Cướp Đi!! Cho Cướp Đấy! - Chương 32

Tác giả: L.Phiêu

Linh Hy mỉm cười, cuối cùng cô cũng dụ được hắn, nếu như kì thi này cô không thắng hắn, hắn sẽ yêu cầu cô làm gì, lúc đó cô sẽ khất đến khi nào nổi tiếng rồi cô sẽ thực hiện. Hehe, lúc đấy cô sẽ trả thù hắn!! (trời, không biết có bền được đến lúc đấy hook nữa ~)
Hôm nay cô đi chơi với Triệu Vũ thực sự rất vui, về đến nhà là lăn ra ngủ, thật là thoải mái quá, cô vô tư đến nỗi không nhận ra rằng ba cô đến giờ này vẫn chưa về!
1 cuộc gọi từ số điện thoại lạ.
“Alo!!” – Triệu Vũ nhấc máy, đầu dây bên kia sau 3 s im lặng cuối cùng cũng lên tiếng.
“Ta là Chiêu Tài, ba của Linh Hy!!”
“A….cháu…cháu chào bác!!”
“Ta có chuyện cần nói ngay bây giờ! Bây giờ cháu có thể gặp ta không??”
“Vầng!!”
“Bây giờ cháu hãy đến nhà hàng Tree Top!”
Triệu Vũ cúp máy, cuối cùng giờ phút mà hắn lo sợ bấy lâu nay cũng đã đến, giờ là lúc đối mặt với trở ngại lớn nhất của chính hắn!!
“Cháu chào bác!!”
“Cháu ngồi xuống đây!!”
“…”
“Chắc cháu cũng biết ta gọi cháu ra vì chuyện gì!”
“Cháu biết!!”
“Vậy ta mong sau này cháu không làm phiền Linh Hy nữa! Hãy để con bé tập trung vào học!”
“Nhưng thưa bác, tại sao chuyện của cháu và Linh Hy lại không thể đồng ý!! Nếu là vì chuyện của chú Dân và cô Hân thì bác sai lầm rồi!! Đó là chuyện của mọi người, còn cháu và Linh Hy không có liên quan, cháu không thể chấm dứt tất cả vì lí do vô lí này được!!”
“Khi mà ta còn nói chuyện 1 cách bình tĩnh, hãy ngoan ngoãn nghe lời!!”
“Cháu xin lỗi, nhưng nếu bác cứ tiếp túc yêu cầu cháu như vậy, cháu không còn lí do gì để ngồi đây nữa!!”
Triệu Vũ đứng dậy, đẩy ghế định xoay người đi thì ông Chiêu Tài đột nhiên đứng lên, giọng nói đanh lại, gằn lên từng tiếng:
“Nếu không từ bỏ con bé, ta sẽ đoạn tuyệt tình ba con với nó!! Cháu muốn con bé phải đau khổ khi lựa chọn giữa tình cảm gia đình và tình yêu ư??”
“….”
“Nếu cháu đồng ý từ bỏ con bé, ta sẽ để Bộ Bộ về với ông ta!!”
Triệu Vũ ngập ngừng, cuối cùng hắn quay lại:
“Nếu bác thật sự nghĩ cho Linh Hy, tại sao phải làm như vậy!!”
“Làm như vậy là nghĩ cho nó! Ta cho cháu 3 ngày để rời bỏ nó, nếu không thì không chỉ là đoạn tuyệt, ta sẽ làm chuyện gì với Bộ bộ, ta không chắc chắn!!” – Chiêu Tài nói rồi lạnh lùng bỏ đi.
Triệu Vũ trái mặt, hắn chưa bao giờ ngờ đến việc Chiêu Tài lại sử dụng chính Bộ Bộ và Linh Hy để bắt hắn từ bỏ tình yêu với cô. Hắn thật không thể hiểu nữa, rốt cuộc thì yêu 1 người khó như vậy sao? Hận thù lớn hơn tình yêu như vậy sao? Hắn chưa hề có được cảm giác yêu ty]ơng thật sự từ ai, chỉ đến khi gặp Linh Hy. Chiêu Linh Hy- cô gái đã giữ chặt trái tim hắn, vậy mà giờ hắn lại phải gạt tay cô ra hay sao? Mọi chuyện của 2 người chỉ mới bắt đầu chưa được 3 tháng, vậy mà bây giờ lại phải như vậy sao?? Chia tay cô?? Hắn là người lạnh lùng, là người nhẫn tâm, nhưng tuyệt đối không thể nào nói lời chia tay với cô!!! Thật sự…hắn phải làm vậy sao??
Linh Hy vẫn không biết chuyện gì xảy ra, ngày hôm sau cô vui vẻ tươi cười chào ba rồi đi học.
“Quất Khang, rốt cuộc là bảng điểm thông báo như thế nào vậy??”- LinhHy quay xuống hỏi Quất Khang, hôm nay cô đi học sớm hơn hắn, cũng là để xem bảng điểm và kịp thời hạ xuống ( chị chơi ăn gian ><”~) , nhưng vẫn không thấy đâu.
Quất Khang đẩy gọng kính tri thức lên, nói:
“Vẫn là Triệu Vũ đứng đầu, 100 trên 100!!”
“Thật là…sao hắn thông minh vậy cơ chứ!!”
Linh Hy bĩu môi rồi quay lên, nhưng trong lòng thực sự cũng rất vui mừng, người yêu cô vốn là số 1, luôn là số 1.
