Nếu bây giờ cô chạy qua, ngây ngốc nói “Xin chào, ngưỡng mộ đại danh đã lâu, chúng ta có thể kết bạn không?”
Như vậy có bị hắn khinh bỉ không? Có thể cảm thấy cô giả tạo không?
Nhưng mà nếu cô cái gì cũng không nói, như vậy chẳng phải bỏ qua cơ hội sao, đang lúc An Nhạc do dự hắn đã di chuyển tới bên người cô, dĩ nhiên không phải muốn đến chỗ của cô, chỉ đi ngang qua người cô mà thôi. An Nhạc theo bản năng dịch người nhường đường cho hắn, trơ mắt nhìn hắn đi xa dần. An Nhạc đang thở dài mình không có dũng khí, đột nhiên hai mắt sáng ngời, lúc này mới phát hiện, vừa rồi chỉ lo nhìn soái ca nên không chú ý đến một chuyện trọng yếu, bên trên ID Công Tử Thế Vô Song có tên môn phái, là <Độc Bộ Thiên Hạ>, không phải là bang phái lúc nãy muốn mời cô gia nhập sao?
Hahahahaha………
Duyên phận thật sự là tuyệt không thể tả a!
An Nhạc cười, tiếng cười này vang lên trong phòng ngủ có chút thô bỉ, dĩ nhiên thô bỉ này là do Hứa Ngọc nói, tâm tình An Nhạc đang rất tốt nên không thèm so đo với cô ấy, nhưng là bây giờ có một câu rất phù hợp để biểu đạt tâm trạng của An Nhạc, đó chính là vui quá hóa buồn. Cô điểm vào đầu của Công Tử, vốn muốn nhìn một chút thông tin của Công Tử, xác nhận Công Tử có thật sự trong bang phái <Độc Bộ Thiên Hạ> không, nhưng vì cô quá cao hừng nên không cẩn thận trượt tay, vì thế cô lại chọn trúng mục PK, mà bên cô lại thiết lập hình thức PK là tử đấu, cho nên trên màn hình hiện ra một màn này.
[Yến Châu thành] Tôi Vì Bạn Mà Đến muốn mời Công Tử Thế Vô Song tử đấu, ân oán sinh tử, không ૮ɦếƭ không dừng, người ૮ɦếƭ sẽ bị trọng thương, tiếp nhận hay từ chối.
Hmm? An Nhạc nhìn tin tức mà Hệ Thống gửi đến, khóe miệng giật giật, sau đó rất không có chí khí suy sụp hai vai, gục đầu xuống bàn máy tính không dám nhìn phản ứng của đối phương, cô thật sự quá bi kịch rồi.
Trong phòng ngủ, Hứa Ngọc nhìn thấy tin tức này, quay đầu lại cười mập mờ “Bạn yêu, cậu rất được nha, khiêu chiến vượt cấp, sẽ không phải cậu định…..” định cái gì thì Hứa Ngọc không nói tiếp.
Bạn cùng phòng Điền Lỵ đúng lúc từ bên ngoài đi vào, nghe được câu này liền nhìn An Nhạc một cái, hưng phấn hỏi “An Nhạc định làm gì? Muốn có bạn trai hả?”
Hứa Ngọc nghe vậy cười trộm nhưng không nói, An Nhạc ngẩng đầu lên trừng mắt nhìn Hứa Ngọc, nói “Bạn trai cái gì, bọn tớ đang chơi Game!”
“Thì ra là vậy!” Vẻ mặt Điền Lỵ không còn hứng thú như lúc nãy nữa, để balo xuống, lắc đầu nói “Aizz! Thật không biết trong mấy cái game đó có gì hay nữa.”
Lời này An Nhạc và Hứa Ngọc đã nghe nhiều rồi, hai người vốn thích chơi game, nhưng mỗi người mỗi khác, có người thích tự nhiên cũng có người không thích, trò chơi cũng không phải nhân dân tệ, đương nhiên không phải ai cũng yêu thích.
An Nhạc dời tầm mắt vào màn hình, phát hiện bởi vì sai lầm của cô mà kênh thế giới đã náo loạn rồi, mọi người cùng nhau bàn luận, có người khen cô can đảm, có người lại nói cô hành động ngu xuẩn, cấp 24 đi khiêu chiến cấp 65, thực sự là điển hình không sợ ૮ɦếƭ.