Hoa tươi nghênh đón anh hùng. (P2)Cao Lôi Hoa vốn mượn việc Gi*t ૮ɦếƭ một đội Sài Lang lúc ở trong đại điện tiếp các đại sứ để dằn mặt đám Sài Lang này. Nhưng thật không ngờ, điều đó không những không làm cho chúng thu liễm lại mà càng căm thù Cao Lôi Hoa hơn. Và ý tưởng nuốt gọn những chiến lợi phẩm này của những tên Sài Lang chính là hành động trả thù Cao Lôi Hoa!
Đương nhiên, Sài Lang tộc cũng không phải đứa ngốc. Bọn họ cũng không dám mạnh mẽ ςướק lấy những chiến lợi phẩm phong phú này. Thực lực của Cao Lôi Hoa khủng khi*p như thế nào? Có thể dẫn dắt một vạn chiến sĩ thú tộc mà quét ngang dọc thành Nạp Tư cũng đủ hiểu không đơn giản rồi!
Hơn nữa, nếu ςướק những chiến lợi phẩm này, không cần đến Cao Lôi Hoa ra tay, mà chỉ cần đến những dũng sĩ Hoàng Kim Sư Tộc đó ra tay cũng đủ Gi*t ૮ɦếƭ bọn chúng rồi.
Cho nên, những tên Sài Lang này mới nghĩ ra một kế. Bọn họ sẽ quang minh chính đại nuốt gọn những chiến lợi phẩm này. Hơn nữa còn làm cho nhừng người đó không thể ho he một lời nào!
Vì thế, bọn họ nghĩ tới chưởng quản quốc khố Báo tộc.
Chiếu theo luật của Thú tộc: (Phàm là chiến lợi phẩm mà chiến tranh đoạt được. Toàn bộ phải đem về quốc khố.)
Đây là phương pháp xử lý chiên lợi phẩm từ xa xưa của Thú tộc. Tuy rằng quy củ đã rất lâu, ít ai nhớ tới. Dù sao hơn một ngàn năm qua. Đế quốc cũng không có đủ quân lực đi chiến đấu với nước khác. Vì vậy càng không có chiến lợi phẩm thì lấy gì mà áp dụng luật này?
Mà lúc này, chưởng quản quốc khố Báo tộc ra mặt. Yêu cầu các chiến sĩ phải tuân thủ luật pháp!
Con báo mập mạp này đưa tay chỉ nhũng chiến lợi phẩm, cao giọng đọc luật đế quốc. Yêu cầu đem tất cả chiến lợi phẩm vào quốc khố cho hắn!
Cái này, cũng là nguyên nhân chủ yếu khiến cho một vạn dũng sĩ tuy không cam tâm cũng không dám phản kháng. Và cũng là nguyên nhân dù chứng kiến những tên Sài Lang kia ức Hi*p các chiến sĩ thắng lợi đi về, những dũng sĩ Hoàng Kim Sư Tộc vẫn không dám ra mặt giúp đõ, chỉ có thề nghiến răng căm tức nhìn.
Sài Lang tộc Lang Bảo Lương đắc ý nhìn Hoàng Kim Sư Tộc xung quanh. Hắn cảm thấy đắc ý kế hoạch của mình.
Hắn cho rằng. Cho dù lúc này, cái gã Cao Lôi Hoa kia có ở đây thì có thể làm được gì cơ chứ! Cho dù Cao Lôi Hoa có là cha của bệ hạ Nguyệt Sư đi nữa. Nhưng lần này cũng phải ngậm bồ hòn làm ngọt là chắc cú.
Chỉ cần là chiến lợi phẩm. Phải đưa về quốc khố! Lúc này Lang Bảo Lương ca ngợi quy tắc mà các tổ tiên của thú tộc định ra năm xưa!
Chỉ nhìn đến những chiến lợi phẩm trước mặt, trong lòng những tên Sài Lang vô cùng thích thú.
Chi tiếc. Bọn họ chưa từng có nghĩ tới một việc.
Cao Lôi Hoa đã nói những thứ này là \'chiến lợi phẩm\' lúc nào chưa?
Những của cải này. Chẳng lẽ là \'chiến lọi phẩm\' của một vạn thú nhân kia sao?
Không phải. Đúng không! Một đống của cải này. Gần như là do cá nhân Cao Lôi Hoa đoạt được từ thành Nạp Tư. Do đó có thể nói những của cải này tạm thời vẫn thuộc về tài sản tư hữu của Cao Lôi Hoa....
Nên khi Cao Lôi Hoa đi vào quảng trường đấu thú, nhìn thấy cảnh tượng trước mặt, mặt Cao Lôi Hoa đen xì như mặt Trương Phi. Nhìn những chiến sĩ thú tộc kia bị vây lại, bị dẫm đạp, thật sự là phẫn nộ kinh thiên!
Cái đám này, làm người thái quá!
Một vạn chiến sĩ thú tộc đang bị ba vạn Sài Lang bao vây chính là những người đi theo Cao Lôi Hoa đồ thành Nạp Tư. Một vạn người này Cao Lôi Hoa rất dễ nhận ra. Tuy bọn họ đến từ các bộ tộc khác nhau trong đế quốc này. Nhưng vì chứng tỏ quyết tâm hy sinh của mình. Ở trên cánh tay của những chiến sĩ này buộc một mảnh vải màu trắng. Đây là thứ dùng để thể hiện quyết tâm ra đi trên chiến trường của các chiến sĩ này.
Vì vậy đây là những người có lòng quả cảm, cam đảm đi theo Cao Lôi Hoa.
Mà lúc này, một vạn hán tử gang thép này thắng lợi trở về, không những không được tung hô như những vị anh hùng, ngược lại còn bị bao vây như những tên tội phạm. Bọn họ vốn là anh hùng. Bọn họ lẽ ra phải được những cô gái nhìn mình đầy hâm mộ, tung những bó hoa tươi ca ngợi!
Những bởi vì lòng tham của một vài cá nhân, mà lúc này đây, một vạn chiến sĩ lại bị đãi ngộ như nhừng tên tội phạm!!
Cách Cao Lôi Hoa không xa, một tên Sài Lang đang đè một chiến sĩ thú nhân dưới chân, tên đó đang lục lọi cả người chiến sĩ này nhằm kiếm tìm chiến lợi phẩm.
- Mịa nó!
Con mắt màu đen của Cao Lôi Hoa có phần đỏ lên! Một vạn chiến sĩ thể ૮ɦếƭ đi theo Cao Lôi Hoa chiến đấu, không ngờ lúc trở về lại chịu nhục nhã như thế!
Chỉ vì một chút của cải mà lại xuống tay với chính những đồng bào, những đồng đội của mình. Cho dù là ác ma trong địa ngục cũng không có những loại hành vi vô nhân tính như thế!
Bọn người kia. Tất cả đều lăn xuống địa ngúc đi!
- Mấy thứ này. Là Cao Lôi Hoa đại nhân nói cấp cho chúng ta.
Một giọng nói trẻ tuổi hấp dẫn lực chú ý của Cao Lôi Hoa. Là một chiến sĩ đầu heo trẻ tuổi đứng ra nói.
- Còn dám ý cò ý kiến hả?
Bội Lạc Đức nhìn chiến sĩ đầu heo này nói:
- Đừng nói với ta một câu là Cao Lôi Hoa, hai câu là đại nhân Cao Lôi Hoa. Ta không có biết hắn. Ta tiếp khách ở đế quốc Bỉ ௱ôЛƓ này nhiều năm qua. Còn chưa có nghe qua tên vị đại nhân nào gọi là Cao Lôi Hoa hết ráo.
- Nghe nè, thằng nhóc kia. Dựa theo luật lệ của đế quốc Bỉ ௱ôЛƓ chúng ta. Phàm là những thứ đoạt được trong chiến tranh, tất cả đều phải đưa về quốc khố. Điểm ấy chẳng lẽ các ngươi còn không hiểu rõ hả?
Mọi người nghiến chặt răng. Nhưng không có cách nào phản bác được. Bởi vì, chuyện rất buồn cười là những lời nói của gã báo mập mạp này lại là sự thật.
Nhưng mà mọi người đều dùng ánh mắt khinh thường nhìn gã báo mập mạp này. Nhập về quốc khố? Nói thật dễ nghe ha, một đống của cải lớn thế này, nhập vào quốc khố được bao nhiêu?
- Tiếp tục tìm cho ta. Cái tên hạ đẳng thấp hèn này, mẹ nó. Còn bắt chúng ta phải tự mình ra tay nữa. Mẹ nó, mỗi người trên người cũng chỉ co một thứ này sao? Ta không tin, tìm tiếp cho ta! Tìm coi trên người chúng có gì đáng giá lột hết cho ta.
- Không, đó là thứ mà mẹ ta lưu lại cho ta, trả lại cho ta!
Đột nhiên, vị chiến sĩ đầu heo đó rống to lên. Trước mặt hắn, một gã Sài Lang đã lục được một ngọc bội trong tấm áo giáp của hắn.
- Mẹ nó, nói cái đèo gì hả. Nhìn mày nghèo kiết xác như thế. Mẹ mày có gì mà cho mày thứ quý giá như vậy hả?
Tên Sài Lang kia cuồng tiếu.
- Xoẹt ~~ Đùm~~!!
Vào đúng lúc tên Sài Lang kia cuồng tiếu thì trên bầu trời đột nhiên vang lên một tiếng sấm!
Là một tiếng sấm vang trời, mọi người ngẩng đầu nhìn lên trời cao. Trên bầu trời trong xanh mây trắng.
Nhưng lạ kỳ thay, dù trời trong xanh mây trắng thì tiếng sấm vẫn vang lên không ngớt, quanh quẩn giữa trời xanh.
Đây, chính là lửa phẫn nộ của lôi thần!
- Mẹ nó, làm ta sợ teo bi!
Gã Sài Lang bất mãn nói thầm một tiếng:
- Hù ૮ɦếƭ ông nội Năm của bọn mày.
Cái gã Sài Lang tên Năm này nói.
Đột nhiên, Sài Lang Năm cảm thấy yết hầu mình bị đè ép.
Một cánh tay không hề cường tráng đang Ϧóþ lấy cổ gã, nhưng lại cực kỳ khỏe, nhấc nổi gã lên.
- Ặc~~Ặc!!
Gã Sài Lang tên Năm này mặt đỏ lên. Hắn cố gắng gỡ bàn tay đó ra khỏi cổ của mình, nhưng bàn tay nhìn không có lực này lại cứng như là gọng kìm. Không hề động đậy chút nào.
Cố gắng cúi đầu nhìn xuống, Năm chỉ thấy một mái tóc màu trắng xóa.
- Ặc~~
Miệng Năm sùi bọt mép, đầu, óc bị thiếu dưỡng khí làm cho gã nhanh chóng bất tỉnh đi.
Tay lão Cao nhanh chóng cầm lấy ngọc bội trên tay gã Năm. Sau đó nhẹ nhàng ném gã lên trên cao.
Dù nhẹ nhàng nhưng cao đến tầm mười thước.
-Bộp!
Năm rơi xuống đất, mọi người có thể nghe rõ tiếng xương kêu răng rắc, tiếng xương bị nát vụn. Có lẽ, chín phần ૮ɦếƭ, một phần sống quá.
Cao Lôi Hoa ngồi xổm xuống, thật cẩn thận đeo lại miếng ngọc bội vào cổ của chiến sĩ đầu heo trẻ tuổi này.
Là do Cao Lôi Hoa đã không chuẩn bị tốt, không lo lắng trước sau nên mới khiến cho những chiến sĩ này chịu nhiêu ủy khuất.
- Cao Lôi Hoa đại nhân.
Chiến sĩ đầu heo trẻ tuổi nhìn thấy Cao Lôi Hoa, lộ ra vẻ hưng phấn.
- Các ngươi đã bị ủy khuất như vậy, ta sẽ khiến bọn chúng chịu gấp trăm ngàn lần.
Cao Lôi Hoa vỗ nhè nhẹ lên vai chiến sĩ đầu heo trẻ tuổi này!
- Bùm!!
Một tiếng sấm lại vang lên. Từng đạo lôi quang lướt qua chân trời. Đây là do lôi nguyên tố chịu sự ảnh hưởng từ cơn giận dữ của Cao Lôi Hoa.
Đứng ở đằng xa, đại biểu của tộc Sài Lang, Lang Bảo Lương đột nhiên bắt đầu hoài nghi, hoài nghi hành động trả thù của tộc mình lần này có chính xác không?
Không tận mắt nhìn thấy Cao Lôi Hoa thì bọn họ có thể cho rằng kế hoạch của mình hoàn mỹ, không có khe hở. Nhưng Cao Lôi Hoa xuất hiện thì lập tức Lang Bảo Lương cảm thấy kế hoạch của mình có khe hở rồi.
- Các ngươi đã bị ủy khuất như vậy, vậy chính tay các ngươi đòi lại từ bọn chúng đi!
Cao Lôi Hoa nói với một vạn chiến sĩ gang thép......
Chiến sĩ đầu heo nghe được rốt cục nghĩ thông suốt. Việc tiếp theo là hắn cần ổn định lại mình một chút. Sau đó ra tay trả thù.
Tất cả mọi người đều nung nấu ý chí trả thù khi được nghe Cao Lôi Hoa cam đoan.
Cố lên!! Vì chiến sĩ đầu heo đáng thương! Trả thù nào!