Linh Hy đứng ở đường đối diện với Bộ Bộ, vẫy vẫy tay vui vẻ, Bộ bộ vờ mỉm cười đáp lại rồi chán nản vào lớp. Hy hy tự tin tiến đến phòng hiệu trưởng.
Thấy 1 nữ sinh có mái tóc đỏ rực thả dài, lại không mặc váy đồng phục mà lại mặc quần, ai cũng thấy lạ và để ý, Linh Hy thì vô tư không để ý đến một ai, cô lăng xăng chạy lung tung tìm phòng Hiệu trưởng…a, đây rồi.
“Em là Chiêu Linh Hy, thưa thầy….!!”
“Linh hy học lớp 11K1!”
Linh Hy vừa vờ tươi cười bước vào, thì ngay lập tức hiệu trưởng đã phán một câu lạnh lùng rồi ra dấu cho cô đóng cửa vào. Linh Hy ngẩn ngơ cả người, Hiệu trưởng trường này lại là nữ, hơn nữa lại vô cùng lạnh lùng, không tạo chút thiện cảm nào cho học sinh cả. Hy Hy thở dài rồi tìm đóng cửa, thôi người ta không giúp thì cô tự thân vận động vậy, nhưng mà để cô tự thân vận động thì hiệu trưởng đó đúng là liều mạng, Linh Hy là chúa của những trò đùa, và chúa của những cô nàng xinh đẹp, vì vậy quậy thì khỏi nói được.
Bạn gì ơi, cho mình hỏi lớp 11K ở đâu vậy?”
Lih Hy tóm đại lấy 1 học sinh đang đi ngoài hành lang hỏi, đó là 1 nam sinh đẹp quả kính dày cộm, tay ôm 1 chồng sách, giữ khư khư như 1 báu vật, Linh Hy nhìn cái vẻ “giữ của” của cậu ta, ngẩn ngơ đến khó chịu, cậu nam sinh đó thấy Linh Hy hỏi mình, bèn niềm nở cười:
“Ô, hóa ra bạn là học sinh lớp mới của lớp mình đó ư? Mình là Quất Khang, bạn cứ gọi mình là Khang khang, mình cũng là học sinh lớp 11K!!”
“A..hờ hờ…ừm…rất…rất vui….!!”
Linh Hy bỡ ngỡ rồi lại giả vờ cười với cậu bạn đó, học sinh ở đây thật là dễ gần, chẳng bù cho đám tiểu thư ở trường cũ của cô, vừa kiêu vừa điệu, mặt thì vui vui cười cười, nhưng trên thực tế đang rủa thầm cái gì cũng không biết!!!
Linh Hy ngoan ngoãn đi theo Quất Khang, cậu ta vừa đi vừa luyên tha luyên thuyên linh tinh đầy đủ thứ chuyện:
“Thật vui đó, đây là lần đầu tiên trong lịch sử lớp 11K có học sinh nữ đấy!!!”
“HẢ!!!”
Linh Hy đang mải nhìn xung quanh thì nghe Quát Khang nói vậy, không tránh khỏi ngạc nhiên:
“Quất…Kh…Kh…Cậu là cái gì Quất ý nhỉ???”
Hy Hy định hỏi cậu bạn đang đi cùng mình, nhưng bất chợt quên mất tên cậu ta, cô xấu hổ hỏi lại cậu bạn đó, cậu bạn đó vô cùng ngạc nhiên, không ngờ Linh Hy lại nhanh quên như vậy:
“Mình là Quất Khang, Hy hy, cậu nhanh quên thật đó, vậy thì sau này hãy gọi tên mình nhiều hơn để nhớ nhé! Vì trước đây lớp K là lớp chuyên tất cả các môn, muốn vào học lớp K, điểm thi trung bình phải là 99,7…và….”
“HẢ????” Một lần nữa cậu bạn kính cận kia lại làm Hy Hy ngạc nhiên, cô trợn tròn mắt đảo ngược lên trần nhà, trời ơi quỉ thần ơi, trước đây ở trường nữ sinh Phương Nam ૮ɦếƭ tiệt kia, Thi Toán, Lí được 50 điểm đã là 1 tuần thức trắng đêm của cô rồi, đấy là ba cô còn treo giải là nếu cô không thi được 50 điểm thì sẽ cắt thẻ của cô. Lần này lại sắp xếp cô vào cái lớp quái quỉ gì mà điểm thi phải 99,7 mới được vào, thật là định hại cô bội học mà ૮ɦếƭ mà….
“Hy Hy, bạn yên tâm, nếu có gì khó khăn cứ hỏi mình…!!”
“Quất…quất…Quất Khang!!!” Hy Hy mãi mới nói nổi tên cậu bạn đeo kính kia, cô lo lắng hỏi hắn:
“Điểm…điểm thi vào của bạn là bao nhiêu vậy?”
“À, mình được tuyển thằng vì điểm các môn của mình là 99,9!!!”
Lần này thì Hy Hy ngạc nhiên đến nỗi không thốt nổi ra thành lời, nhìn điệu bộ ngạc nhiên từ lần này đến lần khác của cô, Quất Khang cười ngặt nghẽo:
“Haha, Hy Hy, cậu thật đáng yêu quá….Chúng ta đến lớp rồi!!”
Linh Hy nhìn vào lớp học mà Quất Khang chỉ cho cô, trời ạ, lớp học gì mà chỉ có 20 cái bàn đơn vậy??? Chứng tỏ đây là lớp rất được ưu ái, mọi thứ đều được trang bị tiện nghi gấp 4 lần trường nữ sinh Phương Nam trước đây của Hy Hy.
“Quất Khang, đó là ai vậy??”
Nam sinh A vồ lấy Quất Khang hỏi dồn.
“Quất Khang à, dễ thương đó, bồ hả???!!??”
Nam sinh B lao đến, bá vai nam sinh A chất vấn Quất Khang.
Khổ thân cậu bạn kính cận kia, bị hỏi dồn làm mặt lại, cậu ta khẽ đẩy gọng kính lên, e hèm trang nghiêm nói:
“Đây là bạn Chiêu Linh Hy, học sinh mới của lớp chúng ta!!!”
Tiếng vỗ tay rào rào vang lên, Hy Hy có chút ngại, khuôn mặt “dầy” của cô chuẩn bị để đi săn trai đẹp cuốicùng lại bị đám nam sinh hồn nhiên này làm đỏ ửng cả lên. Các nam sinh ân cần bắt chuyện với Hy Hy, làm cô 15 phút sau đã thoái mái, vô tư nói chuyện như các bạn cũ của mình.
Trống vào lớp vang lên, ai nấy đều ngồi nghiêm vào vị trí của mình, Quất Khang để cô ngồi dưới cậu ta, tất cả các bàn đều đã có người ngồi, duy chỉ có bàn sau của Hy Hy là trống, cô có chút thắc mắc không biết đó là của ai nữa!!
Tiếng cộp cộp của giày cao gót vang lên càng ngày càng rõ, Hy Hy thấy khuôn mặt trầm trọng, tái mét của các bạn trong lớp thì có chút hiểu sơ sơ tiếng giày này là của 1 nữ tử thần học đường, 1 bà cô…ế chồng.
Giảng viên Hạ bước vào, ánh mắt trang nghiêm, khuôn mặt trang điểm đậm đến phát sợ. Thật là chẳng có mắt thẩm mĩ, trang điểm thế kia ế chồng là phải. Hy hy âm thầm quan sát từ đầu đến chân của mụ ta rồi kết luận 1 câu rất chi là “đặc biệt”: Cô giáo mang trên mình vẻ đẹp của 1 người phụ nữ “Ế CHỒNG!!!” ( Mình hook có ý trêu các chị đang ế chồng nha )
Giảng viên Hạ đưa mắt nhìn xung quanh, vừa nhìn thấy Linh Hy, ánh mắt của bà cô nheo lại, trán hơi nhăn lại, lạ thật, không hiểu sao Linh Hy lại có cảm giác bà cô đó không có thiện cảm với cô.
“Triệu Vũ đâu rồi?”
Cả lớp im re, không ai lên tiếng trả lời.
“Này, Quất Khang, người bà cô đó vừa hỏi là ai vậy?”
Linh Hy khẽ vỗ vai Quất Khang ngồi trên mình, thì thầm hỏi, Quất Khang len lén cúi đầu xuống, lí nhí trả lời:
“Đó là học sinh giỏi nhất lớp, Triệu Vũ!!”
Trả lời xong Hy Hy Quất Khang vội quay lên, không dám nói nữa.
Thấy cả lớp im lặng, đến lớp trưởng cũng không chịu đứng dậy báo cáo, bà cô đó nổi nóng, đập bàn giận dữ:
“Các cậu coi thường tôi phải không? Hạ Hạ tôi 10 năm qua dạy học chưa ai dám vô lễ với tôi như vậy!! Các cậu cậy là những học sinh ưu tú mà bắt nạt tôi hả??? Nói cho các cậu biết, các cậu là học sinh ưu tú, còn tôi là giáo viên ưu tú. Nào, các cậu…trong các cậu….ai dám nhận mình là ngu dốt mau đứng dậy, đứng dậy cho tôi!!!”