Đại Chiến 4Princes - Chương 21

Tác giả: Bé Ma Dễ Thương

Lớp học đặc biệt cái gì cũng đặc biệt.
Thầy giáo mỡ cửa bước vào, đó là thầy Hùng chủ nhiệm lớp kiêm giáo viên dạy toán. Thầy năm nay đã được 38 tuổi dáng thầy cao ráo điển trai, nhưng ngặt nỗi thầy là một trong những giáo viên khó tính nhất trường nhưng lại cũng được cho là 3D nhất. Lớp đặc biệt cái gì cũng đặc biệt, nhất là thầy cô, người nào làm chủ nhiệm thì đương nhiên là khổ lúc nào cũng lo sợ mình bị các thầy cô khác bán vốn về những đứa học trò thân yêu nhất quỷ nhì ma của mình. Còn thầy thầy ko sợ tí nào, bởi vậy. Mình đoán nhất định thầy có tuyệt chiêu, còn tuyệt chiêu đó là gì thì mình ko biết rồi, các bạn hãy tiếp tục theo dõi truyện nhé. Bước vào lớp, thấy cái bàn giáo viên bị gãy tơi bời, thầy liếc mắt nhìn học trò của mình:
-Ồ, lớp chúng ta hôm nay có học sinh mới sao. Chào các em(giơ tay chào theo kiểu quân đội, rồi thầy từ từ lấy trong cặp cây thước bảng ra, ai nấy cũng bất đầu sợ sệt).
Jacky bắt tội: -Anh Hùng! Anh vào trễ 30min!
Thầy dùng thước gõ vào đầu Jacky: -Trễ cái đầu em, thầy nói như thế nào hả. Khi thầy đi trễ lớp chúng ta cứ lấy bài ra học, hễ thầy giám thị đi ngang thì các em nói như thế nào?
Hội siêu quậy và hội điệu đà đồng thanh: -Dạ nói là thầy đi nghiên cứu chuyên môn.
Thầy Hùng gật đầu hài lòng: -Tốt!
YP nịnh thầy: -Thầy ơi! Hôm nay thầy đẹp trai quá à.
Nghe xong thầy hất mặt lên rồi dùng tay vuốt tốc cả lớp đồng thanh: -Ồ! Ai mà đẹp zai thế!
Thầy Hùng: -Thầy chứ ai!
Cả lớp: -Ồ!
Thầy trở về bàn giáo viên, thầy Hùng rất ngạc nhiên và cũng rất tức giận khi thấy bàn giáo viên bị gãy tơi bời như vậy, vừa tức thầy vừa lấy thước đánh vào tay mình nhìn xuống lớp thầy nghiến răng nói:
-Là ai? Ai làm cái bàn như vậy chứ. Thường ngày các em quậy thầy ko nói gì, các em đập đồ người khác thầy ko trách. Còn bây giờ ngay cả cái bàn, cái nơi trang trọng nhất lớp, cái nơi để tui có thể an tọa dạy các em. Sao giờ ra nông nỗi này, là ai, ai nói đi.
Nhìn thầy lúc này thật sự là rất đáng sợ, cả lớp im lặng ko nói gì chỉ nhìn chăm chăm vào Tiểu Anh và Tuấn Anh rồi sau đó lại ngục đầu xuống bàn. Thầy đi qua đi lại nhìn vào đám học sinh của mình, đợi câu trả lời nhưng ko ai nói cả.
-Các em ko nói là ai sao? Được rồi ko nói, thì tui tự điều tra. Bây giờ các em ko nói, thì sau này đừng có hối hận là tại sao tui ác với người đó. Tui hứa danh dự với các em, tui mà tìm được thủ phạm tui sẽ trừng phạt bằng cách băm dằm nó ra trăm nghìn mảnh, rồi nhốt vào chuồng heo cho biết mặt. Dám phá hoại tài sản của công hả.
Tiểu Anh vừa nghe con bé vừa nuốt nước bọt vào cuốn họng, Tuấn Anh cứ tỏ ra nhởn nhơ trước câu nói của thầy. Bọn con trai nhìn con bé mà nhẻn miệng cười, thầy Hùng đập cây thước vào bảng cả lớp giật mình:
-Các em ồn ào quá, mau lật vở ra trang 45 chúng ta học bài mới.
Cả lớp uể oải với vẻ mặt chán trường khi gặp phải cuốn sách, ai nấy cũng ngáp ngắn ngáp dài.
Thầy Hùng: -Em nào muốn học thì lắng nghe tui giảng, còn ko làm gì thì làm nhất định ko được làm ồn nghe chưa.
Nghe thầy nói xong hội siêu quậy ùa nha cùng chơi game, nghe nhạc xem phim, đánh cờ carô, còn hội điệu đà thì cứ làm đẹp nào là chải tóc đánh phấn thoa kem tô son.
Jacky hét to: -Yp cậu chơi ăn gian hả, tớ có 10 con sao cậu có tới 12 con là sao muốn ૮ɦếƭ hả.
YP: -Tại cậu đánh giở thôi, ai ăn gian chứ.
Cả hai bắt đầu cãi nhau ầm trời, thầy Hùng thấy vậy đi xuống. Chỉa cây thước vào cả hai:
Thầy Hùng: -Có truyện gì mà rần rần vậy, thầy đang giảng bài. Lúc nãy ko nghe thầy dặn gì hay sao.
Jacky: -Thầy YP chơi carô ăn gian. Thầy xử giúp em đi.
YP: -Tại nó chơi dở mà, sao tại em chứ.
Jacky vs YP tiếp tục đấu võ mòm tập 2, thầy giáo đập thước vào bàn:
Thầy Hùng: -Thôi đi, các em thật là lu bu. Đưa giấy đánh cờ cho thầy xem.
Thầy Giáo nhìn bàn bàn cờ xong, quay sang liếc mắt nhìn YP nghiêm nghị:
-YP, tại sao! Lại chơi ăn gian. Em nói em chơi hay lắm hả,(nhẹ giọng lại) ngồi sát vào cho thầy chơi với.
Nghe xong anh chàng YP té ngửa: -Trời ơi! Thầy yêu quý của tôi.
Tiểu Anh và 4 anh chàng ngồi lại với nhau học bài nghiêm tục. Còn thầy ngồi đó cứ la hét cốc vào đầu Jacky:
-Yeah, YP đây là bàn thứ 10 em thua rồi đó. Kekeke
-Thầy ơi tha cho em đi, em ko muốn bị cốc đầu hoài đâu.
-Ko được có chơi phải có chịu, luật em giao mà ai thua thì bị cốc đầu.
-Em biết nhưng thầy ơi tha cho em đi.
Tiểu Anh vội vàng quay xuống:
-Thầy ơi! Chúng em làm xong bài tập rồi.
Thầy giáo vừa đánh cờ vừa nói: -Xong rồi thì các em cứ nghỉ đi.
Tiết học kết thúc, thầy Hùng lên bục giảng
-Bài đến đây kết thúc, các em có ý kiến gì ko.
5 người lắc đầu.
Thầy Hùng: -Ok, nhớ tiết sau qua phòng kho lấy bàn mới nhé. Tui mà bị mét về chuyện này thì các em đừng trách, các em nghe rõ chưa.
Thầy Hùng mới bước ra cửa:
-Thầy Hùng ơi! Em muốn kiện Jacky nó đánh em đó thầy.
-Trời, em ấy đánh em có sao ko.
-Dạ bị gãy hai cái răng rồi nè.
-Thế sao, vậy em đi trồng răng mới đi. Jacky nói răng em sâu nhiều quá đi nha sĩ nhổ răng sợ em tốn tiền cho nên nhỏ giúp em đó. Em phải cám ơn nó chứ, thầy ko có nhiều thời gian thầy đi đây. Em nhớ đi trồng răng mới nhé.
Đi mới được ba bước thầy gặp cô Lan:
-Thầy Hùng, thầy bảo Ken học trò yêu quý của thầy đừng chạy xe SH vào trường nữa. Hôm nay có mấy anh bên giao thông đến trường kiểm tra xe. Em ấy ko đủ tuổi chạy xe, cứ cho em ấy chạy như vậy khác nào đem nguy hiểm cho em ấy.
Thầy Hùng nhẹ nhàng, khuyến mãi cho cô Lan nụ cười, vốn đẹp trai cho nên chuyện tán tỉnh mấy cô đối với thầy là chuyện nhỏ:
-Cô Lan từ trước đến giờ tui chưa thấy một con giáo nào nhân hậu hiền từ quan tâm đến học sinh như cô. Cô nói đúng em ấy chạy xe SH là nguy hiểm, nhưng cô biết ko em ấy bỏ xe ở nhà còn nguy hiểm. Ba em ấy vừa phá sản, nhà em ấy nghèo lắm trống trước hụt sau, ko có cửa nhà nữa(khóc), tuy mới 17 tuổi mà em ấy đã biết phụ giúp gia đình đi làm thuê cho ông chủ. Ông chủ giao cho em ấy chiếc SH để đi giao hàng, ông chủ ấy khó lắm cô ạ, trước khi giao xe cho em ấy ông chủ có nói “Mày mà làm mất xe tao đánh mày gãy chân nghe chưa”. Đó cô thấy tội chưa, vì miếng cơm manh áo thôi, tôi sao có thể làm khó em ấy.
Cô Lan nhìn mặt thầy Hùng cô vừa khóc vừa thương cho thầy: -Tôi biết anh dạy ở lớp đặc biệt khổ lắm, tôi chưa từng thấy người thầy nào thương học sinh như anh vậy. Thầy Hùng thầy tốt quá, Ken tội nghiệp thật. Thôi thầy cứ nói em ấy, đem xe gửi vào trường cho an toàn, giữ gìn xe cẩn thận, nghe thầy.
Rồi cô Lan bỏ đi, cả bọn học sinh ngồi trong lớp theo dõi Tiểu Anh và 4 anh chàng ngồi ngơ ngác, Hội điệu đà và Hội siêu quậy ngồi đó vỗ tay:
-Hoan hô, thầy Hùng muôn năm.
Thầy Hùng quay vào mặt đằng đằng sát khí:
-Tôi nói cho biết nhé, tôi làm gì cũng chỉ nghĩ cho các em các em mà ko nghe lời tôi thì các em làm tui thất vọng quá
Cả 5 xúm lại họp hội nghị bàn bàn tròn:
Tiểu Anh: -Lớp đặc biệt, cái gì cũng quái hết á.
T.Khanh: -Nhưng ở đây vui hơn, còn hơn ở 11A chán muốn ૮ɦếƭ. Suốt ngày tranh giành đấu đá từng điểm số, đối phó thầy cô. Các cậu nghĩ đi cái gì mà làm ko tốt lôi đầu 11A ra **** đầu tiên, còn làm tốt thì sao ko ai nói một lời. Tuấn Anh 1 tuần 7 ngày thì 8 ngày bị kêu lên văn phòng bị mắng rồi.
T.Nhân: -Nói như vậy cũng đúng, nhưng dù sao đi nữa ở đây tủi thân quá. Phòng thí nghiệm ko được xài, thư viện ko cho vô. Các hoạt động vui chơi của trường ko tới lượt tụi mình đâu.
Tiểu Anh: -Xin lỗi nha, tui hại các cậu rồi. Một mình tui đi là được rồi, còn kéo theo các cậu.
T.Khanh: -Qua được đây là mừng rồi, thứ nhất thoát tội làm hacker, thứ hai bỏ đi gánh nặng mang tiếng học sinh 11A.
Tiểu Anh nhìn sang bọn con gái họ cứ nhìn 4 anh chàng trầm trầm
Tiểu Anh: -Ko ngờ ở đây các cậu cũng có fan à.
T.Khanh: -Chuyện đó thường thôi, tụi này gặp như cơm bữa.
Tiểu Anh: -Lúc nãy đánh nhau với họ vui ko.
Jacky, Ken, YP nhìn chăm chăm vào 4 anh chàng
Tuấn Anh: -Mình nghĩ chúng ta nên ra khỏi lớp
Cả 4 đứng lên định ra khỏi lớp Jacky cản lại:
-Bộ đó là thái độ đúng đắn đó sau.
T.Nhân: -Các người muốn gì.
Jacky: -Thông minh đó, nghe nói 4princes tiếng tâm lừng lẫy hôm nay ra mắt quả là mỡ rộng tầm mắt. Không nhiều nữa, tối nay tại bar Waking ko gặp ko về.
Tuấn Anh: -Món nợ lúc nãy sao.
YP: -Đúng vậy
T.Khanh: -Được chúng tôi sẽ đến.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc