Vòng thi cuối cùng của nhóm thể thao cuối cùng cũng chính thức được tiếng trống báo hiệu đến giờ. Cả bọn nhao nhao, nhốn nháo tìm chỗ ngồi hợp lý để nhìn Song Tử. Lắm fan hâm mộ của Song Tử cũng tỏ vẻ ngạc nhiên vì đây là lần đầu tiên Song Tử tham gia chạy.
Song Tử và mười bảy học sinh khác đứng vào vạch xuất phát. Thiên Bình mỉm cười hét to:
- Song Tử cố lên!
Song Tử quay lại mỉm cười rồi chuẩn bị tư thế sẵn sàng:
- Song Tử cố lên!
Bỗng nhiên dòng kí ức ngày hôm nào đó chợt ùa về chạy qua dòng suy nghĩ trong cô…
- Woaa!! – Tiếng hét lớn từ trên khán đài – Song Tử sắp về đến đích rồi! Song Tử cố lên!
Song Tử ngước ánh mắt của mình lên khán đài xem người đứng hét đó là ai. Cô bỗng lấy được sức mạnh, cô cố gắng chạy hết sức… nhưng đúng lúc đó…
*Huỵch!* Song Tử vấp ngã khi sắp chạm đến đích. Trong ánh mắt ngạc nhiên của rất nhiều người. Tiểu Bạch đứng trong sân:
- Trời ơi! Song Tử… chuyện gì đang sảy ra thế này!
Và cũng chính lúc này, trên khán đài là tiếng khóc nức nở của một đứa trẻ con:
- Tớ xin lỗi Song Tử… xin lỗi Song Tử.
Song Tử lúc đó bị chấn thương ở chân. Cô phải nằm viện một tháng trời. Và ngày cũng như ngày… Nhân Mã cũng mang bộ mặt hối lỗi và nức nở của mình đến xin lỗi Song Tử.
Tiếng còi chung cuộc bắt đầu vang lên phá tan dòng suy nghĩ của Song Tử. Cô giật mình lúc này đứng thẳng người dậy rồi mới nhận ra mọi người đã chạy. Song Tử lúc này mới cuối cuồng chạy đi.
Thiên Bình giật mình khi thấy khuôn mặt thẫn thờ của Song Tử:
- Có chuyện gì đã sảy ra?
Đúng lúc ấy sau lưng Thiên Bình xuất hiện tiếng nói của Nhân Mã:
- Đó là… do ngày xưa… lần chấn thương!
- Có chuyện gì đã sảy ra vậy?
- Lúc đó cô ấy nghe thấy tớ gọi cổ vũ thì quay mặt lên nhìn tớ thì đúng lúc đó có một kẻ chơi xấu cô ấy đã đá vào chân Song Tử.
- Tên đó… dám làm như thế sao?
Cả hai cùng nhìn về phía Song Tử… và cùng giật mình khi thấy mắt Song Tử ươn ướt.
Song Tử ơi… trong lúc quan trọng như thế này cậu nghĩ gì vậy?
Quay trở về với tâm trạng của Song Tử bây giờ. Cô nàng chợt nhớ lại kỉ niệm ngày xưa của mình với Nhân Mã… một chàng trai đáng yêu và hay cười.
Cô cũng đã từng yêu một người như Nhân Mã nhưng tại sao trái tim của cô lại thay đổi?
Lý do cô đồng ý hôn ước cũng là vì cô đã từng yêu anh cho đến khi lần đầu tiên gặp Thiên Bình. Ngày đó… trái tim của cô cũng đã từng chỉ loạn nhịp vì Nhân Mã, ấy vậy mà giờ thì! Rốt cuộc thì đã có chuyện gì sảy ra thế này?
Càng nghĩ nước mắt Song Tử càng rơi nhiều. Một chàng trai đáng yêu như Nhân Mã đã mất đi nụ cười trong sáng sau hôm đó. Song Tử thấy mình thật có lỗi.
Cô bất giác bật khóc và cắm đầu cắm cổ chạy với kết quả thật đáng kinh ngạc: cán đích đầu tiên.
Nhưng thay vì vui mừng thì Song Tử lại gục xuống khóc nức nở. Thiên Bình và Nhân Mã cùng chạy lại chỗ của Song Tử. Cả hai ân cần hỏi:
- Cậu sao thế?
Song Tử ngước khuôn mặt đầm đìa nước mắt lên nhìn hai người rồi ánh mắt ấy của cô dừng lại trên khuôn mặt của Nhân Mã. Cô không nói gì cả, cô ẩn cả hai người rồi chạy mất. Thiên Bình chỉ biết đuổi theo cô.
Nhân Mã nhìn theo dáng vẻ của hai người… mặt anh bỗng cau lại, tay anh ôm lấy ngực.
Xa xa là ánh mắt cũng nhòe đi nhìn Nhân Mã. Thiên Yết cắn chặt môi ngăn tiếng khóc
Sư Tử nheo mắt nhìn mọi thứ xung quanh, cô lấy tay ôm đầu mình cau mặt:
- Đau đầu quá…!
- Cậu không sao chứ? – Cự Giải ân cần đỡ Sư Tử, khuôn mặt anh lộ rõ vẻ lo lắng.
- Tớ không sao đâu! – Sư Tử cười – Tớ có thắng cuộc thi không?
- Thắng chứ… thắng đậm luôn ý! – Ma Kết từ đâu xuất hiện và mỉm cười… một nụ cười tỏa sáng khiến Sư Tử thấy lu mờ.
Nhân Mã chạy lại, vỗ đầu Sư Tử:
- Cậu có nhớ rằng tớ đã túm tóc cậu này… rồi lết cậu đi đến đích đó!
Sư Tử đơ ra một chút rồi ánh mắt cô tóe lửa khi nhớ lại cảnh đó, cô vùng dậy chạy đuổi Nhân Mã:
- Nè! Sao cậu dám làm thế với một cô gái như tớ hả?
Bỗng khuôn mặt lạnh tanh của Thiên Yết hiện ra đứng giữa Sư Tử và Nhân Mã khiến Sư Tử rùng minh:
- Thiên Yết à…
- Tên này cậu hãy để tớ xử lý. Còn cậu thì đi nghỉ ngơi đi!
Và đương nhiên… khi Thiên Yết đã ra tay thì Nhân Mã cũng khó sống… Cô gái bí ẩn này có nhiều năng lực hơn chúng ta tưởng nhiều.
Ma Kết cau mày nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại, anh nghiến răng:
- Cái gì cơ? Mình không được thi á!
Kim Ngưu cũng giận run:
- Tớ cũng không được thi!
Song Ngư mắt long lanh ngấn lệ:
- Hix… sao Kim Ngưu không được thi…? Và cả Ma Kết nữa.
Cự Giải xoa cằm:
- Thực lực của Ma Kết thì mọi người đều biết rồi… Còn Kim Ngưu thì quá nổi tiếng!
Bạch Dương:
- Kì quá à! Phải công bằng cho học sinh thi hết chứ!
Và giọng Bạch Vũ cũng từ đâu vang vào:
- Hai người đó mà tham gia thì thắng chắc! Vậy nên lớp mình có tổng cộng là 5 người đã thắng cuộc hội thi….
- Vậy là hai người họ được chót lọt – Thiên Yết trở lại và ngồi trên lưng của Nhân Mã.
Khuôn mặt của Nhân Mã lúc này thảm hơn bất kì ai. Không phải vì Thiên Yết quá nặng mà là anh vừa thực hiện một hình phạt vô cùng đáng sợ.
Ma Kết thở dài:
- Thôi hai cậu chuẩn bị đi! Tớ nghĩ về phần này các cậu thắng là cái chắc chắn…
Ban giám khảo bắt đầu vào vị trí xem các học sinh khối 12 hoàn thành toàn bộ cuộc thi. Đầu tiên là phần làm thí nghiệm.
Phần thi chính xác là gồm 4 phần:
- Phần 1: Làm theo yêu cầu của ban giám khảo
- Phần 2: Giới thiệu ý tưởng, trình bày cách làm và cuối cùng là trưng bày sản phẩm
- Phần 3: Làm một sản phẩm của riêng mình
- Phần 4: Giống phần 2
Điểm sẽ được tính theo thang điểm 100 một phần thi. Làm đúng theo đề bài sẽ được khoảng 80% số điểm cho phần 1. Ý tưởng độc đáo 90% cho phần 2. Còn phần sau thì càng sáng tạo và độc đáo thì chiếm khoảng 95% số điểm.
Thời gian làm bài là: 3 giờ đồng hồ.
Và kim đồng hồ tính giờ đã bắt đầu xuất phát.
~ Phần 1 bắt đầu. Giọng thầy dõng dạc tuyên bố:
- Chủ đề của năm nay là làm thế nào để không thể viết mà người khác vẫn nhìn thấy chữ. Gợi ý các dụng cụ của các em đầu được để bí mật trong lều. Yêu cầu thứ hai là sử dụng những vật liệu đó sao cho tốn ít kinh phí nhất.
Giọng một học sinh vang lên:
- Đề năm nay kì quá đi à!
Bạch Dương liếc nhìn bạn vừa nói rồi lại thẫn người nhìn xung quanh. Cô thấy Ma Kết đang cười thật tươi với Sư Tử… bất giác hai má của Bạch Dương ửng đỏ. Cô lẩm bẩm:
- Cái… gì thế này?
Giọng Bạch Vũ vang lên:
- Đeo cái này vào! – Bạch Vũ đặt headphone lên đầu Bạch Dương… biết lúc này anh mới lẩm bẩm, vòng tay qua ôm lấy cô – Đồ ngốc… Em có biết… haizz!
- BẠCH VŨ >< Anh có bỏ tay ra không hả? – Giọng Ma Kết hét lên khiến Bạch Vũ giật mình bỏ chạy. Ma Kết chạy lại chỗ Bạch Dương, nghiến răng: - Hừm!! Nếu mà mình mà đi thi chắc anh ta bắt cóc Bạch Dương mất (Trời ơi cái tên này… làm ơn cho Bành Bạch thở đi!!) Quay trở lại việc chính của Bảo Bình và Xử Nữ. Đứng nhìn túp lều trống trơn. Bảo Bình thở dài: - Sao lại như thế này? - Chả lẽ có người chơi xấu chúng mình? – Xử Nữ cau mày. Bảo Bình ngồi thụp xuống thở dài: - Nếu lúc này mà có Kim Ngưu hay Ma Kết thì có lẽ đã xong mọi việc cũng nên! - Đừng bi quan như thế chứ? – Xử Nữ chạy lại, xoa đầu Bảo Bình. Bỗng tay Bảo Bình chạm phải vật gì đó… cô bỗng thấy một cây bút viết và một cây kéo. Bảo Bình nhăn mặt: - Cây bút này vô dụng nhé! Còn cái kéo… Xử Nữ cầm lấy cái bút lông rồi cười: - Khoan đã! Đây là bút lông, túp lều màu trắng… Tớ có ý này! Thế rồi cả hai hì hục làm. Cự Giải bỗng lên tiếng trong lúc chờ: - Lần này thi kì quá! Mọi người đều được phát giống đồ mà nhìn túp lều như không có gì ý! - Tớ cũng thấy thế! – Sư Tử ôm đầu mỉm cười nói. Nhân Mã bỗng chạy hồng hộc vào: - Mọi người có thấy Song Tử và Thiên Bình đâu không? Cả bọn nghệt mặt ra lắc đầu. Ma Kết cau mày: - Chắc sau phần thắng của Song Tử, hai người họ đi ăn mừng thôi! - Sau khi thắng tớ thấy Song Tử mặt mũi đầm đìa nước mắt chạy thật nhanh đi. Theo sau là Thiên Bình mà! Nhân Mã mặt chau lại, có vẻ rất nghiêm trọng. Kim Ngưu xoa cằm: - Bình tĩnh nào! Đừng cắt ngang cuộc thi của Bảo Bình và Xử Nữ. Giờ Nhân Mã cậu đi tìm hai người được không? Song Ngư huých tay Kim Ngưu: - Không được! Nhân Mã ở lại… Chưa kịp nói hết câu thì Nhân Mã đã biến mất. Sư Tử ngờ nghệch hỏi: - Tại sao Nhân Mã lại không được đi? Lúc này cả đám mới liếc sang nhìn Thiên Yết. Mặt mũi đỏ lừ, ánh mắt nhìn có phần rực lửa. Trông thật đáng sợ. Song Ngư tiếp lời: - Thiên Yết là người đã chịu rất nhiều đau khổ của cuộc đời rồi. Tuy là thanh mai trúc mã thì Nhân Mã cũng được tỏ ra lo lắng như thế… Điều đó sẽ khiến lòng tin của Thiên Yết thêm lỏng. Bạch Dương: - Thiên Yết… rất ít khi giận. Mà khi giận rồi thì đáng sợ lắm đó. Đồng hồ điểm hết giờ cuối cùng cũng reo lên. Mọi học sinh bước ra lều đều lo lắng chỉ có mình Bảo Bình và Xử Nữ là tự tin bước ra. Ban giám khảo quan sát lần lượt rồi mời từng học sinh lên phát biểu. Đa số là có kết quả chỉ biết câm lặng nhìn ban giám khảo lắc đầu đánh vào sổ ghi điểm là không đạt. Đến Bảo Bình xà Xử Nữ. Bảo Bình mỉm cười: - Thưa thầy… kết quả của chúng con có phần khác ạ. - Khác? - Chúng con cũng không đưa ra kết quả. Việc các dụng cụ trong các phòng đa số là trống trơn. Với một hội thi khoa học mà lại không hề có các dụng cụ thì khác nào bảo đi thả diều không có diều. Bảo Bình ngừng lại đôi chút nhìn đôi mắt cả ba vị giám khảo đang tròn cả ra. Cô mỉm cười đắc thắc: - Còn nữa… Các thầy cô phát cho mỗi phòng một cây bút và một cái kéo nhằm đánh lạc hướng chứ không phải đó là một dụng cụ của cuộc thi giống như bên đội A9 vừa nói. Không thể KHÔNG VIẾT mà người đọc VẪN NHÌN THẤY CHỮ ĐƯỢC!! Ba vị giám khảo mỉm cười. Trưởng ban giám khảo mỉm cười: - Các em đã đúng đề thi rồi đó! Cả trường dường như ngạc nhiên toàn tập. Vậy là phần thi sau không phải thi nữa vì có đúng một đội chiến thắng… Ban giám khảo bắt đầu vào vị trí xem các học sinh khối 12 hoàn thành toàn bộ cuộc thi. Đầu tiên là phần làm thí nghiệm. Phần thi chính xác là gồm 4 phần: - Phần 1: Làm theo yêu cầu của ban giám khảo - Phần 2: Giới thiệu ý tưởng, trình bày cách làm và cuối cùng là trưng bày sản phẩm - Phần 3: Làm một sản phẩm của riêng mình - Phần 4: Giống phần 2 Điểm sẽ được tính theo thang điểm 100 một phần thi. Làm đúng theo đề bài sẽ được khoảng 80% số điểm cho phần 1. Ý tưởng độc đáo 90% cho phần 2. Còn phần sau thì càng sáng tạo và độc đáo thì chiếm khoảng 95% số điểm. Thời gian làm bài là: 3 giờ đồng hồ. Và kim đồng hồ tính giờ đã bắt đầu xuất phát. ~ Phần 1 bắt đầu. Giọng thầy dõng dạc tuyên bố: - Chủ đề của năm nay là làm thế nào để không thể viết mà người khác vẫn nhìn thấy chữ. Gợi ý các dụng cụ của các em đầu được để bí mật trong lều. Yêu cầu thứ hai là sử dụng những vật liệu đó sao cho tốn ít kinh phí nhất. Giọng một học sinh vang lên: - Đề năm nay kì quá đi à! Bạch Dương liếc nhìn bạn vừa nói rồi lại thẫn người nhìn xung quanh. Cô thấy Ma Kết đang cười thật tươi với Sư Tử… bất giác hai má của Bạch Dương ửng đỏ. Cô lẩm bẩm: - Cái… gì thế này? Giọng Bạch Vũ vang lên: - Đeo cái này vào! – Bạch Vũ đặt headphone lên đầu Bạch Dương… biết lúc này anh mới lẩm bẩm, vòng tay qua ôm lấy cô – Đồ ngốc… Em có biết… haizz! - BẠCH VŨ >< Anh có bỏ tay ra không hả? – Giọng Ma Kết hét lên khiến Bạch Vũ giật mình bỏ chạy.
Ma Kết chạy lại chỗ Bạch Dương, nghiến răng:
- Hừm!! Nếu mà mình mà đi thi chắc anh ta bắt cóc Bạch Dương mất (Trời ơi cái tên này… làm ơn cho Bành Bạch thở đi!!)
Quay trở lại việc chính của Bảo Bình và Xử Nữ. Đứng nhìn túp lều trống trơn. Bảo Bình thở dài:
- Sao lại như thế này?
- Chả lẽ có người chơi xấu chúng mình? – Xử Nữ cau mày.
Bảo Bình ngồi thụp xuống thở dài:
- Nếu lúc này mà có Kim Ngưu hay Ma Kết thì có lẽ đã xong mọi việc cũng nên!
- Đừng bi quan như thế chứ? – Xử Nữ chạy lại, xoa đầu Bảo Bình.
Bỗng tay Bảo Bình chạm phải vật gì đó… cô bỗng thấy một cây bút viết và một cây kéo. Bảo Bình nhăn mặt:
- Cây bút này vô dụng nhé! Còn cái kéo…
Xử Nữ cầm lấy cái bút lông rồi cười:
- Khoan đã! Đây là bút lông, túp lều màu trắng… Tớ có ý này!
Thế rồi cả hai hì hục làm.
Cự Giải bỗng lên tiếng trong lúc chờ:
- Lần này thi kì quá! Mọi người đều được phát giống đồ mà nhìn túp lều như không có gì ý!
- Tớ cũng thấy thế! – Sư Tử ôm đầu mỉm cười nói.
Nhân Mã bỗng chạy hồng hộc vào:
- Mọi người có thấy Song Tử và Thiên Bình đâu không?
Cả bọn nghệt mặt ra lắc đầu. Ma Kết cau mày:
- Chắc sau phần thắng của Song Tử, hai người họ đi ăn mừng thôi!
- Sau khi thắng tớ thấy Song Tử mặt mũi đầm đìa nước mắt chạy thật nhanh đi. Theo sau là Thiên Bình mà!
Nhân Mã mặt chau lại, có vẻ rất nghiêm trọng. Kim Ngưu xoa cằm:
- Bình tĩnh nào! Đừng cắt ngang cuộc thi của Bảo Bình và Xử Nữ. Giờ Nhân Mã cậu đi tìm hai người được không?
Song Ngư huých tay Kim Ngưu:
- Không được! Nhân Mã ở lại…
Chưa kịp nói hết câu thì Nhân Mã đã biến mất. Sư Tử ngờ nghệch hỏi:
- Tại sao Nhân Mã lại không được đi?
Lúc này cả đám mới liếc sang nhìn Thiên Yết. Mặt mũi đỏ lừ, ánh mắt nhìn có phần rực lửa. Trông thật đáng sợ.
Song Ngư tiếp lời:
- Thiên Yết là người đã chịu rất nhiều đau khổ của cuộc đời rồi. Tuy là thanh mai trúc mã thì Nhân Mã cũng được tỏ ra lo lắng như thế… Điều đó sẽ khiến lòng tin của Thiên Yết thêm lỏng.
Bạch Dương:
- Thiên Yết… rất ít khi giận. Mà khi giận rồi thì đáng sợ lắm đó.