Đao Vương - Chương 04

Tác giả: Thù Thiến

Gặp Nhã Lệ bộ dạng ngốc lăng, Lí Hàn Băng nhìn ra được nàng không hiểu hắn đang hỏi là cái gì, đơn giản chuyển qua ngồi bên cạnh người nàng, một bàn tay đặt ở tay nàng một bàn đặt trên lưng, hắn kiên nhẫn hỏi lại một lần nữa.
“Ta là hỏi nàng nơi đó còn đau hay không đau?”
Lần đầu tiên đối với nữ nhân quan tâm như vậy, hắn có vẻ có phần không được tự nhiên, bất quá xem bộ dáng nàng vẫn chỉ ngây ngốc còn không có hoàn hồn, hắn không hề như vậy cảm thấy xấu hổ, khóe miệng ngược lại gợi lên một chút nụ cười thú vị.
“Ở đâu?” Nàng vẫn không rõ ràng, ngơ ngác hỏi.
Lí Hàn Băng lớn mật thân thủ đưa bàn tay đặt ở giữa hai chân của nàng, nhỏ giọng lại ái muội nói: “Nơi này.“
Đại chưởng của hắn giống như than lửa làm bỏng nàng, khiến nàng kinh hãi né tránh, cả người thiếu chút nữa đã ngã từ trên ghế xuống dưới đất.
Hắn nhanh chóng ra tay bảo hộ nàng, để nàng ngồi vững vàng ở trên ghế, sau đó trêu chọc nói: “Ai nha! Cẩn thận một chút, ngã thì không hay nha.”
Nàng mắc cỡ hai gò má đỏ bừng, ngay cả gáy cũng ửng đỏ lên. Hắn còn đổ thêm dầu vào lửa mà nói làm nàng càng ngượng ngùng, thật sự là được lợi lại còn khoe mẽ, thực sự là tức ૮ɦếƭ nàng.
“Chán ghét!“ Nàng chụp lấy bàn tay của hắn bỏ ra, mắng: “Ngươi như thế nào đột nhiên làm ra động tác như vậy, định hù ૮ɦếƭ ta sao?”
“Ha ha…… Ta thế nào lại đi hù ૮ɦếƭ nàng, nàng nếu đã ૮ɦếƭ, đến lúc ta đi ngủ ai làm cho ta ấm áp cùng vui thích a?“
Nhìn bộ dạng nháy mắt ra hiệu của hắn, Nhã Lệ cảm thấy chính mình tựa hồ bị ấn tượng hắn cấp cho đầu tiên, xem ra hắn trừ bỏ tính tình đại ngoại, lại còn không đứng đắn.
“Không cùng ngươi nói nữa, ta muốn ăn cơm.” Nói không thắng hắn, nàng đành phải bị tức giận vùi đầu ăn cơm.
Lí Hàn Băng cười ha ha, bắt đầu ăn cơm, một lát sau, thấy nàng còn sinh khí hờn dỗi, thế là đối nàng nói: “Nhã Lệ, đừng sinh khí khi ăn cơm, cẩn thận khó tiêu hóa.”
“Không cần ngươi quản!“ Miệng nàng vẫn ăn đồ ăn, không kịp chờ nuốt, tính trẻ con vội vàng trả lời.
“Chậc chậc sách, như vậy không được á!“ Hắn vươn ngón trỏ ở trước mặt nàng lay động , “Nhã Lệ, ta nhớ rõ nàng là người xuất thân thiên kim tiểu thư, thư hương dòng dõi, như thế nào vừa ăn vừa nói chuyện đâu?“
Nàng trừng to mắt (cv: sanh đại ánh mắt =.= !!!), đem đồ ăn đều nuốt xuống dưới, bất mãn đối hắn thầm oán nói: “Cũng không ngẫm lại xem ta sẽ như vậy đều là bị ai làm hại?”
“Được rồi! Không nháo nàng nữa, cùng nàng nói chuyện đứng đắn.“ Hắn buông cái bát xuống bàn, một phen đem nàng ôm ngồi trên đùi chính mình.
“A!“ Nàng kinh hô một tiếng, ở trên đùi hắn giãy dụa, “Ngươi làm cái gì vậy a?“ Động tác thân mật như vậy làm nàng hoảng hốt, hơi thở nam tính gần ở chóp mũi nàng, làm nàng say mê, cũng làm nàng không biết làm sao, trực tiếp phản ứng thứ nhất đó là kháng cự hắn.
“Hư! Không cần lộn xộn.“ Hắn cắn răng tựa hồ đang nhẫn nại cái gì đó : “Tái động, ta không dám cam đoan sẽ không ở trong này làm gì nàng.“ Lời hắn vừa nói hữu hiệu rất nhanh ngăn chặn lại hành động của nàng, nàng rất nhanh ngoan ngoãn ngồi ở trên đùi hắn không dám động đậy. “Ngươi…… Ngươi rốt cuộc muốn làm cái gì?”
Lí Hàn Băng gục đầu xuống, mắt sáng như sao nửa đêm, cũng không chớp lấy một cái cúi xuống nhìn nàng. Nếu không biết được hắn không tin vào hôn nhân, thậm chí cũng khả năng không tin tình yêu, nàng thật đúng là đã nghĩ lầm hắn đối chính mình hữu tình đâu!
“Ta chỉ là muốn hỏi thân thể nàng còn đau hay không?“ Thấy nàng mở ra cái miệng nhỏ nhắn định kháng nghị hắn vội vàng nói: “Ta là còn thật sự.”
Ở dưới ánh mắt chuyên tâm chăm chú của hắn, nàng lại đỏ mặt, nhẹ nhàng lắc đầu ôn nhu nói: “Không đau, bất quá, thật ra toàn thân gân cốt thật sự đau nhức.”
Hắn cúi đầu hôn một chút lên cái miệng nhỏ nhắn đỏ bừng của nàng, rồi mới đem nàng thả lại trên ghế, đối nàng nói: “Nhanh đem cơm ăn hết, đợi lát nữa gọi tiểu nhị phái người đưa nước ấm đến, gân cốt nàng có thể hảo hảo giãn ra.”
Nàng khuôn mặt ửng hồng gật gật đầu, miệng nhấm nuốt đồ ăn, cánh hoa lại lưu giữ hơi thở của hắn, làm lòng của nàng nhiễu loạn, tâm tư ở trên người hắn, thật lâu không thể phục hồi lại tinh thần.
Bốn nam nhân mặc quần áo màu xanh lam đi trên quan đạo, trên lưng mỗi người bọn họ đều mang theo một thanh kiếm, có vẻ (thập phần: vô cùng) uy nghiêm.
Tại đây, ở giữa bốn nam nhân cường tráng là một lão giả mang còng ở tay và chân.
Lão giả kia tóc trắng xoá, xem ra tuy rằng mỏi mệt, nhưng không dấu được trong ánh mắt lão có khí tiết chính nghĩa. Lão tin tưởng một tháng sau nhất định có thể rửa sạch được oan, khiến cho kẻ ác phải bị trừng phạt.
Trên quan đạo, một thân hình nhỏ nhắn đang ẩn người ở đằng sau gốc cây, nhìn lão giả đang lắc lưđi lại. Mấy độ tưởng xông lên phía trước thì lại bị nam nhân cao lớn phía sau ngăn cản.
Nhã Lệ vẻ mặt bi thương, hai mắt đẫm lệ mơ hồ nhìn hắn hỏi: “Ngươi vì cái gì không cho ta đigặp cha ta? Ta thật sự thật không ngờ mới qua mấy ngày, không ngờ cha đầu đã đầy tóc bạc, khiến ta nhìn có thể nào không đau lòng?”
Nước mắt của nàng nhiễu loạn tâm Lí Hàn Băng, hắn ôm nàng vào trong иgự¢ mà nói: “Ngoan! Đừng khóc, nàng bình tĩnh một chút, không phải ta không cho nàng gặp. Mà là nàng muốngặp thì những hộ vệ này cũng sẽ không cho nàng đến gần. Nếu nàng khóc sướt mướt như vậy mà cha nàng biết thì cũng sẽ lo thay cho nàng.”
Hắn chưa từng có nghĩ đến chính mình đối với nàng sẽ phải cố gắng kiên nhẫn. Nàng là nữ nhân thứ nhất làm cho hắn có lòng nghĩ tới an ủi, còn nước mắt của nữ nhân khác chỉ làm cho hắn khinh thường quay đầu bước đi.
“Ô…ô……” Nhã Lệ biết hắn nói đều có đạo lý, nhưng là “Ta cho là gặp được cha ta cũng chỉ cảm thấy khổ sở thôi! Hàn Băng, chúng ta hiện tại nên làm cái gì bây giờ?”
Lí Hàn Băng đưa tay vỗ về lưng của nàng mà không biết nên trả lời nàng như thế nào.
Lúc này, ở phía trước trên quan đạo xảy ra đột biến, mười hắc y nhân bịt mặt ai nấy đều tay cầm đao kiếm vây quanh bốn gã hộ vệ cùng Liễu học sĩ.
Lí Hàn Băng vội vàng kéo nàng ra phía sau.
Nhã Lệ từ phía sau hắn nhô đầu ra. Nàng thấy những tên cầm binh khí này thì biết bọn họ muốn mệnh cha nàng. Nàng sợ hãi kêu lên một tiếng, vội vàng đưa tay che miệng lại.
May mắn bọn họ không có nghe thấy. Nàng khẩn trương giật giật ống tay áo Lí Hàn Băng, lo lắng hỏi: “Bọn họ muốn Gi*t cha ta, làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ?”
Giờ khắc này Lí Hàn Băng bình tĩnh dị thường, ngay cả chính hắn cũng kinh ngạc. Khi giáp mặt nàng, tính tình nóng nảy cùng cá tính không kiên nhẫn của hắn đều biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.
Từ đáy mắt hắn hiện lên một chút kinh ngạc bởi tình cảm đối với nàng dưới đáy lòng tràn ra, loại cảm xúc này rốt cuộc sinh ra từ khi nào?
Hắn lắc lắc đầu, quyết định bỏ loại cảm giác kì lạ này sang một bên để tập trung vào chuyện trước mắt.
“Đừng nóng vội, võ công của bốn người bọn họ hẳn là đủ để ứng phó. Chúng ta trước nhìn xem tình huống, nếu Liễu học sĩ có nguy hiểm, ta sẽ ra tay cứu giúp.”
Hắn trấn an làm nàng an tâm, nàng gật gật đầu nói: “Cám ơn ngươi.”
Đối với lời nói cảm tạ của nàng, hắn không đáp một từ, ngược lại nói với nàng: “Xem ra, kẻ chủ mưu phía sau muốn dồn cha nàng vào chỗ ૮ɦếƭ.”
“A, Hàn Băng!” Đối với lời nói của hắn, nàng cũng không có nghe rõ ràng. Bởi vì nàng thấy phụ thân đang ngàn cân treo sợi tóc thiếu chút nữa bị đâm trúng nên cả kinh theo bản năng kêu lên tên hắn.
Ba gã hộ vệ lần lượt ứng phó mười mấy tên sát thủ kia, một người khác bảo hộ phía sau Liễu học sĩ.
Bởi vì phải bảo vệ an toàn cho Liễu học sĩ, hộ vệ kia ứng phó có chút khó khăn phải cố hết sức, vài lần gần như thất thủ. Mà những hộ vệ khác đang bị Hắc y nhân vây đánh cũng dần dần lực bất tòng tâm.
Lí Hàn Băng thấy tình huống không tốt nên quyết định ra tay cứu giúp: “Nhã Lệ, nàng chờ ở đây. Sự xuất hiện của nàng đối với cha nàng là một loại gánh nặng, không nên xúc động, hiểu chưa ?”
Nàng gật gật đầu với hắn để thúc giục hắn mau đi cứu người.
Chỉ thấy bóng dáng hắn nhanh chóng di chuyển giữa Hắc y nhân, sau đó đại đao ngân quang chợt lóe lên. Cả mười nhân ảnh ào ào té xuống đât, khí tuyệt thân vong.
Đại đao kia lóe lên tia sáng trắng, không thấy được một vết máu nào. Lí Hàn Băng vác nó trên vai, đứng ở một bên nhìn bốn gã hộ vệ.
“Đa tạ đại hiệp xuất thủ cứu giúp.” Một gã hộ vệ tiến lên chấp tay nói lời cảm tạ, cực kỳ khâm phục đối với võ công của hắn.
Một người hộ vệ khác ngồi xổm xuống nhìn, phát hiện trên cổ sát thủ có dấu vết màu bạc mảnh như sợi chỉ, nhưng không có lưu một giọt (huyết: máu) thì không khỏi tấm tắc biểu lộ sự ngạc nhiên. Xemra nam nhân này có đao pháp tinh thâm không ai sánh kịp.
Lí Hàn Băng không nói gì thêm, chính là liếc mắt nhìn Liễu học sĩ một cái với hàm ý sâu sắc để trấn anlão.
Liễu học sĩ nhìn người nam nhân này, hắn có khí phách hiên ngang, trên vai vác một thanh đại đao, lạicó một mái tóc hồng, đây chính là vị cứu tinh của mình chứ?
Liễu học sĩ cũng không nói một câu, lấy ánh mắt biểu đạt ý cảm kích hắn.
“A, đại hiệp chính là Đao Vương sao? Hôm nay được thấy quả thực danh bất hư truyền.”Trong đám hộ vệ có một gã nhận ra đao pháp của hắn, bỗng nhiên mừng vui bất ngờ mà nói.
“Các vị không cần khách khí, hôm nay ta ra tay cứu giúp do Liễu học sĩ là vị trưởng giả đáng tôn kính. Cáo từ.”
Nói xong Lí Hàn Băng nhanh chóng rời đi.
“Hàn Băng, tại sao ngươi đều phải Gi*t ૮ɦếƭ bọn họ?” Nếu có thể, nàng vẫn là hy vọng ai cũng còn sống.
“Bởi vì bọn họ là tử sĩ, nếu không Gi*t bọn họ, bọn họ tuyệt đối sẽ không dễ dàng bỏ qua.”Hắn hiểu được tâm địa nàng thiện lương, cho nên nói lời giải thích với nàng.
Tử sĩ đã trải qua huấn luyện đặc biệt, dù có ૮ɦếƭ vẫn phải quyết tâm hoàn thành nhiệm vụ sát thủ. Cho nên nếu hắn không Gi*t ૮ɦếƭ bọn họ, bọn họ không thể không Gi*t ૮ɦếƭ Liễu học sĩ.
Nhã Lệ hiểu được gật gật đầu, rồi mới hỏi: “Chúng ta hiện tại một đường đi theo bọn họ sao?”
“Ta là tính như vậy, ta sợ sẽ có một đám tử sĩ nữa lại đến đuổi Gi*t cha nàng. Cho nên phải đi theo phía sau bọn họ, bảo hộ cha nàng an toàn.”
“Hàn Băng, cám ơn ngươi.” Trong mắt nàng tràn ngập cảm kích, thành tâm nói với hắn.
Hắn nhún nhún vai không có đáp lại, ngẩng đầu nhìn mắt sắc trời rồi nói với nàng: “Ta xem bọn họ sẽ ở qua đêm cách đó không xa, chúng ta phải nhanh lên tìm nơi dừng chân.”
Sau khi bọn họ theo đoàn người Liễu học sĩ, thấy bọn hắn trú chân tại một căn miếu đổ nát. Lĩ Hàn Băng phán đoán, sát thủ tạm thời sẽ không đến liền mang theo Nhã Lệ vào (tiểu khách điếm: khách sạn nhỏ) cách đó không xa tìm nơi ngủ trọ.
Hắn dặn dò tiểu nhị mang đồ ăn lên đặt trên bàn rồi cùng Nhã Lệ dùng bữa.
Hắn trầm tư một lát, đột nhiên hỏi: “Ta không hiểu, người hãm hại cha nàng đã làm hại cha nàng danh dự bị hao tổn, thậm chí có khả năng mất đi tính mạng. Vì sao còn muốn đuổi tận Gi*t tuyệt đối với cha nàng.”
Nhã Lệ dừng đũa, gật gật đầu nói: “Nghe ngươi nói như vậy, ta cũng hiểu được việc này thật sự rất kỳ quái.”
“Đúng rồi, Nhã Lệ, cha nàng từng giao cho nàng cái gì sao?”
“Cái gì?” Nàng suy nghĩ một chút, đừng lên đi đến bên giường, từ trong bao quần áo xuất ra một vật gì đó đưa cho hắn, “Đó là một nghiên mực, cha muốn ta luôn mang theo bên mình. Khi đó ta thực kinh ngạc, không ngờ cha đặt nó ở dưới đáy giường của ta. Nhưng mà ta xem nó không có chỗ nào đặc biệt.”
Lí Hàn Băng sáng mắt lên. Hắn chỉ biết nghiên mực này nhất định có tầm quan trọng, nói không chừng có thể khiến cho hắn tra ra được một ít manh mối. Nếu không hề có một chút rõ ràng thì chỉ có thể luôn ở tư thế chịu đòn.
Đối với việc chứng minh sự trong sạch của Liễu học sĩ, cho đến nay vẫn không có một chút tiến triển, thì ra mấu chốt lại là ở trên người Nhã Lệ.
“Ngươi phát hiện ra cái gì sao?” Thấy hắn rất có hứng thú đánh giá cái nghiên mực, trong mắt chợt lóe sáng lên thì nàng không khỏi nghi hoặc mà hỏi.
Chỉ thấy hai tay hắn hơi chút dùng sức, nháy mắt nghiên mực kia bị tách ra thành hai nửa, sau đó rút ra từ giữa khe hở một mẩu giấy. Hắn đặt nghiên mực lên bàn, sau đó mới mở giấy ra đọc. Hắnnhanh chóng xem qua, rồi mới đem giấy để lại chỗ cũ, khóe miệng gợn lên một chút tươi cười.
“Nàng bảo vệ nó cẩn thận, nó có thể cứu mệnh cha nàng.”
Sự tình cuối cùng cũng có manh mối. Vốn đối với mấy người ở bày mưu đằng sau màn kia, hắn hoàn toàn không có biết gì nên chỉ có thể đi từng bước tính từng bước. Hiện tại cuối cùng hắn cũngbiết nên xuống tay từ chỗ nào.
Nhã Lệ đặt nghiên mực lại chỗ cũ rồi hỏi hắn: “Nhìn dáng vẻ của ngươi, tựa hồ đã biết người hãm hại cha ta là ai?”
Lí Hàn Băng gật gật đầu với nàng “Ta cho rằng, nàng biết ít thì đối với nàng có lợi hơn.”
Nàng nghe được hắn không nghĩ để nàng biết chân tướng sự việc, là vì bảo hộ nàng. “Được, ta không hỏi nữa. Ta tin tưởng ngươi nhất định có thể cứu cha ta.”
Lần đầu tiên nhìn thấy hắn, nàng liền đối với hắn sinh ra cảm giác tin tưởng, đó là một loại tín nhiệmtừ trực giác. Ngay cả nàng đều không thể nói ra vì liếc mắt qua một lần liền cho là hắn. Hơn nữa mấy ngày nay ở chung càng làm cho nàng có cảm mến hắn, càng ngày càng nhanh chóng tích lũy cảmtình.
Sau khi dùng cơm xong, hắn sai tiểu nhị đưa nước ấm vào bên trong phòng cho nàng rửa mặt chải đầu, hắn nhân cơ hội này quyết định khám phá tình hình thực tế của đối thủ.
Biết người biết ta, trăm trận trăm thắng.
Đây là kinh nghiệm hắn rút được khi hành tẩu giang hồ. Tuy rằng hắn cá tính ngay thẳng, nhưng hắn không phải là một người không có đầu óc.
Làm hắn ngoài ý muốn là, các thế lực phía sau thế nhưng không chỉ có ở kinh thành. Gần như ở các địa phương đều có cơ sở ngầm của hắn. Xem ra, các nơi mà Liễu học sĩ phải đi qua thì trước hết hắn sẽ xuống tay xử lý một phen mới được.
Đêm khuya, một bóng đen động tác nhanh nhẹn xuyên qua màn đêm. Cửa phòng khách điếm nhẹ mở ra, sau khi vào phòng, cửa không một tiếng động đóng lại, đồng thời then cửa cũng rơi xuống.
Trên bàn, ánh nến cháy bập bùng, bên trong hôn ám, mơ hồ có thể thấy được bóng người trên giường.
Lí Hàn Băng đứng lặng ở bên giường, ૮ởเ φµầɳ áo trên người xuống, nhẹ nhàng nhảy lên giường.
Khi hắn nằm, vuốt ve thân hình nhỏ nhắn mềm mại đang nằm bên cạnh, bàn tay nàng vươn ra đặt ở trên иgự¢ hắn, sau đó nàng ưm một tiếng, nụ cười mang chút bình thản lại nặng nề ngủ.
Lí Hàn Băng đặt tay trên thắt lưng nàng, hương thơm của nàng bay vào mũi hắn, làm tâm thần hắn hỗn loạn, bàn tay to càng xiết chặt eo nàng. Thấy nàng ngủ say sưa, hắn quyết định không quấy nhiễu giấc của nàng.
∞∞∞
Nhã Lệ còn chưa mở mắt ra, vốn nhờ ngửi được hơi thở nam tính quen thuộc mà thức tỉnh, làm nàng mở hai mắt. Thấy hắn thả lỏng nhắm mắt mà vẻ mặt miên man, nàng yên lặng nở nụ cười.
Namnhân này a! Trong lúc không để ý dễ dàng xông vào trái tim của nàng.
Trải qua mấy ngày nay sớm chiều ở chung, nàng phát hiện, chỉ cần khi đàm luận không liên quan đến việc hứa hẹn và hôn nhân thìhắn là một nam nhân biết quan tâm, cũng là một tình nhân tốt.
Tuy rằng miệng hắn không nói gì đến hứa hẹn, nhưng dọc đường đi hắn dùng hành động biểu lộ, đối với nàng che chở cùng yêu thương sủng ái, làm cho nàng biết chính mình với hắn mà nói là đặc biệt.
Nhã Lệ tâm tư sâu sắc, hiểu được hắn đối với hôn nhân không dám làm thì nhất định có nguyên nhân. Có điều trước mắt cứu phụ thân là chuyện quan trọng hơn, từ nay về sau sẽ tìm cơ hội hỏi thăm nguyên nhân hắn cự tuyệt hôn nhân đi.
Nàng ngước mắt lên và chăm chú ngắm nhìn hắn, lông mày xếch lên, mũi cao thẳng, đôi môi khêu gợi, mỗi một chỗ đều hấp dẫn nàng thật sâu.
Đồng thời trong đầu nghĩ như vậy thì ngón tay 乃úp măng của nàng lần lượt lướt qua ngũ quan hắn, dừng lại ở đôi môi mỏng khẽ hémở. Một loại xúc cảm mềm mại làm lòng của nàng nhiễu loạn dị thường……
Khi nhìn thấy con ngươi trong đôi mắt hắn đen dị thường, nàng mới giật mình thấy chính mình đang làm chuyện gì.
Nàng …… hôn hắn!
Nhã Lệ ánh mắt bối rối, tim đập loạn xạ theo bản năng muốn rời miệng hắn, nhưng nàng ảo não phát hiên, bàn tay to của hắn đã chế trụ gáy của nàng, không cho nàng bỏ chạy.
Lí Hàn Băng hôn nàng cuồng mạnh mà bá đạo, cơ hồ đoạt đi hô hấp của nàng.
“Ưm……” Đôi mắt của nàng vì nụ hôn kích tình mà hoàn toàn mờ mịt. Dần dần, nàng thả lỏng thân thể, nhắm lại hai mắt, chìm đắm trong nụ hôn điên cuồng của hắn như cơn bão lốc tràn qua.
“Hư……” tiếng ՐêՈ Րỉ của nàng kìm lòng không nổi thốt ra từ cái miệng nhỏ nhắn.
Chỉ hai ba động tác, chiếc áo mỏng trên người nàng liền bị hắn quăng sang một bên.
Thấy nàng đỏ bừng mặt, mắt hắn trở nên càng thêm thẫm lại.
Ánh mắt hắn chiếu vào cái yếm của nàng. Thân hình này như ẩn như hiện , đường cong uyển chuyển làm cho Dụς ∀ọηg hắncàng thêm bành trướng.
“Đêm qua ta đã nghĩ làm như vậy” Lí Hàn Băng lén lút nói nhỏ, trong mắt tỏa ra hai ngọn lửa tình dục ngời ngời.
Hắn đưa tay tháo thắt nút của yếm, đập vào trong mắt là cặp nhũ phong trắng như tuyết của nàng, hai trái mâm xôi đỏ hồng rung rinh đầu cành như vậy khiến cho hắn vội cúi đầu chiếm lấy trái ngọt kia.
“Ưm! Hàn Băng……” Bởi bạc môi của hắn 乃ú ʍúŧ, nhào nặn lượn vòng quanh nụ hoa kia của nàng, nàng thỏa mãn ngâm nga, hai tay ôm lấy cổ hắn.
Được nàng chủ động cổ vũ hắn, bạc môi của hắn thuận tiện một đường trượt theo làn da trắng như tuyết đi đến tận núm rốn củanàng mà khêu gợi liếm liếm. Tiếng rên khẽ của nàng làm cho tâm thần hắn càng thêm hỗn loạn.
Ngón tay thon dài của hắn sờ soạng đến hạ thân mềm mại của nàng, chậm rãi khơi gợi tình triều của nàng.
Sau đó, bạc môi của hắn lại một đường đi lên trên đến miệng của nàng, hai người lại lần nữa triền miên sôi động.
Taynàng sờ soạng ở trên người hắn, cuối cùng dừng lại ở trong иgự¢ hắn, bàn tay nhỏ bé ở nụ hoa hắn đông sờ sờ tây soạng soạng.
Tiếp theo nàng không cần nghĩ ngợi cúi đầu học theo hắn bất ngờ ngậm lấy miệng hắn. Đồng thời lúc nàng hút thì nàng nghe thấy tiếng hắn hút không khí, cảm thấy chính mình hình như đã làm đúng rồi.
Bàn tay nhỏ bé của nàng dời xuống, sau đó cầm lấy thứ đứng thẳng hùng dũng kia của hắn. Loại cảm xúc như chạm vào tơ nhung làm cho nàng yêu thích không nỡ buông tay.
Mục tiêu của nàng rất nhanh dời đi, hai mắt nhanh như chớp chăm chú nhìn nó bị nàng nắm chặt khiến trở nên càng thêm bừng bừng phấn chấn.
“Oa! Thiệt lớn nha!” Nàng thở dài, quả thực không thể tin được nó lại có thể biến hóa thần kỳ như vậy.
Hắn đã không chịu nổi nàng vô tình khiêu khích liền kéo tay nhỏ bé của nàng, không để ý sự kháng nghị của nàng mà xoay người một cái đặt nàng ở dưới thân.
Sau khi vận sức phát động Hỏa Long tìm đường, hắn hạ thấp người xuống, thuận lợi tiến vào trong cơ thể nàng.
Như vậy hợp làm một, coi như nhào nặn trong cơ thể làm cho hắn được một loại cảm giác hoàn toàn thỏa mãn.
Hắn bắt đầu tiến lên chiếm lấy thân thể nàng, nhấm nháp vị ngọt của nàng.
“Hàn Băng……” Tay nàng cùng hắn nắm chặt nhau, mải mê với cảm giác sung sướng được hắn tạo ra.
Hắn ra sức vận động ở trong cơ thể nàng, vì mang đến khoái cảm cao nhất cho hai người ……
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc