Đè Em Vì Yêu, Vì Yêu Mà Sủng - Chương 13

Tác giả: hobihobichu

Phiên ngoại 1

Sở thị hôm nay tổ chức họp báo, từ sáng sớm đám phóng viên đã chực chờ trước cổng
Đúng 9h, chiếc xe van dừng ngay cổng Sở thị. Từ trên xe bước xuống chính là Lãnh tổng - Lãnh Nguyệt cùng nhân vật chính của buổi họp báo - Ưu Ly Ly
Lãnh Nguyệt thân vest đen cùng giày cao gót tím đậm không nhìn ra là của hãng nào, nhưng chắc chắn là may riêng. Ưu Ly Ly đằng sau thân mang đầm xếp tầng màu xanh ngọc, thu hút rất nhiều kí giả vì đó chính là bộ đầm trong bộ sưu tập thời trang mới nhất của nhà thiết kế thế giới Hàn Thụy. Thế là đám phóng viên liền nhanh chóng nhắm mục tiêu là Ưu Ly Ly mà chạy tới
"Cô Ưu Ly Ly, cho tôi hỏi việc cô được bao nuôi, dùng quy tắc ngầm với các đạo diễn để giành được vai chính trong bộ phim mới nhất có thật không ạ?"
"Việc cô Ưu Ly Ly bắt nạt bạn diễn thường xuyên có thật không ạ?"
"Cô Ưu Ly Ly làm thế nào để có bộ đầm này vậy? Có phải là của mấy vị kim chủ bao nuôi cô?"
"Cô Ưu Ly Ly..."
Lãnh Nguyệt khẽ liếc qua, đám phóng viên liền im bặt. Đây chính là vị tổ tông không nên dây vào. Đừng nói người ta chính là tổng giám đốc tập đoàn giải trí Lãnh thị quy mô lớn đóng đô ở nhiều nước, lại còn là vợ yêu của Thiếu tá họ Trịnh trẻ tuổi nhất. Duy chỉ danh phận là A Lãnh thôi cũng khiến bọn bọ lên voi xuống chó rồi. Vậy nên im lặng là thức thời
Với lại ai biết được vị tổ tông này có quen biết với Ưu Ly Ly cơ chứ?
Ổn định chỗ ngồi, Ưu Ly Ly nở nụ cười xã giao "Vất vả cho mọi người rồi, không ngại đường xa đến đây chỉ vì tin đồn thất thiệt của tôi"
Đám phóng viên sôi máu, đây đích thực là nói họ nhiều chuyện tới đây vì ba cái tin vịt!!!
"Cô Ưu, tôi nghe nói cô vì đạt được vai diễn nên đã xài quy tắc ngầm với đạo diễn Hải?" Một phóng viên có tiếng nói trong giới đứng lên hỏi, ánh mắt khinh thường bắn thẳng về phía Ưu Ly Ly
Ưu Ly Ly bật cười, "Uầy, gu của tôi còn chưa đến mức đó"
Đây không phải trọng điểm!!!
"...Nghe nói cô Ưu thường xuyên bắt nạt bạn diễn?" Phóng viên nọ hít sâu, cố gắng điều chỉnh hơi thở
"Hửm? Cô có thể nói lại không? Tôi nghe không rõ"
"Nghe nói cô Ưu thường xuyên bắt nạt bạn diễn là cô Đỗ Phi Hân..."
"Đỗ Phi Hân?" Ưu Ly Ly nghiêng đầu khó hiểu
"Phải..."
"Là ai thế???"
"..."
Cả không gian im lặng như tờ, đám phóng viên cạn lời. Riêng Lãnh Nguyệt đứng cạnh Ưu Ly Ly nãy giờ liền ôm bụng cười rất thoải mái
"Phóng viên Chu phải không? Tôi mới từ nước ngoài về, ngồi chưa nóng ghế đã phải tới đây xem kẻ nào bôi đen tôi. Hóa ra lại chính là vị tiền bối mới chuyển công ty từ một - tháng - trước!" Ưu Ly Ly nhướn mày nhìn sắc mặt phóng viên Chu hết trắng lại xanh. Dùng ngón chân cũng biết cô ta nhận tiền từ ai
Ưu Ly Ly từ năm ngoái đã phải sang New Zealand quay bộ phim mới nhất của Mike Amrbet - đạo diễn lừng danh của làng điện ảnh. Đó chính là tác phẩm cuối cùng trước khi ông rút khỏi giới, cô lại may mắn được chọn làm nữ chính bộ phim. Khởi quay từ tháng 5 đến tận tháng 9 mới về nước. Về nhà ngồi chưa kịp nghỉ ngơi đã bị người khác bôi nhọ, tung tin. Họ Đỗ sao? Thú vị!
"Ai... Ai biết được trong thời gian đó cô có về nước hay không?" Phóng viên Chu cố gắng giữ bình tĩnh, nhưng điều đó hoàn toàn vô dụng trước khí thế mạnh mẽ của Ưu Ly Ly. Trong một khắc, cô ta đã ngỡ đây chính là Sở tổng trong truyền thuyết - Sở Hạ Tâm
Lãnh Nguyệt cười phá lên, đến Ưu Ly Ly cũng bật cười. Đây quả thực là một câu hỏi ngu ngốc hết chỗ nói. Mike Amrbet là ai chứ? Một người dễ tính trong quan hệ xung quanh, nhưng rất nghiêm khắc, thậm chí nóng tính trong công việc. Một bộ phim của ông từ lúc khởi quay đến lúc kết thúc, không ai được phép trở về nhà, cho dù là việc gấp cũng không được!
Phóng viên Chu nhận thấy mình lỡ lời, sắc mặt cũng xanh lét. Nhưng cô ta đã nhận tiền rồi, không thể cứ thế rút lui được
"Cô Ưu dùng quan hệ mờ ám để chiếm đoạt vị trí ảnh hậu của diễn viên hàng đầu Nhiên Đóa, điều đó sao cô có thể?"
Lãnh Nguyệt nhướng mày, đây chính là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ à?
Cô nhìn qua, chỉ thấy Ưu Ly Ly nở nụ cười lạnh. Phóng viên Chu bỗng cảm thấy mình như rơi vào hầm băng
"Cô nghĩ ai cũng đê tiện như cô sao?"
"Cái gì..."
"Đủ rồi!" Lãnh Nguyệt trầm giọng, "Các người muốn tố cáo phải có bằng chứng đầy đủ, viết đơn trình bày lên luật sư đàng hoàng. Thế mà giờ mấy người chạy tới đây vu khống chỉ vì một cọc tiền rác?"
Đám phóng viên hít một hơi lạnh, vị này nói số tiền 5 triệu kia là rác, quả nhiên là tức giận cực độ rồi!!!
Sắc mặt của phóng viên Chu phi thường khó coi. Cô ta nói muốn khan giọng cả buổi mà không moi được tin gì hay, giờ lại nghe nói số tiền cô ta mong ước cả đời lại chỉ là một cọc tiền rác!!!
"Thứ lỗi cho tôi thưa Lãnh tổng, cô có thể bao che cho cô Ưu, nhưng không thể che dấu việc xấu cô ta đã làm! Lưới trời tuy thưa nhưng khó lọt! Rồi cô ta cũng phải trả giá!"
"Nực cười!" Lãnh Nguyệt cười lạnh, ra hiệu cho Ưu Ly Ly đi theo. Cả hai người sóng vai với nhau tạo thành bức tranh mĩ nhân tuyệt đẹp. Nhưng bầu không khí xung quanh lại lạnh quá mức cho phép
Chờ Ưu Ly Ly yên vị trong xe, Lãnh Nguyệt cười nhạo, "Con gái của Sở Hạ Tâm cần ba trò hề đó để đạt thành công sao?"
...
Hàn Thiên Di bật cười ha hả, vô cùng vui vẻ mà cười trên nỗi đau của người khác, lăn lộn một hồi trên giường vẫn chưa dứt. Ưu Ly Ly đen mặt dựa vào thành giường, uể oải "Cấm cười!"
"Nhưng... haha... Nó buồn cười quá..."
"Hừ!"
"Này, bộ em không thấy hài hả?" Hàn Thiên Di xích lại gần, "Mới về nước chưa được lâu đã phải chạy show tin đồn! Mà đối phương cũng ngu hết chỗ nói, haha..."
Ưu Ly Ly lườm cô
"Xin hỏi cô Ưu Ly Ly thấy sao khi mới nhận cúp ảnh hậu liền bị chó cắn?" Hàn Thiên Di híp mắt nhìn Ưu Ly Ly, cô lưu lại nước ngoài tận 4 tháng trong khi chỉ cần 3 tháng để chạy xong mọi cảnh quay. Lý do cũng rất đặc sắc, nhận cúp ảnh hậu cùng tượng vàng!
Ảnh hậu trẻ nhất thời đại, 25 tuổi!
"Gọi em là Sở Y Dao!!!"
"Tưởng em thích gọi là Ưu Ly Ly?"
Sở Y Dao lườm Hàn Thiên Di, Ưu Ly Ly chính là tên cô lấy khi gia nhập giới giải trí, định khi nào đạt ảnh hậu sẽ công bố. Dù sao cô cũng chẳng muốn nổi danh vì mẹ mình, chẳng vinh quang gì cả
Sở Hạ Tâm tỏ vẻ, con gái mình đã lớn rồi, cảm khái
"Phải rồi, trang phục mới thế nào?"
Sở Y Dao nghiêng đầu suy nghĩ, ngắm bộ đầm cô đang mặc một hồi, "Đẹp đấy, nhưng thiếu điểm nhấn..."
Hàn Thiên Di mắt sáng rực, "Chị cũng nghĩ vậy! Em có ý gì không???"
"Thêm bông hồng trắng điểm chút vàng trên иgự¢ trái đi"
"Nice!" Giơ ngón cái
"Nếu để mọi người biết em luôn góp ý cho nhà thiết kế lừng danh Hàn Thụy, thử hỏi có tức ૮ɦếƭ không?" Sở Y Dao vuốt cằm, ý cười trong mắt rõ rệt khiến cô thoạt nhìn rất giống Ưu Nhiên Đóa
Hàn Thiên Di bộ dáng nghiêm túc, "Hình như không có, nhưng chắc chắn có hộc máu mồm!"
"Phụt..."
Gia nhập giới giải trí từ năm 18. Từ một diễn viên hạng ba luôn bị dèm pha, chèn ép trở thành diễn viên hàng đầu trong nước, bây giờ lại trở thành ảnh hậu năm 25 tuổi. Chắc chắn sẽ có rất nhiều người không phục, dù sao trước đó cô cũng đắc tội rất nhiều người
Sở Y Dao nhún vai vô tội, do người ta rảnh rang cuộc đời kiếm chuyện với cô nên cô phải đáp trả lại thôi mà
Lại nói Hàn Thụy - Hàn Thiên Di đã nổi danh từ lúc 15 tuổi đến tận giờ. Nhà thiết kế hàng đầu thế giới giấu mặt đến tận năm 24 mới lộ ra. Ban đầu rất nhiều người dèm pha Hàn Thiên Di, nhưng khi nhìn gia thế đằng sau, đồng loạt im ru. Từ đó fan của cô cũng tăng không ngừng, trong số đó cũng không ít người Sở Y Dao từng đắc tội
"Đúng rồi, Tiểu Quang nhờ chị chuyển lời mời đến em đi dự tiệc thường niên công ty" Hàn Thiên Di lấy từ trong túi xách thiệp mời màu trắng đưa cho Sở Y Dao
Sở Y Dao nhướn mày nhìn tấm thiệp, "Hạ Phong Quang?"
"Lúc em ấy nhắc đến em hình như còn nghiến răng, em chọc giận gì em ấy à?"
"Haha..." Sở Y Dao cười lấy lệ, không thèm trả lời. Gì chứ không những giận, chắc chắn hận cô đến ૮ɦếƭ đi sống lại không chừng? Đến cô còn thấy trò đùa năm đó cũng quá đáng thật...
Ây da không nghĩ nữa
"Mấy giờ chị rước em?"
"6h"
"Ok"
...
Sở Hạ Tâm nhấp một ngụm rượu vang, mặt đầy hưởng thụ sảng khoái. Vớ lấy chai rượu tự rót cho mình, lại rót một ly đưa sang cho Lãnh Nguyệt. Lãnh Nguyệt khẽ cười, đây là muốn không say không về à?
"Bớt cười đi" Sở Hạ Tâm đắc ý, "Con gái tôi làm ảnh hậu, đương nhiên hôm nay phải không say không về rồi!"
"Ồ, nhưng sớm muộn gì Y Dao cũng sẽ gả đi thôi"
"Ai xứng với con bé được chứ?" Sở Hạ Tâm nhíu mày. Trong mắt cô trên đời này ngoài Trịnh Hiệu Tích ra, ai cũng chẳng xứng đáng với con gái cô. Ban đầu cô cũng tính cho Sở Y Dao đính hôn với Trịnh Hiệu Tích, nhưng tiếc là người ta đã có chủ rồi...
"Đừng nói rằng cô không biết mấy năm qua nhóc Hạ vẫn luôn theo đuổi Y Dao đấy nhé?" Lãnh Nguyệt đốp lại
Sở Hạ Tâm: "..."
Đừng nói là Sở Hạ Tâm có một lưới tình báo riêng rất nhanh nhạy, cả thành phố đều biết Hạ tiểu thư theo đuổi nhị tiểu thư của Sở gia, không những vững chắc mà còn dài lâu. Nghe nói từ lúc hai người còn chung chăn chung gối hồi mẫu giáo thì Hạ tiểu thư đã tuyên bố chủ quyền rồi, lại còn rất hùng hồn nói rằng mình nuôi vợ từ bé. Ngặt nỗi Sở tiểu thư cũng không vừa, lần nào cũng bày ra 1001 lý do để từ chối, lười nói thì bỏ của chạy lấy người luôn. Hai người này phải nói là dây dưa đến mức người ngoài phát ngán, nhưng người trong cuộc lại chơi đến vui vẻ quên cả trời đất
Yuki có lần thiếu điều muốn hét lên với Sở Hạ Tâm, chuốc xuân dược cho chúng nó về chung một dinh cho rồi!
Ưu Nhiên Đóa đen mặt nhìn hai nhân vật lớn đấu khẩu với nhau. Tuổi của hai người cộng lại cũng bằng một đời người rồi, có thể bớt trẻ con được không???
"Chưa đến lượt mày/em lên tiếng đâu!" Thật ra cũng có nhiều lúc hai người này rất ăn ý đồng thanh, như là sỉ nhục IQ của cô chẳng hạn
Ưu Nhiên Đóa: "..."
"Sở tổng" Nữ nhân diện lên mình bộ Tuxeđo màu đen, giày cao gót đầy khí phái từng bước lại gần Sở Hạ Tâm, khẽ gật đầu, bộ dáng trầm lắng nghiêm túc
Sở Hạ Tâm hờ hững, "Gọi là gì?"
Lãnh Nguyệt mỉm cười
Hạ Phong Quang nở nụ cười, khẽ gọi "Cô Sở!"
"Ngồi xuống đi"
Nhanh chóng ngồi xuống bên cạnh Lãnh Nguyệt, mặc dù bên cạnh Ưu Nhiên Đóa vẫn còn chỗ rộng hơn nhiều. Đến lúc này Sở Hạ Tâm mới hài lòng gật đầu
"Công việc dạo gần đây sao rồi?"
"Vẫn ổn ạ, hội đồng quản trị cũng đã ngoan ngoãn hơn rồi" Hạ Phong Quang ba năm nay đã chứng minh được năng lực của bản thân khi tiếp nhận Hạ thị. Bởi vì mới tốt nghiệp ĐH đã ngồi vào ghế tổng giám đốc nên rất nhiều người không phục, thi nhau chèn ép, nhưng giờ thì ổn thỏa rồi
"Vẫn là Vũ Tuyết may mắn khi có cháu" Nhìn lại con gái mình, Sở Hạ Tâm có chút đau đầu, rất nhiều lần cô cứ tưởng con bé là được cô nhặt về
"Dao Dao cũng rất bản lĩnh" Hạ Phong Quang nở nụ cười
Cả ba vị phụ huynh đều cười khinh bỉ trong lòng. Bản lĩnh lắm nên mới 15 tuổi thôi đã bỏ nhà theo gái!!!
Nếu không có Sở Hạ Tâm dạy dỗ Sở Y Dao một trận thì có lẽ giờ hai đứa nó cũng bồng con luôn rồi chứ đùa
Cũng bởi vì vậy nên mỗi lần Sở Hạ Tâm hỏi con gái mình vì sao vẫn từ chối Hạ Phong Quang liền bị đốp lại, "Con làm theo lời mẹ thôi mà?"
Sở Hạ Tâm: "..."
Được, là lỗi của mẹ, con thắng rồi
Dưới sảnh bỗng nhiên ồn ào, Lãnh Nguyệt từ cửa kính nhìn xuống, nhướn mày
Nhìn sang Hạ Phong Quang, "Tâm điểm tới rồi kìa"
Vừa dứt lời, người liền không thấy đâu. Lãnh Nguyệt huýt sáo, sau đó lại ngồi xuống uống rượu
Chuyện của bọn trẻ cứ để tự tụi nó giải quyết
...
Sở Y Dao hôm nay tỏa sáng với bộ váy xẻ đùi màu đỏ rượu, vùng eo bó sát để lộ thân hình bốc lửa, áo cúp иgự¢ lộ ra một khe rãnh đầy câu nhân. Mái tóc đen 乃úi lên để lộ cái cổ thiên nga trắng nõn, giày cao gót cùng màu bộ váy từng bước nhẹ nhàng xuyên qua đám đông. Môi hồng đào khẽ nhếch, ánh mắt như có như không đầy quyến rũ lướt qua từng người
Cảnh tượng này đập vào mắt nữ nhân đứng trên cầu thang, đặc biệt cay mắt
Sở Y Dao ngẩng đầu lên, mắt chạm mắt với Hạ Phong Quang. Không gian như dừng lại ngay lúc đó
Chẳng biết đã trôi qua bao lâu, Sở Y Dao bỗng nhiên quay gót bỏ đi, Hạ Phong Quang nhanh chóng đuổi theo. Dân chúng ngơ ngác nhìn nhau, nhất là những nhân viên mới vào. Hạ tổng với ảnh hậu Ưu sao lại đi rồi?
Duy chỉ mấy nhân viên lâu năm đều hiểu, nhìn nhau đầy sâu xa, ẩn ý. Đây chính là lần thứ 1000 tròn Hạ tổng bày tỏ với Sở tiểu thư rồi!
Hạ tổng, good luck!
"Dao Dao"
Hạ Phong Quang nhìn chằm chằm nữ nhân trước mặt. Mấy tháng không gặp, cô lại gầy đi rồi
"Hạ tổng tìm tôi?"
"Em biết chị tìm em không phải chuyện này" Hạ Phong Quang bất đắc dĩ lắc đầu
"Tôi không hiểu Hạ tổng đang nói chuyện gì" Sở Y Dao cười nhạt, định quay người bỏ đi
Thở dài, kéo nữ nhân đang giận dỗi vào lòng, khẽ vỗ về
"Lỗi của chị vì không đến được lễ trao giải của em"
Sở Y Dao mím môi không nói
Lúc đó chính là khoảng khắc hạnh phúc nhất của cô, không những đạt được cúp ảnh hậu mình hằng mong muốn, lại còn có người mình yêu dưới sân khấu chứng kiến mình đứng trên đỉnh cao nhất
Thế nhưng lúc quay xuống, lại không thấy hình bóng người đâu
Trời mới biết cô đã buồn tới mức nào
Giây phút quan trọng nhất, lại không thấy người mình cần
Hạ Phong Quang lúc đó không đến được vì Hạ thị đột nhiên giá cổ phiếu giảm nhanh đến chóng mặt. Cô phải vừa một tay chèo chống để công ty không phá sản vừa trấn ổn tinh thần nhân viên. Suýt chút nữa đã phát điên mà hủy luôn cả công ty lẫn những người đắc tội với Hạ thị
Sở Y Dao đương nhiên biết chuyện này, nhưng cô vẫn không phục. Cô là một kẻ ích kỉ như vậy đấy, chỉ muốn người mình yêu mãi mãi đặt mình lên đầu mà cung phụng
Không được sợ tán gia bại sản, không được sợ cá ૮ɦếƭ, chỉ phải sợ mất cô
Đó là tình yêu mà Sở Y Dao mong ước
Ngẩng đầu, nhướng người hôn lên môi đối phương. Hạ Phong Quang sững người, ngay lập tức đáp lại, cuồng nhiệt bá đạo. Đến khi cả hai đều hết hơi mới dừng
Hạ Phong Quang vùi đầu vào cổ Sở Y Dao khiến cô hơi nhột, nhưng không hề đẩy ra
"Sau này phải xem em là nhất, đội em lên đầu"
Hạ Phong Quang phì cười, "Được"
"Bất cứ chuyện gì cũng phải coi em là nhất"
"Được" Hai tay không đứng đắn khẽ Ϧóþ cặp đào căng mọng
"Hạ Phong Quang! Nói chuyện nghiêm túc!"
Hạ Phong Quang đảo mắt, lại ôm con mèo đang xù lông vào lòng, tì trán
"Tuân lệnh, bà xã!"
Giọng nói khe khẽ lại trầm lắng khiến Sở Y Dao như chìm sâu vào bể ngọt
Đây là nữ nhân của cô, chỉ mình Sở Y Dao cô
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc