Lâm chua xót. Dẫn theo bạn trai tới???? Hắn ta muốn chơi cô đây mà…. Được thôi. Để xem ai sẽ bẽ mặt. Nhưng vấn đề là kiếm đâu ra người gọi là bạn trai ấy???? bất chợt cô nghe tiếng Quân đùa với con Miu…. ???? Đây rồi…. khỏi mất công kiếm xa lắc xa lơ nữa….
- Ê… tự dưng mời tôi uống cà phê??? Cô có âm mưu gì phải không??? – Quân dò xét
- À thì có 1 chuyện….
- Tôi biết ngay mà…. Nói đi…
- Đóng giả bạn trai tôi nha….
- Gì???? – Quân suýt sặc – Why????
Lâm xì xà xì xồ….. chuyện Dương, chuyện anh ta giỡn với nó như thế nào…. Cô cũng không biết tại sao cô lại kể cho Quân nghe nữa….
- Vậy là giờ cô muốn trả thù chớ gì??? – Quân gật gù ra chiều đã hiểu
- Uhm…..
- Ok men…. Tôi giúp… trêu đời là thú vui của tôi…. Mà sao cô không nhờ bạn mà nhờ thằng lưu manh như tôi????
- Tôi không có bạn…. – tiếng Lâm nhỏ dần
Có thể Quân không hiểu… những người như Lâm không được phép có bạn. đơn giản sẽ chẳng ai thật lòng chơi với họ cả. Tất cả chỉ muốn tiền địa vị hay nhờ vả nhà cô thôi
Thấy không khí thay đổi… Quân lên tiếng:
- thế tôi có vinh dự làm bạn với cô ak??
- Uk… phúc anh tu 10 kiếp trước đó….tối nay… 8h tôi anh qua chỗ tôi nhé…
- Rồi… có trò vui để làm rồi đây….
Cô và anh cùng cười….
6h30’… nhà Quân
- Mặc gì giờ????
Cầm bộ chiếc áo thun và quần jean lên, Quân lắc đầu… “ trông bụi quá, không được”. Hay vest nhỉ??? Thôi già quá… Quân mới 18 tuổi chứ mấy… . hay mặc đồ lãng tử tí nhỉ… khăn choàng style… thì sao ta…. ??? “ cũng không hợp….””
Cuối cùng Quân cũng chọn được bộ quần áo phù hợp. Là.. là…. Áo thun quần jean như ban đầu… thiệt chịu hết nổi với chàng này….
Xong tiết mục trang phục, giờ đến tóc… đơn giản hơn, vuốt keo tí là xong tại tóc anh vốn đẹp tự nhiên mà ( ặc ặc…. 2 ông bà này có tinh thần tự sướng ngang nhau… sợ thiệt….
Thấy Quân loay hoay cả tiếng đồng hồ, dì Ngân sốt ruột
- Cháu dì hôm nay đi đâu mà chuẩn bị lâu thế??? Hẹn hò à???
- Không phải đâu dì… cháu đi có việc… thôi muộn rồi… cháu đi đây….
Quân phóng ra khỏi nhà lúc 7h45… khi*p… anh chàng chuẩn bị 1 tiếng 15 phút …
Về phần Lâm thì nhẹ nhàng hơn…cô chỉ cần đánh chút má hồng, tô son môi, thả tóc xuống là ổn…. nhẹ nhàng mà làm thằng đó tiếc… chủ ý của cô là vậy….
7h50…. Lâm bước xuống
1s….
2s….
3s…. sững sờ
Đầu tiên là Quân, anh không ngờ Lâm lại đẹp vậy. Làn da trắng vốn có, thêm chút má hồng son môi, mái tóc bồng bềnh lượn sóng, trông cô thật tuyệt. còn chiếc váy cô đang mặc được thiết kế riêng cho cô làm tôn thêm vóc dáng của cô…. Nhìn cô chẳng khác gì một nàng công chúa, thật tự nhiên, dịu dàng… nhất là từ cô luôn phả ra hương thơm gì đó rất khác biệt
Lâm cũng không khỏi bất ngờ. Trước mắt cô là ai thế kia??Quân ư??? Dẫu biết thường ngày anh ta đẹp trai nhưng bây giờ sao khác quá. Quần jean áo thun trông thật năng động. Lâm không thể nhận ta tên lưu manh suốt ngày cãi nhau với cô nữa…
===
2 người đứng đó nhìn nhau. 1 dòng điện như chạy qua người. Tình yêu sét đánh chăng? Không biết, chỉ biết 2 người cứ trân trân nhìn nhau cho đến khi bác lái xe hối muộn giờ….
Có 1 điều thú vị không hẹn mà gặp là 2 người đều chọn màu xanh nhạt để diện. điều nay khiến họ thật ăn khớp và như 1 couple thực sự vậy. 2 người hình như đều nhận thấy sự trùng hợp này và họ càng….ngại hơn nữa. Quân phá vỡ bầu im lặng theo cái cách anh hay làm….
- Đi đâu đây khỉ???
- Bar V.I.P … mà ai cho anh gọi tôi là khỉ???? –Lâm tru tréo ( hazz có ai như tác giả ta không??? Cuồng kpop đến thế là cùng )
- Cô không giống khỉ là gì??? Hay cô thích vượn…. –Quân vẫn cái dáng vẻ ngông nghênh thường ngày….mặc dù trong lòng anh tự biết cô xinh hơn cả công chúa
Lại cãi nhau. Nói không ai tin chứ trước đó không ai nói 1 câu gì. Chỉ tội bác lái xe khốn khổ….dính bao nhiêu là bom
Bar V.I.P về đêm thật đẹp. Đèn led được bố trí phù hợp khiến không gian như mở ra hơn. Tiếng nhạc sôi động, tiếng những con người cười nói không ngớt…
Và trong ánh đèn mờ đó…. Có 1 đôi nam nữ ôm nhau…
Chắc đó là người yêu cũ của Lâm, chủ nhân bữatiệc này. Quân đoán vậy vì lúc đi vào anh thấy cô siết chặt anh hơn khi nhận thấy sự có mặt của họ. Nhưng khi quay lại, người bất ngờ giờ lại là Quân. Cô gái mà Dương đang tay trong tay là Tuyết – cô bồ cũ của anh. Trớ trêu thật. Và hình như cô ta cũng có cùng tâm trạng như vậy khi thấy Quân đi cùng Lâm….
- Chào!!! Chúc anh sinh nhật vui vẻ!!! – Lâm đưa bó hoa
- Đây là….
- Đây là Quân, BẠN TRAI của tôi – giống như Dương, cô cũng nhấn mạnh 2 chữ “bạn trai”
- Chào anh!! Rất hân hạnh…. – Quân lịch thiệp,quay sang Tuyết “ lâu rồi không gặp !!! “
- 2 người quen nhau hả??? – Lâm và Dương đồng thanh
- Không chỉ quen đâu – Quân cười tươi
- Không ngờ em yêu lại sớm như vậy!! chúc mừng… -Dương nhếch mép, anh ta rât biết cách làm người khác đau khổ
==
Thấy Lâm sựng lại không nói gì… Quân đỡ lời
- Tôi phải cảm ơn anh đã buông tay cô ấy ra và cảm ơn em, Tuyết ạ, vì đã đá anh đi để bây giờ anh mới có được cô bạn gái xinh như tiên giáng vậy.. – từng câu từng câu của Quân nói rất chậm nhưng đều rất xoáy vào tâm can người đối diện….
Tuyết và Dương giận ra mặt. chợt. Đâu đó tiếng nhạc nổi lên, Quân mời Lâm ra nhảy… trước khi đi, Lâm ghé thì thầm vào tai Dương :
- Tôi sẽ xem, thứ mà cô ta ςướק của tôi, là xương hay là rác ????
Dương sững người
Cô khác rồi. Không còn là con 乃úp bê nhõng nhẽo chạy theo Dương nữa. cô mạnh mẽ hơn,sắc sảo hơn quyến rũ hơn, điều đó làm Dương tiếc nuối
- Anh ghen ak?? Hối hận rồi chớ gì…. ???- Tuyết tức tối
- Em điên ak? Em nghĩ bọn họ là 1 cặp sao? Anh hiểu Lâm, khi đã yêu ai đó thật lòng thì khồn dễ quên đâu… - anh ta nói như tự an ủi mình
- Anh tự tin quá rồi đấy… nhìn kìa….
Lâm và Quân đang nhảy cùng nhau. Trông họ thật xứng đôi. Tất cả mọi người có trong bar V.I.P hôm đó đều dừng nhảy và xem họ, trầm trồ thán phục. Dường như chính họ mới là chủ nhân party đêm nay….
Đang đến đoạn cao trào, Lâm xoay người định làm 1 cái kết thúc thật ấn tượng … nhưng không, cô trượt chân, mất thăng bằng…té ào xuống mặt đất. May sao có Quân. Anh níu Lâm về phía mình, vô tính lấy đà hơi mạnh…. Thế là…2 người … môi chạm môi… họ đang kiss sao?????
Tiếng vỗ tay nổi lên. Cú ngã của Lâm đã biến thành màn hôn mang tính chất chủ động. Cô ngượng chín mặt. Nhìn sang Quân anh cũng ngượng không kém. Đây là lần đầu tiên anh kiss giữa đám đông, lại là với Lâm nữa chứ….
===
Dương đứng nhìn cảnh tượng đó. Lòng sục sôi thù hận…. tiếng Tuyết đều đều : “ anh thấy chưa??? Họ là 1 cặp, mặc giống nhau, giờ còn hôn nữa… anh… “
Bốp.
Dương tát Tuyết. Cả bar quay lại…. Dương bỏ đi còn Tuyết đứng đó, trào nước mắt
Lâm và Quân ra về. Hai người không nói với nhau 1 câu nào. Chắc còn ngại vụ lúc nãy…
- Này…. – cả 2 cùng nói
- Tôi…. – khổ 2 ông bà này bị lĩu lưỡi hả? nói gì thì nói đi. Bực mình rồi đấy
- Cô / anh nói trước đi …. !!! – lại cùng lên tiếng
Bối rối Quân giơ tay về phía Lâm ra hiệu cho cô nói trước…
- Uhm … chuyện hôm nay cảm ơn anh….. !!! – giọng cô hơi nhỏ, không biết do trời lạnh hay do đại tiểu thư cô không quen nói mấy từ cảm ơn, xin lỗi…
- Ak… không có chi….
- Cô gái lúc nãy là bạn gái cũ của anh hả?????
- À… ờ….cô ta bỏ tôi chạy theo thằng đó đó….
- Khùng nhỉ…. Đẹp trai phong đọ như anh mà không yêu…. – Lâm chép miệng
- Này…đừng để đêm rồi 2 ta cãi nhau…. – Quân dọa… rồi giọng anh bỗng chùng xuống “ bởi tôi nghèo hơn hắn !!! “
Lâm hơi giật mình. Tại sao anh ta lại nói chuyện này với cô…. Có gì ám chỉ đến cô chăng????? Trong Lâm bộn bề suy nghĩ… ngó qua Quân, thấy mặt anh chàng không có biểu hiện gì là phân biệt giai cấp với cô…. Cô thở phào nhẹ nhõm… lạ nhỉ? Tại sao cô lại quan tâm đến cảm nhận của anh cơ chứ… anh là ai nào….
Còn Quân cũng để ý nét mặt của Lâm. Cô lo lắng rồi sau đó thở phào…. Tại sao nhỉ????? ở bên anh sợ vậy sao…. Anh lắc đầu….
Hành động đó không qua nổi mắt Lâm… cô cũng giấu trong lòng nỗi thắc mắc….
2 người cứ mãi vậy, lặng im, quan sát nhau cho đến khi đến nhà Quân…
- Bye… dù sao cũng rất cảm ơn anh……….
- Không có gì… cô về đi…. Chúc ngủ ngon….
Quân chạy vô nhà. Thật là… ít nhất con trai cũng phải chờ xe cô gái đi khuất mới vô chứ. Đằng này….
Thật lòng nói, anh sợ cái cảm giác này…. Cái cảm giác xa cách… dù cô và anh không là gì của nhau… có chăng cũng chỉ là cái danh người yêu hão…. Anh không thể nhìn cô xa dần… xa dần … để trong lòng khỏi nhói đau lên….
===
Chiều hôm sau
…
…
Girl, I need a girl
Mweolhaedo eeppeun
Mom.maedo eeppeun
Girl, I need a girl
Baby, I need a girl
Girl, you need me, to
…
…
…
૮ɦếƭ với 2 người này… người thì đặt I don’t need a man làm nhạc chuông. Người lại đặt I need a girl của Tae Yang …. Hazzz không biết ai cần ai đây…
- Alô… Tôi Lâm đây….
- Có chuyện gì mà đại tiểu thư phải đích thân gọi điện cho tôi…. – Quân chọc, vốn không có ý gì
- Bỏ ngay cái giọng nói đó đi… !!! đừng có gọi tôi là tiểu thư này nọ nữa – Lâm nói có chút bực dọc – chiều nay anh rảnh không?
- Có … thì sao… tính rủ tôi đi chơi phỏng???
- Uk… thì chán đời.. vậy chiều nay 3h ở công viên Pink nhá…
- Ok xíu tôi lượn qua đó liền… - Quân cười hì hì…
Gác máy, Lâm cũng mỉm cười. Đã lâu rồi cô không cười nhiều nhất là với con trai như vậy. Cô sợ… nhưng khi nghĩ đến Quân … cô có 1 cảm giác rất gần gũi, an toàn. Không biết anh nghĩ về tôi ra sao hay vẫn chỉ là một đại tiểu thư như anh thường gọi… nhất định phải hỏi Quân mới được
Còn Quân, anh chàng này cũng vui không kém, lẩm bẩm 1 câu nói mà tác giả chắc chắn nếu có mặt Lâm ở đấy thì anh sẽ bị Gi*t cũng nên “ Mới có 1 hôm mà nhớ tôi đến vậy sao ??? “
Tại công viên Pink
- Đúng giờ ta…. – Lâm tươi cười
- Chớ sao …. Tôi mà… ak… mà cô không đinh đi dạo công viên bằng ô tô đấy chứ - Quân trố mắt
- Chứ đi bằng gì???? – Lâm hỏi lại
- Ngốc.. còn phải hỏi ak??? – anh quay qua chỉ chiếc xe đạp – đi cái này nè
Lâm nhăn mặt : “ tôi không biết đi xe đạp !!!”
Quân lăn ra cười. Một đứa con gái học lớp 11 – không biết đi xe….thật buồn cười
- Ừ, anh cứ cười đi, tôi đi tập xe cho anh coi …. – Lâm dỗi bỏ đi, cô thấy tự ái. Từ bé đến giờ có khi nào cô đi xe đạp đâu. Đi đâu cũng có xe riêng đưa đón. Đến đâu cũng có vệ sĩ đi cùng … làm sao có cơ hội tập xe. Nhưng Quân nói vậy là coi thường cô quá. Rồi xem, cô sẽ đi vù vù trước mắt anh cho coi