Liễu Ám Hoa Minh Hựu Thôn**Trước đây cụm từ này được dùng dể miêu tả cảnh đẹp ngày xuân của một thôn làng, nhưng về sau được ví như: một tình huống mới bỗng nhiên lại xuất hiện và rất chi là tốt đẹp
Đợi đến lúc Chung Thụy ra khỏi cửa, việc đầu tiên Tiêu Tiêu làm là vọt ngay vào phòng tắm, giặc Bra cho thật sạch rồi hong khô.
Không có gì quan trọng hơn việc thoát khỏi trạng thái chân không cả!
Cô cũng không dám… mắc sai lầm nho nhỏ này thêm một lần nào nữa, làm mình xấu hổ và buồn bực quá chừng…
Tiêu Tiêu một bên vừa phơi quần áo, vừa nghĩ đến cái ôm và nụ hôn lúc sáng nay, sắc mặt lúc đỏ lúc trắng.
Cô lại bị Chung Thụy đùa giỡn rồi, thật là không có tiến bộ gì cả.
Nhưng mà những mánh khóe của Chung Thụy thì khó mà đề phòng cho được, Tiêu Tiêu thật sự nhìn không thấu, mỗi lần như vậy đến cuối cùng chỉ có cô là bị ăn đòn thôi
Tiêu Tiêu thở dài, xem ra Chung Thụy có thể trở thành Ảnh đế, quả thực không phải hư danh, ngay cả một chút việc nhỏ trong cuộc sống cũng có thể biểu hiện hoàn mĩ như vậy, huống chi là ở trong phim?
Cô buồn rầu một hồi, rồi lại đấm иgự¢ phỉ nhổ mình một phen nữa, nhưng khi xoay người lại quên sạch sẽ mọi chuyện, tiếp tục suy nghĩ đến loại thức ăn cho ngày mai.
Với Tiêu Tiêu mà nói, không có chuyện gì là to lớn cả. Angel đã từng nói qua, thần kinh của Tiêu Tiêu còn to hơn cột điện, cho nên mới có thể một mực không có tiếng tăm gì ở trong giới, và còn có thể kiên trì mà đi tiếp.
Được rồi, tuy rằng lúc trước giọng điệu của Angel là mang theo nét châm biếm mỉa mai, nhưng đối với Tiêu Tiêu mà nói, việc này cũng coi như là một loại khích lệ trá hình*
*Trá hình: về câu chữ nội dung thì không thay đổi, nhưng hình thức thì khác với lúc đầu, chỉ ý xấu…
“ Phân cảnh của buổi sáng coi như thuận lợi, cuối cùng nữ chính cũng không đỏ mặt khi nhìn anh chằm chằm nữa ” Ben cười “ ríu rít” hai tiếng, lườm Chung Thụy đang trầm mặc bên cạnh, nụ cười nơi khóe miệng làm sao cũng không che giấu được: “Không biết sáng nay người con gái*đó, đã làm cách nào mà khiến cho Ảnh đế của chúng ta không nỡ ra khỏi cửa thế kia ?”
*Nguyên bản là: nhuyễn ngữ tại hoài tức là mềm mại ở trong иgự¢, miu chuyển sang thuần việt luôn là người con gái.
Anh ta đi theo Chung Thụy đã mấy năm rồi, nhưng không ngờ đây là lần đầu tiên phải vội vàng như vậy.
Ben đạp chân ga, không biết vượt qua bao nhiêu cái đèn đỏ mới chạy tới studio kịp giờ, nhưng lại trễ mất một giây đồng hồ, chắc sẽ làm hỏng hình tượng mà Chung Thụy tốn bao nhiêu tâm tư để tạo dựng lúc trước.
Rõ là hoàng đế chưa vội mà thái giám đã gấp gáp, anh ta ở dưới lầu gấp đến độ xoay vòng vòng, còn Chung Thụy lại ở trên lầu cùng Tiêu Tiêu tiếp tục anh anh em em, lèo nhèo không ra khỏi cửa.
Nếu không phải Ben gọi điện thoại thúc giục, cũng không biết bọn họ muốn lưu luyến không rời tới lúc nào nữa!
Bực nhất là đương sự lại có một bộ dáng quá ư là nhàn nhã, trong khi người đại diện là anh ta lại mệt muốn ૮ɦếƭ, sợ tới mức trái tim muốn ngừng đập luôn.
Mặc kệ, dù nói gì đi nữa tháng sau nhất định phải tăng lương, tăng gấp hai!
Nhân viên trường quay đưa hai hộp đựng cơm tới, Ben nhìn bộ dáng thờ ơ của Chung Thụy, không khỏi cảm thán mà khuyên anh: “ Anh lại không ăn sao? Buổi chiều còn một cảnh phim nữa, nữ chính kia không biết NG nhiều hay ít, không ăn thì làm sao có sức lực ứng phó với cô ta được?”
Chung Thụy có tiếng là kiêng ăn, một là ăn không ngon, hoặc là có thứ đồ gì đó anh không thích được trộn lẫn vào bên trong, dứt khoát cả hộp đựng cơm anh ta cũng không thèm ᴆụng tới.
Đương nhiên, cái này là bí mật nho nhỏ, cũng chỉ có vài người bên cạnh mới biết được.
Bằng không nếu để phóng viên biết, hình ảnh của Ảnh đế căn bản sẽ không còn nữa.
“ Sao anh giống trẻ con quá vậy, khi không thích ăn thì cứ thà để mình đói vậy sao?” Ben cảm thấy mình không phải người đại diện, mà lại giống bảo mẫu hơn, mỗi ngày đều nói lải nhải mà khuyên Chung Thụy, dáng vẻ vừa dài dòng vừa lắm mồm, ngay cả chính anh ta cũng không chịu nổi
“ Không cần, tôi có mang cơm sang đây rồi” Chung Thụy mới vừa nói xong, đúng lúc trợ lí đem hộp đựng cơm đã được hâm nóng tới, một bộ dáng ngượng ngùng xấu hổ, nghe Chung Thụy nói cảm ơn, thì liền nói không có chi, vừa đi vừa quay đầu lại, thiếu chút nữa ngã sấp xuống.
Ben buồn cười lườm anh một cái: “ Sức hấp dẫn của Ảnh đế quả thực vô biên, ngay cả một nữ sinh mới ra trường cũng khó có thể chống đỡ được. Nhìn dáng vẻ vừa rồi của trợ lí, đoán chừng hận không thể giả bộ bất tỉnh một phen, ôm hộp cơm ngã vào lòng anh”
Chung Thụy sớm đã hiểu rõ tính cách của người đại diện này rồi, năng lực làm việc hạng nhất, nhưng mà miệng thì nói nhiểu lắm.
Dĩ nhiên đây là những nét riêng tư đằng sau dáng vẻ của hai người. Nhưng khi liên quan đến công việc, Ben rất là nghiêm túc, đây cũng chính là nguyên nhân mà bọn họ hợp tác chặt chẽ và gắn bó đến bây giờ.
“ Tôi không hề biết anh lại có thói quen mang theo hộp đựng cơm kia đấy, là do trợ lí ban nãy…” Ben ngửi ngửi, mùi đồ ăn lập tức xông vào mũi, làm cho nước miếng của anh ta chảy ròng ròng: “ Không đúng, trợ lí kia vừa nhìn là biết chính là một vị đại tiểu thư mười ngón tay không dính nước, sao có thể làm ra đồ ăn ngon như vậy?”
Ben lấy lòng mà cười cười với Chung Thụy, nhìn lại hộp đựng cơm trong tay mình đã sớm không muốn ăn nữa rồi: “ Trong hôp đựng cơm còn nhiều đồ ăn như vậy, chia cho tôi một nửa đi?”
Chung Thụy cũng không ngẩng đầu lên, lấy ra chiếc đũa chuẩn bị ăn.
Ben vội vàng đưa tay ngăn lại, nhíu mày gắng gượng hỏi lại: “ Một nửa thì không được? Vậy một phần ba chắc được hả? Anh xem này người đại diện như tôi mỗi ngày đều làm việc rất nghiêm túc, chẳng lẽ ngay cả việc để một phần thức ăn cho tôi anh cũng không đồng ý sao?”
Cuối cùng Chung Thụy cũng ngẩng đầu lên, Ben còn tưởng rằng có cơ hội xoay chuyễn tình hình, nhưng chỉ nhìn thấy anh bỗng nhiên nở nụ cười, chém đinh chặt sắt mà nói: “ Không được!”
Ben xụ mặt ngay tức thì, nhìn thức ăn đầy đủ màu sắc huơng vị trong hộp đựng cơm, nước miếng của anh chảy ào ào, sau đó nghiêm mặt hỏi lại lần nữa: “ Vậy chia cho tôi một miếng nhỏ để nếm thử đi, như vậy chắc là được hả?”
Chung Thụy không để ý đến anh ta nữa, dùng ánh mắt ra hiệu cho Ben ăn cơm trong hộp, để tránh để lâu quá lại bị nguội mất ( cơm của anh Ben là do nhân viên trường quay đưa tới á)
Ben thở dài: “ Tính tình đúng là khác thường, không có tính người gì hết!”
Xem ra là do vị nào đó ở nhà làm bữa trưa tình yêu cho Chung Thụy đây mà, khó trách Chung Thụy không muốn chia cho mình dù chỉ một chút.
Ben thừa dịp Chung Thụy không chú ý, thò tay trộm lấy một miếng sườn xào chua ngọt, nhanh chóng nhét vào miệng, làm cho Chung Thụy ngay cả thời gian phản ứng cũng không có: “ A, ăn ngon, ăn ngon quá đi!”
Chung Thụy lườm anh ta một cái, làm Ben vội vàng nuốt miếng sườn lợn xuống: “ Tay nghề của Tiêu Tiêu giỏi thật, ngày mai nhớ làm nhiều nhiều rồi mang cho tôi một phần thức ăn nhen, được không?”
Chung Thụy ăn xong một miếng sườn xào chua ngọt cuối cùng, lúc này mới chậm rãi mở miệng: “ Nghe nói bên Mary thiếu nhân viên, cô ấy lại rất tán thưởng anh, không bằng để anh qua bên đó giúp đỡ cô ấy đi?”
Vẻ mặt Ben lập tức trở nên đau khổ, đúng là đắc tội với ai cũng không nên đắc tội với Ảnh đế!
“ Ngàn vạn lần đừng nha, anh cũng không phải không biết thân hình của Mary nặng gần 200 cân* đó, thích làm động tác chim nhỏ nép vào người* nhất. Nhìn xem vóc người nhỏ bé của tôi này, cơ bắp thì không nhiều, xương cũng không đủ cứng, nhất định là không chịu nổi rồi, anh nhẫn tâm đem tôi đẩy vào hố lửa sao?”
*1 Cân: hình như bằng 500g, vậy tăng suất lên là 100kg oh my god
*Chim nhỏ nép vào người: ý là làm bộ dáng như con chim nhỏ thích dựa dựa vào người khác đó mà, có thể nói dì ấy cưa sừng làm nghé rồi thích động tay động chân với người khác ấy ^^
Vẻ mặt của Chung Thụy là thiếu chút nữa trực tiếp nói cho anh ta biết, thực ra mình có thể rất “ nhẫn tâm” đó.
Pha trò xong, vẻ mặt của Ben trở nên nghiêm túc, bắt đầu nói vào chuyện chính: “ Rõ ràng Tiêu Tiêu cùng với người đại diện của cô A Sâm muốn mượn anh, đè nén chuyện của đạo diễn Ôn xuống, anh cũng sẵn lòng để bọn họ sử dụng anh làm νũ кнí miễn phí sao?”
Anh ta nhìn hộp đựng cơm, nhíu mày: “ Ảnh đế tiếng tăm lừng lẫy của chúng ta, sẽ không bị mua chuộc bởi một hộp đựng cơm chứ?”
Thấy Chung Thụy trầm mặc như trước, Ben nhíu mày, khuôn mặt lộ vẻ không vui: “ Hoặc là nói, anh thật sự coi trọng Tiêu Tiêu kia, không tiếc dùng tiếng tăm của mình tới giúp cô ta sao?”
“ Cho xin đi, anh không phải “kính nhi viễn chi”* với những người phụ nữ trong giới sao? Ai biết được ngôi sao nữ này có bị trộn lẫn với bao nhiêu người khác hay không, sao anh lại có thể nhân nhượng như vậy chứ?” Đây cũng là chỗ mà Ben không thể giải thích được nhất, thật sự việc anh ta quá mức bất đồng với Chung Thụy cũng là việc bình thường rồi.
*Kính nhi viễn chi: kính trọng nhưng không gần gũi
Sau khi trầm mặc được một lúc lâu, cuối cùng Ben cũng thở dài: “ Tôi không xen vào chuyện của anh, chỉ có thể nhắc nhở anh một chút thôi. Nói sao đi nữa, bọn họ cũng sẽ không đồng ý!”
“ Đủ rồi, đây là việc của tôi, liên quan gì tới bọn họ?” Chung Thụy buông hộp đựng cơm xuống, đáy mắt hiện lên một tia tức giận trong nháy mắt: “ Chuyện này dừng ở đây, tôi tự có chừng mực”
“ Hy vọng là vậy, tôi xem anh đã bị cô ta mê hoặc đến nỗi không phân biệt được đông tây nam bắc, và cũng bắt nạt trên đầu của người đại diện này rồi!” Ben cũng biết dừng lại đúng lúc, trên mặt lộ ra một nụ cười, anh cố ý tìm kiếm một bậc thang để cho Chung Thụy đi xuống.
“ Điều tra được gì rồi?” Chung Thụy hạ mi mắt, hỏi với giọng điệu thản nhiên.
Ben nheo mắt lại: “ Có tôi ra mặt, tất nhiên là có thể điều tra ra thôi… Không ngoài dự đoán, chuyện này là do Angel người đại diện trước kia của Tiêu ra tay, cũng không biết được người cầm đầu bên trong có phải là Nguyễn Tình hay không”
Gần như đúng tám chín phần gì đó, nếu nói Nguyễn Tình không nhúng tay vào, ngay cả chính bản thân Ben cũng không tin được.
Nhìn thấy Chung Thụy gật đầu nhưng lại không hề mở miệng, Ben tò mò hỏi: “ Tôi tưởng anh đặc biệt đi điều tra, là vì giúp Tiêu Tiêu dọn dẹp việc này chứ? Chẳng lẽ không phải như vậy, định tiếp tục khoanh tay đứng nhìn sao?”
“ Tôi giúp được cô ấy nhất thời, nhưng không giúp được cả đời. Muốn đi tiếp trong cái vòng lẩn quẩn này, tất cả mọi chuyện đều phải dựa vào chính mình” Chung Thụy không nghĩ rằng mình bảo vệ quá mức, đối với Tiêu Tiêu là một chuyện tốt.
“ Chậc chậc, thật sự là nhẫn tâm, anh lại đem cô bé lọ lem vứt vào hang hùm sao, có thể toàn thây trở ra mới là lạ đó” Ben vuốt cằm, nhưng ngược lại rất đồng ý với cách làm của Chung Thụy.
Nếu Tiêu Tiêu là một người chỉ biết tránh né ở phía sau lưng người khác, chỉ là một nữ nhân yếu đuối để cho người khác đến chắn mưa bão giúp mình, thì với anh ta đúng là rất chướng mắt.
Vậy phỏng chừng không tới hai năm, sẽ bị những người mới vào nghề hủy đi cái bản chất vốn có trong cái vòng lẩn quẩn như hổ như sói này, và không có cơ hội để xoay người một lần nào nữa.
Loại chuyện này, Ben đã thấy quá nhiều rồi.
Hết sức may mắn, Chung Thụy không đến nỗi bị mờ mắt, ngay cả chính mình là ai cũng quên mất…
Ở nhà Tiêu Tiêu thẳng đến lúc giữa trưa mới mặc Bra đã được làm khô vào người, lúc này mới cảm thấy an tâm.
Đầu tiên là hong khô bằng máy giặc, rồi lại sử dụng cách cũ là dùng máy sấy tóc, cuối cùng cái Bra nho nhỏ đó mới khô được, cô cảm thấy đúng là không dễ dàng gì.
Vừa mới ngồi xuống, cô liền nhận được điện thoại của A Sâm, thanh âm rất hưng phấn mà trước nay chưa từng có bao giờ: “ Mau mở TV lên, có tin của cô kìa”
Tiêu Tiêu đã sinh ra cảm giác sợ hãi với TV và tin tức, lần trước vừa mở lên thì thấy ảnh chụp của mình cùng đạo diễn Ôn đi vào khách sạn, bây giờ là cái gì đây?
Bị A Sâm thúc giục vài tiếng, cô mới chậm chạp không tình không nguyện mà mở TV lên, nhìn thấy khí thế của họ như muốn làm nổ tung cả studio giải trí, và cư nhiên khen không dứt miệng đối với vai diễn Thanh Nhã trong bộ phim cổ trang mới của mình, không khỏi hết sức kinh ngạc.
Nếu Tiêu Tiêu nhớ không lầm, trước tiết mục này hai ngày, truyền thông còn ném đá giấu tay mà lên án mạnh mẽ ngôi sao nữ trong giới đã làm một hành động vô đạo đức là nhờ vào quy tắc ngầm mà leo cao. Chiều gió của đề tài cũng không khỏi xoay chuyển quá nhanh rồi.
Nhưng mà những lời bàn luận châm biếm và mờ ám lúc trước vẫn chưa có chỉ đích danh người, lúc này đã trực tiếp lên tiếng kỹ thuật diễn xuất của Tiêu Tiêu rất đáng chú ý ở trong giới. Chiếu ra một đoạn phim ngắn, đúng là cảnh sau khi Thanh Nhã bị đâm, đã ngã vào lòng Thiếu chủ rồi hôn hắn trước lúc lâm chung.
Đoạn phim này được đạo diễn Tề xử lí tương đối tốt, trong bối cảnh không có âm nhạc gì hết, để lại cho hai người không gian yên tĩnh. Giống như trên đời này chỉ còn lại bọn họ hai mắt nhìn nhau, thê lương đến nỗi làm cho người khác nhịn không được rơi lệ, lộ ra sự quyến luyến và không cam lòng của Thanh Nhã trước khi mất đi…
Không hổ danh là đạo diễn, phương pháp xử lí khá cao tay.
Khi Tiêu Tiêu xem cũng cảm thấy buồn bã trong lòng, huống chi là khán giả?
Bộ phim này không cần phải nói, nhất định lấy được không ít ánh nhìn và nước mắt…
Được chương trình giải trí này tâng bốc như thế, bộ phim cổ trang này muốn không thành công cũng rất khó.
Hiện tại khi được khen ngợi một hồi như vậy, đã đẩy Tiêu Tiêu từ vị trí khá là nhạy cảm trong sự kiện cùng với đạo diễn Ôn vào cửa khách sạn, nhảy lên thành nữ phụ được chào đón nhất chưa từng có.
Ở bên kia A Sâm không giấu được vẻ hưng phấn, khi đếm số fan gia tăng trên diễn đàn của Tiêu Tiêu thì đã là mấy nghìn rồi, rồi còn có bao nhiêu hợp đồng cuộn trào mãnh liệt mà tới, trước đây chưa từng có việc này.
Tiêu Tiêu bị lây sự cao hứng của anh, cũng không tự giác mà lộ ra nụ cười thoải mái nhất.
Từ sau khi ảnh chụp kia bị truyền thông làm cho lan tràn, đã bao lâu rồi cô không có sự buông lỏng tươi cười như vậy?
Có lẽ Chung Thụy chính là thần bảo hộ của mình, mới dọn sang đây không được vài ngày, tình huống của Tiêu Tiêu đã có sự thay đổi không giống như vậy.
Cô nghĩ vậy, trong lòng yên lặng tha thứ cho một chút xấu xa nhỏ trong lúc vô ý của người nào đó.