Cực Phẩm Vú Em - Chương 241

Tác giả: Truyền Thuyết Thánh Kỵ Sĩ

Smile Cầu Cầu ăn mất thiên sứ.
Tay phải của chiến sĩ linh hồn Ca Đức từ từ cho vào trong người Thánh tử Bruce, sau đó lôi ra một thân ảnh trong suốt mảnh khảnh. Đó chính là Chiến thiên sứ Ngã Âu Lý Á.
- Không!
Thấy linh hồn của mình lại có thể bị lôi ra từ trong cơ thể, Chiến thiên sứ Ngã Âu Lý Á thét thảm thiết. Vốn hắn có ý nghĩ rằng dù thân thể có bị phá hoại như thế nào nhưng chỉ cần bảo vệ được linh hồn thì hắn lại có thể trở lại thiên giới một lần nữa, sau đó lại ở thiên giới tái tạo thân thể một lần nữa, cuối cùng có thể sống lại!
Nhưng hiện giờ không biết từ đâu lòi ra một chiến sĩ linh hồn, đập tan hoàn toàn kế hoạch kim thiền thoát xác của hắn!
- Đừng, đừng lôi linh hồn của ta ra! Đừng mà!
Chiến thiên sứ Ngã Âu Lý Á gào thét điên cuồng, cố gắng giãy dụa đến cùng. Vừa gào thét hắn vừa ngưng tụ toàn bộ lực lượng để chống lại cánh tay phải trong suốt của chiến sĩ linh hồn Ca Đức.
- Hừ! Muốn giãy ૮ɦếƭ sao!
Ca Đức hừ lạnh một tiếng, tay phải Ϧóþ chặt. Một cỗ lực lượng màu đỏ như máu bùng lên trên người hắn, sau đó cuồn cuộn truyền vào cánh tay phải của hắn!
- Đi ra cho ta!
Ca Đức quát lớn một tiếng. Dưới lực lượng màu đỏ như máu kia, linh hồn của Chiến thiên sứ Ngã Âu Lý Á cuối cùng cũng không thể chống nổi, thoáng một cái liền bị hắn lôi ra khỏi thân thể Thánh tử Bruce!
- Ô ~ ô ~
Sau khi linh hồn bị rút ra, thân thể Thánh tử Bruce phát ra vài tiếp ô ô từ trong cổ họng, rồi lập tức lại bị chín mươi lăm huyết kỵ sĩ đè nghiến xuống mặt đất.....
Còn Ca Đức sau khi lôi được linh hồn Ngã Âu Lý Á thì thở phào nhẹ nhõm. Tay trái hắn cầm tinh hạch trong suốt mà Cao Lôi Hoa đưa cho hắn, sau đó giơ cao lên, tay phải vẫn nắm chặt linh hồn của Chiến thiên sứ Ngã Âu Lý Á.
- Lấy danh nghĩa của ta - chiến sĩ linh hồn Ca Đức, thi triển lực lượng do linh hồn chủ thần ban cho, phong ấn linh hồn!
Trong miệng Ca Đức nhanh chóng vang lên một loạt thượng cổ chú văn vô cùng trúc trắc.
Cùng với chú văn của Ca Đức, tay phải hắn phát ra một luồng lực lượng linh hồn. Sau đó hắn nắm chặt tay phải. Dưới tác dụng của lực lượng linh hồn, linh hồn của Chiến thiên sứ Ngã Âu Lý Á thu nhỏ lại chỉ còn bằng cỡ một ngón cái.
- Phong ấn!
Ca Đức hét lớn một tiếng, đồng thời tay phải ấn linh hồn của Chiến thiên sứ Ngã Âu Lý Á hướng về phía tinh hạch trong suốt kia.
Đinh! Một tiếng vang lên. Tay trái và tay phải Ca Đức hợp lại, đem linh hồn Chiến thiên sứ Ngã Âu Lý Á nhét vào trong tinh hạch.
- Phong ấn linh hồn, cuối cùng, tạo kết giới phong ấn.
Sau khi nhét linh hồn của thiên sứ vào trong tinh hạch, hai tay Ca Đức nhanh chóng điểm liên tiếp. Một cái ma pháp trận đầy thượng cổ chú văn hiện lên trên tinh hạch trong suốt. Ngay sau đó viên tinh thạch liền phát ra bạch quang êm dịu.
Bạch quang sau khi biến mất, Chiến thiên sứ Ngã Âu Lý Á đã hoàn toàn bị phong ấn trong tinh hạch này!
- Hô!
Hoàn thành mọi việc, Ca Đức thầm thở phào nhẹ nhõm. Phong ấn linh hồn một thiên sứ cường đại đối với hắn đây cũng là lần đầu tiên. Mặc dù cả quá trình hữu kinh vô hiểm nhưng hắn vẫn phải dùng hết lực lượng toàn thân.
Cầm tinh hạch phong ấn linh hồn thiên sứ trong tay, Ca Đức chậm rãi đi tới trước mặt Cao Lôi Hoa, sau đó quỳ một gối xuống nói:
- Chủ nhân vĩ đại, đây là lễ vật đầu tiên mà người hầu trung thành nhất của người - Ca Đức dâng lên người, tinh hạch phong ấn linh hồn thiên sứ!
Chiến sĩ linh hồn Ca Đức dâng tinh hạch đó bằng hai tay cho Cao Lôi Hoa.
- Làm tốt lắm, huyết kỵ tướng.
Cao Lôi Hoa nhận tinh hạch, sau đó đưa nó lên trước mắt, nheo mắt xem xét Chiến thiên sứ Ngã Âu Lý Á ở bên trong.
Vừa nhìn thấy linh hồn thiên sứ đang bị phong ấn, Cao Lôi Hoa không thể không cảm thán rằng trời cao thật kỳ diệu.
Theo truyền thuyết, thiên sứ ở thần giới không có phân biệt giới tính. Bọn họ chẳng phân biệt nam nữ, bất kỳ thiên sứ nào cũng có thế sinh hài tử. Vì thế mới nói thiên sứ là loại sinh vật vừa là cha, vừa là mẹ.
Mặc dù không phân biệt giới tính nhưng vẻ ngoài của thiên sứ đều xinh đẹp phi thường. Ví dụ như Chiến thiên sứ Ngã Âu Lý Á trước mắt này, đang ngồi ôm đầu gối trong phong ấn, chìm vào hôn mê. Nhưng chỉ nhìn qua một cái đã thấy Chiến thiên sứ Ngã Âu Lý Á thật rất mỹ lệ.
Đây quả là một tuyệt tác nghệ thuật. Cao Lôi Hoa sau khi nhận tinh hạch liền cười ha hả, sau đó tùy ý cất tinh hạch đi.
- Làm tốt lắm, huyết kỵ tướng.
Cao Lôi Hoa lại khen ngợi Ca Đức một lần nữa. Sau đó hắn đưa mắt nhìn thân thể Thánh tử, thấy hắn vẫn đang bị chín mươi lăm huyết kỵ sĩ đè nghiến xuống đánh đập.
- Được rồi, không cần đánh nữa.
Cao Lôi Hoa cười, nói với đám huyết kỵ sĩ.
Chín mươi lăm huyết kỵ sĩ nghe thấy mệnh lệnh của Cao Lôi Hoa liền dừng lại, chia thành hai nhóm đứng thẳng quanh Cao Lôi Hoa, để lại trên mặt đất là Thánh tử Bruce đã bị đánh tới mức cả cha mẹ hắn cũng không thể nhận ra.
- Đúng rồi, huyết kỵ tướng, ngươi tên là Ca Đức đúng không?
Cao Lôi Hoa nói với Ca Đức.
- Đúng vậy, thưa chủ nhân vĩ đại.
Ca Đức tôn kính nói:
- Thuộc hạ nhớ rõ khi còn sống tên là Ca Đức.
- Tốt! Ca Đức. Sau này chín mươi chín huyết kỵ sĩ do ngươi thống lĩnh đi.
Cao Lôi Hoa nói:
- Từ hôm nay ngươi trở thành ngươi lãnh đạo của nhóm chín mươi chín huyết kỵ sĩ.
- Tuân mệnh! Thưa chủ nhân!
Ca Đức thể hiện một dáng vẻ rất lạnh lùng nói:
- Huyết kỵ tướng vốn là thủ lĩnh của huyết kỵ sĩ. Thuộc hạ nhất định có thể trợ giúp chủ nhân lãnh đạo các huynh đệ thật tốt.
- Tốt, có lời này của ngươi là ta yên tâm rồi.
Cao Lôi Hoa cười nói. Xong mọi chuyện hắn liền nhìn về phía nữ nhi bảo bối Nguyệt Nhị.
Lúc này hai huyết kỵ sĩ lúc đầu nhận lệnh Cao Lôi Hoa đi cứu Nguyệt Nhị đang đánh tơi bời đám thánh điện kỵ sĩ vây quanh.
Thánh điện kỵ sĩ cũng được xem là cao thủ nhất đẳng trong nhân loại, nhưng đối với hai huyết kỵ sĩ này thì chẳng đáng một xu!
Cho nên hiện giờ từ thân thể bọn thánh điện kỵ sĩ đang vang lên những tiếng bịch bịch, hự hự.....
Đứng bên cạnh huyết kỵ sĩ, hai vị viện trưởng Học viện Ma Võ Thánh Peter đang tít mắt nhìn hai huyết kỵ sĩ uy mãnh này.
Phía sau hai vị viện trưởng đại nhân, Nguyệt Nhị lại đang nhìn Cao Lôi Hoa.
Nhìn vẻ mặt trấn định của Nguyệt Nhị, Cao Lôi Hoa không khỏi âm thầm gật đầu. Tình hình vừa rồi Nguyệt Nhị không ngờ lại không có chút hoảng hốt. Cao Lôi Hoa không khỏi tự hào vì nữ nhi của mình.
- Nguyệt Nhị, vài ngày không gặp mà đã can đảm hơn nhiều rồi. Vừa rồi thấy con lâm nguy mà không sợ hãi, ta cảm thấy vui mừng vô cùng đó, hắc hắc.
Cao Lôi Hoa cười hề hề, đi tới cạnh Nguyệt Nhị. Dù sao vừa rồi hắn cũng quên béng Nguyệt Nhị ở chỗ này, cho nên bây giờ hắn chỉ còn cách cười lấy lòng mà tới.
- Không phải đâu.
Nguyệt Nhị bất mãn nói với Cao Lôi Hoa.
- Hôm nay con đem νũ кнí bí mật theo, cho nên mới vừa rồi con mới có thể theo lời cha là "lâm nguy mà không sợ hãi".
Nói xong Nguyệt Nhị từ phía sau lôi ra một vật to cỡ nắm tay.
Thứ này toàn thân màu vàng, một cái bong bóng phập phồng trên lỗ mũi nó, nhìn rõ ràng là đang ngủ rất say.
Ánh mắt Cao Lôi Hoa lộ ra vẻ vui mừng. Vũ khí bí mật theo lời Nguyệt Nhị nói chính là Slime Hoàng Kim --- Cầu Cầu.
- Hóa ra con nói Cầu Cầu à.
Cao Lôi Hoa cười cười. Vài ngày không gặp, tiểu tử này dường như béo lên rất nhiều. Cao Lôi Hoa đưa tay cẩn thận đón Cầu Cầu từ trong tay Nguyệt Nhị. Tiểu tử này có thể nói là đồng bọn đầu tiên của Cao Lôi Hoa ở thế giới này. Đối với nó, Cao Lôi Hoa có một thứ tình cảm đặc thù.
- Hống hống ~ hống!
Cầu Cầu đang ngủ bị quấy rầy, bất mãn kêu mấy tiếng rồi lại cuộn thân thể quanh tay Cao Lôi Hoa mấy vòng, tiến vào trong иgự¢ Cao Lôi Hoa ngủ tiếp.
Nhưng ngay khi thân thể nó tới gần иgự¢ Cao Lôi Hoa, đột nhiên đôi mắt nói sững lại. Sau đó nó hưng phấn nhìn trước иgự¢ Cao Lôi Hoa, đôi mắt màu vàng phát ra sự thèm muốn mãnh liệt!
- Hống hống!
Cầu Cầu ngẩng đầu kêu mấy tiếng với Cao Lôi Hoa, đồng thời thân thể béo tròn của nó dụi dụi vào người Cao Lôi Hoa.
- Làm sao vậy? Cầu Cầu? Nhớ ta sao?
Cao Lôi Hoa nhìn Cầu Cầu cảm thán nói. Không ngờ mới không gặp tiểu tử này vài ngày mà nó đã nhớ mình tới mức này. Xem vẻ vui mừng của nó, Cao Lôi Hoa cũng phải than một tiếng.
- Slime ~ slime ~
Cầu Cầu hưng phấn kêu lên. Cầu Cầu kêu lên, tiếng kêu đặc biệt này chứng tỏ nó đã hưng phấn tới cực điểm rồi! Phải biết rằng bình thường Cầu Cầu đều là dùng tiếng rống của cự long để biểu đạt ý tứ của mình.
Vừa kêu, Cầu Cầu vừa dùng móng vuốt nho nhỏ của mình cào cào vào иgự¢ Cao Lôi Hoa. Dường như ở đó có một thứ gì đó hấp dẫn nó!
Cao Lôi Hoa nghi hoặc nhìn Cầu Cầu. Theo ánh mắt của Cầu Cầu, Cao Lôi Hoa nhìn thấy tinh hạch phong ấn linh hồn thiên sứ kia! Ngoài viên tinh hạch ra thì Cao Lôi Hoa cũng không thấy vật gì khác.
- Ngươi muốn thứ này sao?
Cao Lôi Hoa nhìn tiểu Cầu Cầu đáng yêu, lấy ra tinh hạch có phong ấn linh hồn thiên sứ.
- Hống hống!
Cầu Cầu không ngừng gật đầu, đồng thời vẻ hưng phấn trong mắt nó hiện rõ trước mắt Cao Lôi Hoa!
- Ngươi muốn thứ này hả?
Cao Lôi Hoa thử đưa tinh hạch cho Cầu Cầu.
- Hống hống!
Cầu Cầu hưng phấn gật đầu, sau đó trong ánh mắt ngạc nhiên của Cao Lôi Hoa, Cầu Cầu há cái miệng nhỏ đáng yêu của nó ra, không hề do dự cắn lấy tinh hạch trong tay Cao Lôi Hoa. Ngay sau đó trong miệng nó vang lên âm thanh rộp rộp.
Mơ hồ, Cao Lôi Hoa còn nghe thấy cả tiếng kêu kinh hoàng của linh hồn thiên sứ Ngã Âu Lý Á trong tinh hạch truyền ra...
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc