Cuộc so tài học đường - Chương 34

Tác giả: tomoyoloving

Cả đám nữ sinh của mấy lớp bên cạnh cũng kéo nhau ầm ầmlại chiêm ngưỡng bộ ba của lớp RM…Nó có cảm giác sau mấy ngày vắng bóng, ‘fan’ hâm mộ của họ càng ngày càng đông thì phải…Còn nó thì…hu hu T_T
Ông trời thật là bất công! Sao cái gì tốt đẹp nhất cũng ném cho hắn hết dzậy?

Trong khi nó mới là người chịu khổ nhiều nhất, hắn chỉ ‘ngồi mát ăn bát vàng’ thui, thật là ko chịu nỗi!!

Nó cũng nhắm ‘một trong ba’ tên đó mà thẳng tiến, những học sinh khác vừa nhìn thấy nó bước ra, ai nấy đều ‘mồm chữ O’ ngạc nhiên, họ thi nhau dời chỗ tránh đường cho ‘công chúa Noble’,…mong chờ sẽ có một màn kịch hay.

“Kim – Huyền – Ảnh…”
“Dương – Mỹ – Lan …”
Nó và hắn đồng thanh một tập, hai ngón trỏ chỉ thẳng vào đối phương.

Trong khi đó, hai ánh mắt lại hoàn toàn khác nhau, mắt nó như mún thiêu đốt cái người đứng trước mặtcòn hắn lại lộ lên vẻ vui sướng, hạnh phúc:
“Cậu đến đây làm gì?”
“Thì ra cô ở đây à?”

Nó và hắn đồng thanh tập hai.

Trong lúc nó đang suy nghĩ “Tên này hắn tìm mình chắc có âm mưu gì đây?” thì hắn lại gãi gãi đầu, cười hi hi…y như một tên ngố.
Thái độ kì quặc của hắn khiến nó càng nghi ngờhơn,…ko biết sáng nay hắn có uống thuốc chưa ta???
Không khí trong lớp học giờ ra chơi đáng nhẽ phải ồn ào, sôi nổi hơn những giờ khác…nhưng bây giờ lại trở nên khó thở đến lạ lùng bời số lượng người xem càng ngày càng đông.

Ko ai nói gì, họ dường như đang chờ đợi nó và Kim Huyền Ảnh xem ai là người lên tiếng tiếp theo…Nhưng nó và Kim Huyền Ảnh vẫn nín thinh thít.
Ko hiểu sao đứng trước mặt hắn, nó lại quên đi cái ‘mối thù truyền kiếp’ kia, mặt nóhiền như cục đất.
Hắn cũng ko còn nở cái nụ cười tinh quái khi gặp nó, lúc bấy giờ trông hắn thật đẹp, tựa như một thiên sứ…nếu có thêm một đôi cánh trắng muốt thật mềm mại thì có lẽ hắn đã hoàn toàn giống với thiên sứ trong giấc mơ của nó rồi.

Trái tim bé nhỏ, mong manh của nó đập loạn xạ trong Ⱡồ₦g иgự¢…

Thình thịch…thình thịch…

Ôi! Ko xong rồi! Nếu cứ tiếp tục thế này chắc tim nó bị vỡ ra mất…
Bộ dây thần kinh của nó cố gắng hoạt động bình thường, nó phải nói gì đó mới được…

“Cậu…”
“Ơ…”
Kim Huyền Ảnh cũng vừa lên tiếng, môi hắn mím lại lưỡng lự hồi lâu, sau đó thì: “TỐI NAY ĐI CÔNG VIÊN NHÉ! 7 GIỜ!”
Cái gì???O.O
Nói xong, ko cần biết nó có đồng ý hay ko, hắn nở một ‘nụ cười thiên thần’ với nó rùi quay sang đám ‘fan’ nữ ‘bye’ một cái ra về. Lâm Dĩ Kì và Hứa Gia Lạc đi theo sau hắn…Cả ba cái bóng đi đến đâu để lại những ánh mắt ‘đắm đuối si mê’ theo đến đó.
Binh! Binh!

Choáng váng! Mặt mày xây xẩm!
Hắn…Đang hẹn hò với nó hay là ra lệnh cho nó dzậy?

Nó cố gắng đứng thật vững, ko thể để cho hắn biết rằng nó đã bị hắn ‘hớp hồn’…
Nó đứng đó, để cho bao ánh mắt với những sắc thái khác nhau: đố kị có, ngưỡng mộ có…đổ ập vào người. Tất cả như những làn khói mỏng manh, bay qua người nó sau đó hòa vào không khí.
Mỹ Lan ko để ý đến chúng, cũng ko có cảm giác gì, bây giờ chỉ có thể nghe tiếng tim mình đang đập dồn dập.
5 giờ…
Bính boong! Bính boong!

“Ủa? Ai dzậy cà?”
Đang nằm trong phòng đọc sách, bỗng nó nghe tiếng chuông kêu cửa…
Một phútsau, ở dưới nhà vang lên hàng loạt tiếng nói của con trai…
Tên nào dám bén mãn đến nhà của ta chắc cũng chuẩn bị tâm lí dữ lắm à…

Ha ha ha
Nó đang tưởng tượng xem có phải là ‘bộ ba RM’ ko thì…
Cộc…cộc…
“Tiểu thư, các thiếu gia muốn gặp cô…” Anh Khanh- quản gia của nó nói to từ bên ngoài.
Nó như ૮ɦếƭ lặng bên trong…
Ặc..ặc… ‘thiếu gia’ ư, cái đám anh họ của nó đến giờ này mới chịu xuất hiện.

Ngay từ cái giây phút chia tay trong rừng hoang, bọn họ như bốc hơi khỏi thế giới này dzậy, bây giờ tự nhiên xuất hiện, khắp người nó hừng hực ngọn lửa tử thần…Bọn bây tới số rùi!!!

Rầm! Rầm! Rầm!
Tiếng bước chân vang từ trên lầu vọng xuống…từng bước một, chậm mà như rung chuyển cả đất trời…khiến cho vẻ mặt của anh Khanh hiên rõ sự sợ hãi…
Ha ha ha

Lúcnhỏ mấy người dám ăn Hi*p ta? Đến giờ vẫn ăn Hi*p ta? Nhưng lúc này đây, ta sẽ ko dễ dàng bị mấy người ăn Hi*p nữa…dám ăn Hi*p ta hả? Té đi!!!
Đến những bậc thang cuối cùng, nhìn ra phòng khách…
Ủa?…Ba! Mẹ!
Ủa?…mấy tên anh họ nó đâu? Tên Dương Minh Phương đâu?

“Mỹ Lan đấy à?” Mẹ nó lên tiếng.
Nó trừng mắt nhìn xung quanh, ko có người nào khác cả. Quay lại nhìn anh Khanh, anh chỉ khẽ nhún vai tỏ vẻ ko biết gì.
Ba nó đang ngồi nhăm nhi tách cà phê, kế bên là một tập tạp chí. Mẹ nó thấy vẻ mặt kì dị của nó, hiểu ý liền giải thích:
“Ưkm…họ đợi con lâu quá lại sắp trễ giờ hẹn gì đó nên đã về trước rồi”
Bùng! Bùng!

Đầu nó như bị một cây 乃úa đập vào thật đau! Gừm! Chưa kịp tính sổ với bọn họ thì bọn họ đã chạy trốn trước rồi…
“Đã dzậy cònđến làm gì? Khiến người ta phát cáu!” Nó hậm hực.

“Thì đến chơi chút có sao…với lại anh con còn đưa một tờ tạp chí khá hay đấy chứ!”
Cái gì? Tạp chí? Nó trợn tròn mắt.

Mẹ nó lấy tờ tạp chí điện ảnh trên bàn đưa ngay cho nó trong khi ba và mẹ nó đều cố gắng nén cười. Nó cầm lên, ánh mắt dò xét….chuyện gì đây???
“Tin cực ‘hot’ dành cho giới trẻ:

Dự án quay phim kinh dị tại ‘Lãnh địa của quỹ’ đã bị bác bỏ, thay vào đó là một sự lột xác đầy bất ngờ của đạo diễn nổi tiếng ‘kinh dị’ Doãn Ngoạn. Có lẽ đã quay khá nhiều bộ phim kinh dị, ko tạo được sức hút cho người xem nên năm nay, ông đã quyết định chuyển sang một thể loại mới: học đường, tình cảm và hài hước, lãng mạn. Theo như được biết trong buổi họp báo vừa qua, nguyên nhân của sự việc lần này là do sự xuấthiện bất ngờ của bộ 3 FM và RM mà nổi bật nhất vẫn là hai đối thủ nặng kí trong các cuộc so tài ở Noble, đó là Công chúa có gương mặt ‘siêu kute’ – Dương Mỹ Lan và thần tượng của các ‘fan’ girl – Kim Huyền Ảnh…ngoài ra còn có sự xuất hiện của ‘hot boy Kang Hoo’- Kỳ Thiên Văn…
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc