Chương 28: Cậu đang làm cái gì
Hắn hỏi, "Quân Lâm, cậu ở bên trong đang làm cái gì? Sao lại có nước chảy ra?" Lý Húc đưa lên mũi ngửi ngửi, mùi vị hơi kỳ quái, nhưng có phần ngọt ngọt.
Mạc Quân Lâm trầm thấp ừm một tiếng. Bởi vì dương v*t vẫn bị Từ Nghiên ʍúŧ chặt, hắn cắn răng mà nhịn, giọng nói có phần hơi mờ mịt.
Lý Húc nghe được, lại hỏi: "Cậu sao vậy, bệnh sao?"
Sao vậy? Làm gì? Đang làm bạn gái cũ của cậu? Đang chơi đùa với tiểu huyệt của Nghiên Nghiên.
Mạc Quân Lâm điên rồi, hắn muốn nói ra hết, ba năm qua, Nghiên Nghiên bị Lý Húc độc chiếm, hắn như thế nào, có ai hiểu rõ không? Như thế nào Mạc Quân Lâm có thể không tức giận cho được.
Hắn đè nén tức giận trong lòng, hít một hơi, lại nói: "Mình cảm mạo..."
Lý Húc nghe vậy cười một tiếng, "Mùa hè mà để bị cảm sao. Cậu đúng là ngốc."
Từ Nghiên không có tâm trạng mà nghe hai người đối thoại. Thân thể còn run rẩy, không còn sức để kêu lên, đầu choáng váng muốn xỉu, hai mắt cũng hoa đi.
Lý Húc bên ngoài cũng nhẹ nói một câu: "Được rồi, cậu bệnh thì nghỉ đi, ngày mai mình đi đến đội bóng quốc gia báo danh. Từ nay về sau, nhờ cậu chăm sóc Nghiên Nghiên."
Hắn dùng tay, gõ vào bên cửa một cái, coi như là hai người bọn họ đã hứa với nhau. Sau đó cũng không nói nữa, trực tiếp rời khỏi.
Từ Nghiên nghe được tiếng cửa lớn đóng lại, căng thẳng cũng buông xuống, nhưng trái tim vẫn đập liên hồi, đập cực nhanh, buông tay xuống, Từ Nghiên cố hít thở không khí, thở dốc từ từ. Cô đáng thương như vậy, hắn lại làm hành vi cầm thú này, côn th*t kia ở trong cơ thể đang ra sức mà động. Mỗi lúc một nhanh hơn.
Vừa rồi kiêng kị Lý Húc, hắn không dám làm nhanh nữa, hiện giờ giống như bùng nổ, không kiêng nể gì nữa.
"Ngô, Quân Lâm...... Không cần, quá nhanh......"
Trong cổ họng phát ra tiếng ՐêՈ Րỉ ôn nhu, lại xin hắn tha thứ, bị đâm đến mất cảm giác, đôi mắt xinh đẹp đầy hơi nước, hai đầu nhũ đáng thương bị đè bẹp trên sàn nhà. Tiểu anh đào tròn tròn màu đỏ, cọ trên mặt đất, giống như được kích thích, cô khóc rống lên, nam nhân phía sau lại ra sức điên cuồng, không ngừng được.
Cô bị đè nặng, muốn đánh hắn cũng không đánh được. Chỉ khóc nghẹn ngào, một tiếng lại một tiếng chói tai. Khóc tới khàn khàn cả giọng, âm thanh lại trở nên vũ mị. Làm hắn càng kích thích, sau đó run run, ở trong cái ௱ôЛƓ vểnh lên của cô, làm đến điên cuồng.
Phát ra âm thanh bạch bạch bạch dâm mĩ.
Quy đầu ᴆụng vào nơi sâu nhất trong cúc hoa, mỗi lần ᴆụng vào bên trong giống như được nơi thần bí kia ʍúŧ, liếm một cái.
Làm thêm vài chục lần, Mạc Quân Lâm kích thích mà bắn ra toàn bộ тιин ∂ị¢н nóng hổi.
Hắn thở dốc, trong cơ thể cô lưu luyến, hai lần vẫn còn đầy тιин ∂ị¢н trào ra.
Sau đó hắn rút côn th*t ra, cởi bao ra, тιин ∂ị¢н đã chất đầy túi. Loại này hắn mua ở nước ngoài, xem ra không chọn sai loại, làm hai lần vẫn đủ mà đựng hết đống тιин ∂ị¢н này.
Hắn không muốn Từ Nghiên uống thuốc, nếu không phải Lý Húc đến, hắn không có điên cuồng mà nhẫn tâm, làm cô hai lần.
Nghĩ đến Lý Húc vừa rồi ở bên ngoài, làm hắn lại nổi lên cảm giác, đúng là quá kích thích.
Hắn ôm Từ Nghiên vào иgự¢, vuốt ve thân thể cô, làn da bị hung hăng thương yêu mà đỏ rần. Lại nhớ tới bản thân hồi nhỏ, trong lòng liền không vui, nếu Lý Húc không chen ngang, Từ Nghiên chỉ thuộc về một mình hắn mà thôi.
Từ Nghiên cả người bủn rủn như bùn, đầu ốc trầm trầm, nhìn hắn lại nhìn chính mình. Tức giận không nhịn được.
Mạc Quân Lâm lên tiếng: "Nghỉ một chút, anh ôm em đi tắm." Lại dừng một chút, sau đó lại nói: "Nghiên Nghiên, lúc nãy có sướng không?"
Sướng, còn từ nào khác để diễn tả không? Hắn thật sự thoải mái muốn ૮ɦếƭ.
Nhưng mà cô bị hù, đến không còn cảm giác gì rõ ràng nữa.
Từ Nghiên xấu hổ, chui vào иgự¢ hắn, hai cái tai hồng hồng lộ ra. Mạc Quân Lâm bật cười, chắc chắn là cô sướng lắm, nếu không, tiểu huyệt kia cũng không đòi hỏi mà ʍúŧ chặt lấy côn th*t hắn. Cô đúng là mẫn cảm, một chút đều không nhịn được hắn trêu chọc.
Chương 29: Mẹ đang ở bên ngoài
Kết quả đại học sau cùng cũng đã có, Từ Nghiên đạt được điểm vô cùng tốt, hướng tới mục tiêu thủ khoa tiếng Anh tuyệt đối không thành vấn đề, Mạc Quân Lâm kiến nghị cùng nhau đi tham quan vài trường học trước, sau đó hãy điền nguyện vọng sau. Mẹ Từ cảm thấy ý này không tồi, dù sao đó cũng là nơi học tập bốn năm. Bây giờ xem qua một chút, tuyệt đối an tâm hơn. Bọn họ cùng nhau tới thủ đô, nói nơi này xa cũng không xa, gần cũng không gần. Đi xe nhanh nhất cũng mất ba bốn tiếng. Bọn họ dọc đường đi sẽ ghé một tiệm cơm, chuyến đi này đi cũng sẽ mất ít nhất ba ngày hai đêm.
Ba Từ một tuần thì hết sáu ngày đi công xưởng làm việc, gần đây nhất không có khả năng xin nghỉ đi cùng. Mẹ Mạc ba Mạc lại đi du lịch rồi, không có đi cùng. Cho nên hành trình này chỉ có Từ Nghiên, Quân Lâm với mẹ Từ. Ba người họ cùng nhau đi.
Còn về vấn đề mướn phòng, đương nhiên hai mẹ con một phòng, Mạc Quân Lâm phòng còn lại. Từ Nghiên thầm nhủ trong lòng cô nhất định phải tuyệt đối cẩn thận, không thể ở cùng với tên đại sói xám kia.
Mấy ngày nay tìm hiểu nhiều về các trường học, cuối cùng Từ Nghiên cũng suy nghĩ xong, nơi cô học cách trường Mạc Quân Lâm chọn cũng gần, chỉ có khoảng mười phút ngồi xe thôi.
Thủ đô, đêm cuối cùng.
Phòng tắm bên phòng ngủ Mạc Quân Lâm đột nhiên hỏng, nước bẩn chảy hết ra ngoài, tiệm cơm lại không sắp xếp người đến sửa chữa, phòng dư cũng không còn, chỉ đành để Mạc Quân Lâm qua phòng Từ Nghiên ngủ ở dưới đất. Vẫn là suy nghĩ đó, có mẹ Từ ở đây, hắn tuyệt đối không dám làm bậy. Ai biết được nửa đêm cô thức dậy đi vệ sinh, tên gia hỏa kia lại lớn mật đi theo cô.
Cô sợ tới mức ra sức giãy giụa, chưa bao giờ trong đời này cô sợ hãi như vậy. Ba hồn bảy phách đều tí nữa là biến mất.
"Nghiên Nghiên, em la lên sẽ làm dì thức giấc."
Hắn ôm cô sát sao, môi mỏng đặt ở sau tai, thổi khí, đè thấp tiếng nói, dẫn đến âm thanh phát ra vô cùng mị hoặc.
Bỗng nhiên mẹ Từ ở bên kia xoay người một cái, Từ Nghiên sợ không dám động đậy, mẹ Từ lúc đầu là đối diện với họ, bây giờ xoay người lại, thành ra xoay lưng về phía bọn họ. Cô nín thở, sau khi nghe thấy tiếng thở mẹ Từ từ từ đều đi, mới thở phào một hơi. Mà tên kia lại bắt đầu làm bậy bạ, váy ngủ của cô bị hắn vén lên, bàn tay như lửa nóng ra sức vuốt ve eo nhỏ, thổi vào vành tai mẫn cảm, đầu lưỡi cũng bắt đầu Lเế๓ láק không ngừng.
Từ Nghiên bị hắn kích thích, trong đầu giờ cũng ung ung không nghĩ được gì. Chỉ muốn hét lên thôi. Cô liều mạng giãy, nhưng căn bản là bất động không thể lay chuyển hắn, nam nhân kia thân hình vẫn rắn chắc ôm ghì lấy cô. Cô xoắn thân mình, nhưng lại dùng thân thể của chính mình cọ vào người hắn. Mạc Quân Lâm thở dốc, cô nghe được chỉ muốn đào cái lỗ chui xuống mà thôi. Nhưng mà cả cơ thể vẫn không ngừng phát run.
Hắn ở bên hông cô, tác loạn, tay còn lại bắt lấy bộ иgự¢ cô. Thô lỗ kéo hết nội y xuống, trực tiếp cằm lấy nhũ bông mềm mại xoa nắn, lòng bàn tay dán ở đầu v* không ngừng cọ xát, cô sợ hãi, nhưng cảm thấy kích thích vô cùng. Âm thanh kiều suyễn càng thêm dồn dập, thân mình khó chịu lay động.
Hắn ôm cô từ phía sau, ở trên đầu vang của mình, nhìn cô, lại nhìn cái bầu иgự¢ kia không ngừng phập phồng, bộ dạng dâm mĩ tuyệt vời vô cùng. Lại giương mắt, nhìn thẳng vào cô. Đôi mắt xinh đẹp đã ướt, cái miệng nhỏ khó chịu mà mở ra thở dốc. Thật là làm hắn chịu không nổi, chỉ muốn làm cô, làm ૮ɦếƭ cô.
Nhưng hắn cảm thấy không đủ, thú tính lại nổi lên, hắn nắm cả hai bầu ✓ú, xoa xoa, lại khều nhẹ vào tiểu anh đào đỏ hồng. Từ Nghiên tâm đã loạn, mặt càng hồng hơn, cô không muốn đâu. Quá dâm đãng!
Cô dùng sức đánh vào cánh tay hắn, hắn có ૮ɦếƭ cũng không buông ra, mặt khác, một cái côn th*t to lớn ở trong quần bắt đầu nhô lên cao. Ngón tay hư đốn kia bắt đầu chui vào trong quần cô, bao lấy tiểu huyệt bên dưới, dùng ngón tay kích thích tiểu huyệt.
Mẹ ở bên ngoài, hắn làm sao dám to gan như vậy? Từ Nghiên hoảng hốt, hai mắt đỏ chót, hắn lại dám làm bậy bạ, cô cơ bản không thể lay chuyển hắn. Bỗng nhiên dưới chân chợt lạnh, ҨЦầЛ ŁóŤ bị hắn cởi ra, đi theo là côn th*t to dài, nhét vào giữa hai đùi cô.
Mềm quá.
Sướng quá.
Cô thiếu chút nữa đã kêu ra, nhưng nhất thời lấy tay che miệng mình lại. Còn tên kia một tay ôm trọn bầu иgự¢ mình, một tay lại ở bên dưới ra sức xoa, cô cảm nhận được trong bàn tay kia, bộ иgự¢ của mình bị hắn xoa nắn đến không còn hình dạng, lại mềm mại thế nào, giống như xoa một hồi có thể véo ra nước. Cô chưa từng xoa chính mình như vậy. Xấu hổ muốn ૮ɦếƭ. Nhưng một tay đang che miệng chính mình, hai cái chân đang được hắn bế mà đung đưa, cô không thể ngăn cản hắn, chỉ mặc hắn xoa Ϧóþ bầu ✓ú mình, mà càng xoa, cô càng hưng phấn, tiểu huyệt lại tiết ra d*m thủy, vừa ngứa, vừa tê. Cô cảm nhận được từng dòng nước một đang chảy ra bên dưới.
"Ân.."
Mạc Quân Lâm thở dốc, côn th*t nhét ở kẽ ௱ôЛƓ, cô vẫn cứ lộn xộn, mà càng lộn xộn kẽ ௱ôЛƓ kia lại ma sát côn th*t hắn, làm hắn vừa tê tê, dại dại, sướng đến tận xương tủy.
"Khụ khụ..."
Mẹ Từ bên ngoài đột nhiên ho khan hai tiếng. Từ Nghiên sợ quá muốn ૮ɦếƭ đứng, ngón tay hư đốn lại cố tình nhét vào trong âm đ*o cô, cô không tin được mà trừng lớn, cái miệng nhỏ hô hấp dồn dập đè nén thở dốc. Ngón tay kia vừa đi vào liền động mạnh, sau đó chậm rãi ma sát, thổi mạnh, kèm theo đó là một trận d*m thủy ào ra.
Phía sau lưng cô dán hoàn toàn vào người hắn, kẽ ௱ôЛƓ kẹp côn th*t, tiểu huyệt bị ngón tay đâm vào. Bầu иgự¢ bị một tay hắn bắt lấy bàn tay chính mình đặt lên đó mà xoa Ϧóþ.
"Nghiên Nghiên, tiểu huyệt thật ướt..."
Hắn thấp giọng thở dốc, mị hoặc vô cùng, nghe xong cả người đề tê dại.
Cơ thể thật sự bị hắn kích thích, cô bắt lấy tay hắn, tưởng có thể ngăn hắn lại, đột nhiên hắn ngậm lấy vành tai cô, liếm lấy liếm để, cảm giác tên dưới bị hắn kích thích, khoái cảm lại phun trào, toàn bộ âm đ*o đột nhiên co rút, hai chân cũng mềm nhũn.
Cô cố gắng đè nén âm thanh ՐêՈ Րỉ muốn phát ra từ cổ họng.
Hắn thấp giọng cười: "Cao trào sao? Thật lợi hại. Nghiên Nghiên thật giỏi quá.."
Cô qua cơn cao trào chưa lấy lại tinh thần, ngón tay kia đột nhiên rút ra, thay vào đó là côn th*t to lớn, đi thẳng vào bên trong tiểu huyệt.
"Ngô ân..." Tiểu huyệt bị côn th*t to lớn xuyên vào, cả người nổ mạnh, trướng đau đớn vô cùng.
"Hừ...Ân..Nghiên Nghiên....Thật khẩn..."
Hắn bị kẹp, cổ họng thấp suyễn không ngừng, chính là mới qua cao trào, huyệt thịt thật mềm, vẫn là cô hẹp quá, hẹp muốn ૮ɦếƭ. Hắn cố gắng mấy lần mới có thể nhét hết côn th*t vào bên trong. Hắn cuối cùng buông tay Từ Nghiên ra, không ép cô tự xoa иgự¢ chính mình nữa. Hai tay cởi hẳn áo ngủ cô ra. Từ Nghiên sợ muốn ૮ɦếƭ, nhưng cản không kịp, cả người cô trần trụi, chỉ còn nội y trên иgự¢, hai cái ✓ú trắng nõn bị đẩy lên cao, đầy đặn vô cùng, nam nhân kia đâm một cái, lại sâu một cái, đâm một hồi thì chảy ra một chất dâm đãng màu trắng dính vào côn th*t của hắn.
Hắn nói vài tai Từ Nghiên, trầm giọng nói, mang theo mệnh lệnh: "Ngoan, nhìn cho kỹ, xem anh làm em như thế nào."
Cô nghe lời, mà nhìn xuống, hai chân dài bị hắn kéo lên cao, phía sau có một côn th*t to dài, đang ra ra vào vào cúc hoa. Rút ra một chút lại nhìn thấy d*m thủy đi theo côn th*t ra ngoài. Hai hòn châu dưới côn th*t vì tác động mà đánh vào chân đùi, cùng với tiểu huyệt cô. Phát ra âm thanh bạch bạch rõ vô cùng. Một màn này đánh thẳng vào nội tâm cô, quá biến thái, cái tên này.
Hình ảnh giao hoan này làm sao cô dám nhìn thẳng, vài lần trước đều mơ mờ làm hắn đùa nghịch, một chút cũng không dám nhìn thẳng cái côn th*t kia. Càng đừng nói lúc này, một lòng cô chỉ sợ mẹ Từ bên ngoài chú ý thấy.
Tiếng thở dốc càng lúc càng nhanh, nhưng ra sức đè nén, nam nhân kia càng làm càng hăng, cái ✓ú kia bị hắn Ϧóþ đến đỏ tươi, ra sức xoa nắn mân mê, ở bên tai nói với cô: "Nghiên Nghiên, em thật đẹp."
Ở trên đầu vai cô, hắn nhìn thấy chính mình bên dưới đang làm cô, bên trên ra sức mò mẫm đôi tuyết trắng kia, nhũ thịt ở trong năm ngón tay, tràn ra. Làm thành đủ hình dạng, da thịt trắng nõn bị hắn Ϧóþ tới mức đỏ rần lên.
đầu v* bị tê rần, kích thích tới bụng nhỏ, huyệt nhi ngứa ngáy vô cùng, cô kiều suyễn, còn chưa đủ, cô muốn nhiều hơn, muốn hắn làm cô nhanh hơn, cắm đến sâu thẳm bên trong.
Ý niệm này nảy lên, Từ Nghiên hoảng sợ, ngượng muốn điên, tại sao bản thân lại trở nên dâm đãng như vậy? Cô lại thoáng nhìn về phía mẹ Từ, trong lòng xấu hổ không chịu được, thấm thoát bật khóc, lại khống chế không được khoái cảm.
Quân Lâm giống như thấy được khoái cảm của cô, ra sức đâᗰ ᗰạᑎᕼ hơn, lại thở dốc, lúc thì thở dài: "Nghiên Nghiên, em chặt quá..."
Khoái cảm này giống như mưa to rầm rã, không tự chủ được mà cô càng vểnh cái ௱ôЛƓ cao lên, hùa theo hắn, không được rồi, cô sắp tới rồi: "Ngô...Ha..."
Vòng eo mảnh khảnh khẽ động, cái ௱ôЛƓ dâm đãng vểnh cao, toàn thân run rẩy, tiểu huyệt ʍúŧ chặt côn th*t to lớn, làm hắn vô cùng vui sướng, thoải mái vô cùng.
Cô thất thần, eo mềm xuống, cả người dại ra.
Lúc này mẹ Từ ở trên giường đột nhiên kêu lên: "Nghiên Nghiên, Nghiên Nghiên a..."
Còn đang ở cao trào, Từ Nghiên bị dọa, ở dưới bị hắn đày đọa. Lúc này, Mạc Quân Lâm cũng không nhịn được, mà bắn ra một loạt тιин ∂ị¢н nóng hổi, cả hai người cùng ôm nhau run rẩy.
Bình ổn lại hơi thở của mình.
Mà lúc này, mẹ Từ ở trên giường lại trở mình.
Chương 30: Hắn có phải không được hay không
Làm sao bây giờ, nếu mẹ biết thì cô làm sao đây?
Mạc Quân Lâm nhanh tay, cầm lấy cái chăn gần đó bao cô chặt chẽ, Từ Nghiên sợ tới cả người run lên, nước mắt rơi ra ào ào, mỗi một giây trôi qua như là lăng trì, cô tưởng tượng, nếu mà mẹ biết, thì sẽ tức giận rất nhiều. Cô nghe được tiếng bước chân, cứ nghĩ là mẹ Từ đang bước lại gần nhà vệ sinh, nhưng sau đó lại nghe tiếng rót nước, lại nghe thấy tiếng xốc chăn lên. Sau đó cô nghe thấy tiếng hít thở đều đặn của mẹ, Từ Nghiên còn không dám tin lắm, thẳng đến khi Mạc Quân Lâm thì thầm bên tai: "Dì lại ngủ rồi, em sửa sang xong rồi thì nhanh đi ngủ thôi."
Cô chậm rãi thở ra một hơi, có một loại cảm giác áp lực, giống như là từ địa ngục thoát ra vậy. Từ Nghiên cố gắng thả lỏng bản thân, nhưng lại cảm thấy giận Quân Lâm, đều tại hắn, sao có thể không màng hậu quả, muốn làm liền làm.
Từ Nghiên mặc lại quần áo, sau đó chui vào giường, trùm khăn lên đầu, không nhìn hắn nữa. Ngày hôm sau, mẹ Từ cảm thấy được hai người có gì đó không ổn, lên xe lửa thì tiền trảm hậu tấu, cùng với Quân Lâm đổi vị trí, nhưng Từ Nghiên còn một bụng tức giận, chỉ một mực quay đầu ra cửa sổ không thèm nói chuyện, cũng không thèm nhìn hắn.
Mạc Quân Lâm nhỏ giọng: "Anh sai rồi, Nghiên Nghiên, em đừng giận nữa..."
Hừ, cô nhất quyết không dễ dàng tha thứ cho hắn đâu.
Ngồi trên xe lửa bao lâu, hắn ân cần rót nước đưa trà, lại được mền cho cô, sợ cô lạnh, tất cả mọi việc đều vô tri bất trí mà làm vô cùng tốt. Cô thấy hắn như vậy, lại thấy đáng thương, trong lòng lại không nhịn được tiêu tán hết tức giận, vừa bước xuống xe, hắn nhìn cô, cười đến sáng lạng vô cùng. Thấy lúm đồng tiền kia của hắn, cô không đành lòng nữa, nhẹ giọng "ân" một tiếng.
Thật ra ngay từ đầu cô đã bị hắn dắt mũi rồi. Đúng không?
Điền xong nguyện vọng, thực nhanh kết quả liền có. Từ Nghiên cũng đoán trước được trường học của chính mình.
Ở đại học bốn năm, mỗi ngày Quân Lâm đều tới đón cô, vô luận là ăn cơm, hay trời bên ngoài có gió, có mưa, hắn vẫn chăm sóc Từ Nghiên cực kỳ tốt.
Đừng nói hắn ở trong trường danh tiếng không hề nhỏ, người lớn lên lại đẹp trai dễ nhìn, đối với bạn gái lại ôn nhu chăm sóc, Từ Nghiên bị mọi người nhìn như kiếp trước cứu cả thế giới, nhặt được một bạn trai bảo bối. Có vài người còn ghen ghét muốn ૮ɦếƭ.
Không phải không có người muốn đến cạy góc tường, nhưng mà tại sao một chút hắn cũng không thèm động lòng? Hay phản ứng đều không thèm cho người ta?
Nhưng Từ Nghiên biết được, cô không thể nào ở cùng với hắn một chỗ được, tên kia nếu ở một mình với cô lập tức hóa sói. Một chữ thôi.
Hành
Mỗi lần bị hắn bắt được sẽ hành cô tới trời đất tối tăm cũng quyết không tha.
Kỳ thi cuối cùng ở Đại học cuối cùng cũng kết thúc, Từ Nghiên cũng quên mất tại sao lại bị hắn kéo về phòng, đi vào phòng đóng cửa lại, giày còn chưa kịp thay, nam nhân kia đã đè cô ở ván cửa, đôi môi ấm áp không nói một lời đã lấp kín miệng cô, thân hình rắn chắc giam cầm cô, bàn tay quấn chặt eo cô.
"Nghiên Nghiên, anh nhớ em muốn ૮ɦếƭ.." Tiếng nói trầm thấp vang lên bên tai, sau đó lại hôn lên đôi môi cô.
Cô ngửi thấy hơi thở nóng rực của hắn, cả người bị hắn bao trùm. Hắn hôn cô, từ ôn nhu đến kịch liệt, hôn đến cô không còn hô hấp, sau đó bắt đầu các loại đùa bỡn...
Quần áo trên người bị hắn cởi ra, bị hắn ném tới sô pha, hoàn toàn không nhớ rõ điều gì nữa.
Từ Nghiên mê man nhìn ra đằng xa, dưới đầy quần áo hỗn độn, ҨЦầЛ ŁóŤ của cô, nội y, quần dài của hắn, váy của cô, áo sơ mi của hắn, không thể kể hết, có thể nhìn thấy hắn gấp gáp thế nào, tựa như không chờ được nữa.
Vì thi cuối kỳ, cô không cho hắn động vào mình, cũng hơn nữa tháng rồi, khó trách hắn háo sắc như vậy.
Tên gia hỏa này, bình thường hai ba ngày không chạm được cô, sẽ tùy chỗ mà động dục, ở trong góc quán cà phê, ở thư viện đằng sau cầu thang, có khi còn quá đáng hơn, có lúc còn ở trong phòng học, những nơi nào dễ bị người khác bắt gặp, hắn đều chơi đùa cô ở đó, trải nghiệm biết bao nhiêu lần cảm thấy vừa thẹn vừa kích thích...Rất khó để quên.
Khi cô hoảng loạn thất thần, côn th*t kia đã ngẩng cao đầu, hắn cũng nhanh chóng đeo vào bao cao su trong suốt. Mạc Quân Lâm nhìn cô, cả người trần như nhộng, xương quai xanh tinh xảo, bầu иgự¢ tròn trịa đứng thẳng, vòng eo tinh tế, nhìn một màng này, cự vật bên dưới lại nhảy dựng.
"A...."
Trong cổ họng cô phát ra âm thanh ՐêՈ Րỉ thỏa mãn, tiểu huyệt cô, hải trướng, côn th*t hắn lấp đầy tất cả.
Hắn nắm đùi cô đặt lên trên vai, côn th*t bên dưới nhắm ngay đầm lầy lầy lội, ngay phía lỗ nhỏ thọc thẳng vào, hung hăng mà làm ૮ɦếƭ cô.
Không biết hai người đã hoan ái bao nhiêu lần, âm đ*o cô cũng vô cùng thích hợp, khắng khít, âm đ*o mê người kia bị cự vật to lớn chứa đầy, hai người cùng hòa hợp, bổ sung lẫn nhau. Cô sợ hắn, côn th*t kia to lớn như vậy, mỗi ngày đều bị hắn trêu chọc, nhưng làm bao nhiêu lần, tiểu huyệt kia lại càng hẹp lại, sau khi bị hắn xâm chiếm, tiểu huyệt kia lập tức mềm như bông, sau đó co rụt lại, ʍúŧ chặt dương v*t hắn. Mạc Quân Lâm sau khi đâm vào, lập tức cảm thấy cả người như bay lên thiên đường.
"Nghiên Nghiên...Nghiên Nghiên...Sướng quá... " Mạc Quân Lâm phát ra tiếng ՐêՈ Րỉ mê người.
Cô xấu hổ, ՐêՈ Րỉ theo tiết tấu. Lúc này, hai chân cô quấn chặt eo hắn, bên dưới lại co rút, sau khi rút ra côn th*t lại dính một lượng d*m thủy lớn, ướt hết cả dương v*t của hắn.
"Quân Lâm, Quân Lâm, ân, thật thoải mái quá....A....A..."
Cô động tình, thân hình run rẩy, nhưng thế nào cảm giác vẫn hưng phấn như lúc ban đầu, mỗi một chỗ trên cơ thể đều bị hắn kích thích vui đùa.
Mỗi một lần hắn trêu chọc cả người cô đều dễ dàng bị kích thích, chảy ra d*m thủy.
Hắn cầm chặt tuyết nhũ cô, xoa xoa nắn nắn. dương v*t kia lại chạm vào hoa tâm. Nhanh chóng rút ra, cắm vào, thậm chí còn xoa tròn, mỗi một góc đều bị dương v*t hắn đâm vào, toàn bộ tiểu mật khang bị tê dại.
"Nghiên Nghiên, có muốn anh không, hả, anh làm ૮ɦếƭ em, làm ૮ɦếƭ em...."
Hắn thở hổn hển, ngón tay xoa tròn đầu v* cô, đại chưởng Ϧóþ chặt, xoa Ϧóþ, từ trên xuống dưới đều bị hắn thao đến sung sướng.
Đấu ✓ú và cả âm đ*o, đều bị hắn chơi đến vô cùng say mê, thơ thẩn.
Hắn cấm cô, cấm đến khoái cảm liên tục đi đến,, một chút lại một chút chất đầy thành núi.
"A a a..."
Cô hét chói tai, tiểu huyệt co rút điên cuồng.
côn th*t trong cơ thể cô điên cuồng đâm vào trong, тһô Ьạᴏ vô cùng, sau đó rút hết ra, lại cắm vào nơi sâu nhất. Thật vất vả mới thoát khỏi đợt вắи тιин nóng hổi, hơn mười ngày rồi hắn không có làm cô. Không tốn quá nhiều thời gian đã kết thúc. Như thế nào, bao nhiêu cũng không đủ.
Cô bị hắn đâm cho váng đầu hoa mắt, cao trào liên tục, nghẹn khóc nức nở, lúc lại kêu to không ngừng, tới nỗi cô cũng không biết bản thân đang nói cái gì. Thậm chí, sau khi hồi phục lại đã bị hắn bắt trả lời một câu hỏi:
"Nghiên Nghiên, có sướng không, anh làm em, có sướng không?"
Hắn nhéo vào ௱ôЛƓ cô, không biết khi nào đã bị hắn bắt quỳ trên sô pha, cái ௱ôЛƓ kiêu ngảnh nâng lên, hướng về phía sau dẩu lên, nam nhân kia ở phía sau lưng ngồi dậy, cơ bụng rắn chắc theo động tác mà hiện rõ lên, trên người hắn đổ đầy mồ hôi, da thịt hiện lên một vẻ bóng loáng, càng nhìn càng đẹp.
Hắn thích dùng tư thế này mà làm cô. Cái ௱ôЛƓ tuyết trắng kẹp chặt côn th*t đỏ tím, hung ác mà ra ra vào vào, lòng tham con người dường như là vô đấy, làm một hồi, d*m thủy lại trải ra, làm đến toàn bộ sô pha đều ướt, hai mắt Mạc Quân Lâm tối sầm, hình ảnh này quá dâm mỹ, kích thích từng tế bào chân tóc trên người, đâm càng mạnh mẽ hơn.
Hắn vỗ bạch bạch lên ௱ôЛƓ cô, âm thanh khàn khàn hỏi: "Nghiên Nghiên, tiểu âm hộ này ʍúŧ chặt anh. Có sướng không hả....Có sướng không, Nghiên Nghiên..."
Sau đó hắn lại cố ý chậm tốc độ lại, côn th*t rút ra khỏi cúc hoa hai ba phần. Cô muốn quá chịu không nổi, nhỏ giọng nói: "Quân Lâm, đừng ngừng mà....A a a..."
Nghe được âm thanh cầu xin dâm đãng vô cùng, hắn làm sao từ chối được, động eo, côn th*t đâm vào nơi sâu nhất. Khóe miệng không nhịn được cười lên, иgự¢ cũng không chịu được mà phập phồng, hắn dạy dỗ một tiểu thanh mai đơn thuần thành một dâm phụ, cảm giác thành tụ này quả thật làm hắn cảm thấy trọn vẹn vô cùng.
"Bạch bạch bạch" âm thanh cơ thể va vào nhau vang lên dữ dội.
"Róc rách róc rách" âm thanh d*m thủy giao nhau nổi trội vô cùng.
Cô bị âu yếm đến bầu иgự¢ to đủ lên xuống theo động tác kia, hai tiểu anh đào cũng đỏ hồng mê người, dục hỏa càng mãnh liệt, côn th*t không nhẹ nhàng mà làm ૮ɦếƭ Từ Nghiên, theo đúng lời mà hắn nói.
Khi mà тιин ∂ị¢н phun hết vào bên trong, Từ Nghiên đã sớm xụi lơ cả người, hắn bế cô lên giường, cầm lấy bao cao su đã đầy ụ ra, đổi một cái mới, hai chân cô lại bị kéo ra, hắn áp xuống, tiểu huyệt lại ngập tràn, cô khó chịu xoay người. Từ Nghiên ՐêՈ Րỉ, hai chân lại không tự chủ vòng qua eo hắn, nam nhân động tác nhanh hơn, không ngừng mê loạn mà kêu lên: "Quân Lâm...Thật thoải mái....Quân Lâm...Sướng....Sướng quá...."
côn th*t to dài vì tiếng rên này mà nảy nảy lên, hắn sờ vào vòng eo cô, thân hình cao lớn ôm chặt Từ Nghiên. Hắn muốn giao mình cho cô, hai người hòa cùng một chỗ.
"Quân Lâm, nhanh lên....A...Nhanh lên..."
Cô thoải mái đến quên trời quên đất, cơ thể phủ một lớp kích tình hồng nhạt. Tiểu huyệt đang ở trong cao trào, dập dờn như ở đầu ngọn sóng, hắn mấy nay nghẹn phát điên, hắn không chỉ muốn cô một lần, hắn muốn làm nhiều hơn nữa. Muốn cô nhiều hơn nữa. Mỗi lần cao trào d*m thủy chảy ra ướt hết mọi thứ, trải giường giờ đây cũng ướt hết một mảng.
Đôi mắt đen láy của hắn giờ ngập trong Dụς ∀ọηg, hắn thở dốc thật sâu, côn th*t vẫn trước sau không ngừng động, mà hắn cũng không muốn nghỉ.
Cho tới khi làm cô không biết bao nhiêu lần, cao trào triền miên không dứt, hắn mới buông cô ra, gầm nhẹ, mặc kệ tất cả mà вắи тιин.
вắи тιин xong, hắn không muốn rút ra khỏi âm đ*o mê người, côn th*t vẫn ở bên trong, mà âm đ*o kia vẫn không ngừng liếm ʍúŧ hắn. Hắn luyến tiếc, nhưng lại sợ тιин ∂ị¢н kia sẽ chảy hết ra ngoài. Ở trong thêm một hồi, liền rút ra, đem chính mình rửa sạch.
Hắn làm xong, quay về giường ôm Từ Nghiên, đôi mi dài như nhẹ nhàng chớp động, Từ Nghiên mệt mỏi. Không còn biết gì nữa.
Vẻ mặt hắn tràn đầy yêu thương, vuốt ve mái tóc Từ Nghiên, môi mỏng nhẹ hôn lên gò má cô, hỏi: "Nghiên Nghiên, ngủ rồi sao?"
"Chưa..."
Hắn ôm chặt cô, tới gần bên tai hỏi: "Tốt nghiệp xong, chúng ta kết hôn được không?"