Không khí máu lửa diễn ra giữa Thẩm Nhất Đang và Lục Kỳ diễn ra vô cùng dữ dội, không ai chịu nhún nhường trước ai, Lãnh thiên Sơ đưa tay kéo Lục Kỳ ngăn cản cô nàng lại nếu không cả năm người ở đây sẽ bị kỷ luật mất, nhưng cái kỷ luật đó không bằng bị Thẩm Hứa xử lý, chỉ e là ảnh hưởng đến danh tiếng của ông ta thì cả hai sẽ không thể được yên ổn mà đi học đâu.
“Các em làm gì tụ tập lại vậy? mau giải tán nhanh! Hôm nay có nhà đầu tư của trường đến nên các em hãy tập trung đến hội trường gấp.”
Tiếng của thầy hiệu trưởng trường khi nghe tin Thẩm Nhất Đang và Lục Kỳ làm loạn nên đích thân đi đến để giải tán nhưng nét mặt máu lửa của Thẩm Nhất Đang không dừng lại ở đó, cô đưa tay định tát vào mặt của Lục Kỳ thì Lãnh Thiên Sơ liền đứng ra giữ chặt lấy tay cô rồi hất cô ra.
“Đừng làm loạn nữa, gặp nhau ở nhà lúc đó tôi giải thích sau.”
“Anh lấy cái quyền gì mà ra lệnh cho tôi nhỉ?”
Thẩm Nhất Đang khoanh tay lại với gương mặt vô cảm lườm anh một cái, Lãnh Thiên Sơ thở dài một hơi rồi ôm Lục Kỳ vào lòng, tốt nhất ngay lúc này không nên ở lại chọc giận cô thêm nếu không sẽ xảy ra chuyện mất, vừa lúc đó tiếng bước chân nặng nề kéo đến, thầy hiệu trưởng nhìn thấy liền thốt lên.
“Lịch thiếu đến rồi, Lịch thiếu sao lại đến đây có thể đến sân sau của hội trường luôn cũng được mà.”
Sợ nhà đầu tư nhìn thấy cảnh mình bị lép vế trước một đám nữ sinh sợ mất mặt nên đưa tay ra định kéo Lịch Bắc Dạ đi, nào ngờ nhận được ánh nhìn lạnh thấu xương của anh, chẳng qua anh nghe tin Thẩm Nhất Đang làm loạn ở hành lang của trường nên muốn đến đây để xem kịch hay, muốn xem thử cô vợ nhỏ bé này tính tình ngông cuồng đến cỡ nào.
“Xem ra hai vị thiên kim đây đúng là không biết phép tắt mà, có đứng giữa đường cãi nhau như vậy mà nhà trường không biết quản lý sao?”
Câu nói của Lịch Bắc Dạ làm cho thầy hiệu trưởng run người một cái, trước giờ nể Thẩm Thị nên ông làm sao dám lên tiếng la mắng hay trách phạt hai cô thiên kim nhà Thẩm Thị được chứ, thầy hiệu trưởng cúi đầu không dám lên tiếng, lúc này Thẩm Nhất Đang vẫn chưa hay rằng có sự xuất hiện của Lịch Bắc Dạ vì bận giằng co với Lục Kỳ, cả hai nắm tóc nhau điên cuồng la hét.
Lịch Bắc Dạ cong môi ở nụ cười, với tính tình này đương nhiên là cô sẽ không chịu thua để đối phương nắm tóc như vậy rồi, lúc đầu anh chỉ nắm nhẹ thôi mà lại bị ăn cả con dao cắt giấy vào tay, để xem cô trừng trị Lục Kỳ như thế nào. Thẩm Nhất Đang bị giật tóc thì lập tức con thú trong người cô được phóng thích, lập tức nhào tới đẩy mạnh Lãnh Thiên Sơ qua một bên rồi đè đầu Lục Kỳ xuống liên hoàn tát vào mặt của cô ta.
“Dừng lại đi! Hai đứa làm vậy không sợ Thẩm lão gia trách phạt sao?”
Thầy hiệu trưởng lúc này cũng xông lên lôi hai người ra, Thẩm Nhất Đang bị lôi ra đột ngột nên không vừa lòng, cô vẫn chưa đánh xong mà, bị thầy hiệu trưởng lấy cây thước gỗ gõ khẽ vào đầu, cô liền trừng mắt với thầy hiệu trưởng rồi quát.
“Sao lại đánh tôi? Thầy cũng gan lắm, đợi đấy!”
Kì Nhi và Tuệ Mai xông vào kéo cô đi vuốt giận cho cô.
“Thôi đừng mà, đủ rồi, mau đi tới hội trường thôi, nếu còn gây sự nữa sẽ lớn chuyện đó!”
Lúc này Lục Kỳ ôm lấy mặt bị Thẩm Nhất Đang tát đến đỏ cả lên, cô ta đánh vào l*иg иgự¢ Lãnh Thiên Sơ khóc lớn.
“Sao anh không cản cô ta lại, anh vẫn còn lưu luyến tình cũ đúng không? nếu vậy thì chúng ta hủy hôn, anh đi đường anh tôi đi đường tôi không ai cản trở ai nữa.”
Lục Kỳ đẩy Lãnh Thiên Sơ ngã nhào rồi vội chạy về lớp học của mình, còn phía Thẩm Nhất Đang bị hai cô bạn lôi đi vô tình va phải một người đàn ông cao lớn, Thẩm Nhất Đang vẫn chưa hết giận đã va phải Lịch Bắc Dạ, cả người cô nằm trọn trong vòng tay của anh, lúc này cô nhận ra người đàn ông này chính là Lịch Bắc Dạ.
“Anh...”
“Thẩm tiểu thư đi đứng vội vàng quá vậy? thật khác xa lời đồn.”
Cố ý châm biếm cô một câu, Thẩm Nhất Đang liền lơ anh và nắm tay hai người bạn của mình đi, trong lòng thầm thắc mắc tại sao anh lại có mặt ở đây. nhưng cô nhanh chóng gạt bỏ suy nghĩ đó hiện tại bây giờ cơn giận của cô vẫn chưa nguôi, chỉ cần nhìn thấy Lãnh Thiên Sơ và Lục Kỳ thì máu điên của cô bắt đầu trỗi dậy, ở nhà cô không thể ra tay với bọn họ được nên tranh thủ đế trường xử lý một thể, cuối cùng lại bị phá đám.
“Nhất Đang cậu không sao chứ?”
Kì Nhi nhẹ chảy gọn mái tóc của Thẩm Nhất Đang, cô đưa tay vuốt ve mái tóc của mình cũng may mà con nhỏ Lục Kỳ không làm hỏng tóc của cô nếu không thì cô không biết chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo
Lúc này họ bắt đầu di chuyển vào bên trong hội trường cô vẫn cứ giữ lấy cánh tay của của hai cô bạn của mình rồi cùng họ đi vào ngồi ở hàng ghế sau hàng ghế của đại biểu, lúc này một cô gái vô tình va phải Thẩm Nhất Đang làm cô suýt chút nữa là ngã rồi.
“Này bộ đi không biết...”
Thẩm Nhất Đang đưa tay lên định đánh cô gái kia nhưng chợt nhận ra điều gì đó nên cô liền ngừng lại vì theo thói quen thường ngày của cô là sẽ quay lại quát lớn, nhưng người con gái đó sao lại có vài nét trông khá giống cô nhưng cô gái đó ăn mặc từ đầu tóc đều rất giản dị, trên mặt còn vài vết tàn nhang nên nếu so sánh với Thẩm Nhất Đang thì cô gái đó không thể so bì với cô được.
Do bực tức chuyện lúc nãy nên tâm trạng của cô vốn không mấy thoải mái nên định trút giận nhưng nhìn cô gái này có chút thiện cảm tạm thời bỏ qua vậy, Thẩm Nhất Đang chìa tay ra giọng nói lạnh nhạt vang lên.
“Cậu không sao chứ?”
“Mình không sao cảm ơn cậu nhé.”
Cô gái kia được Thẩm Nhất Đang đỡ đứng dậy thì vui vô cùng vì lần đầu được một người xinh đẹp giàu có chạm vào người, mùi thơm cơ thể của cô phảng phất bên cánh mũi thật là dễ chịu, cái ánh mắt mắt đến giọng nói đều rất dịu dàng nhất có thể.