Đẳng Cấp Gái Gọi - Chương 04

Tác giả: Tâm Tửng

Những lời Ngọc và và ba Khánh nói như hàng ngàn mũi dao đâm vào tim Kiều ,, cô đã cố gắng sống tử tế cố gắng làm một người vợ tốt một người mẹ tốt nhưng cô càng cố gắng thì họ lại càng phủi đi ,,,
Lúc này Kiều mất bình tĩnh cô đi lại trước mặt mẹ chồng và em chồng
- Ngọc ,, chị làm gì có lỗi với em vậy mà năm lần bẩy lượt e xua đuổi chị đi ,, đáng lẽ ra anh trai em đi qua đêm ko về thì em phải khuyên anh trai em đằng này em lại xua đuổi chị ,,!
Bà Khánh lập tức bênh Ngọc chửi Kiều
- À bây giờ mày mới lộ nguyên hình hả ,, thằng Tuấn đi qua đêm thì mày phải xem lại bản thân may đi chứ mày trách móc gì con Ngọc !
Kiều bị dồn nén ức chế lâu ngày đến lúc này mới bùng phát cô cãi lại mẹ chồng
- Cả mẹ nữa,, mẹ là mẹ nhưng cứ hở ra là mẹ xỉa xói con,,, đã bao giờ mẹ coi con là con dâu của mẹ chưa???
Thấy mặt Kiều hầm hầm tức giận bà Khánh có vẻ sợ nên ngồi xuống còn Ngọc thấy vậy đứng dậy chỉ tay vào mặt Kiều
- Mày giám quát mẹ tao à,, mày giỏi quá rồi,, giờ mày muốn gì???
Kiều và Ngọc xông vào túm tóc đánh nhau tơi bời bà Khánh thấy vậy liền cầm chổi lau nhà xông vào đánh Kiều ,,, Ngọc thì giữ tay Kiều để bà Khánh đánh ,, Kiều k phản kháng lại được nên bị mẹ con họ đánh cho bầm tím khắp người may mà cô chạy ra ngoài nên thoát được,,,
Kiều chạy sang nhà hàng xóm rồi gọi điện cho Tuấn về một lát sau Tuấn về
Thấy con trai về bà Khánh vào phòng nằm khóc lóc Ngọc vào gọi nhưng bà ta nhất quyết ko ra Tuấn thấy vậy đi vào
- Mẹ dậy ra ngoài ngồi nói chuyện với vợ chồng con một lát,,!
- Mẹ ko ra,, vợ con có coi mẹ là mẹ đâu,, lát mẹ xếp quần áo rồi sáng mai con Ngọc đưa mẹ về quê,, mẹ ko nên lên đây sống với con,, mẹ nuôi con lớn bằng từng này lo công việc cho con để mong lúc mẹ già được thấy con sống tốt thôi,,, từ giờ về sau con phải sống thật tốt nhé !
- Mẹ nói linh tinh cái gì vậy ,,? Sao lại về quê mẹ cứ ở đây với con,, mà có chuyện gì sao Kiều và Ngọc lại đánh nhau cả mẹ nữa sao mẹ đánh cái Kiều bầm tím khắp người thế,,, ???
Ngọc ngồi im một chỗ bây giờ mới lên tiếng
- Tất cả là tại em ,, do em thấy chị Kiều quát mẹ nên em mới bảo chị là sao lại quát mẹ thì chị ấy xông vào đánh em,, nên mới ra nông nỗi này ,, chị ấy muốn đuổi em và mẹ về quê ,, có lẽ em và mẹ nên về quê thôi anh ạ!
Tuấn : Ai cho về quê mà về ,,, chuyện gì cũng có cách giải quyết ,, để anh nói chuyện với Kiều,, nhưng dù gì mẹ cũng k nên đánh Kiều như thế,, !
Kiều nằm khóc trên phòng Tuấn mở cửa đến ngồi cạnh Kiều có cảm giác là Tuấn ko còn thương cô như trước
Tuấn ; Em thấy trong người thế nào rồi,, mẹ nói với anh là lât lên xin lỗi em ,, em k giận mẹ nữa nhé!
Kiều: Chỉ một câu xin lỗi là xong ư ,, anh có biết em đã phải chịu ,,,,
Tuấn cắt ngang lời Kiều
- Thôi em đừng nói nữa,, mẹ già rồi ,, mẹ có sống với mình mãi được đâu,, mẹ nói gì thì em cứ cho qua đi .. sau này mình cũng già đi cũng có con dâu mà em,,,!
