Chương 9

Tác giả: Han Any

"Em còn nhớ không?"


Nhìn chiếc ҨЦầЛ ŁóŤ ren của mình bị Kỷ Dạ cầm trên tay, anh ta còn không biết xấu hổ mà còn vẫy vẫy trước mặt mình, gương mặt Tử Hoãn đỏ bừng lên, rõ ràng trước khi đi cô dọn hết đồ của mình rồi mà.


Tử Hoãn xấu hổ nắp bắp nói:


"Anh... anh đúng là đồ biến thái."


Nói rồi Tử Hoãn chạy ra ngoài, nhưng vừa đi được mấy bước cô dừng lại ngẫm nghĩ:


Tên biến thái này nói của cô thì là của cô sao? Ai biết được anh ta đưa phụ nữ về nhà lăn giường, chưa kịp giấu tang chứng bị cô phát hiện.


Nghĩ vậy Tử Hoãn quay lại cãi.


"Cái ҨЦầЛ ŁóŤ này không phải của tôi, sao có thể là của tôi được?,trước khi đi tôi thu dọn hết rồi."


Vẻ mặt của Kỷ Dạ không được tự nhiên, anh quay mặt đi nhìn trần nhà, nhìn đất nhìn tim đặc biệt không dám nhìn mặt Tử Hoãn.


Nói thật thì mất mặt, mà không nói thật thì sợ cô hiểu lầm, thôi vẫn là trên khai thật, giọng nói của Kỷ Dạ vẫn rất chi là người đàn ông đứng đắn tự nhiên trả lời Tử Hoãn:


"Là của em... tôi lấy từ vali của em ra."


Tử Hoãn há hốc mồm nhìn Kỷ Dạ.


"Anh... anh vậy mà trộm ҨЦầЛ ŁóŤ của tôi, anh... Biến thái."


Nói rồi cô phi ra ngoài.


Kỷ Dạ đứng cười cười gương mặt có phần đê tiện, rồi hắn đưa chiếc ҨЦầЛ ŁóŤ ren lên mũi ngửi ngửi.


Ừ may quá 2 tháng rồi vẫn còn thơm.


Tử Hoãn: "..."


Đến bữa tối hai người ngồi cùng nhau ăn cơm, Kỷ Dạ vẻ mặt vẫn rất tự nhiên, còn Tử Hoãn nhìn Kỷ Dạ với ánh mắt đề phòng.


Ai biết được, tự nhiên tên biến thái này lúc nào thì nên cơn cầm thú, tốt nhất vẫn là nói trước, nỡ tên biến thái này nên cơn cầm thú, cô vì tự vệ mà xiên ch.ết anh ta.


Ẩn quảng cáo


"Dạ tổng."


"Gọi tôi là "Dạ" tôi không còn là boss lớn nữa rồi."


Chủ yếu Kỷ Dạ muốn cô gọi thẳng tên mình cho thân thiết.


"Được."


Tử Hoãn không gọi "Dạ Tổng" nữa mà gọi cả tên lẫn họ anh.


"Kỷ Dạ."


Kỷ Dạ hơi nhíu mày như không vừa ý với cách gọi của cô.


"Tôi nói nhé, giờ tôi như người làm giúp việc cho anh thôi, không đi kèm phục vụ khác đâu nhé."


Kỷ Dạ gắp biếng thịt lên đút vào cái miệng nhỏ của Tử Hoãn rồi "Ờ" một tiếng.


Đột nhiên bị Kỷ Dạ đút miếng thịt vào miệng, Tử Hoãn hơi tức giận.


Cô vừa mới mở miệng mà anh ta đã muốn bịt miệng cô rồi à?, nhưng... miếng thịt này cũng ngon quá rồi.


Mặc dù không thích bị Kỷ Dạ nhét thịt vào miệng, nhưng nghĩ lại thì cô cũng không lên nhổ ra, như vậy không được tôn trọng bạn heo lắm.


Ừ đây là cô tôn trọng động vật thôi.


Nghĩ vậy Tử Hoãn nhai xong rồi nuối.


"Ngon không?"


Kỷ Dạ hỏi.


Tử Hoãn như thói quen gật đầu:


"Ngon."


Ẩn quảng cáo


Trả lời Kỷ Dạ xong Tử Hoãn giật mình.


Cái gì vậy? cô lại bị Kỷ Dạ thao túng tâm lý.


Tử Hoãn trừng mắt lên nhìn Kỷ Dạ.


"Tôi còn chưa nói xong đâu, thỏa thuận của chúng ta chỉ có một năm thôi, với lại tôi không phải người làm giúp việc cả ngày cho anh, tôi làm theo giờ. "


Kỷ Dạ cau mày.


"Theo giờ?"


Tử Hoãn đắc ý nói:


"Thỏa thuận của chúng ta, chỉ nói tôi làm giúp việc cho anh, còn làm giúp việc thế nào thì theo tôi quyết định."


Hừ, số cô đen chứ cô đâu ngu để tên biến thái này chấn đột sức lao động của cô được.


Tử Hoãn còn cố tình nói thêm.


"Giờ tôi với anh chỉ là người làm và chủ nhà, không phải sếp lớn với tình nhân, thế lên anh không được có ý định xấu với tôi trên dưới mọi hình thức."


Kỷ Dạ nở nụ cười gian rồi gật đầu.


Anh làm gì có ý định xấu với cô chỉ muốn phạm tội thôi.


Tử Hoãn nhìn cái vẻ mặt không đứng đắn của Kỷ Dạ thì rất khó chịu, anh ta cứ coi cô như nói đùa vậy.


"Còn nữa tôi còn phải ra ngoài tìm bạn trai nữa, nếu ra ngoài chúng ta có vô tình gặp nhau cứ làm như không quen đi."


Nghe Tử Hoãn nói xong ánh mắt Kỷ Dạ tối sầm lại.


Kỷ Dạ cười lạnh.


Tìm bạn trai à? Tôi xem thằng nào dám làm bạn trai em thằng nào dám làm, tôi dám khiến thằng đó tàn phế.

Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc