Hải hoàng Poseidon.Bị lùi lại liên tục tám bước, nam tử kia cũng cảm thấy sửng sốt! Hắn không dám tin vào mắt mình, dáng người Cao Lôi Hoa có thể nói là nhỏ bé so với người trên thế giới này, không ngờ tên thanh niên tóc bạc này trông ‘mỏng cơm’ như vậy lại có sức mạnh cường đại đến như này! Tóc mầu trắng, chẳng lẽ là…Đồng tử của đại hán kia co rút lại, sau đó hai mắt mở to nhìn Cao Lôi Hoa.
Thấy nam tử kia cứ nhìn mình, Cao Lôi Hoa cũng không chịu yếu thế nhìn lại nam tử đó. Lúc này, ‘Tĩnh Tâm’ ở trong lòng Cao Lôi Hoa lại giãy dụa mạnh hơn.
- Đừng lộn xộn, Tĩnh Tâm.
Tay phải Cao Lôi Hoa lại dùng sức ôm chặt lấy Tĩnh Tâm vào trong lòng, sau đó nhẹ nhàng vỗ về nàng:
- Đừng sợ, có ta ở đây, chẳng kẻ nào có thể làm hại nàng!
‘Tĩnh Tâm’ sau khi bị Cao Lôi Hoa ôm chặt vào lòng, khẽ run lên. Nghe thấy Cao Lôi Hoa nói những lời đó, thì ngừng giãy dụa rồi im lặng hẳn.
Miệng Cao Lôi Hoa thì an ủi ‘Tĩnh Tâm’, nhưng hai mắt vẫn nhìn chằm chằm vào nam tử trước mặt. Sức mạnh nam tử vô cùng lớn, với thân thể thần cấp của mình mà khi đối quyền với hắn, Cao Lôi Hoa vẫn cảm thấy tay trái hơi tê dại một chút.
- Ha ha! Tiểu tử này thật thú vị!
Nam tử kia cười phá lên:
- Thực lực của ngươi e là không chỉ bậc bảy đâu!
- Gần đây vận khí tốt hơn, không cẩn thận đã đột phá tới bậc tám rồi.
Cao Lôi Hoa híp mắt chăm chú nhìn nhất cử nhất động của nam tử kia! Chỉ cần thân thể hắn có một động tác sơ hở nào, Cao Lôi Hoa sẽ không chút do dự cho hắn một kích trí mệnh!
- Tốt, thú vị! Rất thú vị!
Nam tử kia cười lớn, sau đó duỗi thẳng tay phải, miệng khẽ đọc một chuỗi chú ngữ! Liền đó, một luồng ánh sáng màu lam xuất hiện trên tay hắn.
Đôi mắt Cao Lôi Hoa lấp lánh ánh vàng, hắn nhìn thấy rõ ràng thủy nguyên tố đang ngưng tụ siêu tốc trên tay nam tử kia!
- Hải hoàng tam giác xoa!
Nam tử kia khẽ quát một tiếng! Thủy nguyên tố ngưng tụ đến cực hạn phát ra tiếng vang giòn giã. Sau đó một cây đinh ba mầu lam bằng băng từ trong không trung xuất hiện trên tay nam tử đó:
- Tiểu tử kia. Nhớ kỹ tên ta – Nguyệt Chấn Thiên Poseidon!
Nam tử đó nhấc đinh ba lên đâm về phía Cao Lôi Hoa.
‘Tĩnh Tâm’ đang ở trong lòng Cao Lôi Hoa khẽ kêu lên, miệng mấp máy dường như muốn nói cái gì đó. Nhưng nàng còn chưa kịp nói ra đã bị nam tử trước mặt kia chặt đứt.
- Chúng ta đánh một trận thoải mái đi!
Giọng của Nguyệt Chấn Thiên Poseidon vang lên như sấm, nói với Cao Lôi Hoa:
- Có điều, trước tiên, ngươi có thể buông nữ nhân cũng là bà vợ thân yêu của ta ra không? Tuy rằng ta thừa nhận ngươi và nàng đích xác có quan hệ không bình thường, nhưng dù sao ở trước mặt của ta đừng ôm bà vợ của ta, mẹ kiếp!
- Tĩnh Tâm là vợ của ta.
Cao Lôi Hoa quát lại nam nhân trước mặt.
- Mẹ nó, được rồi, ta biết Tĩnh Tâm là vợ ngươi! Ta cho Tĩnh Tâm làm vợ ngươi, tốt thôi!
Nam tử rít lên với Cao Lôi Hoa:
- Đừng nói gì nữa, mặc kệ nàng là vợ ngươi hay vợ của ta! Buông nữ nhân trong tay ngươi ra. Chúng ta đánh một trận thoải mái!
- Được rồi, ngươi muốn chiến, ta cũng chiều.
Cao Lôi Hoa lạnh lùng nói. Sau đó dịu dàng đẩy ‘Tĩnh Tâm’ sang một bên:
- Tĩnh Tâm, nàng hãy tới chỗ bọn nhỏ đi, rồi hãy ở cùng với bọn chúng, cuộc chiến đấu tiếp theo này các nàng không thể chịu đựng được đâu.
Tĩnh Tâm dường như muốn nói cái gì đó, nhưng cuối cùng nàng lại chỉ giương mắt nhìn. Cười cười rồi chạy tới bên cạnh.
- Nơi này không thích hợp để chúng ta chiến đấu.
Cao Lôi Hoa lạnh lùng nói với Nguyệt Chấn Thiên Poseidon:
- Muốn đánh, thì ra bên ngoài!
- Ha ha, không cần phiền toái như vậy!
Nguyệt Chấn Thiên Poseidon chỉ vào chiếc nhẫn trên tay Cao Lôi Hoa nói:
- Bỏ chiếc nhẫn không gian trên tay ngươi ra! Chúng ta sẽ chiến đấu trong đó.
- Nhẫn?
Cao Lôi Hoa nghi hoặc nhìn chiếc nhẫn không gian này, tuy rằng lần trước ở trong lĩnh vực của Thái Dương thần thì chiếc nhẫn này cũng không bị tổn hại tí gì. Nhưng Cao Lôi Hoa cũng không bỏ quá nhiều công sức để nghiên cứu chiếc nhẫn không gian này!
- Chiếc nhẫn này tên đầy đủ là ‘Sáng thế tài quyết thần giới’.
Nguyệt Chấn Thiên Poseidon nhìn chiếc nhẫn trên tay Cao Lôi Hoa nói:
- Năm đó Sáng thế phụ thần tạo ra nó để dành riêng cho hai người quyết đấu.
Cao Lôi Hoa khẽ thăm dò cái nhẫn này, thật sự không nghĩ tới lai lịch của nó không nhỏ. Chẳng qua, Cao Lôi Hoa cũng chỉ ngẩng đầu lên nói:
- Dùng như thế nào?
Nguyệt Chấn Thiên Poseidon nhíu mày:
- Ngươi chỉ cần chỉ cái nhẫn về phía ta, sau đó nói quyết đấu là được.
Cao Lôi Hoa cười ngượng ngùng, hướng ngay chiếc nhẫn về phía Nguyệt Chấn Thiên Poseidon:
- Quyết đấu!
- Lấy danh nghĩa phụ thần, ta Nguyệt Chấn Thiên Poseidon đáp ứng quyết đấu với nam tử trước mặt này.
Nguyệt Chấn Thiên nắm chặt đinh ba nói.
Bùng! Chiếc nhẫn trên tay Cao Lôi Hoa tỏa ra ánh sáng rực rỡ, một ma pháp trận cực kỳ phức tạp hiện ra trước mặt Cao Lôi Hoa.
Ngay sau đó hình ảnh Cao Lôi Hoa và Nguyệt Chấn Thiên Poseidon đột nhiên biến mất khỏi nhà Tĩnh Tâm.
- Hị hị. Chúc các ngươi chơi vui vẻ.
Lúc này, ‘Tĩnh Tâm’ chạy tới chỗ hai nam nhân vừa biến mất, bụm miệng bật cười.
- Hải hoàng Poseidon.
Ánh mắt của Tra Lý chợt lóe tinh quang.
Saga và Nguyệt Sư cũng nghi hoặc nhìn Tĩnh Tâm và Tra Lý.
- Mẹ, có chuyện gì vậy?
Saga nghi hoặc nhìn Tĩnh Tâm hỏi:
- Cái người cao to, đen đen kia, có phải là cha của chúng con không?
- Mẹ?
‘Tĩnh Tâm’ quay đầu cười nói với Saga:
- Ta không phải mẹ các con, các con phải gọi ta ……”
Một không gian vô tận, chỉ có một mảnh đất rộng mênh ௱ôЛƓ vô bờ.
Cao Lôi Hoa đạp đạp mảnh đất, khẽ nhíu mày. Không có một chút sức sống nào, cho nên không khí của nơi này có áp lực khá lớn.
- Thế nào, có phải cảm thấy được áp lực ở nơi này rất lớn không?
Nguyệt Chấn Thiên Poseidon hỏi Cao Lôi Hoa.
- Không có một chút sức sống nào.
Cao Lôi Hoa thờ ơ nói:
- Rất không thoải mái.
- Không có biện pháp, nơi này là dành riêng cho quyết đấu mà.
Khóe miệng Nguyệt Chấn Tiên Poseidon hơi nhếch lên:
- Nếu quyết đấu mà tồn tại sức sống có khi lại không hay. Hãy bớt xàm ngôn đi, bây giờ, chúng ta chiến đấu!
Nguyệt Chấn Thiên Poseidon đột nhiên hướng đinh ba về phía Cao Lôi hoa:
- Tiểu tử kia. Vũ khí của ngươi đâu?
- Ha ha.
Cao Lôi Hoa thò tay ra sau, từ từ rút ra một thanh trường kiếm! Ông! Khi thanh kiếm Tài quyết được Cao Lôi Hoa nắm lấy trong tay liền phát ra những tiếng ông ông.
- Ha ha! Thanh kiếm Tài quyết của Lôi thần?
Nguyệt Chấn Thiên Poseidon nhìn trường kiếm trong tay Cao Lôi Hoa xong, lập tức hưng phấn hét rống lên:
- Tốt lắm tiểu tử kia! Đã bao nhiêu năm, ngươi là người đầu tiên khiến máu huyết ta sôi trào!
Vừa dứt lời, thân ảnh Nguyệt Chấn Thiên Poseidon đã hiện ra trên đầu Cao Lôi Hoa! Ầm một tiếng, đinh ba đã quét xuống đầu Cao Lôi Hoa.
Đinh! Cao Lôi Hoa vung thanh kiếm Tài quyết lên chặn lại đinh ba này! Tốc độ quá nhanh! Cao Lôi Hoa vội vàng tập trung tinh thần! Tốc độ đối phương chỉ e không dưới mình.
- Hắc hắc!
Trong mắt Nguyệt Chấn Thiên Poseidon chợt lóe tinh quang, hai tay nâng lên hạ xuống, đinh ba liền hóa ra thành mười ảo ảnh!
Ngay từ đầu Cao Lôi Hoa đã chậm một bước, cho nên sau đó đành phải toàn lực ngăn trở công kích của Nguyệt Chấn Thiên Poseidon,
- Rất tốt! Chàng thanh niên!
Nguyệt Chấn Thiên Poseidon đột nhiên dừng lại! Sau đó đinh ba trong tay hắn vẽ một vòng tròn lớn, từ trên cao chém tới Cao Lôi Hoa.
Cao Lôi Hoa cắm trường kiếm xuống đất lấy đà bật lùi về phía sau!
Khóe miệng Nguyệt Chấn Thiên Poseidon khẽ mỉm cười, hắn muốn Cao Lôi Hoa làm như vậy! Đinh ba trong tay lại xuất hiện một cái vòng lớn nữa! Đinh ba là binh khí dài, vừa đủ tới chỗ Cao Lôi Hoa ở trên không trung! Nguyệt Chấn Thiên Poseidon lại lần một nữa chém đinh ba xuống chỗ Cao Lôi Hoa.
Cao Lôi Hoa cắn chặt răng, vung trường kiếm lên đối cứng với đinh ba của Nguyệt Chấn Thiên Poseidon!
- Rít gào đi, hải hoàng tam giác xoa!
Nguyệt Chấn Thiên Poseidon đột nhiên hét lớn, liền đó, đinh ba đột nhiên tỏa ra một luồng ánh sáng lam sắc!
Cao Lôi Hoa chỉ cảm thấy đinh ba đột nhiên nặng hơn, sau đó cả người bị Nguyệt Chấn Thiên Poseidon đánh rơi từ trên không xuống dưới đất!
- Ầm!
Thanh đinh ba dúi cả người Cao Lôi Hoa với kiếm xuống thẳng mặt đất, tạo một cái hố lớn!
- Lấy cổ tay làm tâm đối xứng, dùng phương pháp xoay tròn làm công kích chính! Lực khi xoay tròn, thì có thể tăng thêm ba đến năm lần.
Cao Lôi Hoa từ trong hố sâu đi ra:
- Thủ đoạn công kích của ngươi quả thật không tồi!
Nguyệt Chấn Thiên Poseidon trợn tròn mắt, không ngờ mình mới đánh vài cái, mà phương pháp công kích của mình đã bị nam nhân này nhìn rõ hoàn toàn! Tên thanh niên tóc trắng trước mắt này thật khủng bố! Nguyệt Chấn Thiên Poseidon thở dài.
- Đến lượt ta, nhìn kiếm kỹ của ta nhé!
Cao Lôi Hoa khẽ quát ….