Cuộc Hôn Nhân Không Tình Yêu - Chương 02

Tác giả: Mỹ Linh

\'\'Cô nói cái gì ?...Ly hôn ...?
\'\'À không, suýt quên chuyển nốt tiền tháng này vào tài khoản của tôi nữa. Thế nhé.\'\'
Nói xong tôi huênh hoang tự đắc rời đi còn không quên quay sang cô ả kia trêu ngươi:
\'\'Lêu lêu, bộ váy kia tôi mặc thì đẹp nhưng với cái dáng còm nhom như cô thì chẳng khác gì quấn giẻ vào người hihi.\'\'
\'\'Cô....cô...\'\'
Nhìn cái dáng vẻ của cô ả tức nghẹn giọng kìa, thật sảng khái quá đi. Nhưng tôi phải chuồn lẹ lên không khéo thằng tra nam kia gọi bảo vệ là toi đời.
Tôi dùng tốc độ ánh sáng quay về căn biệt thự, tôi sẽ thu dọn hết hành lý rồi ôm đống tiền cao chạy xa bay sống một cuộc đời nhạn hạ. Rồi tôi sẽ dùng tiền bao nuôi những chàng trai trẻ đẹp, hot body các kiểu. Nghĩ thôi đã thấy sung sướng rồi .
Nhưng quả nhiên đời không như mơ, thằng chồng cũ tra nam của tôi đâu có dễ dàng để tôi tẩu thoát nhanh như vậy. Tôi về đến biệt thự rồi chạy vào phòng tìm đồ đạc, quần áo nhưng không thấy đâu. Tôi đã nổi đóa lên, lục tung cả cái biệt thự nhà hắn cũng không tìm thấy, hỏi người làm thì họ chỉ dửng dưng nói:
\'\'Theo lệnh của cậu chủ thì đồ của phu nhân chúng tôi sẽ cất giữ cẩn thận chờ cậu chủ về rồi nói chuyện.\'\'
Tôi thừa biết bọn họ là cá mè một lứa với nhau. Nên không thèm hỏi nữa. Không nói chỗ giấu đồ của tôi chứ gì, để xem, tôi lục tung cái biệt thự lên, cho mấy người tha hồ mà dọn dẹp.
Mà hắn ta còn muốn nói chuyện gì nữa cơ chứ. Tôi đã ba mặt một lời nói ly hôn với hắn rồi cơ mà. Hay là hắn về để đánh tôi một trận tơi tả cho hả dạ rồi mới ly hôn ? Không, chắc hắn không đánh phụ nữ đâu. Nhưng nghĩ kĩ lại thì cái loại cầm thú như hắn thì cũng có thể lắm. Tôi đang nghĩ cái thân người nhỏ bé của tôi không biết có chịu nổi một cú đấm của hắn không nữa. Nghĩ thôi đã thấy sợ rồi.
\'\'Hay là cứ mặc kệ để đồ ở đây, rồi lúc khác quay lại đòi sau nhỉ ? Nhưng nhỡ hắn không trả thì sao ? Cả bộ sưu tập váy vóc của tôi chứ có ít gì đâu.\'\'
Khoan đã, tôi rút điện thoại ra tra vào số tài khoản ngân hàng cùng thẻ tín dụng. Thôi xong, biết ngay mà cái tên cáo già này khoá hết tiền của tôi rồi. Giờ tôi chỉ còn cái thân xác mỏng manh này thôi. Giờ mà bỏ đi chắc chỉ còn nước ăn xin, làm sao có thể mơ tưởng đến cuộc sống nhàn hạ cùng các tiểu thịt tươi nữa chứ.
Tâm trạng của tôi trở nên tăm tối từ đây. Dùng vũ lực thì chắc chắn tôi không thể địch nổi hắn được rồi. Giờ chỉ còn cách ngoan ngoãn đợi hắn về rồi nịnh nọt hắn ly hôn với tôi. Giờ tôi sẽ thật ngoan không quậy nữa.
Tôi mò xuống phòng ăn, các cụ đã có câu muốn chạm đến trái tim đàn ông, con đường ngắn nhất là qua dạ dày. Rồi để tôi mà trổ tài nấu nướng thì chắc không chỉ chạm đến trái tim thôi đâu chắc cũng phải chạm đến tầm cỡ ruột già đấy.
Mặc sức người làm ngăn cản nhưng tôi cứ lao đầu vào bếp, tôi sẽ làm một bữa thật hoành tráng để thể hiện tay nghề nấu nướng không tầm thường của tôi khiến mọi người phải lác mắt và lúc đó tôi sẽ buông một câu đả kích:
\'\'Sáng mắt ra chưa\'\'
Cho chừa cái thói coi thường tôi. Ai bảo tôi không biết làm việc gì chứ. Mới nghĩ vậy thôi trong lòng tôi đã vui sướng lạ thường. Tôi bắt tay vào làm.
Sự thật thì tôi cũng chưa động vào mấy chuyện nấu ăn bao giờ. Nhưng tôi nghĩ tôi đang làm khá ổn đấy chứ, món vịt quay bóng đêm nhìn hơi xấu, mùi hơi khét nhưng chắc cũng ngon lành mà.
Tôi chỉ thấy ánh mắt của người làm nhìn tôi bất lực, khuyên bảo tôi không được họ không nói nữa chỉ cố gắng dọn dẹp bãi chiến trường tôi bày ra. Nhìn họ tôi cũng thấy có lỗi, nhưng ai bảo họ cùng bè với tên tra nam kia cơ.
Tôi đang rán trứng thì thằng chồng của tôi về. Hình như mũi hắn rất thính nên vừa về hắn đã lao vào phòng bếp. Nhìn cảnh tượng trong bếp tôi thấy mặt hắn đen hơn cả đít nồi, hắn lên giọng chất vấn tôi:
\'\'Cô...cô đang làm gì vậy.\'\'
\'\'Nhìn không biết sao mà còn hỏi, à... à quên chồng yêu của tôi mới về .\'\'
Nói xong tôi bổ nhào chạy đến ôm hắn, mặc kệ tay đang dính đầy dầu mỡ, tôi vẫn cố tình xoa xoa lên bộ vest của hắn, chỗ này là chỗ hắn vừa ôm con ả kia, bà xoa cho chết nè.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc