Thư Ký Toàn Năng Diêm Dúa Lẳng LơHai ngày sau, khi Thư Phiến Hữu họp xong trở về phòng làm việc, George cầm một xấp tư liệu thật dày dựa ở cửa ra vào, cặp mắt nhỏ dài xếch quyến rũ nhìn anh.
Thư Phiến Hữu đang uống nước thiếu chút nữa phun ngụm nước ra ngoài, “Tôi sẽ cho rằng cậu yêu tôi.”
Không thể không thừa nhận George là một người đàn ông rất mê hoặc lẳng lơ quyến rũ, có một đôi mắt xếch làm người ta mê mẩn, đôi môi nhỏ xinh, ngũ quan tỉ mỉ, dung nhan xinh đẹp tuyệt trần, hơi giống nữ. Mà cậu ta cũng cố tình ăn mặc như nhân yêu *, mang bông tai bằng đá kim cương đỏ, mặc đồ theo trào lưu rất cổ quái, trên người luôn mang theo một đống đồ trang sức, nói cho oai thì đây là Fashion!
(*) nhân yêu: gay, nam giả nữ
Dáng đi cũng rất quái lạ, thích vặn eo lắc ௱ôЛƓ, ngón tay không tự chủ ra thế lan hoa chỉ *.
(*) lan hoa chỉ: thế chỉ tay của thái giám, ngón cái đặt vào ngón giữa.
Dáng vẻ kia khiến Thư đại công tử quanh năm sống ở nước ngoài tặc lưỡi! Lần đầu tiên nhìn thấy thư ký toàn năng năng lực mạnh nhất trong làng giải trí này thì anh vẫn thật sự sợ hết hồn, chỉ có điều ba tháng chung ᴆụng, anh phát hiện ngoài việc quần áo hành đông kỳ quái, George là người vô cùng thân thiện, hơn nữa năng lực làm việc cực mạnh, để cho anh rất hài lòng.
Trong làng giải trí cũng có rất nhiều người ăn mặc theo xu thế mới, dần dần anh cũng mắt điếc tai ngơ rồi.
“Christ, người ta sùng bái anh thật.” George lắc lắc ௱ôЛƓ quăng một lan hoa chỉ, ném một ánh mắt quyến rũ lẳng lơ tới. (Christ là tên tiếng Anh của Thư Phiến Hữu.)
Thư Phiến Hữu khẽ liếc mắt nhìn cậu ta, bình tĩnh nói: “Lấy ra.” Anh biết George tới tìm anh, nhất định đã có kết quả.
George bất mãn trừng mắt liếc anh, đặt xấp tài liệu cầm trong tay ở trước mặt Thư Phiến Hữu.
“Quả nhiên rất nhanh.” Tâm tình Thư Phiến Hữu quả nhiên rất tốt, mới vừa rồi trong cuộc họp thường kỳ die end anl equ ydon anh đã chính thức tuyên bố muốn hợp tác với giải trí Âu Kỳ thành phố L, mấy vị quản lý cấp cao cũng tỏ vẻ đồng ý, dù sao cứ như vậy cũng phát triển thị trường trong nước, một công đôi việc.
Anh liếc nhìn danh sách, tìm tên Hoắc Nhĩ Phi.
“Christ, anh làm cái này làm gì?” George đặt ௱ôЛƓ ngồi trên bàn làm việc của Thư Phiến Hữu, không hề cảm thấy có gì không ổn, anh luôn luôn là người rất tùy ý, thích không bị gò bó, cuộc sống tự do tự tại.
“Tìm người.” Thư Phiến Hữu trả lời rất đơn giản.
“Tìm ai?”
“Một phụ nữ.”
“Phụ nữ này có sức quyến rũ bao lớn, mà khiến Thư đại công tử tốn nhiều công sức như vậy đi tìm.” Giọng George tràn đầy ghen tức.
Thư Phiến Hữu liếc nhìn cậu ta, “Cậu dài dòng quá!”
Đúng lúc này, anh đang đếm ngược từ tờ thứ hai phía dưới thì phát hiện ra tên Hoắc Nhĩ Phi, đi theo một đoàn du lịch tới, xem ra Chử Tuyết Luân nói không sai, anh nhớ kỹ tên đoàn du lịch này – công ty du lịch Thịnh Huy.
“George, cậu đi liên lạc với người phụ trách công ty du lịch Thịnh Huy, mời người ta đến phòng khách gặp tôi một chuyến. Chuyện về Hoắc Nhĩ Phi mà tổng giám đốc Âu của giải trí Âu Kỳ nhờ tôi nhất định phải tìm được.” Thư Phiến Hữu nói quan hệ rõ ràng.
George chép miệng, lắc ௱ôЛƓ đi, nếu Âu tổng chỉ đích danh người muốn tìm đương nhiên phải cố hết sức, hiện giờ Á Ninh và Âu Kỳ có quan hệ hợp tác.
Công ty du lịch Thịnh Huy chỉ là công ty cấp trung ở Hương Cảng, sau khi ông chủ Trần tiên sinh nhận được điện thoại của thư ký cao cấp George tiên sinh của tổng giám đốc ảnh thị và giải trí Á Ninh mời tới, chỉ cảm thấy được sủng mà kinh sợ, vội vàng đi đến rồi.
Khi nhìn thấy tổng giám đốc điều hành Thư Phiến Hữu của ảnh thị và giải trí Á Ninh, Trần tiên sinh chỉ cảm thấy xấu hổ, ngay cả tay chân cũng không biết đặt chỗ nào rồi.
“Chào ngài, Trần tiên sinh đúng không, tôi là Thư Phiến Hữu.” Kiềm chế của Thư Phiến Hữu rất tốt.
“Chào Thư tổng.” Trần tiên sinh vừa mừng lại lo nói.
“Là như vậy, xin hỏi khoảng ngày 10 tháng 8 công ty du lịch của ngài có đón một đoàn du lịch từ thành phố L trong đại lục tới không?”
Trần tiên sinh suy nghĩ một chút, trả lời rất khẳng định: “Không có.”