Để hoàn thành mệnh lệnh của chủ nhân ૮ɦếƭ cũng không từ.
Lúc này, Bích Lệ Ti bị Quang Minh Thần ký sinh và Cao Lôi Hoa đang đánh nhau đến mức long trời lở đất.
Cuối cùng hai người lại trở về chỗ Giáo Hoàng thính đã biến thành đống nát vụn.
Lúc này, ánh mắt màu đỏ của Cao Lôi Hoa nhạt dần. Thần lực vận chuyển theo phương thức vận hành của chân khí. Cao Lôi Hoa cũng dần dần thanh tĩnh trở lại.
Rồi hắn nhìn Quang Minh Thần đang chuẩn bị lao tới đánh hắn.
- Cơ hội tốt!
Cao Lôi Hoa hét lớn một tiếng, Quang Minh Thần đang trong trạng thái điên cuồng nên khí thế kinh hồn, nhưng mà chỉ tấn công không phòng thủ.
Cơ hội tốt như vậy mà không lợi dụng thì đập đầu mà ૮ɦếƭ đi. Cao Lôi Hoa hét lớn một tiếng:
- Cổ vũ kỹ, điểm huyệt.
Rồi Cao Lôi Hoa duỗi tay phải ra, đầu ngón tay chỉ về phía thân thể của Quang Minh Thần.
Tuy hiện tại có một tầng “Thần Vương giáp” đang bao bọc thân thể Quang Minh Thần, nhưng Cao Lôi Hoa không hề cố kỵ vẫn thi triển chiêu thức.
Cách!
Ngón tay của Cao Lôi Hoa chọc vào phía giáp vai phải của Quang Minh Thần.
- Mở, cho ta.
Cao Lôi Hoa hét lớn một tiếng. Đầu ngón tay hắn phun ra một cỗ lực lượng vừa tà ác vừa chính khí. Cỗ năng lượng kỳ lạ đó bắn vào “Thần vương giáp” của Quang Minh Thần tạo thành một lỗ nhỏ. Tiếp đó phần vảy bên tay phải được rút đi, lộ ra ngón tay của Cao Lôi Hoa. Một cỗ năng lượng đặc biệt từ đầu ngón tay của Cao Lôi Hoa tràn vào bên trong cơ thẻ Quang Minh Thần.
- Hy vọng rằng cấu tạo cơ thể của nhân loại ở Dị giới giống của Địa cầu.
Cao Lôi Hoa thầm nghĩ trong lòng.
Cỗ năng lượng này vừa tiến vào cơ thể thì động tác của Quang Minh Thần liền bị ngừng lại. Quang Minh Thần kinh ngạc nhìn Cao Lôi Hoa, sau khi thân thể bị chế trụ, ‘Thần vương giáp’ trên người Quang Minh thần mất đi thần lực duy trì nên từ từ biến mất, liền đó lý trí của Quang Minh thần cũng được khôi phục.
Nàng nhìn chằm chằm vào thân thể của mình rồi kinh ngạc nhìn Cao Lôi Hoa. Vừa rồi nàng rõ ràng không cảm giác nguyên tố nào giam cầm lực lượng của nàng, nhưng tự nhiên thân thể lại không động đậy được. Bây giờ Quang Minh Thần cũng không thể cử động nổi một ngón tay, mà nàng cũng không nói được, nên nàng chỉ có thể tự hỏi mình.
Cao Lôi Hoa đứng lên, lấy một chiếc áo choàng từ nhẫn không gian ra rồi choàng lên người. Trong nhẫn không gian của hắn không có quần áo nên chỉ có thể làm như thế này thôi. Cùng lúc đó, những chiếc vảy màu đen cũng dần dần co lại.
Cao Lôi Hoa suy nghĩ, đến bây giờ lực lượng ma hóa hắn cũng chưa nắm chắc hoàn toàn. Tuy nhiên lực lượng đó cũng thật mạnh mẽ, có thể chống đỡ được lĩnh vực tầng hai của Quang Minh Thần… …
Ở bên này Quang Minh Thần bị chế phục, còn bên kia trận chiến giữa Ca Đức và Apollo cũng sắp đến hồi kết thúc.
Cả hai người đều không sử dụng lĩnh vực.
Ca Đức vừa mới trở thành thần, tuy rằng nắm giữ được lĩnh vực những cũng không có khả năng sử dụng thành thạo ngay được, nên cho dù dùng cũng bằng không.
Mà Thái Dương Thần cũng biết nếu mình sử dụng lĩnh vực cũng vô ích, bởi vì hắn biết nếu hắn không có được lĩnh vực tầng cao hơn thì nó không tạo ra được thương tổn gì cho tân Hỏa Thần Ca Đức.
Cho nên họ dùng phương thức cận chiến để đánh nhau.
Apollo triệu tập ra Thái Dương chiến xa phối hợp với thần thương liên tiếp ra đòn khiến Ca Đức lâm vào thế hạ phong. Dường như Ca Đức sắp bại đến nơi.
- Ha ha, tiểu tử áo trắng kia. Không phải ngươi kiêu ngạo lắm sao, không phải ngươi nói ngươi mạnh hơn ta sao. Vậy bây giờ thì sao!!!
Trường thương trong tay Apollo giống như là cuồng phong bạo vũ đổ xuống người Ca Đức, khiến hắn không có lực để trả đòn.
Nhưng trong cơn hưng phấn nên Thái Dương Thần không để ý tuy Ca Đức ở thế hạ phong nhưng miệng hắn vẫn khẽ cười.
Ca Đức không thèm quan tâm đến điệu cười châm chọc của Apollo. Kiếm của Ca Đức vẫn đỡ đòn của Apollo nhưng chân hắn lại đi theo một bộ pháp rất kỳ lạ. Mỗi bước đi của Ca Đức tưởng chừng rất tùy ý nhưng thật ra trong đấy lại ẩn chứa quy tắc.
Chỉ có điều động tác của Ca Đức rất kín đáo, không ai có thể nhìn thấy hắn làm cái gì, Thái Dương Thần cũng không để ý đến điều đó. Apollo chỉ nghĩ rằng Ca Đức đang cố gắng chống đỡ mà thôi.
- Ha ha ha, đến đây đi, đánh bại ta xem nào.
Apollo cười điên cuồng, trường thương trong tay hắn càng đâm càng nhanh, chỉ trong thời gian ngắn trên người Ca Đức đã có vài vết thương.
- Ngươi chỉ có trình độ này thôi sao? Trình còi thế này mà đòi thắng ta ư? ૮ɦếƭ cười.
Thái Dương Thần kỹ - cực hạn nhất kích.
Thái Dương Thần hét lớn một tiếng, hai con độc giác thú hí lên một tiếng, rồi chạy đến phía Ca Đức, dưới sự phối hợp này, thương pháp của Thái Dương Thần cũng điên cuồng đâm đến Ca Đức.
- Thật tốt, đây cũng là chiêu cuối cùng của ta.
Ca Đức ngẩng đầu lên nói với Thái Dương Thần:
- Linh hồn kiếm trận – Tỏa hồn trận pháp.
Khi Ca Đức hét lên, xung quanh Thái Dương Thần xuất hiện những dấu chân màu đỏ, không cần nói cũng biết những dấu chân này ẩn chứa thần lực của Ca Đức. Không ít không nhiều cũng đủ năm trăm bước.
Tỏa hồn trận, trận pháp do Linh hồn chủ thần tạo ra rất đặc biệt. Trận pháp này có công dụng là đột nhiên giam cầm linh hồn của đối thủ không cho đối thủ cử động. Tác dụng của nó rất mạnh mẽ, cho dù là thần cũng không di chuyển được.
Điều đáng tiếc duy nhất là muốn sử dụng trận pháp này phải thực hiện năm trăm bước chân ẩn chứa thần lực sung mãn theo quy tắc thì trận pháp mới hoạt động.
Thử hỏi trong chiến đấu có thằng ngốc nào lại để người ta làm như vậy. Bởi thế nên mặc dù tác dụng của trận pháp này rất mạnh mẽ nhưng lại không sử dụng được.
Nhưng khi Thái Dương Thần cưỡi trên chiến xa, Ca Đức rất giảo hoạt chạy quanh Thái Dương Thần, bởi vậy Thái Dương Thần không thể điều khiển xe đuổi theo mà chỉ có thể đứng tại chỗ đâm hắn. Những vết thương trên người Ca Đức chỉ là do hắn thi triển khổ nhục kế thôi.
Vì vậy cho nên Ca Đức vừa đùa với trường thương của Thái Dương thần, vừa lén lút hoàn thành trận pháp khó thực hiện nhưng cực kỳ hùng mạnh này!
- Khóa!
Ca Đức thấy thương ảnh lao đến nhưng vẫn không tránh né, hai bàn tay vẫn kết thủ ấn rồi quát to một tiếng.
Mũi thương của Thái Dương Thần chỉ còn cách иgự¢ của Ca Đức một tấc.
Hai mắt của Thái Dương Thần trở nên vô thần, linh hồn của hắn đã bị giam cầm.
- Rất tốt, Ca Đức.
Cao Lôi Hoa mỉm cười với Ca Đức. Trên người Cao Lôi Hoa hiện giờ là một chiếc áo choàng màu đỏ, may mắn là có chứ ở bên trong hắn Tʀầռ tʀʊồռɢ rồi…
- Ta mạnh hơn ngươi.
Ca Đức mỉm cười nói với Apollo.
Choang!
Thân ảnh Cao Lôi Hoa xuất hiện bên cạnh Apollo chém cho hắn một đao, rồi kéo thân thể hắn đi vào trong ‘di chỉ’ Giáo hoàng thính.
- Đi vào đây nào Ca Đức. Ta vừa giam cầm thân thể Quang Minh Thần rồi.
Cao Lôi Hoa chỉ chỉ vào Bích Lệ Ti đang giơ tay nói.
- Trời ơi, chủ nhân! Sao ngài làm được vậy?
Ca Đức đánh giá Quang Minh Thần, hắn không nhận thấy một tia năng lượng giam cầm nào, nhưng nhìn hình dáng của nàng thì chắc chắn là như vậy.
- Đừng nói điều này vội. Ngươi có thể lôi linh hồn của Quang Minh Thần ra khỏi con dâu ta không?
Cao Lôi Hoa kéo áo choàng che kín người để tránh ‘phơi bày cảnh xuân’ ra rồi nói.
- Không có vấn đề gì, thưa chủ nhân.
Ca Đức đáp.
- Được, vậy ngươi lôi linh hồn của Quang Minh Thần ra đây.
Cao Lôi Hoa hung dữ nói:
- Sau đó cứ ngược đãi hắn thoải mái, dám động đến Tĩnh Tâm và con dâu của ta hả, lá gan không nhỏ đâu.
- Rõ chủ nhân. Thuộc hạ sẽ dùng phương pháp tàn nhwnx nhất.
Ca Đức hơi khó xử bởi linh hồn của Quang Minh thần hơi đặc biệt. Phải biết rằng kể cả khi còn sống hắn cũng chưa từng động thủ với con gái, nhưng tuy hắn khó xử nhưng đây là mệnh lệnh của chủ nhân nên hắn phải thực hiện.
- Tốt nhất, cởi hết quần áo của hắn ra, nếu linh hồn hắn mặc quần áo.
Cao Lôi Hoa cười nói:
- ૮ởเ φµầɳ áo hắn ra sau đó lấy roi đánh hắn. Đúng rồi, Ca Đức, có thể dùng roi đánh linh hồn được không?
- Cũng được ạ, nếu chủ nhân bắt thuộc hạ sẽ làm.
Ca Đức ngượng ngùng nói.
- Tốt, vậy nhiệm vụ này giao cho ngươi.
Cao Lôi Hoa oán hận nói:
- Đem hắn lột sạch ra. Lúc đánh hắn phải dùng ký ức thủy tinh mà lưu lại. Ta muốn tất cả mọi người đều nhìn thấy Quang Minh Thần ᛕᕼỏᗩ 丅ᕼâᑎ bị đánh như thế nào.
- Rõ, thưa chủ nhân.
Ca Đức cắn răng nói:
- Thề ૮ɦếƭ sẽ hoàn thành mệnh lệnh của chủ nhân.
Lúc này Cao Lôi Hoa không có nhìn thấy, vẻ mặt của Quang Minh Thần dưới thân thể của Bích Lệ Ti đang tái nhợt…