Khôi lỗi thuật của Vong Linh Đại trưởng lão tiến hóa
Đế đô Quang Minh.
Cao Lôi Hoa đáp xuống gần thành rồi đặt Slime lên vai. ôm Mộng Ti đi về phía đế đô Quang Minh.
Khi đi tới cổng thành, Cao Lôi Hoa đi từ từ như cũ hướng về phía trước.
- Đứng lại. đóng thúê vào thành.
Tại đó, một tên binh sĩ cản đường phía trước của Cao Lôi Hoa:
- Vào thành, đóng hai ngân tệ. Thúê vào thành là mỗi người một ngân tệ.
Tên binh sĩ đó chỉ Cao Lôi Hoa và Mộng Ti.
-Ủa?
Cao Lôi Hoa nghi hoặc:
- Thời gian ta ở đây cũng không ngắn. cho tới giờ chưa từng nghe qua cái gì là thuế vào thành.
Hai ngân tệ đối với Cao Lôi Hoa mà nói cùng chẳng đáng gì, nhưng lại khiến hắn cảm thấy bực mình.
- Ủa? Đạo sư Cao Lôi Hoa? Đúng là đạo sư Cao Lôi Hoa rồi!
Đúng lúc nãy. một câu bé mặc áo bào ma pháp sư nhìn thấy Cao Lôi Hoa, liền vui vẻ kêu lên.
- Gọi ta sao?
Cao Lôi Hoa quay đầu lại. mặc dù hắn là một đạo sư trên danh nghĩa của học viện. Chỉ có điều Cao Lôi Hoa không quen ngươi khác gọi hắn như vậy nên nhất thời cũng không có phản ứng lại.
- Da, thuế vào thành của đạo sư cứ giao cho con đi.
Chỉ thấy nam sinh bên cạnh Cao Lôi Hoa móc ra một cái túi. lấy ra hai ngân tệ đưa cho binh lính kia.
Cao Lôi Hoa nhíu mày. từ bộ dạng của nam sinh này có thể thấy cậu bé cũng không giàu có gi:
- Được rồi, các ngươi có thể vào rồi.
Sau khi thu được thuế vào thành, tên bính lính kia cũng lui sang một bên.
- Em tên gì?
Sau khi vào thành, Cao Lôi Hoa hỏi.
- Mike Jackson.
Ngm sinh kia đáp.
- Em nhận ra ta à? Ta nhớ ta rất ít khi xuất hiện ở học viện mà.
Nói đến đó, Cao Lôi Hoa cũng cảm thấy xấu hổ. Bản thân hắn ở Học viên Ma
Võ Thánh Peter cũng không được bao lâu.
Dạ! Đạo sư Cao Lôi Hoa. Lần trước ở học viện ngài khiếu chiến và dễ dàng
đanh bạ hoang kim kỵ sĩ Peter Angfelden, nên em đa nhớ kỹ hình ảnh đạo sư Cao Lôi Hoa.
Mike Jackson giơ pháp trượng của mình nói:
- Phong thái của đạo sư khi đó quá tuyêt vời!
-
- ồ, dường như em là một pháp sư. Cao Lôi Hoa nhìn ma -pháp bào trên người Mike Jackson:
- Em là một ma pháp sư. vì sao lại thích xem võ sĩ chỉên đấu?
- Như thế thì làm sao a? Pháp sư không thể thích vũ kỷ sao? Mike Jackson cười ha hà đáp.
Cao Lôi Hoa ngắm thân hỉnh gầy còm của Jackson nói:
- Em dường như rất gầy.
- Không phải đạo sư cũng gầy như vậy sao?
Mike Jackson không cam lòng yếu thế đáp. Dáng người của Cao Lôi Hoa lúc này cũng rất đúng tiếu chuẩn phải gầy yếu".
Cao Lôi Hoa nhìn hình dáng hiện tại của mình, bất đắc dĩ lắc đầu, khi mình còn ở trên địa cầu cũng không phải là bộ dáng thế này. cùng không nhớ thân hình biến thành như vậy từ lúc nào:
- Đúng rồi. Mike Jackson vì sao lại có chuyện thu thuế vào thành? Ta ở đây cũng đã hai tháng rồi. vỉ sao cùng không biết?
- Dạ, em cùng không biết. Chẳng qua, nghe nói đế quốc Quang Minh chuẩn bị chiến tranh.
Mike Jackson cưỡi nói:
- Viẽc này cũng không liên quan tới bình dân như chúng ta. Chúng ta cùng chẵng thể can thiệp được, Chiến tranh, cuối cùng thì người chịu khổ cùng là chúng ta mà thôi.
Chỉến tranh. Cao Lôi Hoa nhíu mày. hắn vừa mới Gi*t thái tử, thì ngay sau đó đế quốc Quang Minh liền chuẩn bi chiến tranh? Không liên quan gi tới hắn chứ. Cao Lôi Hoa thầm nghĩ.
Cao Lôi Hoa thạt sự đã đoán đúng; cuộc chỉến tranh này tuy không có quan hệ
trực tiếp đến hắn, nhưng cũng gián tiếp do Cao Lôi Hoa tạo thành.
Nhất thời. Cao Lôi Hoa và Mike Jackson trầm mặc không nói gì. Châm rãi đi về phía trước.
- ủa? ở đây mở cửa hàng trang sức từ lúc nào vậy?
Đang đi, Cao Lôi Hoa đột nhiên nhìn thấy cửa hàng trang sức ở ven đường.
- À. mới được co hai ngày, đây là cửa hàng trang sức nổi tiếng. Dường như Mike Jackson biết không ít, đen cả việc này cùng biết rõ.
- vào xem thử nào.
Cao Lôi Hoa dẫn theo Mike Jackson đi về phía cửa hàng trang sức.
- Việc này, đạo sư muốn đi vào sao?
Khuôn mặt Mike Jackson trở nên đỏ bừng, trên thế giới này. trang sức là độc quyền của nữ nhân. Ý nghĩa của cửa hàng trang sức với cửa hàng chuyện kinh doanh quần áo phụ nữ cùng không có gì khác nhau.
- Ư. vừa đúng lúc. ta muốn mua một vật tặng cho một người. Cao Lôi Hoa dẫn Mike Jackson bước vào cửa hàng.
- Hoan nghênh tới đây. xin hỏi các vị muốn mua gi?
Người bán hàng nhìn thấy là hai nam nhân, cũng sững sốt. Chẳng qua cùng lập tức tỉnh lại.
- A. Tôi muốn đồ trang sức cho vị hôn thê. Cao Lôi Hoa mĩm cười nói.
- ổ. vi hôn thê của tiên sinh quả thực hạnh phúc. Cho tới giờ tôi vẫn chưa từng thấy nam nhân nào vì nữ nhân của mình mà tới cửa hàng này.
Người bán hàng hiển nhiên có năng lực tiếp thu tốt. nói với Cao Lôi Hoa:
- Tiên sinh, ngài hợp ý món nào. vì ngài là khách nam đầu tiên của cửa hàng chúng tôi, chúng tôi có thể giảm cho ngài còn tám phần.
- Hề hề. rất cảm ơn.
Cao Lôi Hoa gật đầu. sau đó ngắm nghía đồ trang sức ở xung quanh.
Ở bên canh, Mike Jackson đỏ mặt đi theo sau Cao Lôi Hoa, dường như muốn ra ngoài, rồi lại ngượng ngùng đi tiếp.
- Jackson. em đi theo ta có phải có chuyện gì cần hay không? Cao Lôi Hoa vừa đánh giá trang sức. vừa cười nói:
- Nếu không có chuyện, em không cần theo ta đâu.
- Em. em.
Mike Jackson cúi đầu, hồi lâu cùng không nói được cái gì.
ạ
- Yên tâm đi. có chuyện gì thì cứ nói ra, ha ha. Chỉ cần ta làm được, thì ta nhất định giúp em làm.
Cao Lôi Hoa cười ha hà nói.
- Em. em không sao.
~ Mike Jackson cúi đấu đáp.
- Tốt thôi, nếu em khăng khăng không nói thi cũng khôngsao.
Cao Lôi Hoa cươi nói:
- Sau này. nếu em muốn nói, thì cứ tới tìm ta.
Nói xong, từ trong ngăn hoa tai, Cao Lôi Hoa lấy ra một đôi khuyên tai hình thánh giá khảm ngọc bích:
- Tiểu thư bán hàng; tôi muốn thứ này, đóng gói hộ tôi được không?
- Không thành vấn đề.
Người bán hàng sau khi nhân lấy đôi khuyên tai thì cười nói:
- Ánh mắt của tiên sinh quả nhiên độc đáo. Đôi khuyên tai này tên là "Nước mắt của biền", là tác phẩm của một Đại sư nổi danh. Giá trị là một ngàn kim tê. tôi chỉ lấy tám phần. Giá tám trăm kim tê.
Người bán hàng thuần thục gói đôi khuyên tai này vào trong một cái hộp nhỏ.
- cảm ơn nhiều.
Cao Lôi Hoa đưa thẻ ma tinh ra. Lần trước sau khi từ hội đấu giá trở về. trên người Cao Lôi Hoa cũng có không ít kim tệ. trở thành một tiểu phú rồi.
Cao Lôi Hoa dẫn Mike Jackson bước ra khôi cửa hàng trang sức.
- Mike Jackson, nếu sau này em muôn nói với ta. Thì tới tìm ta nhé.
Cao Lôi Hoa vỗ vỗ cậu bé ma pháp sư này, dường như thằng bé muốn nói điều gì đó, nhưng lại do dự không dám.
- Dạ! cảm ơn đạo sư Cao Lôi Hoa. Em về nhà trước đây.
Tâm tình Mike Jackson rõ ràng đã tốt hơn rất nhiều, vẫy tay chào Cao Lôi Hoa, hưng phấn chạy về phía trước.
Nhìn bóng lưng Mike Jackson xa dần, Cao Lôi Hoa cười cười, sau đó ôm Mộng Ti đi về nhà.
* * * * * * * * *
Lúc này. trong nhà Tĩnh Tâm.
Trên mặt Vọng Linh Đại trưởng lão lộ ra nụ cười âm hiểm. một ma pháp trận được khắc dưới đất. Tra Lý đửng ở bên canh làm trợ thủ cho lão, lần lượt chuyển các loại vật liệu ma pháp và dung dịch ma pháp.
- Khác khác! Khác khác
Nụ cười âm hiểm trên mặt Vong Linh Đại trường lão càng ngày càng đâm. Tra Lý đứng ở bên canh không nhịn được mà rùng mình.
- Sát lục giả. Tiến hóa đi!
Vọng Linh Đại trưỡng lão nhắm hai mắt lại, đem vật liệu cuối cùng đặt vào trong ma pháp trận này. Từ ma pháp trận bừng lên một trân ánh sáng rồi lại nhanh chóng biến mất....
,
- Khặc khặc. Tra Lý. lão tử thành công rồi.
Vong Linh Đại trưởng lão cười âm hiểm:
- Thuật sát lục giả cuối cùng cũng tiến hóa! Ha ha!
- No có hiệu quà gì?
Tra Lý nhìn thấy vẻ mặt của Vong Linh Đại Trường lão nên cười gượng gạo.
- Ha ha, có thể nói thế này, trước kia nhiều nhất ta chỉ có điều khiển sáu cường giả thánh cấp. Nhúng bây giờ thuật sát lục giả tiến hóa thành công. sáu \'sát lục giả\' thánh cấp của ta giờ mỗi người đều có thể mang theo hai ngườii yếu hơn bọn họ. Ha ha!
Vong Linh Đại trưởng lão cười khoái trá, sau đó trong lòng thầm tính toán có nên tìm vài người để thí nghiệm một chút, chỉ có điều không biết người não trở thành nhóm thí nghiệm đầu tiên của Vong Linh Đại trưởng lão đây? Lúc này tổ trưởng tổ chức "Sauron" dường như đang ở trong nhã Cao Lôi Hoa, hắn chính là kẻ thí nghiệm đầu tiên của Vong Linh Đại trưởng lão.
- Vậy chừng nào Thì ngươi làm cho ta thú Hẹp giả (người đi săn) đây?
Tra Lý hưng phấn nói, hắn thoải mái ở bên cạnh làm tiểu đệ trợ thủ cho lão còn không phải là vì thú liệp giả đó sao.
- Hắc hắc, điều này còn phải xem bản thân ngươi! Vọng Linh Đại trường lão cười nói:
- Ngươi có thể tìm được nhiều nguồn tốt. thì ta có thể làm ra hàng tốt, đây chính là chia theo kiểu 1 nguồn - 1 hàng.
Cao Lôi Hoa khẽ đẩy cửa chính ra
_Ta đã trở về
Cao Lôi Hoa khẽ hô như mọi lần. Sau đó tiến về phía phòng khách
Đi qua phòng khác, Cao Lôi Hoa liền thấy phòng ăn, Tĩnh Tâm đang ngồi bên bàn ăn uống vui vẻ. Mái tóc dài màu làm xõa trên vai Tĩnh Tâm , thỉnh thoảng nàng hất mái tóc dài về phía sau
Cao Lôi Hoa cảm thấy trong lòng ấm áp, bất kể khi nào nhìn thấy Tĩnh Tâm hắn đều có cảm giác thoải mái như vậy. Có điều, cái tình cảnh này nhìn qua vì sao lại cảm thấy quen
-Tĩnh Tâm, ta đã trở về
Cao Lôi Hoa đi về phía Tĩnh Tâm, sau đó theo thói quen định thò tay nâng mái tóc nàng lên
Nhưng lúc này, Tĩnh Tâm lại quay sang nở nụ cuời hài hước
A
Tay của Cao Lôi Hoa liền cứng đơ lại giữa không trung. Sau đó ôm Mộng Ti và Slime nhảy nhanh về phía sau, lắp bắp hỏi:
Đây là Tĩnh Tâm hay là nhạc mẫu đại nhân vậy?
-Hừ hừ! Tiểu tử! Lần này người phản ứng nhanh lắm
Lúc này chỉ thấy thân hình cột sát của nhạc mẫu đại nhân hiện ra đằng sau Cao Lôi Hoa, chỉ thấy nhạc mẫu đại nhân mặt đằng đằng sát khí cầm đinh ba trong tay
Ha, ha, ha
Cao Lôi Hoa ngượng ngùng cười, chút nữa là quên, nhạc mẫu đại nhân còn ở nhà
Lúc này, Tĩnh Tâm mới từ tronh phòng đi ra mỉm cười với Cao Lôi Hoa
Lúc này mới là TĨnh Tâm! Cao Lôi Hoa nhẹ nhàng đặt Mộng Ti sang một bên , sau đó chạy tới bên Tĩnh Tâm, tiếp lấy cái đĩa trong tay nàng:
-Tĩnh Tâm, nhắm mắt lại, ta tặng cho nàng một món quà
Tĩnh Tâm mở to mắt nghi hoặc, rồi vẫn gật đầu nhắm mắt lại
Cao Lôi Hoa ôm chầm lấy Tĩnh Tâm rồi lấy ra một đôi khuyên tai, dịu dàng đeo cho Tĩnh Tâm