Kiều nuốt nước mắt vào trong
- Anh nói vậy thì em ko còn gì để nói nữa rồi,, thôi e ngủ đây!
Tuấn có điện thoại anh vội vàng ra ngoài cầu thang nghe máy
- alo ,, anh đã bảo là có gì anh sẽ gọi mà sao em lại gọi anh hả??
Tiếng Linh thỏ thẻ trong điện thoại
- Em nhớ anh lắm,, mà anh nhớ hẹn tối nay đấy em đến đón anh hay anh tự đến,,!
- Anh sẽ tự đến thôi nhé anh đang ở nhà!
Tuấn tắt máy luôn Ngọc ở dưới nghe thấy chạy lên túm tay anh
- Em nghe thấy hết rồi nhé,, anh vừa nói chuyện điện thoại với cái Linh phải không?!!
Tuấn lắc đầu
- Đâu có,,, anh nói chuyện với thằng bạn anh mà!
- Em biết rồi,, cái Linh nó nói tối qua anh ở nhà nó ,, thôi đừng giấu em nữa em ủng hộ anh mà,,, nhà nó giàu lắm nó lại rất thích anh ,, hay là anh bỏ bà Kiều đi yêu nó ,,
- Thôi nói linh tinh,, chị Kiều biết được lại lắm chuyện ,, anh tới công ty đây em nấu cơm cho mẹ và chị ăn đi!
,,
Tuấn vừa ra khỏi nhà là Ngọc vào gọi bà Khánh dậy ra ngoài ăn luôn mặc kệ Kiều ở nhà người thì đau ê ẩm cơm thì k nấu ,
Sau khi ăn uống xong Ngọc và bà Khánh đến nhà Linh chơi vừa đến cổng nhà Linh bà Khánh đã xuýt xoa khen ngợi
- Ôi đẹp quá,, nhà đẹp quá con ạ,,!
Ngọc : Thế này đã là gì hả mẹ,,, vào trong nhà mọi thứ còn tuyệt vời nữa,, sàn nhà sạch bóng mẹ có thể soi gương được đó!
Linh ra mở cửa đon đả mời chào
- Con chào bác ,, con mời bác và Ngọc vào nhà con chơi ạ,,!
Bà Khánh bị loá mắt khi nhìn thấy đồ nội thất sang trọng Linh lại ở một mình trong ngôi nhà dộng dÃi
- Cháu ở một mình à???
- Dạ ,,, cháu ở một mình lâu rồi ạ! Bố mẹ cháu cho mấy cái nhà thích ở đâu thì ở ,, nếu bác thích cháu sẽ tặng bác một căn nhà như này ạ!
Bà Khánh trố mắt trước sự hào phóng của Linh
- Cháu nói thật không??? Bác có nghe nhầm không hả cháu??
- Cháu nói thật ạ,, vậy cháu tặng bác và Ngọc một căn nhà nhé,,, để cháu làm giấy tờ chuyển nhà rồi gửi bác ạ!
Bà Khánh và Ngọc nịnh nọt Linh hết lời ,, bà lẩm bẩm trong bụng mình đã tìm thấy mỏ vàng đây rồi,,, vậy mà ko biết trước mấy năm cứ quanh quẩn bên con Kiều ko ra gì kia ,, đúng là phí thời gian mà,,,,
Tối đó bà Khánh và Ngọc ăn uống rồi ngủ luôn ở đó k về Linh thì có hẹn với Tuấn ở khách sạn Kiều đau người ko đi đón cu Bin được cô phải nhờ chị hàng xóm đón hộ cô ở nhà nấu cơm nước xong xuôi hết rồi mà chờ mãi ko thấy ai về
Kiều gọi cho Tuấn thì Tuấn nói dối là đi uống bia với bạn cô bảo Tuấn gọi mẹ và Ngọc xem có về ăn cơm ko thì Tuấn bảo Bà Khánh và Ngọc ăn ở nhà Linh
Kiều cho cu Bin ăn rồi đi ngủ 1 h đêm cô tỉnh dậy vẫn chưa thấy Tuấn về bà Khánh và Ngọc cũng ko thấy đâu,,, Kiều gọi điện cho Tuấn ko được cô thấy bất an,, linh cảm như Tuấn đang giấu cô chuyện gì đó khiến cô k ngủ được nữa cô xuống lấy xe máy đi đến nhà Hải để tìm chồng,,,
Gần 2 h sáng Kiều đứng trước cổng nhà Hải chấm chuông sau một hồi thì mẹ Hải ra mở cửa
- Trời ơi đêm hôm cháu đến đây làm gì thế???
- Bác cho cháu hỏi có Hải ở nhà ko a??
- Thằng Hải đi công tác ở đà nẵng rồi,,cháu tìm nó có việc gì ko???
Lúc này Kiều mới ngớ ng ra Tuấn nói dối cô ,, vậy Tuấn đang ở đâu với ai???
Kiều gọi Tuân thì thuê bao khiến cô càng tức giận mà giờ biết tìm Tuấn ở đâu bây giờ ,, Kiều càng suy nghĩ cô càng thấy đau lòng Kiều chợt nhớ đến thái độ của bà Khánh và Ngọc đối với cô từ hôm Linh đến nhà chơi,,,
,, Linh,,, có khi nào Tuấn đang ở bên cô ta không???
Kiều hoang mang nhưng rồi cô tự trấn an mình,,, cô ta béo như con lợn nái ,, mặt k xinh thì chắc Tuấn ko thích cô ta đâu,,, Kiều tự an ủi rồi lái xe về nhà,,,
Chờ mãi cuối cùng trời cũng đã sáng Kiều lại lấy điện thoại gọi cho Tuấn vẫn thuê bao .,phải đến 8h sáng Tuấn tới công ty mới mở máy,,
- Anh đi đâu cả đêm qua thế?? Anh đang bồ bịch bên ngoài rồi phải ko hả??
- Em bỏ ngay cái kiểu tra hỏi đấy đi,, anh đi đâu là việc của anh,,!
Tuấn nói xong dập máy luôn,,, Lúc này Kiều thật sự gục ngã,,,cô ngất tại spa của mình nhân viên đưa cô đến bệnh viện và bác sĩ thông báo cô có thai được 6 tuần nhưng tình trạng sức khoẻ của cô k tốt nên bác sĩ yêu cầu cô nhập viện để theo dõi ,, cô xin phép về nhà thu xếp công việc rồi đến sau,,
Kiều gọi điện cho Tuấn anh nghe máy với thái độ khó chịu
- Có chuyện gì mà e cứ gọi anh suốt thế hả??? Em có biết là anh bận bao nhiêu là việc ko, đã k giúp được việc gì rồi lại còn suốt ngày gọi,,,!
- Em ,, em,,,
Tuấn quát um trong điện thoại
- Nếu thấy mệt thì nghỉ chứ gọi anh làm gì,, mà tối nay anh đi công việc rồi,, ở nhà ngủ sớm đi đừng chờ anh,,!
.. tút ,, tút,, tút,,
Tuấn dập máy luôn Kiều còn chưa kịp thông báo tin vui cho chồng,,cô quyết định chiều sẽ đến công ty của chồng để nói cho anh biết là cô có thai rồi,, mới một tháng trước,, Tuấn còn ôm cô hôn lên bụng cô và ao ước có con ,, cô thầm nghĩ nếu biết cô có thai chắc anh mừng lắm,,, anh sẽ về nhà sớm với cô và ko đi đâu nữa,,,
Kiều quyết định bỏ qua hết mọi chuyện và chủ động làm lành với mẹ chồng mặc dù trên cánh tay cô vết bầm tím vẫn còn,,,
- Alo mẹ à??
- Mày bảo gì??
- Tối mẹ và cô Ngọc về nhà ăn cơm nhé,,con đi chợ mua mấy món mẹ thích đấy ạ!
Bà Khánh bĩu dài mồm
- Thôi tôi không giám về làm phiền chị đâu,, tôi ở đây cũng được!
- Mẹ à,, mẹ và cô về nhà mình đi ai lại ở mãi nhà họ thế ạ,,!
Bà Khánh bật cười
- Nhà họ nhưng sắp tới lại là nhà của tôi,,,họ tặng tôi cả một căn nhà đấy,, chị xem lại bản thân chị đi,,,xem có thấy nhục ko???
Bà Khánh dập máy luôn
Tặng nhà ư??? Ý gì đây??? Linh cảm của mình là đúng rồi,, cô ta mua chuộc mẹ chồng và em chồng mình để làm gì .,, không không,,, chắc không phải vậy đâu,,
Kiều đến công ty của chồng cô đi con xe máy sh cũ của cô tới và cô gặp Linh lái xe tô tô tới,,, Linh lái con Fsn đỗ cạnh xe máy của Kiều,,,Kiều nhận ra người quen định chào hỏi một câu thì Linh bước xuống xe với thái độ rất chảnh
Linh nhìn Kiều cười nhạo
- Chị để tránh tránh xe của tôi ra,, không xước xe tôi thì chị ko đủ tiền mà đền đâu,,!
Kiều ngạc nhiên với thái độ của Linh nhưng cô ko thèm chấp Kiều quay bươc đi Linh nói với theo
- Chị tới đây làm gì vậy???
Kiều quay lại
- Tôi đến tìm chồng tôi , tôi đến công ty của chồng tôi thì có gì sai???
Linh cười đểu
- Anh Tuấn đang chuẩn bị gia nhập với Tập đoàn lớn của ba tôi rồi ,,, haha ha ,, chị sắp chính thức mất chồng rồi ,, thôi coi như đến gặp lần cuối đi,,,
Kiều tát Linh
Bốp,,,
- Cô im mồm ngay cho tôi,,, nếu ko đừng trách tôi,,,
Linh cũng ko phải dạng vừa xông vào túm tóc Kiều tát Kiều Kiều Ϧóþ cổ Linh khiến ngạt thở choáng váng,,,,
- Dừng lại mau,,,!
Kiều nhận ra tiếng Tuấn nên cô vội vàng bỏ tay ra và chạy lại cạnh Tuấn
- Anh Tuấn à,, là nó gây sự với em trước nó còn nói...
- Im mồm ngay,,, cô còn cố giải thích làm gì nữa hả,, cô đến tận đây để gây sự à???
Kiều vẫn ngơ ngác chưa hiểu tại sao Tuấn lại quát cô như vậy
- Anh Tuấn à,.. em,.,..
Một người đàn ông trung tuổi đứng cạnh Tuấn lên tiếng hỏi Tuấn
- Cô ấy là ai mà lại đánh cái Linh nhà bác vậy cháu????
Tuấn vội vàng giải thích
- À , cô ấy là bạn gái cũ của cháu,,, chia tay lâu rồi nhưng cứ năm lần bẩy lượt đến tìm cháu,,,
- Vậy à,, nên rứt khoát đi,, đừng để họ tìm và gây khó dễ cho cái Linh như thế nữa,!
- Dạ vâng bác cứ yên tâm .,!
Giờ trông Tuấn đứng luồn cúi trước người đàn ông( Bố Linh) cứ như một con chó Kiều khóc không được mà cười cũng ko xong ,,,, cô nhìn Tuấn với ánh mắt khinh rẻ
- Anh khốn nạn vậy ư ,,,
Tuấn cúi chào bố Linh rồi kéo tay Kiều đi cách xa xa
- Bỏ tay em ra ,,,,
- Mình ly hôn đi,,!
- Tại sao anh lại trở thành người như vậy hả anh ??? Vì cái con khốn nạn đó ư? Anh nhớ lại một năm trước đi chúng ta phải vất vả lắm mới đến được với nhau,, vậy mà giờ anh lại đạp đổ ,,,
Tuấn vẻ mặt lạnh lùng thờ ơ
- Một năm trước với một năm sau nó cách nhau 365 ngày đó em ạ,,, ly hôn anh sẽ để lại căn nhà cho e và cu Bin ,,,
Kiều tát Tuấn mấy cái liền
- Đồ khốn nạn,,, cô ta cho anh cái gì mà anh đối sử với em như vậy hả??
Tuấn cười nhạt
- Cô ta cho anh tất cả,, Tiền,, công ty,, xe,, và mấy cái nhà to ,, em nghĩ xem có đáng để đánh đổi không ,???
Kiều hét lên xông vào đánh Tuấn
- Đồ khốn kiếp..anh mau ૮ɦếƭ đi,,,
Tuấn đẩy Kiều ngã dúi dụi vào cái xe máy anh ta chỉ tay vào mặt Kiều
- Cô nên tử tế đi tôi còn để lại căn nhà cho nếu không thì một xu cũng không có đâu,,,
Tuấn bỏ đi ,,, Kiều như ૮ɦếƭ lặng cô ngồi khóc đau đớn....
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc