Đào Thoát - Chương 43

Tác giả: Dạ Sắc Vô Biên

“Không cần để ý đến anh ấy, anh ấy điên rồi” Nạp Lan Luật ở bên cạnh xem kịch vui nói.
Nạp Lan Địch lại chà đạp mặt cô, nhìn bộ dạng cô ngây ngốc, sâu trong con ngươi đen lộ ra chút mỉm cười, “Hôm nay trước hết buông tha cho cô, nhưng mà cô nên chuẩn bị thật tốt” trong lời nói của hắn có chứa thâm ý, Lam Tĩnh Nghi đỏ mặt.
Hai ngày này cô không chỉ đi dạy, hơn nữa còn phải chạy qua chạy lại hai nơi, mặt khác còn phải đe dọa A Bôn muốn theo dõi cô, may mà cũng không bị phát hiện. Dù sao bọn họ cũng là chàng trai mười mấy tuổi tinh lực dồi dào, không đến mấy ngày bọn họ liền có thể xuống đất hoạt động, lại tốn thêm chỉ có vài ngày bọn họ cũng đã sinh long hoạt hổ .
Nạp Lan Địch cùng Nạp Lan Luật tựa hồ đối với Lam Tứ tồn tại thâm căn cố đế phiến diện, cùng địch ý, bọn họ không chỉ một lần vì cô trong lúc lơ đãng nói về Lam Tứ mà không nể mặt, cũng nhiều lần cảnh cáo cô không đến gần Lam Tứ.
Cô muốn chờ Lam Tứ hồi phục xong, sau này cô hẳn là nên cùng hắn giữ một khoảng cách, chuyện này đối hai người bọn họ đều tốt.
Buổi trưa thừa dịp đang là thời gian tự học cô đến nhà Lam Tứ , Trần bá lén lút hướng phòng bơi trên một tầng chỉ chỉ, Lam Tĩnh Nghi kinh ngạc mở lớn hai mắt, trong lòng tư vị tạp trần, mà phần lớn là lo lắng hơn là kinh hỉ.
Cô đi vào phòng khách tràn ngập ánh sáng nhìn qua bể bơi, trong làn nước xanh xanh của hồ bơi rộng lớn, chàng trai như con cá tự do tự tại, ở trong nước bơi lội . Lam Tĩnh Nghi đến bên cạnh hồ, không khỏi ca ngợi thần lực của tạo hóa, chàng trai trong hồ dường như được hóa thân bởi những thứ tốt đẹp nhất
“Lam Tứ, đi lên nhanh một chút, bây giờ sao có thể bơi” cô nhìn vào trong hồ, thế nhưng cái hồ to như vậy, gợn nước lấp lánh, lại không thấy bóng dáng chàng trai đâu cả. Cô nghi ngờ nhìn chằm chằm mặt nước, chẳng lẽ cảnh tượng vừa rồi là mình tưởng tượng ra sao?
“Cô giáo” bên cạnh truyền đến một tiếng gọi. Cô xoay người, chống lại Ⱡồ₦g иgự¢ kiện mỹ rắn chắc, chàng trai Tʀầռ tʀʊồռɢ nửa thân trên, thân dưới chỉ mặc một cái quần bơi nhỏ, toàn bộ thân thể đều dính nước lấp lánh, thân thể hắn cao to tỉ lệ hoàn mỹ quả thực là một bức tranh dụ hoặc.
Lam Tĩnh Nghi vội vã dời tầm mắt, đi lấy khăn lông lớn, đưa cho hắn, “Cậu bây giờ vẫn không thể bơi “
Lam Tứ không tiếp lời cô, tâm tình hắn bây giờ rất tốt, bên môi mang theo tiếu ý, “Thế nhưng em đã bơi qua rồi, cô giáo, chúng ta thi đấu xem ai bơi được xa hơn,thế nào?”
“Không, tôi không biết bơi” vừa nói cô vừa tiến lên, giúp hắn lau mái tóc ướt,nhưng hắn quá thật rất cao, cô chỉ có thể kiễng đầu ngón chân, cô không biết động tác này đối với một chàng trai mà nói là một động tác có bao nhiêu dụ hoặc và thân mật.
Bất ngờ thân thể của cô bay lên không, “Em dạy cô giáo bơi là được rồi”, nói xong, cô cư nhiên bị Lam Tứ ném vào bể bơi.
“A” cô kêu sợ hãi, thân thể như không trọng lượng rơi vào trong nước, Lam Tứ đã nhanh chóng ôm lấy cô, thân thể của bọn họ quấn quýt chặt chẽ cùng một chỗ, bộ иgự¢ no đủ của cô dính sát vào Ⱡồ₦g иgự¢ lõa lồ của hắn.
Hắn ở trong nước hôn cô, cô là một con vịt cạn, ở trong nước căn bản không có năng lực phản kháng. Hắn cơ hồ muốn đem cô khảm vào thân thể mình, cô cảm giác được thân thể hắn biến hóa, trong lòng bắt đầu hốt hoảng.
Sau một nụ hôn dài, hắn buông cô ra, lúc tỉnh hồn lại, cô đã bị hắn đặt trên cạnh bể bơi, đầu chàng trai chôn trước иgự¢ cô, đôi môi như lửa nóng hôn vào đầu nhũ tiêm xông ra từ y phục của cô.
“Không nên, Lam Tứ, không nên…” Cô hoảng loạn nói, thế nhưng chàng trai đã nhập ma, căn bản không có nghe thấy.
“Không nên như vậy” cô kêu to, chàng trai từ trên người cô ,chống người đứng dậy nhìn cô.
“Không nên như vậy” con ngươi cô sáng lên, trong giọng nói tràn ngập mềm mại cầu xin.
“Xin lỗi” hắn buông cô ra, đứng lên, “Em có chút kìm lòng không đậu, em sẽ chờ cô yêu em, khi đó cô sẽ biết em là một người yêu rất tốt” nói xong, hắn cầm lấy khăn tắm lớn, quỳ gối trước mặt cô, giúp cô lau tóc ướt.
Chàng trai đã từng hoang dã, bây giờ trong con ngươi tràn ngập ôn nhu, “Cô giáo thực sự không biết bơi” thanh âm của hắn nghịch ngợm , cất giấu ý cười muốn kìm chế.
“Không cần giúp cô lau, chính cậu sẽ bị cảm lạnh ” Lam Tĩnh Nghi muốn ngăn lại hắn.
“Đừng nhúc nhích” chàng trai cố chấp muốn vì cô phục vụ, khi tròng mắt của hắn trượt đến bầu ✓ú đứng thẳng dưới lớp áo mỏng manh, nhũ tiêm đang nổi lên, con ngươi hắn rõ ràng tối đi, nhưng rất nhanh hắn dời đi tầm mắt, lấy một khăn mặt khô ráo phủ trên người cô.
Lam Tĩnh Nghi dặn dò Lam Tứ ngày mai đi học, lúc cô chuẩn bị đi , Lam Tứ gọi tài xế chở cô, cô cự tuyệt, cô biết hắn rất không vui, nhưng cô vẫn phải kiên trì.
“Thiếu gia đâu?”lúc Lam Tĩnh Nghi đi vào biệt thự hỏi Trần mẹ đang tới mở cửa cho cô.
“Các thiếu gia trong phòng tập thể thao lầu 1″ Trần mẹ nói cho cô biết. Trời ạ, cô líu lưỡi, bọn họ không phải đều tinh lực quá dư thừa chứ, mà quên mất chính mình vẫn là bệnh nhân. Cô lặng lẽ đi vào phòng tập thể thao.
Nạp Lan Địch đang chạy bộ, một thân quần áo thể thao màu đen, tóc đen ướt sũng , gợi cảm mà khốc, Nạp Lan Luật đang tiến hành luyện tập cơ cánh tay, hắn mặc đồ thể thao màu trắng, tóc vàng ghim lên, càng hiện ra da thịt tuyết trắng. ( ặc hai ông nội này như hắc bạch vô thương vậy , lúc nào cũng chia ra đen trắng )
Nạp Lan Luật xấu xa huýt sáo, Nạp Lan Địch dừng máy chạy bộ, hắn dùng khăn mặt xoa xoa mặt, hướng Lam Tĩnh Nghi đi tới.
Nạp Lan Luật cũng “Xôn xao” một tiếng ném xuống dụng cụ tập luyện đi tới, hai chàng trai cao lớn ,đẹp trai đứng trước mặt cô, lập tức làm cho cô thấp đi một mảng lớn.
“Hai người đang làm cái gì vậy, hiện tại sao có thể tiến hành vận động kịch liệt như vậy, a ~” cô kêu sợ hãi, bởi vì Nạp Lan Địch đã nhấc cô lên không ,ôm vào trong lòng .
“Làm gì?” Cô gọi.
“Mấy ngày hôm trước không phải đã bảo cô chuẩn bị cho tốt sao?” Nạp Lan Địch vừa nói vừa ôm cô đi về phía trước, đem cô đặt trên máy chạy bộ chật hẹp.
Cô nắm lấy cổ áo, ngẩng đầu nhìn hai chàng trai cao to, “Đừng như vậy, hai người còn bị thương “
“Cô giáo, chúng ta đều là nội thương, nếu lại không chịu phát tiết, nội thương sẽ công tâm, cô giáo sẽ thấy ૮ɦếƭ mà không cứu sao?” Nạp Lan Luật hai tròng mắt lóe sáng nói.
“Không được…” Cô muốn đứng lên, cơ thể lập tức bị một cánh tay chặn lại ngang vai, tròng mắt Nạp Lan Địch sâu và đen, lãnh khốc, “Hôm nay ngoan ngoãn nghe lời, làm cho tôi cùng Luật cao hứng một chút, chúng ta liền không truy cứu chuyện mấy ngày này cô làm ra, nếu như cô vẫn muốn làm theo ý mình, phòng ngủ lầu hai có trò chơi mới chơi rất vui còn chưa có cho cô thử, cô có phải muốn thử một lần hay không?”
Lam Tĩnh Nghi nhớ tới trong phòng ngủ của hắn toàn là dụng cụ hình thù kỳ quái, vai không khỏi chùng xuống, trong con ngươi tràn qua vài tia kinh hoảng.
Nạp Lan Địch cười cười, nụ cười kia tuấn mỹ lại không một tia nhiệt độ, “Nếu như không muốn, liền ngoan ngoãn nghe lời, nếu như ngày nào đó còn dám mạnh miệng, đứng trách chúng tôi sao không nể mặt, đừng chọc tức chúng tôi lần nào nữa” hắn nhéo nhéo cái cằm mảnh khảnh của cô, đứng dậy.
“Bảo bối, bây giờ đem váy cởi ra” Nạp Lan Luật nhíu mày ra lệnh cho cô. Lam Tĩnh Nghi cắn môi đứng lên chậm rãi cởi xuống váy dài trên người, váy trượt đến bàn chân, lộ ra nội y màu trắng cùng ҨЦầЛ ŁóŤ, cùng với hình thể tinh xảo có lồi có lõm ,làn trắng sữa ,trơn mịn như trẻ con.
Nạp Lan Luật nhíu mày, ” Địch, mấy ngày nay mặc kệ cô, cô lại đem nội y quê mùa như vậy mặc lên người “
Nạp Lan Địch cười, “Có thể thấy rõ ràng chúng ta còn chưa có thành công thay đổi cô, bất quá hình dạng này cũng có chút ý nhị “
Lam Tĩnh Nghi ôm hai tay câu nệ đứng ở trước mặt bọn họ, bọn họ đều mặc chỉnh tề, mà cô lại chỉ có đồ lót, cô hai chân phát run, làn da trên người bởi vì xấu hổ mà chậm rãi biến thành màu hồng phấn mê người.
“Nằm xuống, bảo bối, nằm ngửa trên máy chạy bộ ” Nạp Lan Địch lại ra lệnh. Lam Tĩnh Nghi nhìn hắn một cái, chần chừ không bước.
“Làm sao vậy, có ý kiến gì không?” Nạp Lan Địch mâu quang lợi hại nhìn cô. Lời của hắn khắc sâu hàm ý, cô nhẹ run lên một chút, “Nơi đó không chứa được tôi…”
Trong không khí vang lên tiếng hai huynh đệ Nạp Lan cười nhẹ, “Anh, cô thực sự là không hiểu phong tình “
“Đây là chỗ tốt của cô, cô không chỉ có nơi đó, mà cô từ trong ra ngoài đều giống như tiểu xử nữ “
“Bảo bối, nằm xuống đi, đem đùi giang rộng ra, đầu gối xếp đứng lên, như vậy không phải tư thế vừa đẹp lại có thể tiết kiệm không gian sao?” Nạp Lan Luật cười nhìn cô nói.
Vừa nghĩ tới cái tư thế đáng xấu hổ đó, mặt của cô lập tức đỏ, nước mắt cơ hồ muốn chảy ra. Bọn hắn lúc nào cũng uy Hi*p cùng ép buộc cô, là bọn hắn cường thế, mặc kệ cô có bao nhiêu không muốn, mặc kệ cô mong muốn bảo trì tự tôn cùng cá tính như thế nào, cô cũng không thể không cúi đầu, không thể không khuất nhục quỳ gối dưới ống quần tây của bọn họ, mặc cho bọn hắn xử lý, mặc cho bọn hắn đoạt ấy.
Cô nằm xuống đến, đem hai đầu gối gập lại, cố gắng lắm, mới có thể để cho máy chạy bộ ngắn ngủn kia dung nạp được thân thể của mình.
“Đem đùi mở ra, chân đạp trên sàn nhà ” Nạp Lan Địch mệnh lệnh.
Bộ иgự¢ cô bắt đầu nhẹ nhàng phập phồng, cô nhẹ nhàng nức nở, cũng không dám phát ra âm thanh, thế nhưng hai giọt nước mắt lại theo gò má chảy xuống.
“Khóc cái gì” Nạp Lan Địch đem mặt sáp lại gần cô, đó là khuôn mặt chàng trai lãnh khốc tới cực điểm cũng đẹp đến mức tận cùng, “Chẳng lẽ không thể làm như vậy sao, lấy lòng người đàn ông của mình là nghĩa vụ cũng là vinh hạnh của cô, nghe rõ không?”
“Hửm?” Thấy cô không đáp, vẫn cứ khóc thút thít, hắn nắm cằm của cô nâng lên, ép buộc cô nhìn ánh mắt hắn. Ánh mắt hăn lợi hại thâm thúy, đều nhất quán lãnh khốc cũng là nhân tố làm cho cô run rẩy.
“Uh…” Cô khóc gật đầu.
“Như vậy đem nước mắt thu hồi đi, mắt là dùng để quyến rũ đàn ông , mà nơi cần nước chảy là ở đây, hơn nữa chứa được càng nhiều đàn ông càng tốt” Nạp Lan Luật giật lại đùi cô, ngón giữa cách ҨЦầЛ ŁóŤ , chỉ vào nơi tư mật của cô, nhẹ nhàng xoa nắn, đè lên , chà xát.
Hạ thể Lam Tĩnh Nghi truyền đến một trận ngứa ngáy cùng tê dại, tựa như một có cái tay ẩn giấu bên trong gãi nhẹ lòng cô, làm cho cô vừa khổ sở vừa hưng phấn khó có thể ức chế, hai chân không không tự chủ muốn nhấc lên, kẹp lấy ngón tay tà ác kia.
Nạp Lan Địch nắm lấy đầu gối cô, giật sang hai bên, hai chàng trai đều ghé đầu vào bộ phận ở nửa người dưới của cô.
Ngón tay dài của Nạp Lan Luật vẫn như trước ở giữa ҨЦầЛ ŁóŤ cô, vòng quanh khu vực cánh hoa, kìm ҨЦầЛ ŁóŤ làm cho khe rãnh phía dưới nổi lên. Rất nhanh sau đó lớp vải ҨЦầЛ ŁóŤ dần dần ẩm ướt, ҨЦầЛ ŁóŤ màu trắng vốn khô ráo vì ẩm ướt mà trở nên trong suốt , xuyên thấu
“Anh, không mấy cái liền ướt, bảo bối của chúng ta quả thực rất nhiều nước “
“So với trước đây càng mắc cỡ” Nạp Lan Địch dùng đầu gối ngăn chặn đùi cô đằng khác lấy tay kéo lấy ҨЦầЛ ŁóŤ màu trắng của cô, hắn và Nạp Lan Luật dùng ngón cái cùng ngón trỏ đặt ở hai bên mép ҨЦầЛ ŁóŤ mỗi người một hướng kéo về hai bên, lớp vải ở giữa ҨЦầЛ ŁóŤ bị kéo thành dây nhỏ, lớp lông rậm rạp ở hạ thể phụ nữ hoàn toàn lộ ra, ҨЦầЛ ŁóŤ bị kéo thành một dây nhỏ tách cánh hoa ra hai bên , chui vào trong khe thịt phấn hồng
Âm hạch cô hoàn toàn lộ ra, khe thịt bị ҨЦầЛ ŁóŤ đè chặt bung ra, dây vải hoàn toàn chui vào, cánh hoa tư mật nữ tính lại bị đè ép nhảy lên, mật thủy tràn ra ngoài, dây vải ҨЦầЛ ŁóŤ đều dính đầy dâm dịch dính dính.
Hai chàng trai vẫn không ngừng dùng sức, dây vải càng vào sâu bên trong, dường như muốn đem hạ thể cô cắt ra.
“Uhm…”hai tay Lam Tĩnh Nghi nắm chặt, hạ thể lại có một cỗ nhiệt lưu chảy xuống.
“Không cần để ý đến anh ấy, anh ấy điên rồi” Nạp Lan Luật ở bên cạnh xem kịch vui nói.
Nạp Lan Địch lại chà đạp mặt cô, nhìn bộ dạng cô ngây ngốc, sâu trong con ngươi đen lộ ra chút mỉm cười, “Hôm nay trước hết buông tha cho cô, nhưng mà cô nên chuẩn bị thật tốt” trong lời nói của hắn có chứa thâm ý, Lam Tĩnh Nghi đỏ mặt.
Hai ngày này cô không chỉ đi dạy, hơn nữa còn phải chạy qua chạy lại hai nơi, mặt khác còn phải đe dọa A Bôn muốn theo dõi cô, may mà cũng không bị phát hiện. Dù sao bọn họ cũng là chàng trai mười mấy tuổi tinh lực dồi dào, không đến mấy ngày bọn họ liền có thể xuống đất hoạt động, lại tốn thêm chỉ có vài ngày bọn họ cũng đã sinh long hoạt hổ .
Nạp Lan Địch cùng Nạp Lan Luật tựa hồ đối với Lam Tứ tồn tại thâm căn cố đế phiến diện, cùng địch ý, bọn họ không chỉ một lần vì cô trong lúc lơ đãng nói về Lam Tứ mà không nể mặt, cũng nhiều lần cảnh cáo cô không đến gần Lam Tứ.
Cô muốn chờ Lam Tứ hồi phục xong, sau này cô hẳn là nên cùng hắn giữ một khoảng cách, chuyện này đối hai người bọn họ đều tốt.
Buổi trưa thừa dịp đang là thời gian tự học cô đến nhà Lam Tứ , Trần bá lén lút hướng phòng bơi trên một tầng chỉ chỉ, Lam Tĩnh Nghi kinh ngạc mở lớn hai mắt, trong lòng tư vị tạp trần, mà phần lớn là lo lắng hơn là kinh hỉ.
Cô đi vào phòng khách tràn ngập ánh sáng nhìn qua bể bơi, trong làn nước xanh xanh của hồ bơi rộng lớn, chàng trai như con cá tự do tự tại, ở trong nước bơi lội . Lam Tĩnh Nghi đến bên cạnh hồ, không khỏi ca ngợi thần lực của tạo hóa, chàng trai trong hồ dường như được hóa thân bởi những thứ tốt đẹp nhất
“Lam Tứ, đi lên nhanh một chút, bây giờ sao có thể bơi” cô nhìn vào trong hồ, thế nhưng cái hồ to như vậy, gợn nước lấp lánh, lại không thấy bóng dáng chàng trai đâu cả. Cô nghi ngờ nhìn chằm chằm mặt nước, chẳng lẽ cảnh tượng vừa rồi là mình tưởng tượng ra sao?
“Cô giáo” bên cạnh truyền đến một tiếng gọi. Cô xoay người, chống lại Ⱡồ₦g иgự¢ kiện mỹ rắn chắc, chàng trai Tʀầռ tʀʊồռɢ nửa thân trên, thân dưới chỉ mặc một cái quần bơi nhỏ, toàn bộ thân thể đều dính nước lấp lánh, thân thể hắn cao to tỉ lệ hoàn mỹ quả thực là một bức tranh dụ hoặc.
Lam Tĩnh Nghi vội vã dời tầm mắt, đi lấy khăn lông lớn, đưa cho hắn, “Cậu bây giờ vẫn không thể bơi “
Lam Tứ không tiếp lời cô, tâm tình hắn bây giờ rất tốt, bên môi mang theo tiếu ý, “Thế nhưng em đã bơi qua rồi, cô giáo, chúng ta thi đấu xem ai bơi được xa hơn,thế nào?”
“Không, tôi không biết bơi” vừa nói cô vừa tiến lên, giúp hắn lau mái tóc ướt,nhưng hắn quá thật rất cao, cô chỉ có thể kiễng đầu ngón chân, cô không biết động tác này đối với một chàng trai mà nói là một động tác có bao nhiêu dụ hoặc và thân mật.
Bất ngờ thân thể của cô bay lên không, “Em dạy cô giáo bơi là được rồi”, nói xong, cô cư nhiên bị Lam Tứ ném vào bể bơi.
“A” cô kêu sợ hãi, thân thể như không trọng lượng rơi vào trong nước, Lam Tứ đã nhanh chóng ôm lấy cô, thân thể của bọn họ quấn quýt chặt chẽ cùng một chỗ, bộ иgự¢ no đủ của cô dính sát vào Ⱡồ₦g иgự¢ lõa lồ của hắn.
Hắn ở trong nước hôn cô, cô là một con vịt cạn, ở trong nước căn bản không có năng lực phản kháng. Hắn cơ hồ muốn đem cô khảm vào thân thể mình, cô cảm giác được thân thể hắn biến hóa, trong lòng bắt đầu hốt hoảng.
Sau một nụ hôn dài, hắn buông cô ra, lúc tỉnh hồn lại, cô đã bị hắn đặt trên cạnh bể bơi, đầu chàng trai chôn trước иgự¢ cô, đôi môi như lửa nóng hôn vào đầu nhũ tiêm xông ra từ y phục của cô.
“Không nên, Lam Tứ, không nên…” Cô hoảng loạn nói, thế nhưng chàng trai đã nhập ma, căn bản không có nghe thấy.
“Không nên như vậy” cô kêu to, chàng trai từ trên người cô ,chống người đứng dậy nhìn cô.
“Không nên như vậy” con ngươi cô sáng lên, trong giọng nói tràn ngập mềm mại cầu xin.
“Xin lỗi” hắn buông cô ra, đứng lên, “Em có chút kìm lòng không đậu, em sẽ chờ cô yêu em, khi đó cô sẽ biết em là một người yêu rất tốt” nói xong, hắn cầm lấy khăn tắm lớn, quỳ gối trước mặt cô, giúp cô lau tóc ướt.
Chàng trai đã từng hoang dã, bây giờ trong con ngươi tràn ngập ôn nhu, “Cô giáo thực sự không biết bơi” thanh âm của hắn nghịch ngợm , cất giấu ý cười muốn kìm chế.
“Không cần giúp cô lau, chính cậu sẽ bị cảm lạnh ” Lam Tĩnh Nghi muốn ngăn lại hắn.
“Đừng nhúc nhích” chàng trai cố chấp muốn vì cô phục vụ, khi tròng mắt của hắn trượt đến bầu ✓ú đứng thẳng dưới lớp áo mỏng manh, nhũ tiêm đang nổi lên, con ngươi hắn rõ ràng tối đi, nhưng rất nhanh hắn dời đi tầm mắt, lấy một khăn mặt khô ráo phủ trên người cô.
Lam Tĩnh Nghi dặn dò Lam Tứ ngày mai đi học, lúc cô chuẩn bị đi , Lam Tứ gọi tài xế chở cô, cô cự tuyệt, cô biết hắn rất không vui, nhưng cô vẫn phải kiên trì.
“Thiếu gia đâu?”lúc Lam Tĩnh Nghi đi vào biệt thự hỏi Trần mẹ đang tới mở cửa cho cô.
“Các thiếu gia trong phòng tập thể thao lầu 1″ Trần mẹ nói cho cô biết. Trời ạ, cô líu lưỡi, bọn họ không phải đều tinh lực quá dư thừa chứ, mà quên mất chính mình vẫn là bệnh nhân. Cô lặng lẽ đi vào phòng tập thể thao.
Nạp Lan Địch đang chạy bộ, một thân quần áo thể thao màu đen, tóc đen ướt sũng , gợi cảm mà khốc, Nạp Lan Luật đang tiến hành luyện tập cơ cánh tay, hắn mặc đồ thể thao màu trắng, tóc vàng ghim lên, càng hiện ra da thịt tuyết trắng. ( ặc hai ông nội này như hắc bạch vô thương vậy , lúc nào cũng chia ra đen trắng )
Nạp Lan Luật xấu xa huýt sáo, Nạp Lan Địch dừng máy chạy bộ, hắn dùng khăn mặt xoa xoa mặt, hướng Lam Tĩnh Nghi đi tới.
Nạp Lan Luật cũng “Xôn xao” một tiếng ném xuống dụng cụ tập luyện đi tới, hai chàng trai cao lớn ,đẹp trai đứng trước mặt cô, lập tức làm cho cô thấp đi một mảng lớn.
“Hai người đang làm cái gì vậy, hiện tại sao có thể tiến hành vận động kịch liệt như vậy, a ~” cô kêu sợ hãi, bởi vì Nạp Lan Địch đã nhấc cô lên không ,ôm vào trong lòng .
“Làm gì?” Cô gọi.
“Mấy ngày hôm trước không phải đã bảo cô chuẩn bị cho tốt sao?” Nạp Lan Địch vừa nói vừa ôm cô đi về phía trước, đem cô đặt trên máy chạy bộ chật hẹp.
Cô nắm lấy cổ áo, ngẩng đầu nhìn hai chàng trai cao to, “Đừng như vậy, hai người còn bị thương “
“Cô giáo, chúng ta đều là nội thương, nếu lại không chịu phát tiết, nội thương sẽ công tâm, cô giáo sẽ thấy ૮ɦếƭ mà không cứu sao?” Nạp Lan Luật hai tròng mắt lóe sáng nói.
“Không được…” Cô muốn đứng lên, cơ thể lập tức bị một cánh tay chặn lại ngang vai, tròng mắt Nạp Lan Địch sâu và đen, lãnh khốc, “Hôm nay ngoan ngoãn nghe lời, làm cho tôi cùng Luật cao hứng một chút, chúng ta liền không truy cứu chuyện mấy ngày này cô làm ra, nếu như cô vẫn muốn làm theo ý mình, phòng ngủ lầu hai có trò chơi mới chơi rất vui còn chưa có cho cô thử, cô có phải muốn thử một lần hay không?”
Lam Tĩnh Nghi nhớ tới trong phòng ngủ của hắn toàn là dụng cụ hình thù kỳ quái, vai không khỏi chùng xuống, trong con ngươi tràn qua vài tia kinh hoảng.
Nạp Lan Địch cười cười, nụ cười kia tuấn mỹ lại không một tia nhiệt độ, “Nếu như không muốn, liền ngoan ngoãn nghe lời, nếu như ngày nào đó còn dám mạnh miệng, đứng trách chúng tôi sao không nể mặt, đừng chọc tức chúng tôi lần nào nữa” hắn nhéo nhéo cái cằm mảnh khảnh của cô, đứng dậy.
“Bảo bối, bây giờ đem váy cởi ra” Nạp Lan Luật nhíu mày ra lệnh cho cô. Lam Tĩnh Nghi cắn môi đứng lên chậm rãi cởi xuống váy dài trên người, váy trượt đến bàn chân, lộ ra nội y màu trắng cùng ҨЦầЛ ŁóŤ, cùng với hình thể tinh xảo có lồi có lõm ,làn trắng sữa ,trơn mịn như trẻ con.
Nạp Lan Luật nhíu mày, ” Địch, mấy ngày nay mặc kệ cô, cô lại đem nội y quê mùa như vậy mặc lên người “
Nạp Lan Địch cười, “Có thể thấy rõ ràng chúng ta còn chưa có thành công thay đổi cô, bất quá hình dạng này cũng có chút ý nhị “
Lam Tĩnh Nghi ôm hai tay câu nệ đứng ở trước mặt bọn họ, bọn họ đều mặc chỉnh tề, mà cô lại chỉ có đồ lót, cô hai chân phát run, làn da trên người bởi vì xấu hổ mà chậm rãi biến thành màu hồng phấn mê người.
“Nằm xuống, bảo bối, nằm ngửa trên máy chạy bộ ” Nạp Lan Địch lại ra lệnh. Lam Tĩnh Nghi nhìn hắn một cái, chần chừ không bước.
“Làm sao vậy, có ý kiến gì không?” Nạp Lan Địch mâu quang lợi hại nhìn cô. Lời của hắn khắc sâu hàm ý, cô nhẹ run lên một chút, “Nơi đó không chứa được tôi…”
Trong không khí vang lên tiếng hai huynh đệ Nạp Lan cười nhẹ, “Anh, cô thực sự là không hiểu phong tình “
“Đây là chỗ tốt của cô, cô không chỉ có nơi đó, mà cô từ trong ra ngoài đều giống như tiểu xử nữ “
“Bảo bối, nằm xuống đi, đem đùi giang rộng ra, đầu gối xếp đứng lên, như vậy không phải tư thế vừa đẹp lại có thể tiết kiệm không gian sao?” Nạp Lan Luật cười nhìn cô nói.
Vừa nghĩ tới cái tư thế đáng xấu hổ đó, mặt của cô lập tức đỏ, nước mắt cơ hồ muốn chảy ra. Bọn hắn lúc nào cũng uy Hi*p cùng ép buộc cô, là bọn hắn cường thế, mặc kệ cô có bao nhiêu không muốn, mặc kệ cô mong muốn bảo trì tự tôn cùng cá tính như thế nào, cô cũng không thể không cúi đầu, không thể không khuất nhục quỳ gối dưới ống quần tây của bọn họ, mặc cho bọn hắn xử lý, mặc cho bọn hắn đoạt ấy.
Cô nằm xuống đến, đem hai đầu gối gập lại, cố gắng lắm, mới có thể để cho máy chạy bộ ngắn ngủn kia dung nạp được thân thể của mình.
“Đem đùi mở ra, chân đạp trên sàn nhà ” Nạp Lan Địch mệnh lệnh.
Bộ иgự¢ cô bắt đầu nhẹ nhàng phập phồng, cô nhẹ nhàng nức nở, cũng không dám phát ra âm thanh, thế nhưng hai giọt nước mắt lại theo gò má chảy xuống.
“Khóc cái gì” Nạp Lan Địch đem mặt sáp lại gần cô, đó là khuôn mặt chàng trai lãnh khốc tới cực điểm cũng đẹp đến mức tận cùng, “Chẳng lẽ không thể làm như vậy sao, lấy lòng người đàn ông của mình là nghĩa vụ cũng là vinh hạnh của cô, nghe rõ không?”
“Hửm?” Thấy cô không đáp, vẫn cứ khóc thút thít, hắn nắm cằm của cô nâng lên, ép buộc cô nhìn ánh mắt hắn. Ánh mắt hăn lợi hại thâm thúy, đều nhất quán lãnh khốc cũng là nhân tố làm cho cô run rẩy.
“Uh…” Cô khóc gật đầu.
“Như vậy đem nước mắt thu hồi đi, mắt là dùng để quyến rũ đàn ông , mà nơi cần nước chảy là ở đây, hơn nữa chứa được càng nhiều đàn ông càng tốt” Nạp Lan Luật giật lại đùi cô, ngón giữa cách ҨЦầЛ ŁóŤ , chỉ vào nơi tư mật của cô, nhẹ nhàng xoa nắn, đè lên , chà xát.
Hạ thể Lam Tĩnh Nghi truyền đến một trận ngứa ngáy cùng tê dại, tựa như một có cái tay ẩn giấu bên trong gãi nhẹ lòng cô, làm cho cô vừa khổ sở vừa hưng phấn khó có thể ức chế, hai chân không không tự chủ muốn nhấc lên, kẹp lấy ngón tay tà ác kia.
Nạp Lan Địch nắm lấy đầu gối cô, giật sang hai bên, hai chàng trai đều ghé đầu vào bộ phận ở nửa người dưới của cô.
Ngón tay dài của Nạp Lan Luật vẫn như trước ở giữa ҨЦầЛ ŁóŤ cô, vòng quanh khu vực cánh hoa, kìm ҨЦầЛ ŁóŤ làm cho khe rãnh phía dưới nổi lên. Rất nhanh sau đó lớp vải ҨЦầЛ ŁóŤ dần dần ẩm ướt, ҨЦầЛ ŁóŤ màu trắng vốn khô ráo vì ẩm ướt mà trở nên trong suốt , xuyên thấu
“Anh, không mấy cái liền ướt, bảo bối của chúng ta quả thực rất nhiều nước “
“So với trước đây càng mắc cỡ” Nạp Lan Địch dùng đầu gối ngăn chặn đùi cô đằng khác lấy tay kéo lấy ҨЦầЛ ŁóŤ màu trắng của cô, hắn và Nạp Lan Luật dùng ngón cái cùng ngón trỏ đặt ở hai bên mép ҨЦầЛ ŁóŤ mỗi người một hướng kéo về hai bên, lớp vải ở giữa ҨЦầЛ ŁóŤ bị kéo thành dây nhỏ, lớp lông rậm rạp ở hạ thể phụ nữ hoàn toàn lộ ra, ҨЦầЛ ŁóŤ bị kéo thành một dây nhỏ tách cánh hoa ra hai bên , chui vào trong khe thịt phấn hồng
Âm hạch cô hoàn toàn lộ ra, khe thịt bị ҨЦầЛ ŁóŤ đè chặt bung ra, dây vải hoàn toàn chui vào, cánh hoa tư mật nữ tính lại bị đè ép nhảy lên, mật thủy tràn ra ngoài, dây vải ҨЦầЛ ŁóŤ đều dính đầy dâm dịch dính dính.
Hai chàng trai vẫn không ngừng dùng sức, dây vải càng vào sâu bên trong, dường như muốn đem hạ thể cô cắt ra.
“Uhm…”hai tay Lam Tĩnh Nghi nắm chặt, hạ thể lại có một cỗ nhiệt lưu chảy xuống.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc