích thích cho hắn, nhẹ nhàng xoay nghiêng cô lại một chút rồi ra vào thêm nhiều lần cùng chất dịch ngọt ngào của cô, cảm nhận từng đợt co rút bên trong hoa huy*t. Sau đó mới thoải mái gầm lên một tiếng, lấy nhanh nam căn ra ngoài rồi phun тιин ∂ị¢н của mình lên người cô....
"Hừ.. Hự... Thật tuyệt.."
Người con gái dưới thân đã thở dốc tự bao giờ, trên người bây giờ toàn chất dịch nóng ấm của hắn cũng không màng tới...
Hai tay Cố Hạo Khương chà nhẹ тιин ∂ị¢н quanh khắp người cô, nói nhỏ bên lỗ tai:
"Sướng không? Tiêu Nghê của anh?"
Vân Nghê vẫn còn bị kích thích sau đợt vừa rồi, mơ màng trả lời:
"Sướng lắm..."
Cố Hạo Khương lại bị kích thích bởi lời nói của cô, thật không nghĩ rằng cô lại chịu thừa nhận, vật bên dưới lại tham lam muốn vào bên trong cô một lần nữa. Muốn là làm, Cố Hạo Khương đưa bàn tay tiếp tục vuốt ve thân thể cô, môi lưỡi lại quấn quýt môi lưỡi cô...
Cố Hạo Khương còn vô sĩ đến mức tự trấn an mình rằng: \'Đêm nay là tân hôn cho nên thêm vài lần nữa cũng không sao...\'