Chương 461: Gặp phải chuyện rồi
Đại giang nghe Tử Tình nói muốn lấy chút gà vịt, bèn nói: "Nãi nãi, lúc này đi, gà vịt cũng không có Gi*t xong, không bằng ta đưa các chủ tử về nhà trước, chờ nãi nãi nghĩ xong muốn cái gì, ta đi riêng tới lấy cũng được. Cũng tiện để cho bọn họ chuẩn bị đầy đủ một chút."
Thư Duệ nghe xong cũng nói: "Đúng vậy, nương, chúng ta vẫn là về nhà đi. Nhị đệ bọn họ còn ở nhà chờ chúng ta đó, hôm nay cũng không tiện, kéo dài tiếp nữa, chúng ta có thể thật sự không vào được thành rồi."
Thư Duệ cũng là lo lắng Tử Tình ở ngoài không an toàn, huống hồ, hôm nay cũng thật là lạnh, gió bắc thổi vù vù, Thư Duệ cũng không muốn Tử Tình chịu tội.
Tử Tình nghe thấy lời Thư Duệ, chỉ phải phải bỏ đi ý nghĩa này, về nhà. Vừa vào cửa, Tiểu Phấn đã nói: "Tổ mẫu cùng mẫu thân của Hạ cô gia hôm qua đến rồi, đại cữu gia nói buổi tối đón gió cho các nàng ở nhà hắn, nãi nãi đã trở lại thì đi thôi."
Tử Tình nghe xong, thầm nghĩ, không nên tới thật đúng là đã tới rồi.
Sau khi Tử Tình rửa mặt chải đầu một phen, mang theo mấy đứa Thư Duệ đi nhà Tử Phúc, còn chưa có vào cửa, đã nghe thấy giọng nói của Hạ thái thái: "Đâu có biết chỉ bởi vậy, còn bị bắt lỗi, nghe nói, nhà bọn họ cũng là tính toán cuối năm vào kinh tìm kiếm biện pháp."
Thẩm thị thở dài: "Đang yên lành, giày vò vớ vẩn cái gì đây? Hôn sự của bọn nhỏ không có chịu ảnh hưởng chứ?"
Tử Tình nghe mơ hồ, vào cửa, Hạ thái thái vội im miệng, Tử Tình chào hỏi qua, cũng không thấy Hạ lão thái thái, liền hỏi: "Sao không thấy lão thái thái?"
"Một đường có chút không quen khí hậu, vào nhà liền có chút không thoải mái, bởi vậy, ở nhà nghỉ ngơi rồi."
Đang nói, Tử Vũ bế Văn Lâm, Hạ Cam Vĩnh đỡ lão thái thái đến, Tử Tình cũng thỉnh an vấn an cho, Xuân Đào dâng trà. Thẩm thị cùng bọn họ nói chuyện. Yên Nhiên cùng Vĩnh Huyên Vĩnh Cầm đang chọc Văn Lâm chơi, Tử Tình rẽ đến phòng khách bên kia, Lưu thị đang sắp xếp nha hoàn bày bàn.
Tử Tình cũng không tiện hỏi thăm cái gì, Lưu thị thấy Tử Tình cười nói: "Đại ca ngươi ở thư phòng đấy. Ta còn chưa kịp hỏi."
Tử Tình cười nói: "Thôi, biết rồi cũng không giúp được việc gì, không được càng khó chịu. Còn không bằng không biết."
"Lời này rất phải. Đúng rồi. Mấy người Nhị đệ muội các nàng ở thư phòng nhỏ đối chiếu sổ sách, ngươi giúp đỡ đi xem một chút, hoa hồng tháng trước nên chia rồi." Lưu thị cười nói.
"Thôi, càng miễn bàn đối chiếu sổ sách, bây giờ ta vừa thấy sổ sách là đau đầu, đám sổ sách nhà ta còn chưa đủ đầu ta đau à? Còn có xưởng thủy tinh, mỗi tháng đều một chồng to thật dày. Chút sổ sách ấy. Vẫn là để cho các nàng làm đi." Tử Tình nói.
"Đúng rồi, nói đến cái này, năm nay Tiểu Tứ cùng muội phu đều không ở đây, xưởng thủy tinh này rốt cuộc thế nào? Ta còn trông vào nó đặt mua đồ cưới cho nữ nhi ta đấy."Lưu thị cười nói.
"Yên tâm đi, không thể thiếu của ngươi. Năm nay mấy nhà máy lớn vừa xây. Chỗ nào không cần xi măng và thủy tinh? Còn có bến tàu bên kia, năm ngoái mới làm một nửa, lúc này đã tầm tầm rồi, kho hàng cũng xây không ít." Tử Tình nói.
Kho hàng bến tàu phủ Tùng Giang này, Văn Tam còn đặc biệt để lại hai cái cho Tử Tình, hàng hóa nhà Tử Tình đều xếp tới quay vòng, cũng là bớt được một khoản tiền thuê lớn.
"Một năm nay, chỉ một khoản mua sắm trong cung, nhà ngươi hẳn là có thể có không ít tiền thu nhỉ?" Lưu thị cười nói.
"Góp nhặt. Một tháng cũng là không đến hai ngàn lượng, không tính những đồ đặt trọn bộ." Tử Tình tính ra, chức Hoàng thương này, một năm nhiều nhất mang đến cho Tử Tình bốn vạn lượng tiền lãi, Hoàng đế này, vẫn là khá tiết kiệm.
Lưu thị nghe xong đang muốn nói chuyện. Mấy người Trần thị đi ra, nhìn thấy Tử Tình, sẳng giọng: "Muội muội đến cũng không giúp đỡ tính sổ, biết rõ ta làm cái này chậm hơn ngươi nhiều."
"Đã luyện mấy năm nay rồi, cũng nên có chút tiến bộ chứ?" Tử Tình cười nói.
"Ngượng ngùng, thật đúng là không có." Trần thị cười nói.
Phó thị đưa cho Tử Tình một tờ ngân phiếu năm mươi lượng, nói: "Tháng này hơn tháng trước mười lượng, xem ra trời lạnh, nhiều người tới đây tắm rửa hơn, chưởng quỹ nói bọn họ đều ngại viện tử của chúng ta ít đó, cũng không biết còn có thể xây thêm mấy gian không?"
Tử Tình suy nghĩ một chút viện tử kia, hình như đất trống không còn nhiều, chen thêm mấy viện tử nữa, thì có chút chẳng ra cái gì cả, dù sao, khi người ta thiết kế đều suy xét kỹ khoảng cách giữa các gian rồi, bèn nói: "Tốt nhất vẫn là không nên, phá hủy mỹ cảm, ngược lại có vẻ hẹp hòi."
Dương thị cười nói: "Ta cũng là ý này."
Dương thị nói chuyện bình thường không có lực ảnh hưởng gì, lúc này thấy Tử Tình nói giống nàng, tất nhiên cao hứng rồi.
Lưu thị nói: "Đi mời người ra đi, bàn đã dọn xong rồi."
Tử Tình thấy, liền đi thư phòng gọi Tử Phúc, không nghĩ tới Tử Lộc và Tử Thọ đều ở đây, liền cười nói: "Mấy người các ngươi đang nói cái gì vậy?"
"Có thể có cái gì? Chỉ là hỏi bài học của bọn họ, ngươi tới làm cái gì?" Tử Phúc hỏi.
"Đại tẩu gọi các ngươi ăn cơm đó." Tử Tình cười nói.
Tử Lộc cùng Tử Thọ đứng lên đi trước, Tử Phúc cùng Tử Tình vừa đi vừa hỏi: "Hạ gia bởi vì sao mà đến ngươi có biết không?"
"Không có, ta chỉ là lúc vừa mới vào cửa nghe thấy được một câu, hình như là đã xảy ra chuyện gì? Có thể ảnh hưởng đến Phó gia cùng Tần gia?" Tử Tình hỏi.
Tử Phúc đứng lại, nói: "Ta còn chưa có hỏi thăm rõ ràng, chẳng qua, ba nhà bọn họ đều không thoát khỏi liên can, chuyện cụ thể có bao lớn, hiện tại còn không rõ ràng lắm."
"Nhưng là bên ta mới gặp Tứ đệ muội, giống như là bình thường, không thấy nàng có vẻ lo lắng gì." Tử Tình nói.
Tử Phúc đang muốn nói chuyện, Xuân Đào gọi: "Gia, chỉ chờ các ngươi thôi."
Tử Phúc bèn nói: "Trở về rồi nói sau."
Sau khi ăn xong, Tử Tình cùng Thẩm thị và Hạ thái thái cùng với Hạ lão thái thái nói chuyện một lúc, Hạ thái thái nói tàu xe mệt nhọc, mang theo lão thái thái trở về nghỉ ngơi trước. Tử Tình vội hỏi Thẩm thị rốt cuộc Hạ gia đã xảy ra chuyện gì.
Thì ra, Tần đại nhân nhân cùng Phó đại nhân là quan hệ thông gia, Tần đại nhân liền cùng tri phủ Lư Châu đổi chỗ một chút, vừa khéo, triều đình muốn khai thác mỏ đồng ở Lư Châu, phủ nha tất nhiên chiếm tiên cơ, Tần đại nhân bí mật cũng mua vài ngọn núi ở phụ cận, muốn chờ sau này lén khai thác.
"Nhưng là, việc này cùng Phó gia và Hạ gia có quan hệ gì đâu?" Tử Tình hỏi.
"Tần gia cảm thấy một nhà phiêu lưu quá lớn, bèn cũng kéo cả Phó gia và Hạ gia xuống nước, bây giờ, triều đình biết được việc này, nghe nói, Thánh thượng lôi đình giận dữ, về phần xử lý như thế nào, thật đúng là không dễ nói, phỏng chừng, cuối năm bọn họ đều cần phải vào Kinh rồi." Thẩm thị thở dài.
Tử Phúc nói: "Thì ra là chuyện này, ta nói sao một chút tiếng gió ta cũng không có nghe được? Nếu chuyện tham ô nhận hối lộ khác, Lại bộ là có thể biết được ngay."
Tử Tình cười nói: "Chẳng lẽ bọn họ không biết, núi này là chúng ta quyên sao?"
"Việc này, ta không nói cho các nàng, quan tâm nàng đâu. Làm quan yên lành không làm, cứ nghĩ tới tiền tài ngoài luồng, may mà chúng ta không ở An Châu, bằng không, còn không lôi kéo chúng ta cùng mua, việc này, có thể gặp phiền toái rồi." Thẩm thị nói.
"Phỏng chừng mũ cánh chuồn là khó bảo toàn rồi, xem tâm tình của Thánh thượng, nghe nói, trước đó vài ngày nhóm súng pháo mua đầu tiên về đến, bạc kia, vẫn là từ thuyền vận của Lâm Khang Bình bọn họ kiếm được, xưởng dệt ở phủ Tùng Giang cũng bắt đầu làm ra tiền rồi, tâm tình của Thánh thượng hẳn là cũng không tệ nhỉ?" Tử Phúc nói.
"Tâm ý của Thánh thượng, các ngươi làm thần tử, ngàn vạn lần không được đi phỏng đoán, một khi không vừa ý, đại họa lâm đầu cũng không biết đến như thế nào? Còn có, mấy nhà bọn họ phỏng chừng sẽ tìm ngươi đi cầu tình, bởi vì Tiểu Tứ không ở đây, ngươi cũng cẩn thận suy nghĩ kỹ đi." Tăng Thụy Tường nói với Tử Phúc.
Tử Phúc trả lời: "Cha, yên tâm đi, chút sâu cạn này ta còn có thể không biết."
"Thế Tứ đệ muội biết chưa?" Tử Tình hỏi.
"Hẳn là không biết, Tiểu Tứ không ở đây, nàng có thể dùng sức gì? Chỉ là thêm phiền lòng vô ích mà thôi." Thẩm thị nói.
Tử Tình trở về nhà, nghĩ tới lòng người, quả nhiên là tham, Trần gia vừa phạm phải tội, bị giáng chức đến Mai Châu, không nghĩ tới Tần phu nhân còn chưa rút ra bài học, lại cứ một mực kéo Phó gia cùng Hạ gia xuống nước, xem ra, thế sự này quả nhiên khó liệu, nhớ ngày đó, khi Tử Hỉ cùng Phó gia đề nghị kết thông gia, Tăng gia còn cái gì cũng không phải, lúc này mới vài năm, Phó gia lại trì trệ không tiến.
Ý của Tử Phúc, chuyện của ba nhà này, muốn nói lớn cũng không lớn, bởi vì triều đình còn chưa có văn bản quy định rõ ràng, dân chúng không được mua núi khai thác mỏ, nhưng chỉ có thời cơ không đúng, triều đình gióng trống khua chiêng khai thác mỏ, ngươi vì tư lợi của mình, lợi dụng chức quan chiếm tiên cơ, hiển nhiên không đúng lúc.
Bởi vì Hạ thái thái, Tử Tình ít tới nhà Tử Vũ chơi, thông thường đều là lúc thỉnh an ở nhà Tử Phúc hỏi vài câu, Hạ thái thái nói tiền căn hậu quả của chuyện này cho Phó thị, Phó thị còn có chút không tin tưởng lắm, khóc mấy trận, lại cứ việc gì cũng không giúp được, muốn viết thư cho Tử Hỉ, đối phương ngay cả địa chỉ cố định cũng không có, muốn nhờ một người thăm dò ý tứ của Hoàng thượng, nhưng mấy nhà phu nhân thái thái bình thường hay qua lại, cấp bậc đều thấp, hoàn toàn là không có người có thể nhìn thấy Hoàng thượng.
Phó thị giống như con ruồi không đầu ᴆụng vào vách tường vài ngày, Tử Phúc khuyên nàng không bằng chờ phụ mẫu nàng đến mới quyết định, dù sao phụ thân nàng làm quan bao nhiêu năm nay, dù sao cũng còn có chút người quen đồng liêu.
Phó thị nghe xong cũng chỉ đành thôi, lúc này, khó khăn lắm hai tháng lại trôi qua rồi.
Tiến vào tháng mười hai, rơi xuống vài trận tuyết lớn, Tử Tình càng là chân không bước ra khỏi nhà, cả ngày ôm một cái lò sưởi tay dựa vào trên kháng, đánh cờ, chơi đùa cùng Yên Nhiên, Tiểu Dực bây giờ cũng không tới mỗi ngày nữa, có khi ba bốn ngày mới đến một lần, đại khái cũng là trời lạnh không tiện ra ngoài.
Tử Tình đến cả hàng Tết cũng lười đi làm, tháng trước An Châu đưa một xe đồ tới đây, Tiểu Thanh Tiểu Lam biết được bên này thiếu rau xanh, phơi đầy mấy sọt lớn rau khô tới đây, đủ cho Tử Tình ăn được một thời gian rồi. Cái khác, trong thôn trang bên này cũng có, nào là thỏ, hoẵng, dê, lợn..v..v., trong thôn trang đều nuôi.
Tử Phúc bọn họ tiến vào tháng mười hai, khảo hạch quan viên cũng bắt đầu, cũng là bận rộn khủng khi*p, gần như rất ít về nhà.
Lưu thị mấy ngày nay cứ tìm Tử Tình chơi mạt chược, Tử Tình cảm thấy kỳ quái, hỏi: “Bốn người các ngươi không phải là vừa vặn sao? Nhất định lôi kéo ta là sao?"
Lưu thị cười nói: "Tứ đệ muội nào có tâm tình? Ngươi không thấy nàng từ sáng đến tối, thăm dò xung quanh sao? Bạc đúng là tiêu không ít. Tam đệ muội mang thai cũng không thể ngồi mãi, chỗ tiểu muội ta lười đi tìm nàng, bằng không Hạ thái thái nghe được muốn chen vào một chân, ta còn phải ứng phó nàng, mấy người các ngươi lần lượt đến."
"Này, sự việc của Tứ đệ muội, ta thật đúng là không biết, ta cũng chỉ là buổi tối mỗi ngày đi qua thăm cha nương một chút, trời lạnh ta không thích ra khỏi cửa. Đại ca không phải là khuyên nàng rồi sao? Lại đi ra ngoài mò mẫm giày vò cái gì?" Tử Tình hỏi.
"Nàng là người có tính nôn nóng, lúc này lại đến cuối năm rồi, nàng sợ người Lại bộ gây khó dễ, nghĩ tới chuẩn bị trước một chút." Lưu thị nói.
Lại bộ, Tử Tình nghĩ tới Văn Tam, có ý đi tìm hắn hỏi một chút, lại lo lắng thêm phiền toái cho hắn, huống hồ, mấy lần có việc đều là hắn đến tìm Tử Tình, Tử Tình muốn tìm hắn, thật đúng là không dễ.