Tiếng trống vào lớp vang lên, giáo viên chủ nhiệm bước vào. Linh Hy hướng ánh mắt ra đằng sau mình, Triệu Vũ vẫn chưa đến, rốt cuộc cái tên trời đánh của cô định bỏ học hôm nay hay sao cơ chứ??
Tiết 1 , tiết 2, rồi tiết 3 hắn vẫn chưa đến.
****
Bệnh viện đài bắc.
“Chú Dân, cháu đến rồi!!”
“Không đi học hả cái thằng quỉ này!!”
“Hôm nay cháu không có tâm trạng!!”
“Có phải Chiêu Tài đã đến tìm cháu đúng không? Nếu cháu thật sự yêu Linh Hy, chú sẽ giúp cháu, dù có phải quì xuống xin Chiêu Tài tha thứ!!”
“Vậy cũng không có ích gì đâu chú ạ. Ông ấy còn nói là nếu cháu không từ bỏ Linh Hy, ông ấy sẽ đoạn tuyệt tình ba con với cô ấy!!”
“CÁI GÌ??? Không…không thể như vậy được!!”
“Cháu không thể suy nghĩ được điều gì bây giờ nữa!! Cháu thật sự không muốn rời bỏ cô ấy!!”
Triệu Vũ đau khổ quì sụp xuống, tinh thần hắn từ hôm qua đến giờ không ổn định chút nào, suy nghĩ về chuyện của Linh Hy, về lời đề nghị của Chiêu tài, thật sự hôm qua trong suy nghĩ của hắn cũng có chút trách móc tình cảm của chú mình và cô Hân Hân, sau đó lại trách chính bản thân mình, nếu 10 năm trước hắn không ương bướng nhịn ăn. Đến nỗi bị đau dạ dày phải vào viện, để chú Dân vào chăm sóc, để cô y tá Hân Hân ở lại, thì đến bây giờ, hắn thực sự có thể hạnh phúc với Linh Hy mà không cần lo nghĩ gì nữa không??? Sao yêu và thù khoảng cách đối với người ngoài cuộc lại sâu sắc vậy cơ chứ!!! TẠI SAO????????????
1 ngày, 2 ngày, Triệu Vũ cũng không đến lớp làm Linh Hy lo lắng, rốt cuộc là có chuyện gì mà đi học cũng không đi, gọi điện thoại cũng không nhấc máy, còn chẳng thèm nói với cô 1 câu nào.
“Well I Try To Live Without you!!” Tiếng chuông điện thoại đặc biệt dành riêng cho 1 người vang lên, là Triệu Vũ:
“Tên kia, 3 ngày qua anh đi đâu vậy?? Còn không thèm liên lạc nữa, hại tôi lo muốn ૮ɦếƭ!!”
“Cô lo cho tôi à??”
Giọng nói của Triệu Vũ ở đầu dây bên kia có chút bất cần, không giống với hắn 1 chút nào!!
“Anh…anh làm sao vậy??”
“Không sao!! Bây giờ tôi muốn gặp cô, hãy đến quán Café Stay!!”
Triệu Vũ lạnh lùng cúp máy, nhưng thực tế đôi bàn tay đang run run, hắn sợ phải đối mặt với cô, đối mặt với người con gái đang nắm giữ trái tim hắn.
Linh Hy vừa nhận được điện thoại, vội vàng đến quán café Stay, trên đường đi cô vội vàng đến nỗi ngã trầy cả chân.
“Ầy, hòn đá ૮ɦếƭ tiệt!! Sao lại đặt ở đây cản đường mình cơ chứ!! Đã muộn 10 phút rồi, chắc chắn Triệu Vũ sẽ giận!! Kiểu gì cũng càu chàu cho xem!!”
Linh Hy cố gắng không quan tâm đến vết thương đang chảy máu ở chân, vội vàng đến nơi hẹn. Cuối cùng cũng đến, nhưng cô không để ý rằng, máu đã thấm đầy đầu gối, tuy nhiên, ánh mắt và khuôn mặt của Triệu Vũ lại làm cô như mất đi cảm giác đó, chỉ thấy bình yên và hạnh phúc.
“Tên kia, anh trốn đâu 3 ngày vậy??”
“Cô đến rồi à??”
“Đừng đánh trống lảng, trả lời đi!!”
“Tôi ở nhà, hoàn tất 1 số việc!!”
“Vậy chẳng lẽ không cần nói với tôi 1 câu hay sao??”
“Không cần!!”
“Anh….!!” Linh Hy tức giận, cuối cùng là nhớ hắn bao nhiêu, cuối cùng cũng cãi nhau như thế này. “ Anh gọi tôi ra có chuyện gì?”
“Bảng điểm đã có đúng không?? Cô thua rồi!!”
“Hừ, thua thì thua, nào, giờ anh yêu cầu gì hãy nói….ưm!!!!” O,O Linh Hy chưa nói hết câu, Triệu Vũ bất ngờ dướn người về phía trước, đặt 1 nụ hôn vào môi cô, làm cô bất ngờ, cảm giác chạm vào môi hắn như chạm vào 1 luồng điện hạnh phúc vậy, hạnh phúc đến nỗi không hiểu sao cô lại khóc nữa!! ૮ɦếƭ tiệt, chính là tại vết thương kia.
“Sao lại khóc??” Triệu Vũ rời môi cô ra, trở lại vị trí cũ, lạnh lùng hỏi cô.
Linh Hy lúng túng lắc đầu, không thể nói cô đi vội quá mà ngã, hắn nhất định sẽ chọc tức cô mất!!
“Tại vì phải động chạm với 1 con lợn nên thế!!”
“À, hóa ra thế!! Tôi hẹn em ra đây là có việc!!”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc