Đêm tân hôn đáng lẽ ra phải là đêm lãng mạng và ngọt ngào nhất của cô dâu và chú rể nhưng với Kiều thì không bởi vì cô đang rất bất an,,,, Đời cô sẽ ra sao khi ông Chú kia của Tuấn nói ra mọi chuyện ,,, cứ nghĩ thế thôi là nước mắt cô tuôn rơi,,
Tuấn ôm Kiều vào lòng anh hôn lên trán và động viên cô
- Đừng lo ,, có anh ở đây rồi,, sẽ ko có chuyện gì đâu,,!
Cả đêm đó Kiều nằm im trong vòng tay Tuấn ,,
Sáng tỉnh dậy Kiều vội vàng thay đồ rồi đi xuống nhà phụ mẹ và cô em chồng nấu ăn dọn dẹp,,, Kiều thấy mọi người vẫn rất bình thường ko có gì khác lạ cô thấy yên tâm hơn một chút
Một tuần sống ở nhà bố mẹ chồng trôi qua ,, mọi chuyện rất êm đềm,, bố mẹ chồng cô thương cô lắm,, cả đứa em chồng nữa cả ngày cứ rủ rê cô đi ăn đi mua sắm bố mẹ chồng lại cho tiền và khích lệ cô đi ,, họ càng tốt với cô bao nhiêu thì cô lại càng sợ tới ngày họ biết về quá khứ của cô thì họ lại càng thất vọng bấy nhiêu ,,,
Sau một tuần Kiều và Tuấn lên thành phố để tiếp tục công việc,, Rồi Tuấn được thăng chức nên công việc bận bịu hơn,, còn Kiều cũng bận việc ở spa nhiều hơn nhưng 2 vợ chồng vẫn luôn dành thời gian cùng nhau đưa cu Bin đi ăn đi chơi,,, tình cảm vợ chồng lúc nào cũng thắm thiết cho tới một ngày Kiều nhận được tin nhắn của ông Chú kia
-Kiều à, mình gặp nhau đi,, anh có việc muốn bàn với em,,!
Kiều biết là nếu k gặp thì k xong với ông chú đó nên cô đồng ý đến gặp
Ông chú đó nhìn thấy Kiều đã nuốt nước bọt ừng ực
- Kiều à,,, thật sự anh rất nhớ em,, sau đêm đó anh rất muốn liên lạc với em mà ko thể liên lạc được,,, anh ko nghĩ lại có ngày được gặp lại em,,,
Vừa nói Chú vừa ôm chầm lấy Kiều
- Chú buông ra đi,, !
Kiều đẩy ông chú ra cô khóc
- Cháu xin chú.. chuyện qua rồi xin chú đừng nhắc lại nữa.. cháu xin chú đấy,, Giờ cháu là cháu dâu của chú rồi , xin chú hãy nể mặt Tuấn mà giúp cháu được ko??
Ông Chú nhìn vẻ mặt lo lắng của Kiều
- Được chú hứa sẽ ko nói ra nhưng Kiều hãy đi khách sạn với chú thêm một lần nữa,, coi như là trao đổi, từ nay về sau chú sẽ k bao giờ nhắc tới chuyện này nữa,,!
Kiều trở về mà người như mất hồn,, ông chú cho Kiều 3 ngày để suy ngĩ,, nếu sau 3 ngày mà Kiều k quyêt định thì ông ấy sẽ nói ra cho bố mẹ chồng cô biết,,,
Kiều suy nghĩ mãi,,,giờ nếu cô ko đi thì ông ta nói với bố mẹ ck cô thì cuộc đời cô coi như xong ,,, dù gì cô cũng đã ngủ với ông ta một lần rồi,, giờ ngủ thêm lần nữa thì có sao vậy là cô tặc lưỡi,, " Nốt lần cuối vậy,,"
Thế là hôm đó Kiều để ông ta giày vò lên thân xác của mình,,, mấy lần liên tiếp cuối cùng ông ta cũng tha cho cô,, Kiều trở về trong tủi nhục,,,
Mọi chuyện yên ấm được một thời gian ông ta lại tiếp tục nhắn tin đe doạ Kiều và bắt Kiều phải chiều ông ta ,,, Kiều ko chịu thì ông ta doạ sẽ nói ra hết tất cả,,, Kiều suy nghĩ nhiều quá dẫn đến trầm cảm,,đã có lần Kiều viết đơn li hôn và cô muốn kết thúc cuộc hôn nhân này,,,
Và rồi được Tuấn động viên Kiều đã quyết định cùng Tuấn về quê nói hết sự thật cho bố mẹ Tuấn biết,,
Sau khi biết Kiều từng làm gái và đã có quan hệ với chú ruột của Tuấn bố anh thì ngồi lặng im hút thuốc còn mẹ Tuấn( Bà Khánh) thì xông lại tát Tuấn tới tấp bà Khánh vừa khóc vừa chửi
- Cái thăng ngu này,, mày ăn gì mà ngu hết phần thiên hạ thế hả con ? Ở đây thiếu gì con gái nhà lành mà mày ko lấy mày lại đâm vào lấy một con đĩ con phò về làm vợ hả??
Tuấn quỳ gối xuống xin mẹ
- Con xin mẹ,, cuộc đời đâu có ai là hoàn hảo là ko mắc sai lầm đâu,, con xin mẹ hãy cho Kiều một cơ hội mẹ nhé,,,
Bà Khánh nhất quyết k đồng ý Tuấn phải doạ bỏ nhà đi thì mẹ Tuấn mới đồng ý bỏ qua cho Kiều,,,trước mặt Tuấn bà ko nói gì nhưng trong mắt bà Khánh Kiều đã mang một vết nhơ ko thể nào xoá bỏ được,,,
Từ khi biết sự thật bà Khánh và Kiều k nói chuyện với nhau,, Kiều chào bà cũng k trả lời,, và bắt đầu để ý và soi mói cô từng tí một,, ngày trước bà quý cu Bin bao nhiêu thì giờ bà ghét cu Bin như bát nước đổ đi,, và bà Khánh cho rằng cu Bin là sản phẩm của những ngày làm gái của Kiều,,,
Kiều biết mình có điểm yếu nên cố gắng lấy lòng mẹ chồng nhưng hình như cô càng cố gắng thì mẹ chồng cô càng ghét bỏ cô hơn,,,,
Rồi cô em chồng ( Ngọc) vào đại học và lên nhà Kiều ở cho tiện việc đi học,, và Bà Khánh cũng lên ở cùng luôn,, cuộc sống của Kiều bắt đầu xáo trộn
Dạo này Tuấn bận nhiều việc nên đi sớm về muộn,.
. Tuấn đi làm về với tâm trạng mệt mỏi,,, nên Kiều k muốn tạo thêm áp lực cho chồng cô cố gắng vun vén tình cảm với mẹ chồng để gia đình được yên ấm
Mẹ Tuấn vốn sạch sẽ nên bà ko yên tâm để người giúp việc làm nên Kiều cho dì giúp việc nghỉ cô nghĩ đơn giản là ,, mẹ chồng cô ở nhà lại có cô và cô em chồng phụ giúp thì mọi chuyện cũng nhẹ nhàng nhưng Kiều đã sai ,,,
Tất cả mọi việc từ chợ 乃úa cơm nước Dọn dẹp Kiều phải làm hết,,, Bà Khánh ko động chân động tay vào việc gì cả ,, thi thoảng bà có mang quần áo bỏ vào máy giặt nhưng lại bớt lại quần áo của cô và cu Bin hoặc nếu Kiều mang quần áo đi giặt chiều bà ở nhà thì bà chỉ cất quần áo của bà và của con trai con gái bà chứ ko cất cho cô,,,
Sáng nay Kiều thấy mệt nên 6h mới dậy cô ko kịp làm đồ ăn sáng nên ra đầu ngõ mua phở về để cho cô em kịp ăn rồi đi học
Nhìn bát phở bà Khánh bĩu dài cái mồm
- Ăn uống tạp nham thế này mấy mà ung thư dạ dày ,,, đã bảo sáng dậy cắm bát cơm nóng ăn cho đảm bảo sức khoẻ thì ngủ trương xác ra ,,, rồi lát thằng Tuấn nó dậy thì trương phềnh ra còn ăn uống gì nữa!
- Tại hôm nay con hơi mệt,, nên con ngủ quyên mẹ ạ,, thôi hôm nay ăn tạm một bữa rồi sáng mai con lại cắm cơm nóng ạ!
Đứa em chồng trên gác chạy xuống
- Trời ơi muộn mất,, sao mẹ ko gọi con dậy,, con ko kịp ăn đâu mẹ cho con tiền con đến cổng trường ăn,,!
Bà Khánh moi mấy chục lẻ trong túi ra
- Mẹ làm gì còn tiền,, còn mỗi từng này thôi,,!
Rồi bà Khánh quay sang nhìn Kiều cô lấy ví ra rút tờ 200 đưa Ngọc,,, đã rất nhiều lần như vậy,, Ngọc đều dậy muộn để ko kịp ăn sáng và xin tiền như vậy ,,, cô ko nhớ rõ thì chỉ biết một tháng khoảng gần 20 lần như thế,,,còn những ngày còn lại là ăn ở nhà ,,
Bà Khánh thấy Kiều vẻ mặt buồn buồn bà nói mỉa
- Hay là cô tiếc em nó ,, giờ nó đi học chưa kiếm ra tiền thì người làm anh chị phải biết thương em,,mai mốt nó ra trường nó kiếm đc tiền nó lại giúp lại anh chị,, đi đâu mà thiệt ,,,
Kiều cố gắng giải thích
- Con đâu có ý gì đâu mẹ,, mẹ đừng nghĩ con như vậy mà,,!
Rồi bà Khánh lại bắt đầu ngồi giảng đạo lí cho Kiều nghe
- Cô nên biết thân biết phận của mình,,, lấy được thằng Tuấn đó là phúc 7 đời nhà cô,,, hazzz cô nhìn đi con trai tôi đẹp trai công việc ổn định còn bản thân cô thì sao?????
- Mẹ ,, con xin mẹ đừng nói nữa... con xin mẹ đừng nhắc lại những chuyện đã qua được ko mẹ,, con đau lắm,,!
Tuấn từ trên gác đi xuống
- Có chuyện gì thế mẹ?? Mới sáng ra mà mẹ ồn ào thế???
Bà Khánh lập tức quay ngoắt thái độ
- Con à,, con dậy rồi à,, nào ngồi xuống ăn phở đi cho nóng,, vợ con mua đấy.. ăn đi rồi đi làm ko muộn,,!
Tuấn: Á phở bò,, ngon quá,,!
Bà Khánh: Ngon lắm con ăn nhiều vào nhé,, cả con Kiều nữa ra đây ngồi ăn đi rồi còn xuống cửa hàng,, nhà cửa cứ để mẹ dọn dẹp cho,, cu Bin ra đây bà đút phở cho nhé!
Tuấn mỉm cười hài lòng,,,trước mặt Tuấn bà Khánh cứ đon đả vậy nhưng Tuấn đâu biết rằng hằng ngày Kiều đã phải vất vả như thế nào ,
Tối Ngọc về thủ thỉ với mẹ
- Sắp đến sinh nhật con rồi đấy,, mẹ tính thế nào thì tính ,,!
- Tính với toán gì ,, mẹ cho 5tr mà mua quần áo,, thế đã ok chưa công chúa??
Ngọc tròn xoe mắt
- Ơ con tưởng mẹ bảo mẹ hết tiền rồi,, sao lại có tiền cho con ạ,,!
Bà Khánh lườm yêu cô con gái
- Hết là hết thế nào,,mẹ nói thế để cho nó( Kiều) lo cho con chứ,, ngu gì mà k mòi tiền nó đúng ko con ??
Ngọc gật đầu lia lịa
- Chỉ có mẹ của con là thông minh thôi,,, con yêu mẹ,,!
- Ừ,, mẹ yêu con,, thế hôm sinh nhật con mẹ bảo anh Tuấn đặt ở khách sạn nhé,, !
-Dạ,, à chiều nay mẹ bảo chị Kiều làm mấy món ngon đãi bạn của con nhé,! Con Linh chiều nó qua đây chơi với con ạ!!
- Được rồi ,,con cứ bảo bạn con qua đi!
..
Chiều Kiều đang chuẩn bị về thì bà Khánh gọi điện
-alo,,!
- Cô về thì qua chợ mua ít cua ghẹ,, tôm , mực về tối nay nhà có khách nhé,
Kiều còn chưa kịp hỏi xem là ai thì bà Khánh đã dập máy,,,
Tối Ngọc và Linh nằm chơi trên gác còn Kiều thì tất bật làm lẩu hải sản để tiếp bạn của Ngọc bà Khánh ko phụ giúp thì thôi cứ đứng chỉ tay năm ngón
- Rau phải rửa 3 lần nước rồi ngâm nước muối đi,, giờ người ta phun thuốc nhiều lắm,,sao tôm nhìn ko tươi thế,, cua sao lại bé thế kia????
Kiều ko giám cãi lại vì sợ cứ nói qua nói lại bà Khánh lại lôi quá khứ của cô ra để chì chiết cô nên cô cứ lẳng lặng cho qua,,,,
Sau một hồi chỉ tay năm ngón bà Khánh lên gác ngồi nói chuyện với Linh và Ngọc
Ngọc: Mẹ biết ko? Bố Linh là tổng giám đốc công ty Atc đấy còn mẹ bạn ấy là luật sư nổi tiếng anh trai bạn ấy là tỷ phú trẻ nhất Việt Nam đấy mẹ,, mẹ có thèm một cô con dâu như bạn ấy ko ạ???
Bà Khánh nắm tay Linh xuýt xoa
-Giá mà bác có được cô con dâu như cháu thì cả họ nhà bác được nở mày nở mặt rồi,, chứ đâu phải nhục nhã như thế này chứ,,,!
Linh là con nhà giàu và có quyền thế thật nhưng cô lại kém sắc,,, và hơi lùn có 1met 42 lại cân nặng 60kg nên,, Linh chưa có người yêu,,, Linh nhìn bức ảnh của Tuấn cô trầm trồ khen
- Anh Tuấn đẹp trai thật đấy,, chỉ tiếc là có vợ rồi,, bác nhỉ???
Bà Khánh nhìn Linh dò xét
- Thế nếu thằng Tuấn nhà bác nó không có vợ thì cháu có đồng ý lấy nó không???
Linh ngại đỏ mặt rồi mở ví lấy ra một xấp tiền 500 mới đét
- Hôm nay cháu vội nên ko mua được quà tới vậy bác cầm lấy rồi mai đi mua nhé,,!
Bà Khánh thích lắm nhưng vẫn giả bộ
- Thôi,, cháu tới chơi với bác là quý lắm rồi quà các làm gì hả cháu,,!
- Thôi bác nhận cho cháu vui lòng,,!
Ngọc ấn tiền vào tay mẹ
- Mẹ cầm đi cho bạn con nó thoải mái lắm .! Ko như bà Kiều đâu!
-Thế cho bác xin nhé,, giờ mình xuống ăn thôi ,,, ko biết nó làm gì mà lâu thế ko biết!