Được nửa ngày sau—
” Lão gia, lần này ngài không cần phảiđau lòng Thanh Linh tiểu thư. Coi hai người họ thân thiết, tôi thấykhông bao lâu nữa, ngài sẽ có tôn tử!”
” Ách…… Thật tốt quá!” Lạc Hoằng Viễndần lấy lại tinh thần, vội vàng cùng Uy bá bắt đầu thảo luận về hôn lễsự. Trưởng tử kiêm Lạc thị chưởng môn muốn kết hôn, hắn không tổ chứcthật hoành tráng sao không cam lòng?
============
” Khái…… Anh…… Anh……” Tống Thanh Linhvội vàng chạy vọt vào thư phòng, lo lắng ôm lấy Lạc Mộ Thiên, nhưng lạithở hổn hển không nói nên lời.
” Như thế nào?” Lạc Mộ Thiên buông xemmột nửa kế hoạch thư, tương hắn ôm tới trên đùi ngồi, một tay chụp phủcủa nàng bối, nhìn lên ngươi suyễn thành như vậy, rốt cuộc chuyện gì như vậy cấp?”
” Uy bá bọn họ đô…… Khái…… Đều bảo ta ít…… Thiếu phu nhân, bọn họ nói…… Nói chúng ta phải kết hôn!?”
” Đúng rồi, chúng ta sắp kết hôn. Đây là do chính miệng em đáp ứng, tất cả mọi người đều nhìn thấy.”
” Cái gì? Em…… Khi nào thì em đồng ý lấy anh, sao cả em cũng không biết?”
” Buổi sáng hôm nay, tại đại sảnh. Em đã nhận chiếc vòng tay truyền tức bất truyền nữ truyền gia chi bảo ‘phỉthúy băng vòng ngọc’, (Báu vật truyền đời chỉ dành cho con dâu, khôngcho con gái ) tất cả mọi người đều nhìn thấy. Giờ em có ý định hối hậncũng không kịp rồi.” Hắn nắm lấy cánh tay đeo vòng, đặt lên một nụ hôn.
Khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ hồng, Tống ThanhLinh lập tức thanh tỉnh.” Này…… Này không tính, không tính! TẠi em không biết đó là Lạc gia truyền gia chi bảo.”
Nàng vừa la hét, vội vã phải tháo chiếcvòng:” Cái này không tính toán gì hết, hiện tại em tháo vòng trả choanh.” Di? Buổi sáng nhìn anh ta đeo vào dẽ thế, sao giờ lại không tháora được?
” Không được!” Hắn kéo tay nàng, ngănkhông cho tháo vòng ra. Giơ tay lên quan sát, cổ tay đỏ bừng, đủ biếtnàng cố sức ‘Đính tình chi vật’.
Hành động của nàng thật sự lại làm tổn hại nam tính tự tôn, mặt hắn đen lại.
” Gả cho anh có cái gì không được, đâylà chuyện mà nhiều nữ nhân mơ tưởng. Đồ ngốc sao lại cự tuyệt? Dây thầnkinh nào của em bị đứt hả?” Chẳng lẻ……” Em thay lòng đổi dạ? Khôngthương anh nữa? Gần đây lại có thằng nào đeo đuổi em phải không?”
Mấy ngày nay, hắn thấy Thanh Linh càngxinh đẹp, mỗi khi hồi hắn đến trường học đón nàng thì đều có thể dễ dàng phát hiện có mấy đôi mắt ái mộ ánh mắt dõi theo nàng. May mắn, nàng tần kinh thô, không hề để ý. Mà điều này đương nhiên nhắc nhở hắn, hànhđộng theo dõi nàng càng phái nghiêm khắc hơn nữa.
” Không có, không có. Sao em lại thay đổi được?” Nàng bị tiếng rống của hắn dọa sợ.
” Vậy sao em lại không đồng ý?”
” Em cự tuyệt là bởi vì anh không thương ta, bởi vì chúng ta không thích hợp!”NÀng cắn môi, nước mắt doanhtròng, y hệt cô vợ nhỏ chịu ủy khất:” Em vốn dĩ có thể không để ý hếtthảy mà trở thành….. Tình nhân của anh. Đó là vì em thích anh, yêu anh,cho nên thừa dịp anh vẫn còn quan tâm đến em, để mà có những hồi ứctuyệt vời nhất. Nhưng khi nhớ đến lúc em đồng ý vào Lạc gia, cũng chỉ là vì muốn hưởng thụ mái ấm tình thương gia đình. Em không nghĩ, mà cũngkhông muốn bị người ta nói thành ‘Ma tước biến phượng hoàng.”
