Đẳng Cấp Gái Gọi - Chương 10

Tác giả: Tâm Tửng

Bị người giúp việc của Linh đuổi thẳng mặt bà Khánh và ngọc mồm ú ớ không nói được câu gì,,phải mất một lúc bà Khánh mới bình tĩnh được bà lại tiếp tục bấm chuông
Người giúp việc mở cửa quát
- Hai người vẫn chưa đi sao?
- Tôi muốn gặp thằng Tuấn cô vào bảo Tuấn ra gặp tôi,!
- Cậu Tuấn và cô Linh đi ăn tiệc rồi,, hai người mau đi đi,,!
Bà Khánh mặt dày
-Chúng tôi vào nhà đợi Tuấn ,,, cô mau tránh ra,,
- Sao hai người mặt dày thế nhở,, người ta đã đuổi rồi mà cứ lì ra ko đi,,
Bà Khánh cứ đẩy vào cô giúp việc yếu thế nên hét ầm ĩ lên một người giúp việc nữa chạy ra
- Bà chủ đã đuổi đi rồi ,, hai người đừng lì lợm nữa,,!
- Tôi phải vào chờ thằng Tuấn con tôi,, nếu không tôi sẽ ko đi đâu hết,,!
Người giúp việc tức quá chạy lại lấy vòi nươc ở góc cổng hay để rửa cổng ra xịt vào mặt vào người bà Khánh và Ngọc khiến họ ướt như chuột lột
Bà Khánh gào ầm lên rồi nằm lăn ra ăn vạ
- Ối trời đất ơi,, mọi người ơi ra mà xem này,,con dâu bảo người giúp việc đuổi mẹ chồng ra khỏi nhà,,, giờ còn ko cho mẹ chồng vào gặp con trai nữ này,, mọi người ra đây mà xem bộ mặt thật thật của cái nhà này,,
Tuấn ở trong phòng thấy ngoài cổng ầm ĩ đứng dậy mở cửa ra xem thì Linh ngăn lại
- Anh đi đâu thế?
- Ngoài cổng có gì mà ầm ĩ thế ,, hay là mẹ và Ngọc về để anh ra xem,,
- Em vừa ở đó về ko phải mẹ và Ngọc về đâu,, nhà hàng xóm có việc nên mới ầm ĩ thế đấy,, nếu mẹ về thì mẹ vào nhà chứ ở cổng ầm ĩ làm gì!
Tuấn thấy Linh nói cũng có lí
- Ừ ,, chắc vậy rồi,,!
Linh chốt cửa lại cô ta lột quần áo,, lúc này nhìn cô ta như một phản thịt núng nính ( Lấy Tuấn Linh tăng 14kg)nhìn toàn thịt là thịt ,, Tuấn nhìn cô ta mà ngán đến tận cổ..
Linh: Nào lại đây với em đã lâu rồi mình chưa làm gì rồi nhỉ?
Tuấn: mới làm chuyện đó 3 hôm trước mà,, e cắn cổ anh vẫn còn tím đây này,,!
Linh nhìn Tuấn ánh mắt dâʍ đãиɠ
-Thì đã 3 hôm còn gì ,, mau lại đây với e!
- Anh hơi mệt để hôm khác nhé,!
Linh tiến lại túm cổ Tuấn và hôn ngấu nghiến
- Để em làm anh hết mệt nhé,,
Vừa nói cô ta vừa lột đồ Tuấn và đẩy Tuấn xuống giường cô ta ngồi lên người Tuấn và bắt đầu liếʍ liếʍ mυ"ŧ mυ"ŧ Tuấn thấy rất khó chịu cứ như anh bị Linh hϊếp vậy,, đã lâu rồi Tuấn chưa được cảm xúc thăng hoa ....
Bà Khánh và Ngọc bị xịt nước giờ lạnh người đứng co ro ngoài cổng,, gọi khản cả cổ mà ko ai mở cửa cho,,
Ngọc : Mẹ ơi con lạnh quá( răng va vào nhau lập cập)
- Mẹ cũng lạnh lắm,, giờ biết làm sao hả con???
Bà khanh chợt có ý định
- Hay mình đến chỗ con Kiều ở tạm vài bữa rồi tính đi,?!
- Thế có được không chị ấy có cho mẹ con mình ở không ??
- Cứ tới đó rồi tính,,
Bà Khánh móc túi lấy 200 k lúc sáng Kiều cho rồi mẹ con họ bắt taxi tới chỗ Kiều rồi mặt dày xin ở nhờ
Bà Khánh khóc lóc
-Mẹ xin con giúp mẹ và Ngọc,, bây giờ mẹ không biết phải làm sao nữa,, ở đây mẹ lại ko quen ai cả,, mẹ xin con,,,
- Không được đâu mẹ,, Linh mà biết cô ta sẽ k để con yên đâu
- Mẹ xin con. Giờ mẹn ko biết đi đâu về đâu cả,,
Kiều thấy bà Khánh và Ngọc người lạnh run run vì ướt cô thấy thương cảm
- Con chỉ cho mẹ và Ngọc ở đêm nay thôi nhé,, sáng mai dậy là mẹ và Ngọc phải đi về đấy??!
Bà Khánh và Ngọc gật đầu lia lịa
Kiều Lấy quần áo của cô cho mẹ con họ
- Mẹ và cô tắm đi,, để con xuống bếp xem có gì ăn con làm cho,,
Hai mẹ con bà Khánh tắm xong ra Kiều đã bê thức ăn để sẵn trên bàn
- Mẹ và cô ra ăn cho nóng
- Ôi miến trộn và canh gà nấm con quá,,
Ngọc reo lên
- Ngon quá xá,, con ăn đây,,
Bà Khánh nghẹn ngào
- Mình đã sai lầm khi để mất một người con dâu như nó,,, mình sai thật rồi sao??
Ngọc ăn như ૮ɦếƭ đói ngẩng lên thấy bà Khánh ngồi mặt đần thối ra
- Mẹ ko ăn à,, ăn đi ko là con ăn hết bây giờ,,
Ăn no ngủ kĩ đến 7 h sáng dì hoa giúp việc vào gõ cửa thì bà Khánh và Ngọc mới dậy vừa ra khỏi phòng mùi thức ăn thơm nức cả mũi Kiều vẫn ân cần
- Mẹ và Ngọc lại ăn sáng đi,, ăn xong mẹ và Ngọc đi về được rồi
Bà Khánh thấy lo lắng và bắt đầu nghĩ cách để ở lại nhà Kiều
- Giờ mẹ ko về nhà đó đâu,, con Linh nó ác lắm,nó ko coi mẹ ra gì cả,,chính là nó đuổi mẹ đi và ko cho mẹ về,,giờ mẹ cùng đường rồi,, ko còn chỗ nào để đi cả,, con cho mẹ ở tạm đây vài hôm đi,
- Ko được, giờ nếu con cho mẹ ở lại thì mọi chuyện càng tệ hơn thôi,, mẹ về gặp Tuấn và Linh giải quyết rõ ràng mọi chuyện đi,,
Thấy Kiều quả quyết quá bà Khánh tính bài
- Mẹ choáng đầu quá mẹ vào nằm một lát đã,, con cứ đi làm đi,,lát mẹ đỡ mẹ sẽ đi ,,
- Thôi được rồi,, vậy mẹ nghỉ đi ,, chiều đi cũng đc,,!
Kiều đi làm dì Hoa đưa cu Bin đi học và đi chợ luôn bà Khánh và Ngọc ở nhà bắt đầu lộng hành
Ngọc mở tủ lạnh bê đĩa nho và bánh ra ăn
Hai mẹ con nằm vắt chân lên vừa ăn vừa xem ti vi
Ngọc: Ở đây vẫn sướиɠ nhất mẹ ạ,, cơm nước có người hầu tận mồm,, giờ nghĩ lại thấy thời gian ở nhà con cọp cái thật kinh khủng,,
Bà Khánh gật gù
- Đúng vậy,, giờ phải nghĩ cách gì để được ở lại đây,, chứ giờ vác mặt về xin con Linh mẹ thấy nhục lắm rồi..
- Nghĩ cách gì hả mẹ ??
- Thì mẹ đang nghĩ đây,,
Hai mẹ con ăn no phè phỡn với tính tắt mắt nên bà Khánh bắt đầu đi đi lại lại tìm kiếm xem có gì lạ không,,, mà mở tủ quần áo của Kiều bới bới rồi lật đệm lên ngó nghiêng
Ngọc ăn bánh phồng mồm
.
- Mẹ đang tìm gì thế??
- Tìm tiền gì tìm gì bữa!
Bà khánh mở ngăn kéo tủ ra thấy một xấp tiền 500 mơi đét,, bà Khánh hét lên
- Tiền ,, tiền,,
Ngọc chạy lại tròn xoe mắt
- Ôi nhiều tiền thế,,
Bà Khánh giấu vào người
- Im mồm đi con ko ૮ɦếƭ cả lũ bây giờ!
- Thế mình làm gì với số tiền này hả mẹ??
Bà Khánh bàn tính
- Thì mẹ con mình mang đi thuê nhà tạm vài tháng rồi tính tiếp,, lát người giúp việc về thì mẹ con mình sẽ đi,,,
..
Tối Kiều về thấy hai mẹ con bà Khánh đi rồi cô hỏi dì Hoa
- Bà Khánh và Ngọc đi lâu chưa dì?
- bà và cô Ngọc đi lúc gần trưa cô ạ,, tôi đi chợ về họ vội vã đi luôn!
- Vâng ,, ko biết họ về nhà giải quyết với nhau xong chưa ,,,
Kiều vẫn ko để ý đên tiền của cô trong ngăn kéo còn hay mất,,
Bà Khánh va Ngọc đi tìm thuê nhà bà sắm ít đồ dùng cũng hết nửa số tiền đã lấy của Kiều hai mẹ con chỉ ở nhà chơi k làm gì cả,,,
Dì Hoa muốn lấy lương sớm để về quê có việc lúc này mới nhớ đến số tiền trong tủ Kiều vào lấy tiền thì ko thấy đâu nữa
- Dì ơi, dì nhà mình bị mất tiền rồi
- Cô để đâu mà mất,,mất nhiều ko cô??
- Con để trong ngăn kéo này 100 tr dì ạ,, giờ con phải làm sao đầy dì ơi???
Dì Hoa nhớ lại vẻ mặt đáng nghi của bà Khánh và Ngọc
- Chẳng lẽ là bà Khánh lấy,, hôm trước thấy vẻ mặt của bà Khánh lạ lắm,, vội vội vàng vàng .,
Kiều ngồi thẫn thờ tiếc của
-Bà Ta đúng là khốn nạn,, vậy mà mình còn giúp đỡ cưu mang bà ta nữa chứ,,,
Vũ tới chơi thấy Kiều ngồi buồn bã anh hỏi
- Cô sao thế ốm à??
- Tôi ko sao
- Thế có chuyện gì mà buồn bã vậyl?
Kiều im lặng k nói dì Vũ xuống bếp hỏi dì Hoa sau khi nghe hết mọi chuyện Vũ lên nhà đá thúng đυ.ng nia vẻ mặt bực bội khó chịu
Kiều quát Vũ
- Anh bị sao vậy hả? Tôi còn đang bực mình đây,, anh muốn gây sự à
- Tại sao cô cứ dây dưa với nhà chồng cũ của cô làm gì hả mọi chuyện kết thúc gần một năm nay rồi vậy mà cô vẫn muốn dính líu đến họ ,, giờ thì tiên mất tật mang,,
- Anh ko động viên tôi đc một câu còn quát tôi anh kiểu gì vậy hả??
- Từ bây giờ cô đừng liên quan gì đến nhà họ nữa cô nghe rõ chưa???
- Tại sao tôi phải nghe anh nhỉ,,
- Vì tôi thích cô tôi rất rất thích cô,,!
Vu đứng dậy ôm lấy Kiều và hôn lên môi cô
Kiều vội vàng đẩy ra
- Anh bỏ tôi ra,, ai cho phép anh hôn tôi hả??
Vu ghì chặt lấy Kiều và hôn tiếp Kiều giãy giụa nhưng ko được nên để Vu hôn cô
Nụ hôn thật lâu ,,,
Vũ buông tay Kiều ra cả hai cùng bối dối,,,,Vunắm tay Kiều
- Anh yêu em,, để anh được chăm sóc cho em nhé,,!
Kiều thấy tim mình đập mạnh ,, nhưng cô nhớ lại lời mẹ Vũ đã nói với cô lúc trước,,cô lùi lại
- Không được,,, mình không thể yêu nhau được đâu ,,
- Tại sao vậy em??
Kiều nói dối Vũ
- Vì,,, đơn giản là em chỉ coi anh là bạn,, em ko yêu anh ,,!
Vũ ko tin
- Không đúng ,, anh cảm nhận được là em cũng thích anh mà, em nói dối anh phải không ???
Kiều trả lời rứt khoát
- Em nói thật,,, em ko hề có cảm xúc gì với anh cả ,,anh đừng ảo tưởng nữa,,,
Vũ buồn bã đây là lần thứ hai anh bị Kiều từ chối nhưng anh ko bỏ cuộc
- Anh sẽ đợi đến ngày em yêu anh,,
- Không có ngày đó đâu,,!
- Nhất định sẽ có ngày đó ,, anh tin là như vậy,?!
...
Từ ngày thuê nhà Ngọc bắt đầu nhắn tin cho Đạt ,, Đạt cũng vui vẻ nhắn tin đáp lại,,,
Bà Khánh và Ngọc đang mơ tưởng đến Đạt,,, bà Khánh luôn động viên Ngọc tiến tới với Đạt
- Con bảo cậu Đạt đến đây ăn cơm đi,,!
Ngọc gắt lên
- Con không thích
- Tại sao vậy,,
- Con ko muốn anh ấy biết con sống trong ngôi nhà thuê cũ kĩ này đâu xấu hổ lắm,,!
- Phải để Cậu ấy đến đây,, thấy mẹ con mình khổ sở thì cậu ấy mới mua nhà mới cho mẹ con mình chứ ,, sao con ngốc thế hả??
Ngọc chợt hiểu ra ôm lấy mẹ
- Thế mà con không nghĩ ra ,, mẹ con đúng là số một,,,
- Tôi đẻ ra chị mà,,
Ngọc lập tức nhắn tin mời Đạt đến ăn cơm và Đạt vui vẻ nhận lời ngay
Bà Khánh bắt đầu đi chợ và dặn Ngọc ở nhà dọn dẹp nhà cửa cho gọn gàng vào ko tối Đạt đến lại ko dọn kịp ,,,
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc