Việc ôn luyện chiến thuật thi đấu ở đấu trường ‘magic’ Mỹ Lan đã nắm gọn trong lòng bàn tay…bởi nó đã từng thi một lần rồi…và đương nhiên lần đó nó đã đem lại vinh quang cho trường với chiếc cúp vàng chói lóa, hô hô…
Lần này mi thua đứt đuôi ta rồi, còn ko mau chịu đầu hàng sớm…ta sẽ niệm tình mà thương mi…
Trước cổng trường Noble…
“Tiểu thư, cố lên!!” Anh Khanh mỉm cười với nó, tay tạo thành nắm đấm dơ lên cao.
=.=~ ” Được rồi, yên tâm đi…chuyện cỏn con này ko làm khó em được đâu..”…Nói đoạn nó nháy mắt nói nhỏ ” Em thắng là cái chắc”
Nó hiên ngang bước vào cổng, sau đó là hàng loạt fan hâm mộ vây quanh, tất cả đều ủng hộ nó, khà khà
“Mỹ Lan, cố lên, đừng để thua Kim Huyền Ảnh nhak”
“Tụi này tin tưởng ở bồ đó”
…
Cuối cùng thì cũng đến ngày thi đấu giữa lớp F.M và R.M, tất cả học sinh đều dồn xuống sân trường theo dõi cuộc thi đấu, mặt ai cũng háo hức thấy rõ…
****…****
Phía sau sân khấu được dàn dựng hết sức công phu, bộ ba đại diện cho hai lớp đã có mặt, ngoài Mỹ Lan và Kim Huyền Ảnh ra, bốn người còn lại mặt ai cũng như đưa đám ấy…chả nhẽ tụi nó đều bị cùng một loại ‘bịnh’ àk, quái đản thật…
“Này, hai bà sao thế?” Mỹ Lan nhìn hai đứa bạn lo lắng.
“Ờ, kosao…hixx..ức..hix..ưm…tụi này ‘hum’ wa có uống chút rượu cho nên…bàthấy đó..”
Tử Ân cố xoay xoay cái đầu cho trấn tỉnh trong khi đó bên kia Tố Tố cũng ko khá hơn gì bà bạn Tử Ân, mặt nhỏ ta đừ ra một đống..
“ÔI TRỜI!!! Hai bà có biết ‘hum’ nay là ngày gì ko mà còn dám uống rượu dzậy?”
Mỹ Lan thừa biết hai đứa bạn nó sẽ ra sao khi có rượu vào người…chuyện đó còn kinh khủng hơn là gặp phải quỷ dữ nữa~.~..Ôi má ơi!! Làm sao đây? Chưa bao giờ nó cảm thấy hoang mang như thế này? Chưa đấu mà đã thua ‘rùi’ sao? KO THỂ ĐƯỢC!!!
Đang loay hoay tìm cách gì đó cứu lấy tình thế thì một giọng âm to tổ chảng từ trong loa vọng ra khiến cả sân trường có dịp được rộn lên náo nhiệt lần nữa:
“Xin chào các bạn, tôi dám chắc các bạn đang rất hào hứng vì cuộc đấu so tài lần này…sự cạnh tranh quyết liệt giành lấy vé đại diện cho trường tham gia trận đấu ‘magic’ sắp tới đâyquả là một điều cực kì khó khăn…và đây là cuộc đấu hết sức gây cấn xen lẫn một chút hồi hộp…cả hai lớp đều rất xuất sắc, chúng ta hãy cùng xem họ so tài như thế nào nhék!!…”
“Mỹ Lan chiến thắng!!”
“Kim Huyền Ảnh vô địch”
Những tiếng reo hò cổ vũ như ‘ một quả bom nghìn tấn’ ném thẳng lên sân khấu…cảnh tượng trông thật kinh khủng…
Nó thầm nghĩ : ‘đây chỉ là cuộc đấu ‘nho nhỏ’ thui thế mà lại huy động được hàng loạt fan hâm mộ đến như thế…nếu ta thắng và lọt vào đấu trường ‘magic’, chắc hội trường sẽ vỡ tung mất=.= khà khà’
Sau tấm màn che chắn giữa bên ngoài và bên trong khán đài, nó lén nhìn xung quanh hàng ghế dành cho học sinh các lớp mà cười một cách khoái chí…nhưng chưađược nửa giây nó bắt gặp cái mặt đù đà đù đờ của Tố Tố, nhỏ đang ngáp ngắn ngáp dài… nụ cười của nó tắt ngủm ngay…
૮ɦếƭ ‘rùi’!!! Nó thì thắng chắc 100% nhưng hai bà bạn say rượu của nó sẽ thi đấu ra sao đây???
“Được rồi, bây giờ tôi xin tuyên bố vòng thi thứ nhất bắt đầu…hai bạn La Tố Tố và Lâm Dĩ Kì chuẩn bị”
Tố Tố đang sắp sửa bước lên sấn khấu, nó đã kịp kéo tay nhỏ lại mà dặn dò: “Bà có luyện tập những kỉ năng cơ bản tui chỉ bà hok dzậy?”
“…”
Nghe nhỏ nói mà nó ‘mún’ sượng trân, khó khăn lắm nó mới moi tin được đề thi vòng thứ nhất, đã nhắc đi nhắc lại với nhỏ hàng tám chục lần thế mà bây giờ …
Tố Tố mơ mơ màng màng bước lên sân khấu…tiếng reo hò lại vang lên khắpsân trường…
“Vòng thi thứ nhất là vòng thi nghệ thuật, do đề thi mang tính ứng xử bất ngờ nên hai bạn đã ko được báo trước mà chuẩn bị bài diễn…”
“Tuy nhiên, tôi tin cả hai bạn đều là những người xuất sắc trong mọi lĩnh vực, đây chỉ là thử thách đơn giản thôi…hai bạn sẽ tự chọn cho mình nhạc cụ yêu thích ngay tại đây..và chơi trong vòng 3 phút…sau đó sẽ là điểm của ban giám khảo”
Sau lời giới thiệu của MC, mọi người lại thi nhau bàn tán dữ dội hơn về cái đề tài bất ngờ này…
“Sao? Khó thế?”
“Yên tâm đi, mình đã từng nghe anh Lâm Dĩ Kì đánh đàn rồi…rất tuyệt”
“Còn Tố Tố thì sao?”
“Chưa nghe bao giờ=.=”
…
Ba phút trôi qua…Nó quên cả thở, mọi người quên cả thở… tất cả đều đang rơi vào một ko gian nào đó…lắng nghe từng nốtnhạc du dương, êm ái của đàn piano…đó là bài ‘Kiss the rain’, là ai đang đánh đàn đó, hay làm sao!!!
Ba phút nữa trôi qua…Tiếng violon vang lên…nó chợt tỉnh..mọi người chợt tỉnh…âm thanh gì nghe như đấm vào tai thế này!!
-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-
“Tôi xin tuyên bố, vòng thi thứ nhất lớp R.M thắng với số điểm tuyệt đối 30 điểm,…và thật đáng tiếc cho lớp F.M chỉ được 10 điểm ‘khuyến khích’…”
Sau lời nói của MC, mấy đứa con gái mặc váy ngắn ngồi trên dãy ghế khán giả được dịp tung hô mấy cái đống bùi nhùi mà tụi nó cầm nãy giờ…và tập đến mòn cả chân cái bài cổ vũ mới của tụi nó.
HOAN HÔ Ô ô ô!! “Lâm Dĩ Kì! Lâm Dĩ Kì! Lâm Dĩ Kì!”
ÔI TRỜI! Có nhầm lẫn chỗ nào ko dzậy…
“TỐ TỐ, bà …bà làm tui tức ૮ɦếƭ àk..”/>
“T.T hixx,…tui xin lỗi,… tui bít bà đã ‘hao tâm tổn sức’ đầu tư cái bài diễn của tui…nhưng mưz’ tui ko tài nào lãnh hội hết tất cả ‘tinh hoa’ của bà được…”
“Alô alo, bây giờ là vòng thi thứ hai…mời hai bạn Dương Mỹ Lan và Kim Huyền Ảnh”
Nó đang định ‘cạp’ cho con nhỏ này te tua thì giọng của tên MC lại oang oang trong loa…gọi tên nó…vòng thi thứ hai…
“Bà đừng giận tui nhak, Mỹ Lan…tui cũng có uống chút rượu cho nên…nó càng mụ mẫm ra…” Tố Tố níu lấy tay nó, mặt cứ nhìn xuống đất..nhìn có vẻ nhỏ ta đã ăn năn hối cãi…
“Tố Tố…bây giờ bà…ĐI NGỦ NGAY…CHO TUI”
…
“Vòng thi thứ hai là vòng thi hỏi đáp, hai bạn sẽ thi nhau bấm chuông trả lời 20 câu hỏi của ban giám khảo, một câu trả lời đúng được 10 điểm, saibị trừ 10 điểm, mong hai bạn chú ý kỹ luật thi.”
Mỹ Lan cầm chiếc micro lên, tư thế sẵn sàng ứng chiến…Bàn bên kia Kim Huyền Ảnh cũng đã sẵn sàng…
Nếu nó ko nhìn lầm thì hắn đang cười với nó…nụ cười đẹp thật, ánh mắt tràn đầy tình ‘củm’…ÔI KHÔNG!!! HỪM, mi định giở bùa mê hoặc đối thủ hả? Ta ko dễ trúng chưởng của mi đâu…
Hơ hơ hơ hơ…
Từ bé đến giờ nó toàn chuyên tham gia các cuộc thi hỏi nhanh đáp gọn, đỉnh hơn là nó chưa hề bại trận lần nào…Đúng là ૮ɦếƭ đuối vớ được cọc…Kim Huyền Ảnh, mi chờ xem tài năng của ngọc nữ F.M nhék!!!
-.-.-.-.-.-.-.-.-
Cuộc thi giữa nó và Kim Huyền Ảnh diễn ra hết sứcgây cấn…vừa dứt câu hỏi chưa được nửa giây đã có người bấm chuông…
Các học sinh ngồi bên dưới khán đài, mặt người nào người nấy đều tái mét, nhìn hết nó đến Kim Huyền Ảnh…ko một ai rời mắt khỏi sân khấu lúc này…điểm số hai người đang bằng nhau và…chỉ còn 1 câu hỏi cuối cùng.
Sao tim lại đập mạnh dữ vậy trời??? Tay chân nó đang run lẩy bẩy…
Nếu nó thua, cuộc đấu coi như chấm hết!! Chiếc vé vàng phải nhường cho Kim Huyền Ảnh…KO ĐƯỢC!!!
-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-
Hộc…hộc…hộc…
“Bây giờ là câu cuối cùng…hai bạn chú ý nghe kĩ câu hỏi…”
“…”
“Đây là câu quyết định thắng thua của hai bạn, hai bạn phải hết sức thận trọng…”
“…”
“Tôi xin đọc câu hỏi như sau…”
“…”
Trời ơi!! Nó chưa thấy ai nói nhiều như cha nội này…Nhanh lên dùm con đi cha, làm người ta đau tim gần ૮ɦếƭ rùi nèk…
“Câu hỏi là…
…
‘Đâu là điểm… khởi đầu của vũ trụ?’”
“…”/>
ROẸT… ROẸT…
Một thoáng im lặng bao trùm cả sân trường…
Điểm khởi đầu…vũ trụ…là đâu???
Ây da, câu gì thế này,…cố lục lọi lại kiến thức xem nào…
….