Đôi mắt mọng nước, nhưng phong tình vạn chủng, thật sâu hấp dẫn hắn.
” Điều kiện của anh tốt lắm, bề ngoàilại anh tuấn tuấn mỹ, có tài thế cùng đại vị xã hội, là bạch mã vương tử trong lòng sở hữu nữ nhân. Đương nhiên nhiên cả em cũng không phảingoại lệ.
” Vậy em……” Hắn khẩn thiết ôm nàng, vô cùng đau lòng.
” Nhưng anh không phải là đối tượng tốtđể kết hôn.” Thấy hắn không hiểu lắc đầu, nàng lại nói:” Anh khôngthương em, cũng không nghĩ phải rung trung trinh với vợ mình, đúngkhông?”
” Ta……” Hắn tâm loạn, иgự¢ có cái gì ép chặt, không có chỗ để phát ra ngoài.
Lạc Mộ Thiên không phản bác, khiến nàng tan nát cõi lòng, nàng cảm thấy mình đã bị cự tuyệt rồi.
” Thì tính sao? Cho dù anh không thươngngươi, nhưng anh sẽ đối xử tốt với em. Làm vợ anh thì có cuộc sóng giàusang, có đại vị xã hội ngời ngời coi trọng. Em sẽ hưởng hết thảy……” Hắntuy không nghĩ tới cái vấn đề trung trinh này, nhưng mà hơn nửa năm nay, hắn….. Hắn cũng không hề có một nữ nhân thứ hai nha!
” ấy thứ này em cũng không hề muốn.”Nàng từ trên đùi hắn nhảy xuống, đối mặt hắn.” Anh cũng biết em là cônhi, mà nguyện vọng lớn nhất của em là có một mái ấm gia đình. Em luoonthật cố gắng, để có được. Bởi vì em tham, hy vọng trong tương lai có một người yêu em thật lòng, một người đàn ông tốt, trung thành với em. Màem cũng vì người đó mà mà trả giá. Nhưng……” Nàng ảm đạm nói nhỏ:” Từ khi cùng anh một chỗ, em không nghĩ có đủ tư cách để có được.”
” Cho dù như thế, với người chồng tươnglai, em vẫn hy vngj là thật. Em không thể lấy anh được. Bởi vì em khôngthể chịu được sẽ có một ngày nào đó, bên tai lại nghe những lời đàm tiếu vì chồng có người mới. Mà em tự nhận cũng không phải là ngời rộnglượng, có thể san sẻ chồng mình với người khác. Cho nên, em không thểlấy anh, mà chiếc vòng này em cũng trả lại anh.”
Nàng xoay người, đi ra cửa, mới đi được vài bước, một vòng tay rắn chắc quấ qanh chiếc eo nhỏ nhắn.
” Mộ Thiên……”
Lạc Mộ Thiên một tay lấy nàng, đặt lênchiếc bàn giấy, hai tay dặt cố định lên mép, giữ chặt nàng trong Ⱡồ₦gиgự¢. Ánh mắt hung ác nhìn nàng chằm chằm:” Ai cho phép em rời đi?”
Hắn luôn cho rằng nàng hiển nhiên thuộcvề hắn, không bao giờ nghĩ đến cảm giác dành cho nàng là gì. Nhưng dùhắn không thương nàng, dù hắn cũng không phải kim quy tế gì, nhưng hắnlà nam nhân duy nhất của nàng, sao nàng dám cự tuyệt hắn?
” Anh…… Anh rốt cuộc còn muốn như thếnào nữa?” So xem mắt ai lớn hơn? Nàng cũng trừng mắt nhìn lại, đồ ácđộc:” Đừng nghĩ hung là em sợ! Hôn nhân là chuyện cả đời, em sẽ không dễ dàng khuất phục.”
” Em……” Hắn khó thở, hận không thể một ngụm ăn luôn nàng. ([N]Thật ra thì đã ăn ròi, mà đến cả xương cũng chẳng còn =.= [T] Công nhận.)
” Như thế nào?” Nàng nâng cằm, kiên trì, quyết không thỏa hiệp.
” Đáng giận!” Hắn dùng sức đập bàn, ôm lấy nàng đi ề phía phòng ngủ. ([T] Ta thấy nam9 chỉ có chiêu này là hữu hiệu )
” Không cần, anh đừng có xài lại chiêunày, vô dụng! Em sẽ không khuất phục!” Nàng làm sao mà không biết ý đồcủa hắn. Nàng cố sức giãy dụa, hai tay loạn vung, kháng cự ma thủ đangcố ૮ởเ φµầɳ áo của nàng.
” Anh là cái đồ tà ác sắc— Ngô!”
Bạc thần gợi cảm bạc nhanh chóng hônlên, cường hãn dấy lên Dụς ∀ọηg sâu thẳm của nàng. Khiến nàng không camlòng mà mềm nhũn ra, hai tay nhỏ bé ôm lấy mặt hắn, bắt đầu đáp lại, hai cái lưỡi giao triền. Hắn cố ý bẻ gãy tâm trí nàng, nhiệt tình triềnmiên khiến nagf hòa tan……
Còn chưa đóng cửa, hắn cũng đã khôngnhịn được, tê hống một tiếng, đặt nàng lên cánh cửa. Tách ra cặp đùitrắng noản, hạ thân đam mạnh, nam căn thũng trướng, đầy Dụς ∀ọηg lấp đầy đóa hoa nữ tính, đi đến chỗ sâu nhất. Hạ thân cuồng dã, hết lần này đến lần khác tiến lên……
” Mộ Thiên……” Nàng căn bản không thể cựtuyệt hắn, dưới thân hắn cuồng dã mà nhiệt tình, nàng bất tri bất giácnang đôi tay vòng quanh cổ hắn, cơ thể cong lên đón hùa……
================
Tiếng thở hổn hển, không khí có mùi vịkích tình hoan ái bao trùm, Tống Thanh Linh như con mèo nhỏ, cả ngườitrần trụi nép vào thân hình hùng vĩ. ầu bé nhỏ nép vào Ⱡồ₦g иgự¢ lắngnghe tiếng trống иgự¢.
” Chúng ta cứ đính hôn đã!” Tiếng nóithấp ách, đôi tay thô tháo vuốt ve từng đường cong mạn diệu, thuận tayngăn chặn từng hành động kháng nghị:” Đây là anh đã nhượng bộ rất nhiềurồi. Anh thật chán ghét phải thiết lập khoảng cách với em trước mặt baongười, điều đó khiến anh như là một tình nhân dấu diếm của em vậy!”(Nguyên văn là Hạ tình phu, chậc ở VN có từ nào thay thế cho nó k?) Saukhi đính hôn xong, hắn muốn thì có thể ôm nàng, hôn nàng, không ai cóthể nói gì được, ngay cả lão nhân cũng không thể! Nói không chừng chagià còn muốn hắn ‘cố gắng’ một chút, để lão mau có cháu mà ôm đây!
……………………………………….
(Chỗ này bị thiếu, bạn đang tìm lại bản online, chờ mai sẽ sửa lại)
Chán ghét? Nàng như bị sét đánh trúng,sắc mặt trắng bệch, cả người vô lực:” Một khi đã….. Anh đã chán….. Ghéttôi….. Yên tâm, chúng ta có thể chia tay. Mà tôi cũng….. Không tráchanh, cũng sẽ không ề vướng bận…..”
” Em lại đang nói bậy gì thế? Sao cứ mởmiệng ra là đòi chia tay?” Hắn ngồi xuống, nắm lấy mặt nàng, gương mặthai nguopwfi kề sat:” Mau kết hôn! Anh mặc kệ em ra bất cứ điều kiện gì. Anh không dám chắc có thể thực hiện được hay không. Một khi đã muốn kết hôn, sao anh lại có thể tùy tiện bỏ rơi em? Nói cho mà biết, vào lễđường, em phải mặc bộ váy thật đẹp để làm vợ anh đi!”
” Thật quá đáng! Sao anh lại có tể làmnhư vậy?” NÀng không thể tin được, tâm tình từ tuyệt vọng như rơi vàođáy cốc lại phong hồi lộ chuyển, bay thẳng lên trời bởi vì tức giận bấtbình.
” Muốn kết hôn cũng có tể, nhưng chú ểchỉ có thể là anh mà thôi, bởi vì……” Hắn ẩy ngã nàng, lập tức đè lên,cười tà ác:”Em là của anh, em chỉ là của riêng anh mà thôi. Tuyệt đốikhông thể cho gã đàn ông nào có được!” Hắn chậm rãi luật động.
” Anh…… Anh thực bá đạo……” NÀng cắn môi, tiếng ՐêՈ Րỉ lại thốt ra, thân tể nóng dần lên.
” Anh biết, vị hôn thê bé nhỏ của anh!”