Vương Tinh Tinh gấp gáp chạy theo, chạy được hai bước lại ngoái đầu lại: “Tiểu Vân, cậu không đi à?”
Chu Tiểu Vân ngồi yên trên ghế không có dấu hiện muốn di chuyển: “Mình nghĩ cứ đợi một lát đi, hiện tại các học sinh đều qua đó, chen lấn nhiều không tốt.”
Vương Tinh Tinh do dự một hồi, không nhịn được mong ước biết kết quả, tiếp tục chạy về phía phòng làm việc.
Chu Tiểu Vân nhìn chung quanh phòng học một lượt, phát hiện trong phòng không có mấy người. Xem ra mọi người đều rất khẩn cấp muốn xem điểm thi!
Lưu Lộ và Lý Thiên Vũ một trước một sau đi vào phòng học.
Trong lòng Lưu Lộ thoải mái không có gánh nặng, cười hì hì tiến lại gần: “Hắc, Tiểu Vân, mấy ngày không gặp làm mình nhớ muốn ૮ɦếƭ, đến ôm một cái nào!”
Chu Tiểu Vân cười ôm Lưu Lộ.
Lưu Lộ hỏi Chu Tiểu Vân được bao nhiêu điểm, cô nhún nhún vai: “Mình còn chưa đi xem mà, đâu biết được.”
Lưu Lộ nhìn cô bạn thân rất bình tĩnh cười nói: “Xem ra cậu rất tự tin, còn thoải mái như vậy.”
Chu Tiểu Vân trả lời lại một cách mỉa mai: “Mình đâu tốt số như cậu được cử đi học chứ, vừa sinh ra đã sướng, đại học chờ sẵn, mình còn không biết sắp lưu lạc đến đâu đây!”
Hai nữ sinh hỉ hả ôm ôm ấp ấp làm Lý Thiên Vũ đứng bên cạnh hâm mộ không ngừng, ngày nào đó nếu anh cũng có thể… Đằng sao lược bỏ mấy nghìn chữ mơ màng. Haha!
Chu Tiểu Vân liếc Lý Thiên Vũ đang hồn phách trên mây, thấp giọng hỏi Lưu Lộ: “Lý Thiên Vũ thi thế nào?”
Lưu Lộ cười đẩy đẩy Lý Thiên Vũ: “Anh Tiểu Vũ, Tiểu Vân hỏi anh kìa, kết quả thi thế nào?”
Lý Thiên Vũ cười sáng lạn nói ra tổng điểm. Chu Tiểu Vân nghe, a, điểm thi khá tốt, cao hơn điểm chuẩn hơn mười điểm! Xem ra đỗ đại học không có vấn đề gì!
Lưu Lộ rất tích cực nói tốt cho Lý Thiên Vũ: “Từ lúc lên cấp ba anh Tiểu Vũ rất chăm chỉ học tập đó, sau này cũng lọt vào top mười trong ban, nói chung là thành tích tương đối khá.”
Chu Tiểu Vân nghe xong gật gật đầu.
Ban Khoa học tự nhiên cao thủ nhiều lắm, có thể đứng trong top mười không phải chuyện dễ dàng.
Lý Thiên Vũ có chút uể oải nói: “Ai, lần thi này các môn mình làm cũng tạm được, nhưng tiếng anh lại hơi kém, mình nghĩ chắc không đậu được nguyện vọng một rồi.”
Nguyện vọng một? Trong mắt Chu Tiểu Vân hiện lên nghi vấn.
Lưu Lộ giải thích: “Nguyện vọng một của anh Tiểu Vũ cũng là đại học N giống cậu!”
Chu Tiểu Vân trừng Lưu Lộ, kẻ phản bội này, nhất định là cơ sở ngầm của Lý Thiên Vũ. Nếu không sao lại trùng hợp như vậy, điền nguyện vọng một giống hệt mình.
Nhưng cô không nói gì, điền nguyện vọng là tự do, nhưng thi đậu hay không còn phụ thuộc vào bản lĩnh của mỗi người, cô =không thể nói “Lý Thiên Vũ, sao cậu lại điền nguyện vọng giống mình” được!
Lưu Lộ nhận thấy Chu Tiểu Vân oán trách, lơ đễnh cười. Sao cô có thể không giúp anh họ mình đây!
Lý Thiên Vũ nói: “Chu Tiểu Vân, cậu cũng đi xem điểm đi! Rất nhiều người đang tập trung ở phòng làm việc đó!”
Chu Tiểu Vân cũng bắt đầu có một chút khẩn trương, mình thi được bao nhiêu điểm vậy?
Chu Tiểu Vân và Lưu Lộ sóng vai đi tới phòng làm việc, dọc theo đường đi có rất nhiều học sinh đang sôi nổi nghị luận.
“Cậu thi được bao nhiêu điểm?”
“Ai, mình thi không tốt lắm…”
“Điểm số học của mình kém quá…”
Chu Tiểu Vân nghe tiếng mọi người bàn luận xôn xao chợt phát hiện tim mình đập càng lúc càng nhanh.
Bình tĩnh nào, bình tĩnh nào. Cô cố gắng hết sức làm mình trấn định lại, đáng tiếc hiệu quả quá nhỏ.
Trong phòng làm việc, một đám tân sinh viên ồn ào huyên náo, trước bàn làm việc của từng chủ nhiệm lớp đều bị học sinh vây kín. Thật là mấy nhà sung sướng mấy nhà buồn, có người sau khi nhìn phiếu điểm vui mừng lộ rõ, có người cầm phiếu điểm mà cúi đầu ủ rũ.
Chu Tiểu Vân tới trước bàn cô Diệp, liếc nhìn Vương Tinh Tinh sắc mặt có chút uể oải đứng gần đó. Cô bước nhanh tới, vỗ vỗ bả vai Vương Tinh Tinh: “Tinh Tinh! Điểm thế nào?”
Vương Tinh Tinh yên lặng đưa phiếu điểm cho Chu Tiểu Vân.
Chu Tiểu Vân liếc mắt nhìn, nhanh chóng tính toán tổng điểm, điểm này chỉ hơn điểm chuẩn năm ngoái hai điểm, với số điểm này chắc phải thấp thỏm chờ mong rồi.
Chu Tiểu Vân siết nhẹ tay Vương Tinh Tinh biểu lộ sự an ủi và ủng hộ im lặng.
Vương Tinh Tinh miễn cưỡng mỉm cười: “Đi xem điểm của cậu đi! Mình sẽ chờ ở đây.”
Chu Tiểu Vân đứng trước bàn làm việc, nhịp tim đập nhanh không thể khống chế.
Diệp Lan thấy là Chu Tiểu Vân thì hài lòng tươi cười: “Chu Tiểu Vân, chúc mừng em, lần này em là thủ khoa khoa văn huyện ta!”
Trong lòng Chu Tiểu Vân buông lỏng, nét mặt lộ ra tươi cười.
Chu Tiểu Vân vừa lấy phiếu điểm tới nhìn, mấy bạn học xung quanh đã vươn cổ lại ngó.
Sở Đình Đình hô lên: “Oa, Chu Tiểu Vân, ngữ văn chỉ kém hai điểm là đạt điểm tối đa, thật lợi hại. Cậu là thần tượng của tớ!”
Một câu nói này, khiến tất cả mọi người trong phòng đều đưa mắt nhìn về phía Chu Tiểu Vân. Nơi này cũng có không ít người nhận ra cô.
“Mau nhìn, thủ khoa khoa văn chính là Chu Tiểu Vân.”
“Đi đi đi, ai cần cậu giới thiệu chứ, mình không nhận ra Chu Tiểu Vân chắc?”
………………………
Chu Tiểu Vân nghe được rất nhiều âm thanh xung quanh, nhưng lúc này cô không thể nghe thấy những người đó đang nói cái gì, toàn bộ sự chú ý của cô đã bị tờ giấy mỏng manh này hấp dẫn.
Sáu môn điểm ngữ văn cao nhất, thứ hai là chính trị và tiếng Anh, lịch sử, địa lý điểm cũng không kém, số học là thấp nhất, nhưng cũng chỉ bị trừ khoảng mười điểm thôi.
Tính tính, tổng điểm này cao hơn điểm trúng tuyển khoa tiếng Trung đại học N năm ngoái khoảng ba mươi điểm. Xem ra, nếu không có đột biến gì, mình chắc chắn sẽ đậu nguyện vọng một.
Chu Tiểu Vân phát hiện tim mình đang đập rất nhanh, vẫn bị vây trong trạng thái hưng phấn cao độ, xem ra bản lĩnh giữ bình tĩnh không tốt như mình tưởng!
Lưu Lộ hài lòng chạy tới: “Chúc mừng cậu, Tiểu Vân thật lợi hại. Mình kiêu ngạo vì cậu.”
Chu Tiểu Vân cười thản nhiên.
Lý Thiên Vũ đứng xa xa nhìn thiếu nữ đang tỏa sáng, không tự chủ đi tới: “Chu Tiểu Vân, chúc mừng!”
Chu Tiểu Vân tâm tình thật tốt, cười nói: “Cùng vui cùng vui, cậu thi cũng rất tốt mà!”
Điểm số của khoa Văn và khoa Lý vốn không thể so sánh với nhau, nhưng chỉ nhìn một cách đơn thuần, từ việc Lý Thiên Vũ vượt lên đứng trong top mười có thể thấy được anh thi rất tốt.
Lý Thiên Vũ không biết cảm giác hiện tại trong lòng mình là gì nữa. Sau đó anh cũng không có cơ hội nói chuyện với Chu Tiểu Vân.
Sau khi lấy phiếu điểm, các học sinh quay về lớp để chủ nhiệm phát bằng tốt nghiệp và dặn dò mọi người đem đồ dùng cá nhân về nhà; còn giấy báo trúng tuyển sẽ được gửi qua bưu điện, học sinh chỉ cần ở nhà chờ.
Vậy là đã tốt nghiệp trung học.
Chu Tiểu Vân đột nhiên cảm thấy ngẩn ngơ, nhớ lại kỷ niệm mấy năm học trong trường.
Một tình cảm lưu luyến trào dâng.
Tạm biệt nhé, thời học trò cấp ba.
Tạm biệt nhé, tuổi dậy thì của tôi.