Tâm Tư Của Chử Tuyết LuânTại thành phố L xa xôi, mẹ Hoắc càng là ngày lấy nước rửa mặt, Phi Phi đã mất tích ba tháng, không hề có một chút tin tức nào, vậy phải làm sao bây giờ! Chẳng lẽ đã xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn...
Cha Hoắc cũng than thở, con gái bảo bối! Thật sự không khiến người ta yên tâm, ba tháng, không hề có tin tức nào, báo cảnh sát lâu như vậy cũng không có tin tức.
Đứa bé Tuyết Nghê kia cũng lấy quan hệ ở Hongkong để điều tra, nhưng vẫn không có tin tức, một người sống sờ sờ sao có thể nói biến mất là biến mất, điều tra được địa điểm cuối cùng Phi Phi xuất hiện là trên du thuyền hào hoa ở cảng Victoria, sau đó không biết đi về đâu, thật đúng là kỳ quái.
Nghe Tiêu Tiêu nói, anh trai Tuyết Nghê lần này đặc biệt đi Hongkong, chính là muốn điều tra chuyện Phi Phi mất tích, để cho bọn họ không cần lo lắng, ôi! Có thể không lo lắng sao! Thời gian đã dài như vậy, thật ra trong lòng ông đã sớm có dự tính xấu nhất.
Bất động sản Sở viên của nhà họ Chử ở thành phố L là công ty lớn số một số hai, Chử Tuyết Luân tốt nghiệp đại học xong đã tiếp quản công ty nhà mình, dựa vào đầu óc buôn bán độc đáo của chính anh và thủ đoạn sấm sét, nhanh chóng ngồi lên vị trí tổng giám đốc, là kim cương vương lão ngũ trẻ tuổi nhất thành phố L, cũng là bạch mã hoàng tử trong lòng rất nhiều nữ sinh.
Tính tình Chử Tuyết Luân ôn hào, tướng mạo tuấn tú, đối với bất kỳ ai đều tao nhã lịch sự, cũng rất ít có tin đồn tình cảm, gần như là hoàng tử hoàn mỹ. Chỉ cần tin đồn không chọc tới giới hạn của anh, anh vẫn rất dễ nói chuyện.
Anh chỉ có một cô gái duy nhất là đối tượng trong lòng, đó chính là Hoắc Nhĩ Phi bạn tốt của em gái, một cô gái đơn thuần lương thiện, tùy tiện không chút tính toán, nhưng cô lại mất tích, anh gần như vận dụng hết tất cả sức lực vẫn không tìm được cô, không khỏi để cho anh rất thất bại, anh tới tới lui lui Hongkong nhiều lần, nhưng mỗi lần đều không công mà lui.
Chẳng lẽ bị hắc bang bắt cóc hoặc bị người hãm hại rồi? Hay là...
Anh hơi không dám tưởng tượng, một cô gái tươi sáng như ánh nắng sao lại xui xẻo như vậy, ngược lại anh biết một chút về hắc bang ở Hương Cảng, chỉ có điều chưa từng quen biết, anh cũng ít nhiều die end anl equ ydo n nghe thấy về Thư nhị thiếu Thư Yến Tả bá chủ hai nhà hắc bạch ở Hongkong, anh đã từng nghĩ tới tìm anh ta giúp một tay, nhất định sẽ làm chơi mà ăn thật, nhưng anh thật sự không có cách nào dính dáng đến anh ta, công ty hai nhà hoàn toàn không thuộc cùng một loại hình, không có biện pháp hợp tác cũng không dễ dàng kết giao bạn bè với anh ta.
Nhưng mà anh cũng biết ảnh thị giải trí Á Ninh là một trong các sản nghiệp của nhà họ Thư, nghe nói ảnh thị giải trí Á Ninh tiến hành đổi tổng giám đốc là Thư đại công tử, người kia, có thể dễ tiếp xúc hơn Thư nhị thiếu nhiều.
Bạn tốt của anh Âu Dã Sâm là tổng giám đốc điều hành mới nhậm chức của giải trí Âu Kỳ thành phố L, cái gọi là quan mới nhậm chức ba tầng lửa, đương nhiên muốn làm ra một thành tích để chứng minh năng lực của mình.
Nếu như có thể hợp tác với công ty giải trí nào đó nổi danh ở Hương Cảng, đúng là cực kỳ có lợi cho tương lai của công ty, vì vậy anh lập tức khuyến khích Âu Dã Sâm.
Âu Dã Sâm cũng suy tính sâu kỹ, đồng ý với đề nghị của bạn tốt Chử Tuyết Luân, mặc dù bây giờ danh tiếng của Á Ninh chưa phải rất lớn, nhưng rất có liềm lực, hậu thuẫn cũng tương đối vững chắc.
Anh nhanh chóng liên lạc với Thư Phiến Hữu tổng giám đốc điều hành ảnh thị giải trí Á Ninh Hongkong, bàn luận ý tưởng không mưu mà hợp, rất có ý chỉ hận không gặp nhau sớm. Đêm đó, Âu Dã Sâm và Chử Tuyết Luân lập tức mang theo hợp đồng tiến về Hongkong, chuẩn bị đàm phán ký kết công việc.
Máy bay hạ cánh, xe riêng của Thư Phiến Hữu đã tới đón bọn họ, buổi tối bày yến tiệc thịnh soạn tiếp đãi bọn họ ở khách sạn hoàng gia Thái Bình Dương Hương Cảng.
Trong bữa tiệc, mấy người trò chuyện với nhau thật vui, đều vô cùng coi trọng tiền đồ hợp tác của công ty hai nhà, Âu Dã Sâm và Thư Phiến Hữu lại mới gặp lần đầu mà như đã quen thân từ lâu, ký hiệp ước tại chỗ.
Bữa cơm này, chủ khách ăn đều vui mừng, ba người uống đến say khướt.