Thoải mái không được mấy ngày các học sinh lại xôn xao bàn tán vì chuyện phân ban tự nhiên hay xã hội.
Kỳ thực đối với các học sinh mà nói, phân ban tự nhiên và xã hội là chuyện rất đáng mừng. Vốn phải học tận chín môn, hiện tại phân ra tự nhiên và xã hội chỉ học sáu môn, chắc chắn sẽ giảm gánh nặng cho các học sinh vì bớt được một số môn.
Chỉ có điều, cuối cùng nên lựa chọn ban tự nhiên hay xã hội đây?
Thường thì ban tự nhiên học toán, lý, hóa, sinh sau này thi đại học chuyên ngành nhiều nhất, nhưng đương nhiên ban xã hội có vẻ dễ thở hơn ban tự nhiên một chút, chủ yếu là học thuộc lòng gì đó, rất thích hợp cho nữ sinh học.
Đương nhiên cứ là nữ sinh phải chọn ban xã hội thì quá thành kiến (phiến diện), ai nói con gái thì không thể chọn ban tự nhiên? Nữ sinh thông minh cũng rất nhiều đấy nhé! Thiệu Sắc Vi không nói hai lời ghi tên vào ban tự nhiên.
Chu Tiểu Vân không thèm tranh cái này với cô ta, bạn thích ban tự nhiên là chuyện của bạn, tôi không cần vì chứng minh tôi giỏi hơn bạn mà đi học ban tự nhiên.
Chu Tiểu Vân sáng suốt lựa chọn ban xã hội. Từ trước đến nay ngữ văn và chính trị đều là điểm mạnh, lịch sử địa lý đối với cô mà nói chỉ như một bữa ăn sáng, ngược lại hóa học vật lý lại khiến cô đau đầu.
Bây giờ chuyện Chu Tiểu Vân chọn ban xã hội là chuyện tất nhiên. Cho dù có học sinh bàn tán, đồn đại thành tích không tốt mới chọn ban xã hội cũng không thể dao động quyết tâm của cô. Nghĩ đến sau này tạm biệt mấy môn hóa học, vật lý, sinh học, cô vui như mở cờ trong bụng!
Mấy đại cao thủ trong lớp trừ Chu Tiểu Vân ra hầu như đều chọn ban tự nhiên. Ân Vĩnh Kiện này, Lôi Hoành Tường này, rồi Trịnh Hạo Nhiên và Thiệu Sắc Vi nữa, đều chọn ban tự nhiên.
Gần đây Lưu Lộ rất đau đầu, mỗi ngày đều than thở vì chuyện phân khoa. Bản thân cô thì muốn vào ban xã hội nhưng ba mẹ cô lại kiên quyết bắt cô chọn tự nhiên. Lý do là: Học ban tự nhiên sau này thi đại học có nhiều ngành tốt, ra trường dễ xin việc hơn.
Lưu Lộ đang kháng nghị với người trong nhà, không biết có thể thay đổi được không.
Nam nữ mười bảy mười tám tuổi đã bắt đầu có suy nghĩ của riêng mình, bất đồng ý kiến với người lớn là chuyện rất bình thường. Lúc có xung đột, ai nên nghe ai? Đó mới là một vấn đề cần quan tâm.
Lưu Lộ hâm mộ nói: “Chu Tiểu Vân, ba mẹ cậu quá tốt với cậu, cậu muốn chọn cái gì thì chọn cái đó, căn bản không can thiệp vào. Không giống hai vị kia nhà tớ, haizz, nói thế nào cũng không có tác dụng, tớ sắp bị phiền ૮ɦếƭ rồi.” Chu Tiểu Vân nhớ tới phản ứng của Chu Quốc Cường và Triệu Ngọc Trân không khỏi hiểu ý mỉm cười, về điểm này cha mẹ cô thực sự rất tốt “Theo ý con thích cái gì thì chọn cái đó”, thật tốt!
Chu Tiểu Vân an ủi Lưu Lộ: “Cậu đừng trách ba mẹ, ba mẹ can thiệp cũng là xuất phát từ tình yêu thương dành cho cậu. Có thể cậu không đồng ý cách nhìn của họ, nhưng ba mẹ cậu yêu thương quan tâm đến cậu là điều không thể nghi ngờ. Cậu có thể quyết tâm kiên trì với lí tưởng của mình, thế nhưng không nên vì thế mà trách cứ ba mẹ.”
Đáng thương tấm lòng cha mẹ trong thiên hạ! Nào có cha mẹ nào không yêu thương con cái đâu!
Sau khi Chu Tiểu Vân trùng sinh (sống lại đúng với thân xác của mình) cuối cùng cũng cảm nhận sâu sắc điểm này, có lẽ một số cha mẹ có cách biểu đạt tình yêu thương rất cực đoan rất quá đáng, nhưng đều giống nhau ở tấm lòng vì con cái!
Lưu Lộ nghe Chu Tiểu Vân khuyên xong bất mãn nói: “Đương nhiên cậu sẽ nói như vậy, vì ba mẹ cậu quá tốt với cậu lại không bắt cậu chọn ban tự nhiên. Cậu không biết ba mẹ tớ kì vọng vào tớ bao nhiêu đâu, cả ngày ân cần dạy bảo nói này nói nọ. Bây giờ nhìn thấy hai người bọn họ đầu tớ sẽ đau, sao có thể đứng trên lập trường của họ suy nghĩ chuyện này chứ, tớ không tỏ thái độ với họ là tốt lắm rồi.” Chu Tiểu Vân hết chỗ nói, nhà này đúng là ai cũng khó bảo!
Lưu Lộ lại thì thào oán giận tới chị gái Lưu Sương: “Chị tớ cũng thật là, thành tích tốt như vậy làm gì. Thi đậu đại học danh tiếng lại trúng chuyên ngành hot nhất. Hại tớ bị lấy ra so sánh, ba tớ ở nhà nói chị gái con thế này thế nọ, đúng là tớ không được như chị ý có cách nào khác đâu!”
Chu Tiểu Vân không có cách nào khuyên nhủ, đành vỗ vỗ vai Lưu Lộ tỏ vẻ ủng hộ mà thôi. Có rất nhiều chuyện cần tự mình đối mặt, người khác không thể nói nhẹ nhàng hai câu là có thể giải quyết. Hi vọng cha mẹ Lưu Lộ cuối cùng có thể hiểu và thông cảm cho bạn ấy!
Dĩ nhiên Tiểu Bảo biết chuyện chị gái chọn ban xã hội, cậu cực kỳ tán thành: “Chị, em vẫn cảm thấy chị đặc biệt thích hợp học ban xã hội, tương lai thi ngành tiếng Trung, mỗi ngày quan sát, viết lách gì gì đó, thật tốt!”
Chu Tiểu Vân nhận được ủng hộ của em trai cười sung sướng. Có người nhà hiểu và ủng hộ thật sự vô cùng hạnh phúc!
Không biết tại sao có nhiều người vẫn có cái nhìn phiến diện (định kiến: ý ở đây là không tốt) về ban xã hội, rất nhiều bậc cha mẹ gấp gáp bắt đứa nhỏ chọn ban tự nhiên. Rõ ràng học lý hóa không tốt, sau này học chẳng phải càng vất vả sao? Khiến người khác không hiểu nổi!
Sở Đình Đình phân vân đắn đo giữa hai ban, cuối cùng cũng dũng cảm lựa chọn ban xã hội. Theo như Sở Đình Đình nói đó là: “Trai đẹp ban tự nhiên rất nhiều, phần lớn nam sinh đều chọn ban tự nhiên, điều này khiến tớ tràn đầy hi vọng với ban tự nhiên. Đáng tiếc thành tích ba môn lý hóa sinh của tớ không ra gì, đành phải nhịn đau tạm biệt các soái ca.”
Khuôn mặt buồn bã của Lưu Lộ cũng bị đùa bật cười. Chu Tiểu Vân nghĩ thầm tốt nhất đừng bị phân vào cùng lớp với Sở Đình Đình, cả ngày nghe cậu ta huyên thuyên tai sắp chai rồi!
Lúc tan học chạm mặt Dương Phàm, kỳ thực Chu Tiểu Vân không cần hỏi cũng biết Dương Phàm sẽ chọn ban tự nhiên nhưng vẫn lễ phép hỏi. Dương Phàm cười đáp: “Đương nhiên tớ chọn ban tự nhiên rồi, được rồi, cậu có biết Lý Thiên Vũ chọn ban tự nhiên hay ban xã hội không?”
Chuyện này Chu Tiểu Vân thật sự không biết, trước kia tin tức này không cần cô hỏi thăm Lưu Lộ sẽ nói cho cô biết, nhưng hai ngày nay tâm tình bạn ấy đang bết bát nào có tâm tư nhắc tới chuyện Lý Thiên Vũ chọn ban nào.
Dương Phàm thấy Chu Tiểu Vân không biết thì nói chuyện mình biết ra: “Lần trước lúc tớ tình cờ gặp cậu ấy có hỏi, lúc đó cậu ấy nói muốn suy nghĩ một chút. Tớ thấy lạ, chuyện này có gì phải suy nghĩ. Hóa học vật lý đều là sở trường của cậu ấy, ngược lại chính trị lịch sử đều không tốt, tốt nhất nên chọn ban tự nhiên, chẳng lẽ lại học ban xã hội? Không biết thần kinh cậu ấy có bình thường không.”
Chu Tiểu Vân giật mình, giống như có ý nghĩ nào đó lướt qua đầu lập tức cô quăng nó ra khỏi tâm trí. Chắc Lý Thiên Vũ không vì muốn cùng lớp với mình mới chọn ban xã hội đâu! Chắc là không đâu…
Hai ngày nay đề tài học sinh nói luôn là chuyện này, nếu không, Vương Tinh Tinh sẽ không tới tìm Chu Tiểu Vân nói chuyện phiếm. Chu Tiểu Vân thấy Vương Tinh Tinh đến cảm thấy rất vui vẻ. Gặp mặt nói chuyện với bạn tốt cũ (à thoải mái nhất, nghĩ cái gì thì nói cái đó.
Vương Tinh Tinh vừa tới đã tuôn ra chuyện khổ tâm: “Chu Tiểu Vân, cậu không biết gần đây tớ bị mẹ tớ nói nhiều đến thế nào đâu. Không biết bà nghe được từ đâu mấy lời nói linh tinh như ban tự nhiên tốt hơn ban xã hội, không nói lí lẽ đã bắt tớ không chọn ban tự nhiên không được, tớ với bà đả thông tư tưởng kiểu nào cũng không có tác dụng. Haizz!” Chu Tiểu Vân bật cười, nhà nào cũng giống như thế, đặc biệt mù quáng mặc kệ có thích hợp hay không đều bắt con cái chọn ban theo ý mình, thực sự quá kì lạ!
Chu Tiểu Vân an ủi bạn tốt của mình: “Được rồi, về nhà nói chuyện với ba mẹ cậu thật tốt, chúng ta cùng nhau chọn ban xã hội đi!” Vương Tinh Tinh nghe nói Chu Tiểu Vân cũng chọn ban xã hội vui vẻ nở nụ cười, nói thẳng về nhà đi tìm ba mẹ làm công tác tư tưởng.
Ngày cuối cùng phải quyết định lựa chọn ban tự nhiên hay ban xã hội. Lúc Lưu Lộ nhảy chân sáo vào lớp học, khuôn mặt vui sướng không cách nào che giấu được. Lập tức Chu Tiểu Vân biết cách mạng của cô đã thành công.
Quả nhiên, Lưu Lộ còn chưa đặt túi sách xuống đã bắt đầu thông báo tin tốt: “Chu Tiểu Vân, tớ đứng đây trịnh trọng tuyên bố, ba mẹ tớ đã đồng ý để tớ chọn ban xã hội rồi!”
Chu Tiểu Vân cất túi sách thay Lưu Lộ, cười hỏi: “Cậu dùng phương pháp gì khiến ba mẹ cậu đầu hàng vậy?”
Lưu Lộ lấy lại vẻ xinh đẹp lanh lợi mọi khi: “Đương nhiên là lấy tình cảm đánh động rồi! Cậu không biết, đêm qua ngay cả cơm tối tớ cũng không ăn ngồi nói chuyện với ba mẹ cả buổi, thấy tình cảnh tớ nước mắt tuôn trào cuối cùng ba mẹ cũng gật đầu đáp ứng. Haizz, quả thực chính là chiến tranh thế giới. May mà anh Tiểu Vũ ở bên cạnh hát đệm, nếu không, một mình tớ chống không nổi.”
Chu Tiểu Vân gật gật đầu, suy nghĩ một chút vẫn không nhịn được hỏi: “Lý Thiên Vũ chọn ban tự nhiên hay ban xã hội vậy?”
Một giây chờ đợi Lưu Lộ trả lời kia, Chu Tiểu Vân chợt phát hiện không ngờ mình lại có chút khẩn trương. Rốt cuộc cô hi vọng cậu ta chọn ban xã hội hay chọn ban tự nhiên đây… Cô cũng không biết… Lưu Lộ cười, nghĩ thầm tớ còn tưởng cậu có thể nhịn không thèm hỏi cơ đấy! Ha ha, xem ra vẫn quan tâm đến anh họ tớ, nếu anh Tiểu Vũ mà biết còn không vui đến ૮ɦếƭ?
“Mấy ngày nay anh Tiểu Vũ cũng lo nghĩ mãi, người nhà thì mặc kệ anh ý chọn, tùy ý anh ấy. Nhưng bản thân anh ấy lại không đưa ra được quyết định, lúc thì chọn cái này lúc lại chọn cái kia, mãi đến tối hôm qua mới hạ quyết tâm…”
Lưu Lộ lải nhải nói nửa ngày cũng chưa nói vào chính đề, cố ý muốn Chu Tiểu Vân sốt ruột. Kết quả lại khiến Lưu Lộ thất vọng, vẻ mặt Chu Tiểu Vân rất bình tĩnh không nhìn ra điều gì.
Trong lòng Lưu Lộ lầu bầu thật sự quá mất mặt, sau đó mới nói đáp án: “Anh Tiểu Vũ chọn ban tự nhiên!” Đáp án trong dự liệu, mặt ngoài Chu Tiểu Vân cười nhạt, trong lòng lại xẹt qua cảm giác khác lạ đến tột cùng là gì chính cô cũng không nói rõ được…
Sau này người kia sẽ không cùng lớp với mình nữa, sẽ không cả ngày nhăn nhăn nhở nhở chạy qua chạy lại trước mặt cô, sẽ không mặt dày chạy tới tiếp chuyện, sẽ không có cơ hội cẩn thận lấy lòng, sẽ không chạy đến khuấy đảo hồ nước yên lặng của cô, sẽ không khiến cô đau đầu phiền lòng nữa..
Thế nhưng, vì sao trong lòng cô lại có cảm giác mất mát buồn bã không thể dùng lời nào để diễn tả như thế..
Lý Thiên Vũ đeo balo tiến vào lớp, bình thường ngẩng đầu mà bước hôm nay cậu lại tỏ ra không còn chút sức lực nào, đầu cúi thấp ánh mắt nhìn thẳng xuống đất giống như trên mặt đất sẽ có vàng xuất hiện vậy.
Bạn học chào hỏi, cậu buồn bã ỉu xìu đáp lại cũng không buồn để ý. Lý Thiên Vũ ngẩng đầu nhìn về phía Chu Tiểu Vân, đúng lúc nhìn thấy ánh mắt bình tĩnh không gợn sóng của cô…
Giờ khắc này, trái tim Lý Thiên Vũ đập thình thịch, gần như lạc lối trong đôi mắt sâu thẳm kia. Chu Tiểu Vân dời ánh mắt trước, khéo léo nghiêng người nói chuyện với Thiệu Sắc Vi để hình bóng Lý Thiên Vũ ra khỏi tầm mắt của mình.
Lý Thiên Vũ thất vọng thở dài, từ từ đi tới vị trí của mình. Cậu ngồi phát ngốc, không biết trong lòng đang nghĩ gì. Người khác nhìn thấy tình cảnh như sau: Lý Thiên Vũ giống như một đầu gỗ ngồi đó không động đậy, Cao Tùng Soái bạo dạn vỗ Lý Thiên Vũ một phát: “Này, ngồi đây phát ngốc gì thế!”
Bình thường khẳng định Lý Thiên Vũ sẽ nhảy dựng lên làm ầm ĩ một trận với Cao Tùng Soái, hai người nửa đùa nửa thật cãi nhau ầm ĩ là chuyện bình thường, vì thế Cao Tùng Soái vỗ Lý Thiên Vũ xong, nhanh chóng nhảy ra xa làm tư thế phòng thủ.
Đáng tiếc, hôm nay Lý Thiên Vũ như lão tăng nhập định, không thèm nhúc nhích, khiến cậu ta cảm thấy mất mặt, cảm giác mình làm chuyện gì đó rất ngốc, Cao Tùng Soái ngồi vào chỗ bất mãn lẩm bẩm nói: “Làm sao lại thế này, cậu có tâm sự gì à!”
Lý Thiên Vũ mặc kệ cậu ta, thay đổi tư thế lại ngồi thiền. Lôi Hoành Tường chạy qua gọi Lý Thiên Vũ: “Lý Thiên Vũ, cô Diệp gọi mấy nam sinh bọn mình tới phòng làm việc dọn ít đồ.”
Bình thường là người nhiệt tình nhất, nhưng hôm nay Lý Thiên Vũ lại thiếu hăng hái, xua tay nói: “Không đi, cậu gọi người khác đi đi!”
Lôi Hoành Tường kiên quyết kéo Lý Thiên Vũ ra khỏi chỗ: “Thôi đi, đừng ở chỗ này dở ૮ɦếƭ dở sống nữa, không phải chỉ là phân ban chia lớp thôi sao, cũng không phải sau này ૮ɦếƭ già không gặp lại, chẳng phải vẫn ở cùng một trường à? Muốn gặp còn đầy cơ hội kìa! Đi một lát thôi, cô Diệp chỉ đích danh cậu đi, không muốn đi cũng phải đi!”
Lôi Hoành Ttường rất thông minh, Lý Thiên Vũ dành tình cảm cho Chu Tiểu Vân cũng bị cậu sớm nhìn ra, hai người lại có giao tình tốt như vậy đương nhiên không thể không biết. Một năm nay Lôi Hoành Tường không ít lần cười nhạo Lý Thiên Vũ.
Chỉ có điều, bây giờ nhìn bộ dáng Lý Thiên Vũ chán chường như vậy thật sự khiến người khác không đành lòng, Lôi Hoành Tường “kín đáo” an ủi Lý Thiên Vũ mấy câu, sau đó lôi Lý Thiên Vũ đi làm cu li.
Phòng làm việc đang được tổng vệ sinh, các giáo viên ở đây thu dọn đồ đạc, đương nhiên quét dọn làm vệ sinh đều là những học sinh số khổ (xui xẻo).
Nhiệm vụ chủ yếu của Lôi Hoành Tường, Lý Thiên Vũ và mấy nam sinh nữa là khiêng bàn. Bàn làm việc khá nặng nếu không có bốn năm người nâng thì không thể di chuyển, khiêng ra dọn qua rồi đặt lại vào chỗ cũ, nhiều bàn như vậy khiến mấy nam sinh mệt phờ.
Sau khi Lý Thiên Vũ bận rộn, tâm tình mới tốt hơn một chút, bắt đầu có tinh thần nói chuyện phiếm.
Cô Diệp chỉ đạo các học sinh dọn dẹp, cô hòa ái dễ gần nhưng gương mặt lại thiếu sự vui vẻ, nghĩ đến những học trò mình vất vả cực nhọc dạy dỗ gần hai năm nay lại bị chia ra vì chuyện phân ban, trong lòng cô Diệp cảm thấy rất khó tiếp thu.
Giống như đứa con mình vất vả nuôi lớn lại gọi người khác là mẹ… Đương nhiên, đây chỉ là cách so sánh nhưng lúc này cô Diệp lại có loại cảm giác như vậy! Các học sinh ưu tú sẽ chia ra phân vào các ban, thật sự cô rất luyến tiếc.
Nhưng mà có luyến tiếc cũng chẳng ăn thua gì. Rất nhiều chuyện không xảy ra giống như mong muốn của mình, không có cách nào, chúng ta chỉ có thể học cách thích ứng với mọi hoàn cảnh.
Nguyện vọng phân ban xác định xong, căn cứ thành tích thi toàn quốc bắt đầu chia lớp. Mặt ngoài thì chẳng phân biệt lớp chọn lớp thường, thật ra cấp ba Anh Minh vẫn luôn thiết lập một hai lớp tăng cường. Nhà nước chủ trương tất cả chia ra không phân nặng nhẹ, sau lưng chẳng phải vẫn ngầm làm thế à?
Nhà trường cũng có tính toán riêng, đầu tiên tập hợp phần lớn học sinh giỏi vào hai lớp tăng cường, những người sẽ thi vào trường đại học cao đẳng đều đến từ đội hình xuất sắc nhất này. Hoàn cảnh học tập như vậy, học sinh sao có thể không dốc sức ra học đây? Cạnh tranh lớn đại biểu cho động lực của học sinh còn lớn hơn nữa.
Mặt khác, chung quy sẽ có vài trường hợp đặc thù, học sinh có phụ huynh đặc biệt sẽ có những yêu cầu đặc biệt. Con trai hiệu trưởng ở trong đó chỉ có thể coi như bình thường, vấn đề đó là con của cán bộ, có ai không muốn xếp con mình vào trong lớp đó.
Vì thế, học sinh trong lớp tăng cường nếu không phải thành tích đặc biệt tốt thì nhất định có quan hệ. Nói chung, các giáo viên tiếp nhận lớp tăng cường vừa là vinh dự nhưng cũng là chuyện rất khó xử.