Đại Boss, Anh Không Phải Là Gay! - Chương 42

Tác giả: Phương Linh Hugo

Victor Nguyễn dẫn đoàn người đi thẳng vào phòng giám đốc công ty Victory Marble. Một người đàn ông tầm 40 tuổi, anh mặc quần tây áo vét chỉnh tề nhìn thấy Victor Nguyễn và Anh Tài dẫn theo đoàn người tới công ty thì rất ngạc nhiên. Anh ta vội cuối người chào hỏi, vừa chào anh ta vừa đưa bắt tay với hai người: “Chào tổng giám đốc. Chào phó tổng giám đốc!”
Victor Nguyễn và Anh Tài vui vẻ bắt tay với anh ta. Victor Nguyễn chỉ vào người đàn ông nói bằng tiếng Anh với ông Chaleo Putticha: “Đây là giám đốc công ty Victory Marble Lê Mạnh Trường”.
Lê Mạnh Trường gật đầu chào mọi người.
Victor Nguyễn đưa tay về phía Linh Đan nói: “Đây là thư ký Trần Linh Đan của tập đoàn Victory chúng ta”.
Linh Đan lễ phép chào hỏi Lê Mạnh Trường. Ánh mắt anh †a nhìn Linh Đan có chút chấn động, cũng đúng bởi vì bất kỳ ai gặp Linh Đan lần đầu cũng đều tỏ vẻ như vậy vì cô quá xinh đẹp, quá bắt mắt.
Victor Nguyễn đưa tay về phía ông Chaleo Puttichai nói với Lê Mạnh Trường: “Đây là chủ tịch hội đồng quản trị kiêm tổng giám đốc tập đoàn Siam, Chaleo Puttichai. Còn đây là giám đốc kinh doanh và bảo vệ của ông ấy. Hôm nay họ sẽ tham quan nhà máy sản xuất của chúng ta”.
Lê Mạnh Trường lại bị chấn động lần thứ hai vì anh ta biết đây là tỷ phú giàu nhất Thái Lan.
Sau màn chào hỏi, mọi người được trợ lý của Lê Mạnh Trường đưa cho đồ bảo hộ mặc vào. Sau đó anh ta dẫn mọi người xuống tham quan các nhà xưởng.
Đầu tiên mọi người vào thăm khu nguyên liệu, một nhà xưởng rộng hàng ngàn mét vuông chứa đầy phôi đá cẩm thạch. Đó là những tấm đá thạch anh tự nhiên đã được xẻ thô. Lê Mạnh Trường nói bằng tiếng Anh giới thiệu với ông Chaleo Puttichai: “Đây là những nguyên liệu đá cẩm thạch được nhập từ Italia”.
Linh Đan dịch lại lời Lê Mạnh Trường sang tiếng Th: Đây là nguyên liệu đá cẩm thạch được nhập về từ Italia. Bản chất chúng là những khối đá rất lớn nhưng để vận chuyển dễ dàng họ đã xẻ ra như thế này”, Vừa nói Linh Đan vừa chỉ vào những dãy xếp các viên đá đã được xẻ thô được phân loại màu sắc và kích thước to nhỏ khác nhau.
Linh Đan dẫn ông Chaleo Puttichai tới dãy nguyên liệu đá màu trắng cô cầm lên một viên nhỏ đưa ra trước mặt ông nói: “Đây là loại đá cẩm thạch màu trắng tự nhiên, bác xem các đường vân cũng tự nhiên. Chính vì vậy khi đưa vào sử dụng chúng giống một bức tranh thủy mặc, tạo cho chúng ta cảm giác gần gũi như sống trong thiên nhiên mà lại rất sang trọng”, Linh Đan vừa nói vừa chỉ vào các đường vân trên viên đá, ông Chaleo Puttichai nhìn theo tay của Linh Đan chỉ gật đầu lia lịa.
Linh Đan nói tiếp: “Loại đá được nhập khẩu từ Italia so với các loại đá cẩm thạch trên thế giới có độ cứng hơn rất nhiều. Chính vì vậy chúng có độ bền cao, khả năng chịu lực, chống thấm, chống ẩm và chịu nhiệt rất tốt. Chính vì vậy nó rất phù hợp với thời tiết ở các nước nhiệt đới như Việt Nam hay Thái Lan”.
Linh Đan đưa viên đá cho ông Chaleo Puttichai, ông cầm viên đá gõ gõ lên bề mặt rồi gật đầu đồng ý với những gì Linh Đan vừa nói.
Linh Đan chỉ vào các dãy đá nguyên liệu có màu sắc khác nhau nói: “Nếu không thích màu trằng chúng ta có rất nhiều màu sắc khác để lựa chọn tùy theo mục đích người sử dụng như màu vàng, màu xanh, hay màu đen...” Linh Đan quay qua nhìn ông Chaleo Puttichai: “Nếu là bác, bác thích màu nào?”
Ông Chaleo Puttichai bất ngờ với câu hỏi của Linh Đan, ông hơi lúng túng trả lời: “Ở nhà bác thì bác gái toàn quyền quyết định, các dự án thì con gái bác sẽ quyết định. Còn bác. họ chọn màu nào bác đều thấy đẹp, thấy sang trọng cả”.
Linh Đan càng bất ngờ hơn với câu trả lời của ông Chaleo Puttichai. Theo như lời của ông nói thì vợ và con gái của ông có vị trí rất quan trọng đối với ông, cô cười ngưỡng mộ: “Theo cháu nghĩ gia đình bác rất hạnh phúc”.
Ông Chaleo Puttichai cười hạnh phúc: “Cảm ơn cháu”.
Mọi người được Lê Mạnh Trường dẫn qua khu nhà xưởng thi công thành phẩm. Tất cả đều sử dụng máy móc hiện đại nhập từ Italia.
Cầm sản phẩm cuối cùng trên tay ông Chaleo Puttichai chỉ nói một từ duy nhất bằng tiếng Anh: “Perfect!"(hoàn hảo)
Nhìn nét mặt hài lòng và lời đánh giá của ông Chaleo Puttichai Victor Nguyễn rất vui. Anh nhìn qua Linh Đan với ánh mắt rất khâm phục.
Nảy giờ chỉ duy nhất Linh Đan lên tiếng, thỉnh thoảng ông Chaleo Puttichai đáp lại. Tất cả mọi người đi theo như vệ sĩ hộ tống họ. Lê Mạnh Trường và Anh Tài nhìn Victor Nguyễn như muốn hỏi: Uả, ở đây ai mới là chủ?
Linh Đan không biết mọi người đang ngầm đánh giá cô. Điều duy nhất cô quan tâm là cô biết Tiếng Thái, cô muốn nói với ông Chaleo Puttichai những vấn đề ông quan tâm. Mà những kiến thức đó cô đọc được khi Thanh Hòa giao cho cô trong tuần đầu đi làm, cô tuyệt đối không nói mò
Linh Đan đánh giá rất cao công nhân, nhân viên làm việc ở đây đều chuyên tâm làm việc của mình mặc dù có khách tham quan nhà xưởng. Họ không hề lúng túng khi làm việc mặc dù họ không được báo trước. Điều đó nói lên trách nhiệm của họ trong công việc rất cao. Có được đội ngũ công nhân, nhân viên tận tâm với công việc như vậy góp một phần vào. thành công của Victor Nguyễn hiện nay.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc