Phong ba ở Băng Cơ thần. (P2)- Cao đại ca, xem ra là mẹ em đã biết em xảy ra chuyện. Những người này co thể là tới tìm em.
Sophia nhìn đội kỵ sĩ kia rồi nói.
- Sophia. thân là người hoàng tộc, em phải học rất nhiều.
Cao Lôi Hoa thở dài, tuy rằng Tiểu Tam có thay đổi. nhưng lối suy nghĩ rất đổi trong một sớm một chỉều:
- khi suy nghĩ chuyện gì em cùng phải nghĩ theo nhiều phương diện. Tính toán được những mặt tốt xấu nhất.
Tuy rằng không thích Tiểu Tam trở thành loại người ngươi dối trá trong hoàng thất, nhưng nếu Tiều Tam đã lựa chọn con đường này, Cao Lôi Hoa chỉ có thể tận lực giúp nàng đi tiếp, để nàng nắm chắc khả năng ginh tồn.
- Ý của Cao đại ca là gì?
Sophia dường như hiểu ra một chút.
- Đám binh lính này có thể là do mẹ em phái tới. Nhưng cũng có thể là người do Tuyết Y Nhi phái tới.
Cao Lôi Hoa nói tiếp:
- Các khả năng nhau nên em phải tính toán sao cho tốt. Hành vi của bọn họ rất lạ. nếu bọn ho tới là để cứu em thì ít phải phái vài người đi vào đại băng nguyên tìm em chứ, sao lại đứng ở cửa thành đợi em.
- cảm ơn Cao đại ca, em hiểu rồi. Sophia sật đầu. Quả thật nàng suy nghĩ chưa thấu đáo.
Cao Lôi Hoa đã đoán đúng, đám binh lính nãy cũng không phải là tới cứu Tiểu Tam. Bọn họ được người khác âm thầm ra lệnh, ngộ nhỡ tam công chúa còn sống thì phái bí mật Gi*t ૮ɦếƭ nàng!
Lại nói Tuyết Y Nhi sau khi trở về. càng nghĩ càng cảm thấy lo lắng. Tự trách mình bỏ đi vội vàng, không kiểm tra kỹ càng Sophia sống hay ૮ɦếƭ. Tuy rằng một chưởng kia cho dù là vỗ sĩ cấp Hoàng kim cùng chắc chắn phải về Tây Thiên. Nhưng sự tịnh trọng đại, nàng không thể không lo lắng.
- Cao đại ca. Bây giờ chúng ta phải làm như thế nào? Sopia nhìn đám binh lính kia rồi hỏi.
- Tự em quyết định nên làm như thế nào đi.
Cao Lôi Hoa ôm chát cô bé Mộng Ti vả Slime hoàng kim:
- Nếu em kiên quyết muốn đi con đường này. em phải đối diện với tất cả.
- Ưm.
Sophia gật đầu, sau khi suy nghĩ trong chốc lát. đột nhiên ngẩng đầu lên hỏi:
- Cao đại ca, anh cho rằng thành chủ Băng Cơ thành co đáng tin cậy hay không?
- Là cái tên Đức Nhĩ à. Cao Lôi Hoa cười khinh:
- Hắn là một kẻ thông minh, cùng là một kẻ giỏi giang, anh nghĩ chỉ cần em cho hắn một chỗ tốt. có thể sư dụng hắn được.
- Cho hắn ưu đãi thì có thể dùng được sao? Vây nếu em cho hắn không đủ cái tốt mà người khác cho hắn, vậy hắn có thể chuyển hướng qua người khác hay không?
Sophia rất nhanh đã học được, suy một ra ba.
- Tiểu Tam, anh không phải là Sáng Thế thần, cái gì cũng biết cả. Cao Lôi Hoa cười nói:
- Nhưng anh cho rằng tên Đức Nhĩ này là người thông minh, hắn sẽ biết đầu phục ai thì tốt hơn. Anh nghĩ chỉ cần em làm thật tốt thì hắn chính là trợ thủ đắc lực nhất. Chí ít hắn cùng không dám làm ra chuyện bất lợi với em cả.
- Vây chúng ta tới tìm hắn. Sophia nói:
- Em có cám giác hắn chính là một thuộc hạ tốt. Chẳng qua... Sophia quay đầu lại nói với Cao Lôi Hoa:
- Bây giờ chuyện vào thành, đãnh phái nhờ Cao đại ca vậy.
- Ha ha.
- Được. để anh. Chỉ cần đi theo anh là được.
Cao Lôi Hoa khẽ cười:
- Đứng lại! Dừng lại.
Kiếm sĩ đứng canh cửa bước ra ngăn cản Cao Lôi Hoa và Sophia. Sophia khẩn trương nắm lấy Cao Lôi Hoa.
Đội trưởng đội kiêm sĩ thấy đúng là ngườii trong bức tranh, liền lui lại một bước - hành lễ với Sophia:
- Tam công chúa điện ha tôn kính! Người quà nhiên là không có viêc gì, nữ hoàng điên hạ tìm người đã lâu.
- ồ, đã xảy ra chuyện gỉ sao? Mẹ ta tìm ta đã lâu rồi ư? Sophia nhìn kiếm sĩ này:
- Giở ta đang chuẩn bị trở về. các ngươi lui ra đi.
- Việc này. tam công chúa điên hạ, cấp trên có lệnh chúng thần phải hộ tống tam công chúa điên hạ về Băng Tuyết thần điện.
Tên kiếm sĩ kia có vẻ tôn kính:
- Mời điện hạ đi cùng chúng thần. chúng ta đi vào truyền tống trận tới Băng Tuyết thần điện.
Bọn họ giả bộ rất giống nhưng không thoát khỏi con mắt của Tiểu Tam và Cao Lôi Hoa.
- Không cần phiền toái các ngươi. Ta không cần người khác hộ tống. Nói xong Sophia kéo tay Cao Lôi Hoa đi vào bên trong thành.
Tên kiếm sĩ kia liền khoát tay chăn lại, đám kiếm sĩ láp tức chắn trước mặt Cao Lôi Hoa và Tiểu Tam.
- To gan. lui ra! Sophia hét lên.
Chỉ có điều đám kiếm sĩ phía trước sao có thể ngoan ngoãn lui ra được? Lúc này tên kiếm sĩ đội trưởng từ phía sau đi lên phía trước một bước, kéo tay của Tiểu Tam:
- công chúa điên hạ, cấp trên ra lệnh. muốn chúng thần phái hộ tống Tam công chúa quay về Băng Tuyết thần điện!
Buông tay! Ngươi làm cái gì vây?
- Theo đúng mệnh lệnh. Thần phải đích thân hộ tống công chúa.
Tên kiếm sĩ kia cười đắc ý, sau đo nháy mắt vơi đám kia. nếu để tam công chúa ra đi. nhiêm vụ của bọn chúng làm sao hoàn thành? - Lần này bất luận như thế nào cùng phái ép tam công chúa về cùng!
- Này! Tiểu tử kia. công chúa nói ngươi buôngtay ra. Cao Lôi Hoa lanh lùng nói.
- Nơi này không có chuyện của ngươi, tên đầu bạc này, thức thời thì tránh qua một bên.
Thấy công chúa đã ở trong lòng bàn tay mình, tên đầu lĩnh không hề khách khí với Cao Lôi Hoa. dù sao, công chúa điện hạ sắp \'ra đi\' rồi! Không ai biết là do bọn chúng đã hạ thủ.
- Ta thích dùng hành động biểu đạt nhưng lời ta nói!
Cao Lôi Hoa cười lạnh. tay phải hơi động. "Xoát" một tiếng, thanh kiếm Tài Quyết đã ở trên tay phải, hắn chém mạnh xuống! Một kiếm này nhanh đến nỗi làm cho người ta không thể thấy! Cánh tay của tên kiêm sĩ đang kéo Tiểu Tam liền bị chặt sát đến vai.
- Nhớ rõ chưa. ta đa nói là ngươi buông tay ra mà. Khóe miệng Cao Lôi Hoa lộ ra vẻ quỷ dị.
Một giọt máu tươi vô tình bắn lên trên mặt cô bé đang nắm trên tay Cao Lôi Hoa.
Đang ngủ say cô bé đột nhiên mở mắt: - Máu.
Mộng Ti thốt ra một tiếng, tiếp theo đôi mắt mầu đen từ từ hiện lên màu đỏ tươi