Cưỡng Ép Cô Nàng Nằm Vùng Làm Vợ - Chương 15

Tác giả: Trần Tiểu Na

Làm Gì, Đại Sắc Lang
Vũ Văn Bác vừa muốn ngủ, người bên cạnh liền bắt đầu động, sau mấy lần cảm thấy kỳ quái, "Thế nào? Không ngủ được sao? Nơi nào không thoải mái?"
Nói xong, Vũ Văn Bác lật người rời giường ôm Y Hi Nhi đặt lên đùi, bàn tay xoa trán cô.
Giờ khắc này, Vũ Văn Bác rất dịu dàng, ánh trăng ban đêm khiến trong mắt Vũ Văn Bác có vẻ hơi say, hơi hơi hí mắt, trong mắt chỉ có Y Hi Nhi, trong nháy mắt, Y Hi Nhi cảm thấy không khí nổi lên ấm áp.
Thì ra là, Vũ Văn Bác đối với mình tốt như vậy, mình còn trách lầm anh ta, người ta chỉ không nói ra mà thôi, bị mình hiểu lầm còn không lên tiếng, trên thế giới này sẽ không tìm được ai đối với mình tốt hơn Vũ Văn Bác.
Mặc dù không thể để Vũ Văn Bác biết mình đã biết chuyện Lâm Hựu Lật là bác sĩ. Bởi vì Cố Á Thuần tới, mọi chuyện rất nhanh được điều tra, Cố Á Thuần nhất định đã mất rất nhiều công phu mới lẫn vào được. Hội Liệt Diễm có bao nhiêu sâm nghiêm mình không phải không biết, không thể hại Cố Á Thuần, mặc dù Nữ Ma Đầu đối với mình không tốt, nhưng cũng không quá hư.
Thôi, tìm cái băng hình gì đó cho cô ấy, sau đó làm bộ không chạy trốn thành công, cứ như vậy mình có thể tiếp tục ở lại bên người Vũ Văn Bác tiếp nhận trị liệu.
Y Hi Nhi lặng lẽ nghĩ , quyết định chủ ý.
Thấy Y Hi Nhi không trả lời, Vũ Văn Bác có chút nóng nảy, cầm điện thoại lên phân phó nói: "Đem bác sĩ tới!"
Chờ Y Hi Nhi nghĩ xong ngày đó ở giáo đường St. Peter, phục hồi tinh thần, phát hiện mình đang bị Vũ Văn Bác đè lên giường, còn có mấy bác sĩ đứng bên giường rút máu làm kiểm tra, thậm chí còn có người chuẩn bị ૮ởเ φµầɳ áo cho mình.
Che làn váy, Y Hi Nhi lập tức bật dậy, "Oa, làm gì, đại sắc lang."
Vũ Văn Bác cho là Y Hi Nhi tái phát bệnh, bởi vì bác sĩ nói, không tìm được bệnh, ngay cả triệu chứng cũng muôn ngàn hình trạng, vừa nhìn Y Hi Nhi ngây ngẩn tinh thần, nhớ tới lần đầu tiên gặp mặt Y Hi Nhi chợt đổi giọng như một người khác, Vũ Văn Bác sợ, lập tức triệu một đám bác sĩ làm kiểm tra toàn thân từ trên xuống dưới cho cô.
Một tay bắt được mắt cá chân của Y Hi Nhi , kéo đến bên cạnh, thanh âm Vũ Văn Bác bởi vì ngủ không được ngon giấc mà có chút khàn khàn, "Nằm xong, bác sĩ kiểm tra cho con một chút."
"Kiểm tra thì kiểm tra, cởi y phục của con làm cái gì?"
Mặc dù rất cảm kích Vũ Văn Bác đối với mình tốt như vậy, thế nhưng nửa đêm canh ba làm kiểm tra không khỏi quá quái dị đi? Hơn nữa còn muốn ૮ởเ φµầɳ áo, mẹ, cô dầu gì cũng là con gái, đương nhiên xấu hổ a.
" Kiểm tra tim, nhanh nằm xuống."
Vũ Văn Bác dứt khoát đem Y Hi Nhi đè xuống, không để cho cô lộn xộn, Y Hi Nhi hơi sức không lớn bằng Vũ Văn Bác, giãy giụa lập tức an tĩnh.
Nháy cặp mắt vô tội đáng thương, Y Hi Nhi thỉnh cầu nói: "Có thể không ૮ởเ φµầɳ áo hay không?"
Vũ Văn Bác quay đầu nhìn bác sĩ khoa tim, thấy hắn gật đầu một cái, liền đồng ý.
Một loạt kiểm tra kéo dài chừng một giờ, Y Hi Nhi mỗi lần sắp ngủ thi*p đi, nhưng cảm giác dụng cụ lạnh lẽo khiến cô tỉnh táo. Lần trước kiểm tra ở bệnh viện cô hôn mê cái gì cũng không biết, lần này cô rất rõ ràng, các dụng cụ kiểm tra không ngừng xuất hiện trước mắt cô khiến Y Hi Nhi hoa cả mắt. Cô biết Vũ Văn Bác có tiền, có bác sĩ tư nhân, nhưng không biết thì ra là trong nhà Vũ Văn Bác cư nhiên có nhiều trang bị như vậy, hơn nữa tất cả đều là tối cao , một bệnh viện còn không có nhiêu đó.
Tại sao cô biết những thứ kia là dụng cụ cao cấp? Bởi vì hàng năm quốc gia đều cho nhân viên công vụ kiểm tra sức khoẻ, cô đã đến bệnh viện tự nhiên biết, thế nhưng lần dầu tiên có bao nhiêu hạng mục kiểm tra cô chưa bao giờ nghe. Xem ra khoa học kỹ thuật cao, vì vậy cô mới liệt vào hàng cao cấp.
Lâm Hựu Lật cũng xuất hiện, đem đầu Y Hi Nhi làm xét nghiệm Teletubbies (mình cũng ko bik cái này là xét nghiệm gì nữa), sau đó ở trên mấy thao tác bấm bấm gì đó.
Nhìn Lâm Hựu Lật, lại nhìn mấy bác sĩ tóc trắng bụng phệ, hình tượng Lâm Hựu Lật ở trong lòng Y Hi Nhi lòng nháy mắt tăng thêm một bậc, cảm thấy Lâm Hựu Lật quả thật chính đức mẹ Maria.
Thật vất vả làm xong kiểm tra, Y Hi Nhi rốt cuộc mơ màng đi ngủ.
Ngủ đến khi tự nhiên tỉnh lại, nhớ tới bây giờ đã công khai chữa bệnh rồi, hơn nữa còn có nhiều bác sĩ như vậy. Y Hi Nhi vừa tỉnh tâm tình rất tốt, nhảy khỏi giường, người làm nữ lập tức luống cuống đè lại cô, không để cho cô nhảy loạn, rửa mặt rồi xuống phòng ăn, Y Hi Nhi phát hiện trên bàn ăn còn có 1 người đã 2 tháng không thấy.
"Chào buổi sáng, cô xinh đẹp, hôm nay cô so với lần trước còn đẹp hơn rồi." Xem xem bản thân chỉ mặc mặc váy con nít, nhìn lại Đại Lệ Ti người ta mười phần ăn diện, Y Hi Nhi liền giận đến nghiến răng.
"Cám ơn, con chính là đáng yêu như vậy."
Đi Singapore thi hành nhiệm vụ trở lại, không nghĩ tới Y Hi Nhi còn ở đây, còn tưởng rằng Vũ Văn Bác cũng sớm chơi chán đuổi đi rồi.
Đại Lệ Ti là vợ chưa cưới của Vũ Văn Bác nói không ghen tỵ với Y Hi Nhi là không thể nào , nhưng kiêu ngạo khiến cô căn bản không đem Y Hi Nhi để vào mắt, cũng chưa bao giờ cảm thấy cô gái này sẽ uy Hi*p được mình.
Chỉ là, bây giờ nhìn lại hình như có chút không giống rồi.
Quy củ ngồi xuống ăn cơm, lúc này đã là buổi trưa, trước mặt Vũ Văn Bác và Đại Lệ Ti là bữa ăn tây, hơn nữa còn có thịt để ăn, nhìn lại một chút cháo trắng rau dưa trước mặt, Y Hi Nhi không vui.
Để đũa xuống, Y Hi Nhi nghiêng đầu nhìn người hầu bên cạnh: "Ailie, cho tôi một phần beefsteak, tôi muốn bảy phần chín."
Ailie chuyên đặc biệt phụ trách ăn uống của Y Hi Nhi, nghe vậy, chỉ cung kính nói: "Chủ tử nói bắt đầu từ hôm nay tiểu thư chỉ có thể ăn nhẹ , đại tiểu thư ngài chấp nhận đi, hờ thân thể tốt lên rồi ăn nữa được không?"
Tối hôm qua chủ tử gọi tất cả thầy thuốc đến phòng kiểm tra cho đại tiểu thư, tất cả mọi người đều biết, khó trách chủ tử đối với đại tiểu thư dung túng như vậy, thì ra là đại tiểu thư ngã bệnh.
Ở trong mắt tất cả mọi người, Y Hi Nhi chính là thời điểm Vũ Văn Bác tuổi trẻ khinh cuồng không cẩn thận sinh đứa trẻ.
Thấy Ailie nói như vậy, Y Hi Nhi không cam không nguyện nhặt đũa lên tiếp tục ăn.
Sau khi ăn xong, Vũ Văn Bác báo một ít chuyện rồi chuẩn bị rời đi, anh vì chăm sóc con gái đã đem công sự đẩy về nửa ngày sau xử lý. Hiện tại phải nhanh chóng làm xong, lần này vụ án người mẫu công ty thu mua không phải chuyện đùa, dù sao hội Liệt Diễm không chỉ buôn bán súng ống, còn có một phần là dựa vào giải trí buôn bán kiếm tiền.
Một phụ nữ đang cầm áo khoác tây trang đưa cho Vũ Văn Bác, Y Hi Nhi lập tức đoạt lại, tự mình hầu hạ Vũ Văn Bác. MẶc dù lần trước Vũ Văn Bác nói mình mỗi ngày giúp anh mặc quần áo, tuy nhiên cũng không thật ép buộc mình, mỗi ngày cô vừa tỉnh lại Vũ Văn Bác cũng sớm không còn ở đây.
Cầm lên cà vạt bắt đầu thắt, không cẩn thận dùng sức buộc chặt, Vũ Văn Bác liền bị Y Hi Nhi thít nghẹt thở, vội vàng buông ra một chút, lại tiếp tục như không có chuyện gì thắt cà vạt. Nghi ngờ nhìn Y Hi Nhi, Vũ Văn Bác hưởng thụ con gái phục vụ, mặc dù cô đeo caravat rất tệ, tuy nhiên cảm thấy rất ấm áp.
Y Hi Nhi
Nhón chân lên vỗ vỗ bả vai Vũ Văn Bác , Y Hi Nhi ngọt ngào nói: "Cha, cha hôm nay thật đẹp trai!"
Sờ sờ tóc Y Hi Nhi, Vũ Văn Bác cảm giác một buổi tối khổ cực cuối cùng cũng không uổng phí, cuối cùng nha đầu này cũng không phải người khôn có mắt, thương cô rốt cuộc cũng có báo đáp.
Lộ ra nụ cười, Vũ Văn Bác sảng lãng nói: "Ngoan."
Nói xong, Vũ Văn Bác xoay người rời đi. Truyện được biên tập và post tại website: WWW.KenhTruyen24h.Com (Thích Truyện.VN)
Y Hi Nhi tiếp tục đi sau lưng Vũ Văn Bác, bởi vì chân ngắn, cho nên chỉ có thể tăng nhanh tần số, hấp ta hấp tấp.
Dừng bước lại, Vũ Văn Bác nghi ngờ nhìn con gái đi phía sau, không hiểu cô hôm nay bị làm sao.
Nhếch miệng cười một tiếng, Y Hi Nhi chà xát tay, " Cha a, cha có thể dẫn con đi chơi 1 lần được không, con cảm thấy bị bệnh không nên buồn bực, cha cảm thấy thế nào?"
Nhìn biến hoá khéo léo đáng yêu của con gái, tâm tình Vũ Văn Bác giờ khắc này giống như là ánh sáng xé tan màn đêm, vỗ vỗ gò má con gái, đồng ý nói: "Hai ngày nữa dẫn con tham gia hôn lễ, bây giờ về nghỉ ngơi thật tốt."
"Dạ, Cha." Đứng nghiêm ngay ngắn, Y Hi Nhi hành quân lễ, vui vẻ chạy về.
Chạy về, Y Hi Nhi thấy Đại Lệ Ti nhìn mình, trong mắt ý vị không rõ, lấy thông minh của Y Hi Nhi, cô căn bản đoán không ra, chỉ là cô cũng không còn thời gian đoán, hiện tại cô phải cố gắng lấy được đĩa phim.
Lật khắp biệt thự cũng không có, cuối cùng mới hoàn toàn tỉnh ngộ, vật này nhất định trong phòng làm việc của Vũ Văn Bác, lập tức phân phó người làm điểm tâm chiều, lại bưng điểm tâm đi tìm Vũ Văn Bác.
Y Hi Nhi còn chưa tới đã có người thông báo cho Vũ Văn Bác, cho nên dọc theo đường đi rất thuận lợi.
Đuổi lui người làm nữ, Y Hi Nhi cầm canh tổ yến, chê cười nói: "Cha, con sợ cha tối qua không có nghỉ ngơi tốt nên mệt mỏi, nấu canh cho cha ."
Gật đầu một cái, hướng Y Hi Nhi ngoắc ngoắc tay, Y Hi Nhi lập tức vui vẻ chạy qua.
Lấy lòng nhìn Vũ Văn Bác, cẩn thận từng li từng tí nói: "Không biết cha thích uống cái gì, nên liền lấy canh tổ yến con thích nhất, cha nếm thử một chút?" Múc một thìa đưa đến trong miệng Vũ Văn Bác, mong đợi nhìn phía trước, cô sẽ không nói đây vốn là phòng bếp chuẩn bị cho mình, cô vì một lòng muốn lấy đồ mà trực tiếp cống hiến cho Vũ Văn Bác.
Vũ Văn Bác kể từ khi nhận con gái đã móc hết tim phổi ra, lần đầu tiên hưởng thụ phục vụ của con, đã đã vui mừng mặt mày hớn hở rồi, cho dù ghét đồ ngọt nhất anh cũng hào phóng nuốt xuống.
"Nói đi, con còn muốn làm gì?" Vũ Văn Bác lau miệng, Y Hi Nhi quả nhiên không quen hầu hạ người khác, đút canh mà đút tới mặt, nhưng có thể hưởng thụ phục vụ của con gái anh đã đủ hài lòng.
Canh tổ yến đút trúng mặt Vũ Văn Bác, tự nhiên cũng dính tới tay Y Hi Nhi, mặc cho Vũ Văn Bác giúp mình lau tay, Y Hi Nhi cười hắc hắc, không khách khí nói: "Con không phải rất nhàm chán sao? Có thể ở chỗ này chơi, con chỉ xem một chút, tuyệt sẽ không ảnh hưởng cha , con bảo đảm một thanh âm cũng không có, cha xem có được không?"
Ngẩng đầu nhìn mặt con gái thận trọng, Vũ Văn Bác gật đầu một cái đồng ý.
Nói người đưa tới vài cuốn sách và tạp chí cho Y Hi Nhi, Vũ Văn Bác cảm thấy có người bên cạnh lúc làm việc cũng không tồi, chỉ cần mệt mỏi ngẩng đầulên liền nhìn thấy con gái khéo léo đáng yêu, hình như cũng không thấy mệt mỏi nữa, sau đó lại vùi đầu xử lý tài liệu.
Lật vài trang sách, Y Hi Nhi bắt đầu ngắm khắp nơi, nếu cảm thấy địa phương khả nghi liền chuyển qua, làm bộ như cẩu thả, nhưng thật ra là đang nghiên cứu nơi cất đãi phim kia.
Mắt thấy thời gian từ từ trôi qua, Y Hi Nhi chỉ còn mỗi máy vi tính là chưa tra xét, lại không biết nên làm sao, máy vi tính Vũ Văn Bác làm việc đoán chừng có không ít cơ mật, muốn mở miệng thế nào, có thể vừa mở miệng liền bị bác bỏ hay không? Y Hi Nhi lo âu, rối rắm liễu, phiền não.
Nhìn Y Hi Nhi đi tới đi lui , Vũ Văn Bác đứng dậy đến gần cô, xem ra là nhàm chán, cũng biết cô gái nhỏ này không có tính nhẫn nại, "Có phải nhàm chán? Có muốn cha cho con một máy vi tính để chơi trò chơi?"
Máy vi tính khẳng định đã bị xử lý, còn có ích lợi gì?
"Không cần, con không nói chuyện, con nhìn cha cũng như thưởng thức một bức họa, không nhàm chán." Lời ngọt ai không thích, chỉ cần chớ đem cô đuổi đi là được, cô cũng không muốn kiếm củi ba năm thiêu một giờ.
Xoa xoa tóc Y Hi Nhi, Vũ Văn Bác cười đến ấm áp, ôm lấy con gái trở về trước bàn đọc sách, đóng trang mình đang dùng, kế tiếp chọn một trò chơi, sau đó đem con chuột giao cho Y Hi Nhi, "Con chơi đi, cha ở bên cạnh làm việc, nhàm chán thì nói chuyện với cha."
Y Hi Nhi vui lên, gãi đúng chỗ ngứa. Giòn giã nói: "Cha đối với con thật tốt, cám ơn cha."
Nói xong, cầm lên con chuột click thật nhanh, dù sao từ vị trí Vũ Văn Bác căn bản không nhìn được máy vi tính đang có gì. Chỉ tiếc, tìm nửa ngày, Y Hi Nhi vẫn không tìm được đĩa phim Cố Á Thuần muốn.
Đến tột cùng cái đĩa đó quan trọng bao nhiêu? Cái ૮ɦếƭ ở Hạ Môn tại sao sẽ ở Italy? Y Hi Nhi nghi ngờ, con chuột mở ra một trang, chuẩn bị gõ từ khoá điều tra một chút đến gần đây Hạ Môn có tin tức gì, tại sao Cố Á Thuần khẳng định đĩa phim ở hội Liệt Diễm?
"Đói bụng rồi chứ?" Vũ Văn Bác không biết từ lúc nào đã đem tất cả mọi chuyện làm xong, đứng dậy.
Cuống quít đóng cửa sổ Baidu Search mới chạy một nửa, Y Hi Nhi mở website trò chơi ra, sau đó một bộ ngây thơ nhìn Vũ Văn Bác, "Đói bụng, cha tối nay có thể cho con ăn thịt bò ăn không, con ăn rau đến mức biến thành hòa thượng rồi."
Nhéo lỗ mũi Y Hi Nhi một chút , Vũ Văn Bác cố ý nghiêm mặt nói: "Không được, kết quả chưa có thì tạm thời con chỉ có thể ăn nhẹ một chút , mặc dù không có thịt bò, lại có canh thịt heo để uống."
"Thịt heo mặc dù là thịt, nhưng không có mùi vị thịt bò, hơn nữa, thịt bò ăn cỏ lớn lên, cũng rất nhẹ a, heo ăn thức ăn gia súc nên thân thể to béo bất lợi, con cảm thấy thịt bò ăn ngon." Bị Vũ Văn Bác nắm tay ra ngoài, Y Hi Nhi vừa nói vừa quay đầu lại nhìn máy vi tính đã tắt máy, đến tột cùng gần đây Hạ Môn có tin tức gì đây? Ai! Chỉ kém một chút xíu, thiệt là.
Vũ Văn Bác siết chặt gương mặt con gái, cưng chiều nói: "Vậy thì chờ trị xong cho con, đến lúc đó con muốn ăn cái gì cha cũng chiều."
Chữa hết, lão nương bỏ chạy.
Mặc dù trong lòng muốn nói như vậy, chỉ là Y Hi Nhi làm mặt vui mừng nhìn Vũ Văn Bác nói: "Có thật không? Vậy con muốn ăn thịt bò, gân bò, bò nạm, dạ dày bò còn có. . . . . ." Bẻ ngón tay, Y Hi Nhi nghiêm túc đếm mình muốn ăn gì đó.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc