Bộ bộ dù đã 10 tuổi nhưng vẫn là trẻ con, mà trẻ con thì thường hay nhõng nhẽo, cậu bé chu mồm ra, thổi phình cái miệng nắm lấy vạt áo của ba, ông Chiêu Tài thấy con trai như vậy, cơn giận bỗng chốc lại tăng vụt lên, sát khí hầm hầm, bất giác trên môi Bộ bộ nở 1 nụ cười hài lòng??? Hả? Chẳng lẽ Bội bội muốn công kích cơn tức giận của ông Tài ư?
“Ba, con đã về!!!” Linh Hy lao vào nhà, đẩy mạnh cửa rầm 1 cái thở hổn hển, cái taxi ૮ɦếƭ tiệt kia đi đứng kiểu gì lại chọn đúng cái đường tắc mà đi, hại cô phải chạy bộ về nhà.
“Linh Hy…!!” Ông tài tức giận giơ tay đang đeo chiếc đồng hồ trên tay cho cô xem, rồi khẽ đưa ánh mắt về chiếc roi tay còn lại đang cầm. Vừa nhìn thấy chiếc roi mây hàng chục năm cô chưa “phải” nếm mùi, Linh Hy run rẩy nhìn ba bằng ánh mắt đáng thương. Nhưng chợt nhớ ra chuyện gì đó, Hy Hy lục vội cặp sách, lấy trong túi chiếc điện thoại ra:
“Ba, chẳng phải ba bảo tên Bộ trưởng Bộ kinh tế là con sâu hại nước hay sao? Con….Hy Hy….Hy nhi về trễ…là do…là do…đi lấy đoạn ghi âm này cho ba xem !!!”
Ông tài khẽ nhếch lông mày lên, tò mò cầm lấy chiếc điện thoại từ tay con gái, mở đoạn ghi âm lên:
“Hừ, Triệu bang bọn mày là gặp may hôm nay, nghe cho rõ đây, đất Đông Yên này nội trong 3 ngày phải giao lại cho Giang Vận, sếp Khương Tử Kha của bọn tao rất có hứng thú với mảnh đất này, chúng mày không giao lại, sếp Kha nổigiận, hậu quả chúng mày tự gánh chịu, hahaha, cơn thịnh nộ của Bộ trưởng bộ kinh tế, chúng mày biết rồi đấy!!!”
Đoạn ghi âm của tên cầm đầu nhóm côn đồ vừa phá rối Đông Yên, địa bàn của Triệu Vũ, vừa nghe xong ông Tài đã nở ra nụ cười rạng rỡ, vứt ngay cái roi cho Bộ Bộ cầm, lao đến ôm chầm lấy con gái:
“Con gái, con cứu đất nước rồi, con đã trừ được con sâu hại nước rồi!!!”
Và dĩ nhiên nhờ cái chiến công đấy, Linh Hy không bị trách phạt nữa, ngược lại trong bữa cơm muộn kia, cô lại được ba hết lời khen ngợi.
Sáng hôm sau, Linh Hy thức dậy đúng giờ hơn, cô thản nhiên đi bộ cùng Bộ Bộ đến trường:
“Bà chị già, hôm qua chị gặp may đấy!!” Bộ bộ hếch giọng lên kiêu ngạo nói.
“Bộ bộ, còn dám nói nữa hả, chị chưa xử tội công kích hôm qua đâu, ba kể cho chị nghe cả rồi!!!”
“Hừ, mụ già ế này, còn làm bộ, rồi có 1 ngày chị sẽ bị quả báo!!!”
Bộ bộ lè lưỡi trêu tức Linh Hy rồi chạy đi trước, Linh Hy bị bộ dạng khó ưa của Bộ bộ tức giận, bèn đuổi theo.
“Alo, Yên yên à? Em thế nào? À, anh đang đi học…..Ừm khi nào ăn tối xong nhớ gọi cho anh nhé…..À, lúc đấy trong giờ học, nhưng mà không sao, em gọi thì…..Bộp!!!”
Triệu Vũ đang vui vẻ nói chuyện với Yên yên thì 1 lực đẩy từ đằng sau lưng hắn làm cho chiếc điện thoại của hắn bay ✓út lên cao rồi hạ lộ yên vị trên đất, vỡ thành 3 mảnh.
“Aiza, tên điên nào chắn đường vậy!!!”
Linh Hy xoa xoa đầu tức giận hếch mặt lên gào thết, nhưng ngay lập tức nhìn thấy khuôn mặt cũng đang muốn bùng nổ không kém gì cô, hắn tức giận nhìn chiếc điện thoại đang yên vị dưới đất, rồi nhìn khuôn mặt heo nái của Linh Hy, Triệu Vũ tức đến nóng giận cả mặt.
“Ô, là đồ óc lợn, sao anh lại đi học đường này vậy??”
“Cô…cô….CÁI ĐỒ ĐẦU LỢN KIA!!!!”
Triệu Vũ không thể nào nén nổi cơn tức giận nữa rồi, hắn cầm 3 mảnh điện thoại trên tay, xót xa hét ầm lên làm Linh Hy toát cả mồ hôi, đáng lẽ ra cô phải sợ mới đúng, nhưng mà sao trong trường hợp này cô lại thấy hắn đáng yêu vậy cơ chứ!!!
“Tên kia, mới sáng ngày ra anh lại muốn gây sự à????”
“CÔ…cÔ…CÔ làm VỠ YÊN YÊN CỦA TÔI RỒI!!!”
Hắn khổ sở hét lên thêm một lần nữa, rồi vội vàng tháo điện thoại ra lấy cái sim rồi bướng bỉnh nhìn Linh Hy:
“Anh làm gì mà xòe tay ra vậy??”
“Đưa điện thoại đây!!”
Linh Hy ngây thơ đưa điện thoại cho hắn, rồi ngay lập tức hắn tháo ngay sim của cô ra, lắp sim của hắn vào:
“Cầu trời, số điện thoại của Yên Yên có lưu trong sim!!”
“Số quan trọng như vậy, sao cậukhông học thuộc chứ!!”
“Học thuộc bằng cái đầu heo của cô à???? Số nước ngoài, có mã nước, mã vùng, mã thành phố, mã trường, mã phòng, Yên yên của tôi ở kí túc xá. Trời ơi, khó khăn lắm cô ấy mới gọi điện thoại được cho tôi, vậy mà…cô…cô….”
Linh Hy có vẻ hối hận vì hành động của mình, cô buồn rầu cúi đầu xuống xin lỗi:
“Tôi…xin lỗi!!”
“Xin lỗi cái đầu cô!!! Nể tình cái vụ cớm của cô hôm qua, tôi tha cho cô, hừ, tạm thời điện thoại của cô tôi cầm, còn đây, cô mau đi tìm cái điện thoại khác giống y hệt 3 mảnh này cho tôi!!!”