Cao Lôi Hoa mang theo một túi đồ chậm rãi từ trong ngõ đi ra. Vốn tâm tình đang không thoải mái lại gặp Diệp Diễm với Diệp Đổng làm cho có hắn lại càng bực bội hơn.
Mà như lời Diệp Diễm nói thì dường như chuyện này là do thằng ôn thái tử làm. Lại là tên đáng ghét này. Lập tức Cao Lôi Hoa nghĩ tới chuyện xấu xa mà thái tử Ifa đã làm với Tĩnh Tâm khi mới trở về từ Vong Linh cốc.
Nếu hắn không nghe lời cảnh cáo của mình thì cũng đừng trách mình. Cao Lôi Hoa cười gằn lạnh lùng.
- Có cần phải hạ bệ tên thái tử Ifa này không nhỉ?
Cao Lôi Hoa thì thầm tự hỏi. Nhị hoàng tử hình như cũng có ý muốn với vương vị thì phải. Nếu mình ở sau đẩy đưa thêm vài câu chắc cũng không có vấn đề gì.
Đi được một lúc, vô tình đi tới chỗ rẽ sang ngõ khác. Cao Lôi Hoa cười cười, tay xách túi đồ đi vào chỗ quẹo.
Đúng lúc Cao Lôi Hoa bước ra, một bóng người chạy vội đâm sầm vào Cao Lôi Hoa.
- Ôi không!
Người nọ không nghĩ tới tại con ngõ nhỏ này có người đang đi ra, nhưng không kịp dừng chân lại được nên chỉ biết kêu lên một tiếng thảm thương.
Mắt thấy người nọ chuẩn bị đâm vào người mình. Cao Lôi Hoa lắc lắc đầu, đồng thời nhanh chóng bước sang bên trái người kia, khó khăn lắm mới tránh được.
Người nọ thấy không xảy ra va chạm như dự kiến thì thở phào nhẹ nhõm. Sau đó vội vàng quay lại nói lời cảm ơn Cao Lôi Hoa:
- Xin lỗi, vừa rồi tôi chạy ẩu quá. Ủa, là anh?
- Hử?
Cao Lôi Hoa thấy người đó nói thì cũng quay đầu lại nhìn.
- Ha ha, đúng là anh rồi, đại ca Cao Lôi Hoa.
Người nọ sau khi thấy Cao Lôi Hoa thì hết sức vui vẻ:
- Dạo này Cao đại ca khỏe không vậy?
- Ờ ờ…?
Cao Lôi Hoa cẩn thận nhìn ngắm người trước mặt này, quần áo thì kín mít, đầu thì lại đội mũ, trên mặt thì bị che bởi một chiếc khăn quàng cổ, cả người chỉ hở duy nhất có đôi mắt.
- Ha ha, đại ca không nhận ra em sao?
Người nọ cười vui nói:
- Em là Tiểu Tam nè, đại ca Cao Lôi Hoa, ở trong Vong Linh cốc anh đã cứu em mấy lần đó.
- Ặc!
Trong yết hầu Cao Lôi Hoa phát ra tiếng ՐêՈ Րỉ:
- Tiểu Tam sao? Sao ngươi lại cải trang thành bộ dạng này thế?
- Hic, có người truy đuổi em Cao đại ca à.
Ánh mắt Tiểu Tam đảo như rang lạc. Sau đó trốn sau lưng Cao Lôi Hoa nói:
- Trước hết đại ca đừng hỏi em mấy vụ này! Có người đang truy đuổi em, giúp em nghĩ biện pháp với!
- Truy đuổi ngươi!
Cao Lôi Hoa thò đầu ra ngõ nhìn. Thấy Tiểu Tam áp sát người mình, Cao Lôi Hoa cười xấu xa. Hắn sớm đã biết Tiểu Tam là con gái. Chỉ là giả bộ không biết thôi, nhưng lúc này Tiểu Tam đứng gần như thế, có phần làm hắn khó xử.
Nhưng mà chuyện tiếp theo xảy ra thì Cao Lôi Hoa không thể không cho Tiểu Tam dựa vào người. Cách đó không xa, một đội chiến sĩ võ trang hạng nặng đang chạy đến chỗ này.
- Làm sao bây giờ, Cao đại ca?
Tiểu Tam khẩn trương hỏi.
- Có rồi!
Cao Lôi Hoa khẽ hô, rồi lấy từ trong nhẫn không gian ra một vật…
- Người anh em có nhìn thấy một người cao, gầy, như vầy không?
Chỉ một lát sau, một đội kiếm sĩ đi tới trước mặt Cao Lôi Hoa, một tên có vẻ là đội trưởng bước tới hỏi.
Cao Lôi Hoa dựa lưng vào ngõ, sau đó chỉ đại một phương hướng.
- Cảm ơn, người anh em!
Tên kiếm sĩ kia nói một tiếng rồi xoay người dẫn cả đội chạy theo phương hướng Cao Lôi Hoa chỉ.
- Được rồi, người đi xa rồi, ngươi đi ra đi.
Cao Lôi Hoa mỉm cười, nói vọng ra đằng sau.
- Hì hì! Thật sự cảm ơn Cao đại ca.
Tiểu Tam từ tấm áo choàng sau lưng Cao Lôi Hoa chui ra.
Cao Lôi Hoa cất chiếc áo choàng vào trong nhẫn không gian, cái áo choàng này là Tĩnh Tâm đưa cho hắn dùng che thân lúc mới gặp. Nhưng sau lại bị Cao Lôi Hoa ‘sưu tầm’. Cũng may chiến sĩ mặc áo choàng ở thế giới này là chuyện bình thường.
Do đó ban nãy trong tình thế cấp bách, Cao Lôi Hoa mới lôi ra cái áo choàng này để Tiểu Tam trốn ra phía sau.
- Hì hì, em biết Cao đại ca là tốt nhất mà!
Tiểu Tam từ phía sau chui ra, cười hì hì với Cao Lôi Hoa nói:
- Cao đại ca à, không nghĩ tới lại gặp anh ở đây! Anh là người ở nơi này sao?
- Ừ, coi như vậy đi.
Cao Lôi Hoa chép miệng cười khổ.
Tiểu Tam nói tiếp:
- Đúng rồi, Cao đại ca! Em gặp chút chuyện, đại ca nhất định phải giúp em đó! Anh mà không giúp em ૮ɦếƭ mất!
- Hả? ૮ɦếƭ à? Có dóc không đó?
Cao Lôi Hoa nhíu mày, hắn không biết đại mỹ nữ Tiểu Tam này muốn làm gì đây.
- Việc này nói ra dài lắm Cao đại ca, hãy tìm một chỗ nào đó rồi chúng ta nói chuyện đi.
Tiểu Tam nắm chặt tay Cao Lôi Hoa, lúc này nàng còn chưa biết Cao Lôi Hoa đã biết thân phận nữ nhi của nàng:
- Việc này em cũng không biết nên nói với ai cả, vốn muốn tới nơi này tìm đến cha để nói, nhưng bây giờ gặp đại ca ở đây, nên nói với anh trước đã. Để anh thử nghĩ biện pháp dùm em xem.
- Đi đâu chứ?
Cao Lôi Hoa nhún vai hỏi.
- Em biết một chỗ rất tốt ở Quang Minh đế đô, anh đi theo em.
Tiểu Tam hưng phấn lôi cánh tay Cao Lôi Hoa, sau đó chạy vào ngõ nhỏ phía bên cạnh….